* Aisha's POV *
-Vậy là hôm nay cậu đã không nói được sao?
-U...Um...
Trong khi thấy tôi chống tay lên bàn và nheo mắt nhìn chằm chằm vào mình, Flora trả lời một cách ngập ngừng
Và buổi tối, sau khi tôi hoàn thành công việc đồng áng, người bạn thân nhất của tôi, Flora, đến vườn nho để được tư vấn.
Chủ đề mà cô ấy muốn xin lời khuyên của tôi, tất nhiên, là về người mà cô ấy đã phải lòng - Aldo.
Nếu là ai đó khác, tôi sẽ khuyên họ cứ nói thẳng mọi chuyệnvà kết thúc nó nhanh chóng, nhưng đây lại là người bạn tốt nhất của tôi, cô ấy không thể tự làm được điều đó. Flora luôn có xu hướng xấu hổ khi nhìn thấy người mình thương và khi chuyện đó vượt quá sức chịu đựng, cô ấy sẽ bỏ chạy.
Cô ấy là một cô gái vô vọng, nhưng lại có rất nhiều điểm mạnh mà không anh chàng nào có thể bỏ qua.
Cô ấy dịu dàng, luôn quan tâm đến người khác, trong sáng và cô ấy là một người trung thực đến mức ngờ nghệch. Và trên hết, vẻ ngoài của cô ấy dễ thương như một con búp bê. Người sẽ làm cho bất kỳ người đàn ông nào muốn bảo vệ cô ấy chỉ với một cái nhìn ngượng ngùng duyên dáng bằng đôi mắt to tròn kia.
Vẻ ngoài nhìn có vẻ mảnh mai trong bộ quần áo, nhưng thực tế, những gì cô ấy có dưới lớp áo kia thật sự rất tốt. Bất kỳ người đàn ông nào cũng sẽ đổ cô ấy ngay nếu chú ý đến nó.
Với tất cả những điều đó, cô ấy thực sự là một người vô cùng thu hút, nhưng cô ấy lại nhút nhát đến mức không thể nói với người mình thích về cảm xúc của mình.
Cô ấy đang làm cái quái gì vậy?
-... Cậu đã yêu anh ấy từ chín năm trước, phải không?
Khi tôi lẩm bẩm như vậy, vai của Flora run rẩy trong khi cô ấy ngồi trên ghế và gật đầu với khuôn mặt đỏ bừng.
Tôi không biết đầy đủ chi tiết về những gì đã xảy ra chín năm trước, nhưng rõ ràng Flora và Aldo đã gặp nhau vào lúc đó. Flora dường như đã yêu anh ấy từ lúc đó.
Lúc đó, cô ấy chỉ là một bé gái 9 tuổi. Và Aldo, khi đó mười tám tuổi, đã rời đi mà không suy nghĩ nhiều về tình cảm của cô bé con năm ấy.
Họ đã đoàn tụ khoảng ba tháng trước. Cứ như thể số phận của họ luôn trói buộc cùng nhau.
-Vậy là Aldo không nhớ gì về cậu sao?
Đó là câu hỏi lớn nhất. Nếu anh ấy thực sự không nhớ những chuyện đó, việc cô ấy đến và nói rằng "Em đã thích anh từ chín năm trước!", Sẽ mất một thời gian rất dài để Aldo có thể hấp thụ nổi chuyện gì đang xảy ra.
Và khi chuyện đó kết hợp với suy nghĩ rằng Aldo không thích mình, nó khiến cho Flora không thể nói ra nổi tình cảm của mình.
Cũng phải, các Mạo hiểm giả là những người luôn đi đây đi đó, vì vậy tôi không nghĩ rằng anh ấy sẽ nhớ đến một cô bé từ một ngôi làng bình thường như cô ấy.
Khi tôi thở dài với những suy nghĩ đó trong đầu, tôi lại thấy trong sự bồn chồn kia lại có mấy nét vui vẻ.
Đó là một dấu hiệu cho thấy cô ấy muốn nói điều gì đó nhưng cô ấy do dự vì hơi xấu hổ.
-Có sao?
-... Um, Aldo-san dường như lờ mờ nhớ ... về chín năm trước đây ...」
- Thật sao??
Tôi nhảy dựng lên và hỏi dồn ngay sau khi tôi nghe những gì cô ấy nói. Sau đó, Flora nhẹ nhàng gật đầu với một nụ cười.
-Um. Hôm nay anh ấy đã lẩm bẩm điều gì đó về cánh đồng hoa từ chín năm trước
-Thế thì tốt quá rồi. Nhưng tình huống như thế nào?
Khi tôi hỏi về mọi thứ, tình huống như thế nào, tâm trạng như thế nào, và những gì họ nói, cô ấy vui vẻ kể lại chi tiết về những chuyện đã xảy ra trong ngày hôm nay.
Tuy nhiên, những gì cô ấy nói chỉ là những thứ về Aldo và trang trại của anh ấy không liên quan gì đến những gì tôi đang hỏi. Cô ấy cứ tiếp tục thao thao bất tuyệt về việc anh ấy tử tế và dễ thương như thế nào, nhưng tôi cứ lặng lẽ lắng nghe.
-Vậy thì sao? Cậu đã làm gì sau khi anh ấy thốt ra rằng đã được dạy bởi một người giống như thế từ 9 năm trước !?
Sau câu chuyện dài về những gì họ đã làm hôm nay, tôi không thể không cảm thấy có động lực khi cuối cùng câu chuyện cũng đến hồi gay cấn.
-... Um ... ừm, mình đã rất hạnh phúc và đã vô tình khóc một chút vì anh ấy vẫn nhớ về nó.
P-phải rồi ha..... Cô ấy đã phải lòng anh ấy chín năm rồi mà. Tôi đoán là không thể tránh được nếu cô ấy khóc vì vui mừng như vậy
Chắc chắn, Aldo sẽ lo lắng khi thấy cô ấy khóc.
Nếu cô ấy sử dụng khuôn mặt mít ướt của mình như một vũ khí và nương theo chuyện đó để kể lại quá khứ và thú nhận tình cảm thì mọi thứ sẽ...
-Vậy thì, cậu đã thú nhận với anh ấy?
Tôi nuốt nước bọt một cái và hỏi cô ấy. Nhưng Flora chỉ ngoảnh mặt đi và nói:
-… Ừm, mình không thể nhớ ra chuyện đó vì quá vui mừng… nên mình đã đánh lừa anh ấy rằng bị bụi bay vào mắt.
- Mouu, cô gái này ... 」
Tôi dựa lưng vào ghế và rên rỉ
Nói về điều đó, tôi cũng không thể thú nhận tình cảm của mình với tình yêu đầu tiên của mình. Tôi không nên trách cô ấy như thế.
-Mình xin lỗi, lúc đó đầu mình chẳng nghĩ được gì cả.
Flora cúi đầu khi cô ấy xin lỗi liên tục,
Tâm trí trống rỗng, nhưng lại nghĩ ngay được ra cách giải thích những giọt nước mắt của mình sao? Hẳn là Aldo có hơi ngốc hơn những người đàn ông bình thường nên anh ấy mới tin chuyện đó.
-Ah, nhưng anh ấy đã chú ý đến mình và giúp mình lấy bụi khỏi mắt bằng chiếc khăn tay của anh ấy! Mou ~ anh ấy rất gần và trái tim mình lúc đó đã đập như điên!
Lời thú nhận của cô ấy đã không thành công. Nhưng nhìn cách cô ấy kể lại tình huống đó khiến nó giống như đã thành công vậy.
Khi lườm chằm chằm vào cô ấy với đôi mắt khép hờ để nhắc nhở về sự thất bại của mình, cô ấy lại trùng xuống với vẻ mặt xấu hổ.
-Mou ... đó là một cơ hội tốt để nói về chuyện 9 năm trước. Tại sao cậu lại bỏ chạy?
- Uuu, mình biết chứ...nhưng ngay khi mình có đủ can đảm để nói thì dạ dày của anh ấy kêu lên và cả hai đành tách nhau ra.
Flora chống chế với tôi trong khi đỏ mặt
-... .Ha....mình đoán là cậu thực sự không thể nói được chuyện đó rồi.
Ngay cả tôi là một người phụ nữ và hiểu một chút về tâm lý của phái nữ. Tôi không nghĩ rằng mình sẽ thú nhận với ai đó trong hoàn cảnh đó.
-Nhưng mọi thứ trở nên như thế bởi vì cậu đã lừa anh ấy từ đầu
-Um.....
Khi tôi tiếp tục cuộc nói chuyện, Flora cúi xuống đầy chán nản.
-Nhưng này, nó sẽ ổn thôi ngay cả khi cậu không thú nhận được, nếu cậu có thể làm cho phía bên kia tự làm điều đó, hiểu chứ? Cậu hãy thể hiện những điểm hấp dẫn của mình cho anh ấy đi
-Uuuu ... mình cũng đã cố gắng...nhưng...
Flora đã trả lời tôi và cau mày. Tôi rất quan tâm đến những gì cô ấy nghĩ là điểm quyến rũ của mình đấy
-…Ví dụ?
-Làm việc cùng nhau này, nấu bữa trưa cho anh ấy này, ăn uống cùng nhau và cùng đi dạo trên cánh đồng hoa nữa.
-Còn gì nữa không?
Khi tôi cố gặng hỏi thêm, Flora bắt đầu tỏ ra xấu hổ và đan những ngón tay vào nhau một cách ngập ngừng.
-Umm? À, ummm…. Mình đã vô tình chạm tay anh ấy khi cả hai cùng làm việc...
-Cậu là trẻ con à?
-Eh....??? Như vậy không được sao?
Flora trả lời với một giọng ngạc nhiên khi tôi đập bàn một tiếng.
Đó không phải là cách những đứa trẻ trong làng thể hiện tình yêu bọ xít của chúng hay sao? Nhưng tôi nghĩ ít nhất là cô ấy đã nghĩ đến chuyện chuẩn bị bữa trưa cho anh ấy, vì chuyện đó sẽ khiến Aldo thường xuyên đến nhà cô ấy hơn. Mọi chuyện sẽ được thúc đẩy tốt hơn nếu hai bên gặp nhau nhiều.
-Không, cậu đã làm được vài chuyện rất tốt. Nhưng như thế vẫn chưa đủ ảnh hưởng.
-Ehhhh ?! Nhưng mình lên làm gì đây?
Hmm? Ngay cả khi cô ấy có hỏi thì…. Tôi cũng chưa từng làm cái gì như thế., Nhưng tôi sẽ cố gắng dạy lại cô ấy theo cách những người bạn thân là nữ của tôi dạy để cám dỗ một người đàn ông.
-... Một cái gì đó như là ... Ấn ngực của cậu vào anh ấy khi ở gần, làm cho cơ thể hai người tiếp xúc với nhau, và sau đó nói trực tiếp với anh ấy những gì cậu muốn nói.
Yup. Tất cả bạn bè của tôi trong làng đều đã làm một việc như thế.
-Eehh !? Không được đâu....nó xấu hổ lắm
Khi thấy tôi chỉ vào bộ ngực dồi dào của mình và bảo cô ấy phải làm gì, cô ấy trả lời với khuôn mặt đỏ bừng và ôm chặt lấy ngực.
Khối thịt đó là một thứ có sức hút khủng khiếp đấy. Mou, nó sẽ là một đòn knock out nếu cô ấy ép Aldo với toàn lực.
-Tôi không nghĩ anh ta sẽ có động lực để thú nhận trừ khi bạn làm điều đó nhiều lắm
Đặc biệt khi anh ấy khá là ngô nghê
-K-không đời nào ...
Flora vẫn có vẻ hơi lưỡng lự nên tôi quyết định thúc đẩy cô ấy một chút.
-Nếu cậu không nhanh lên, Aldo sẽ bị một cô gái khác cướp đi đấy, biết không?
- Eh? "
Flora chết lặng sau khi nghe tôi nói.
Rõ ràng cô ấy chưa bao giờ nghĩ về điều đó trước đây.
-Anh ấy là đáng tin cậy trong những trường hợp khẩn cấp vì là một cựu mạo hiểm giả và anh ấy giỏi săn bắn. Vẻ ngoài và tính cách cũng không tệ, vì vậy có cô gái khác trong làng cũng đang nhắm đến anh ấy đó.
-Cậu đang đùa đúng không?
Flora chồm dậy và hỏi với giọng hoảng loạn.
Khi thấy điều đó, tôi thở dài và nói,
-Thật đấy. Mình đã thấy Colette-san mời Aldo đến ăn tối tại nhà cô ấy hôm nọ
-N-nhưng đó là !? Cô ấy không thể làm thế!
-Nếu vậy hãy nhanh chóng làm chuyện đó đi
Tôi nhìn thẳng vào mắt cô ấy và kết luận, đôi mắt của Flora lộ rõ sự hoảng loạn
-... Đó là ... um ... nhưng mà ... mình không biết phải nói gì ... Và trên hết, chuyện gì sẽ xảy ra nếu nó thất bại và mối quan hệ như hiện tại cũng không thể duy trì được....
Nó vẫn là vấn đề quá xấu hổ à?. Chắc chắn Flora đang rất phân vân khi đứng trên ranh giới đó.
Tôi ước gì có thể làm cách nào đó để khiến Flora nói thẳng ra cảm xúc của mình
Vì tôi muốn giúp đỡ người bạn thân nhất của mình, tôi phải suy nghĩ ra cách gì đó.
Kích động cho một lời tỏ tình… Tình huống và những thứ bất ngờ sẽ khiến cô ấy thú nhận một cách tự nhiên….
Có một điều nảy ra khi tôi nghĩ về những thứ mà họ thường nói chuyện với nhau.
-Hmm, nếu cậu khó nói to ra, thì sao cậu không thể diễn tả bằng hoa? Nghe này, cha cậu cũng thú nhận với Fiona-san với một bông hoa có ý nghĩa tình cảm với người mình yêu.
-Ohhh! Đó là hoa của sự kết đôi
Flora vỗ tay
Vâng, nó đó. Ở đây có một loại hoa mà mọi người ở làng đều dùng để thú nhận tình yêu của họ. Người ta nói rằng nếu bạn trao những bông hoa đó cho người khác giới thì hai người chắc chắn sẽ được kết đôi với nhau. Cha của Flora cũng đã sử dụng loài hoa đó để tỏ tình với Fiona-san dưới gốc cây. Đó là một bông hoa mà Flora cũng sẽ cảm thấy một sự gắn bó đặc biệt.
Vâng, dù nó không chắc chắn sẽ có hiệu quả, nhưng tôi sẽ không nói ra điều đó đâu.
-Vì Aldo cũng thích hoa, cậu có thể dạy cho anh ấy về ý nghĩa của bông hoa đó và nhân đó thú nhận tình cảm của mình, được không?
Hoa kết đôi là thứ hoàn hảo cho cô ấy để bày tỏ cảm xúc của mình. Đó sẽ là một ý tưởng rất tốt và chắc chắn sẽ hoạt động tốt.
-C...cậu nói đúng...
Flora chậm rãi gật đầu, nhưng cô vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi sự xấu hổ của mình
-Nếu không, anh ấy sẽ bị...
Khi tôi tiếp tục thúc đẩy bằng lời nói, Flora cương quyết ngẩng đầu lên và bặm môi.
-Mình hiểu rồi, ngày mai mình sẽ đi hái hoa kết đôi
- Và sau đó?
-M...mình sẽ thú nhận.
Tôi có hơi khó chịu khi cô ấy vẫn đang đỏ mặt trong khi cương quyết như thế. Nhưng dù sao thì, chúc may mắn Flora.