Chương 613: Phân phối vị trí
Trong Tiểu Thế Giới số hai ở đỉnh tháp Tội Ác.
Trên mặt rất nhiều Chiến Tôn cấp cao Ma tộc đã hiện rõ vẻ suy sụp.
Tuy trong tầng 11 có không ít Chiến Tôn Ma tộc vẫn khiêu chiến La Chinh, nhưng trong lòng họ hiểu rõ, việc này cũng chỉ vô ích.
Ban đầu khi La Chinh vẫn còn2là Chiến Tướng đã có thể đánh bại Nguyệt Thủ một cách dễ dàng. Bây giờ La Chinh đã là Chiến Tướng cấp hai, đối mặt với những Chiến Tôn bình thường thì căn bản không sợ.
Điều quan trọng nhất là La Chinh không phải đồ ngốc.
Cho dù có thể thắng được La Chinh trên sàn đấu thì sao?5Hắn vẫn có thể sử dụng sức mạnh của tháp Tội Ác để giết người…
Quy tắc không tồn tại trong mắt kẻ mạnh, chúng chỉ được dùng để ràng buộc kẻ có thực lực yếu mà thôi.
Trông chờ việc La Chinh tuân thủ quy tắc? Đó mới là chuyện mơ mộng viển vông.
Những Chiến Tôn cấp cao này cũng6hiểu rõ cả.
Không ít Chiến Tôn Ma tộc đã nhìn rõ cục diện. Lúc này, trong tháp Tội Ác, Ma tộc không còn đại thế gì nữa, không ít Chiến Tôn cấp cao đã bắt đầu thu dọn tàn cuộc, chuẩn bị dẹp đường hồi phủ.
“Chúng ta vẫn còn một cơ hội đọ sức cuối cùng.” Lúc này, Mạnh5Thiên đột nhiên nói: “Ai bằng lòng ở lại?”
“Ý ngươi là liều mạng với La Chinh?” Một gã Chiến Tôn cấp cao hỏi.
Mạnh Thiên lạnh lùng lườm gã Chiến Tôn cấp cao đó một cái, đầu óc mấy tên đồng sự của mình có lúc hoạt động không tốt lắm.
Một gã Chiến Tôn cấp cao khác lại nói: “Đúng3là vẫn còn một cơ hội cuối cùng!”
Mạnh Thiên bắt đầu cười: “Hơn nữa, khả năng thắng còn rất lớn.”
Càng ngày càng nhiều Chiến Tôn bắt đầu sực tỉnh. Trong mắt bọn họ lại toát lên niềm hi vọng.
Đúng vậy, thời gian chỉ còn lại chưa đến nửa tháng nữa, La Chinh muốn đuổi hầu hết Ma tộc ra khỏi tháp Tội Ác, nhưng hắn lại không có cách nào để đuổi hết toàn bộ ra ngoài! Ban đầu họ đã giấu hai vị cường giả Chiến Thánh trong mật đạo dưới tháp Tội Ác, mà trong đó còn có thể tránh được Huyền Minh Tử Quang. Đợi đến lúc Huyền Minh Tử Quang trong động Huyền Minh yếu đi, rất có khả năng La Chinh sẽ vào trong đó thăm dò. Cho dù năm nay không đi thì năm sau, mà năm sau không đi năm tới sẽ đi thôi!
Tuổi thọ của Chiến Tôn cấp cao thường rất dài, vài năm ngắn ngủi thế này thì vẫn có thể đợi được!
Vả lại trong mật đạo còn có thể tu luyện!
Không ít Chiến Tôn cấp cao có mặt ở đây như Mạnh Thiên, bọn họ luôn khống chế tu vi của bản thân, tránh để bản thân đột phá cảnh giới Chiến Thánh, bị mảnh đất nguyền rủa ảnh hưởng.
Nếu bây giờ bọn họ lựa chọn ẩn mình vào trong mật đạo, sau đó tìm cơ hội đột phá, trở thành cường giả Chiến Thánh, sau đó đợi La Chinh đi vào động Huyền Minh…
La Chinh quả là thiên tài, thực lực bộc phát ra thực sự rất mạnh, nhưng chẳng qua cũng chỉ đủ đối phó với Chiến Tôn bình thường mà thôi. Trong mắt đám Chiến Tôn cấp cao thì La Chinh vẫn không đáng nhắc tới, chứ chưa nói tới chuyện chẳng cần bao lâu, Chiến Tôn cấp cao trốn trong mật đạo sẽ có thể tiến vào cảnh giới Chiến Thánh.
Vào trong động Huyền Minh, La Chính không thể mượn sức mạnh của tháp Tội Ác nữa, khi đó muốn diệt La Chinh không phải là chuyện quá khó!
“Bây giờ phải lên kế hoạch cho chuyện này. Thánh địa Tử Tâm chắc chắn không lấy được rồi, nửa tháng sau, mọi người chỉ có thể nhường lại tháp Tội Ác.” Mạnh Thiên lại nói: “Ta đã áp chế tu vi nhiều năm, muốn đột phá Chiến Thánh không khó. Còn ai đồng ý theo ta?”
“Ta!” Một gã Chiến Tôn cấp cao cất giọng ồm ồm.
“Ta nữa!”
“Ta cũng có thể đột phá trong thời gian ngắn!” Đại đa số Chiến Tôn cấp cao trong tháp Tội Ác đều áp chế tu vi. Suy cho cùng thì tốc độ tu luyện trong tháp Tội Ác nhanh hơn bên ngoài không ít. Một khi rời khỏi tháp Tội Ác, sau này cũng không còn cơ hội quay lại.
Dễ thấy lợi ích của việc áp chế tu vi vô cùng rõ ràng. Bây giờ áp chế càng chặt thì sau khi đột phá Chiến Thánh, tu vi lên càng nhanh. Giống như một người bị áp bức càng nhiều, sức phản kháng sẽ càng mạnh mẽ. Mạnh Thiên quét mắt vài lượt rồi nói: “Nguyên Bạch, Thiên Hổ, hai ngươi ở lại.”
Trong số những người nắm giữ chỗ ngồi, Nguyên Bạch và Thiên Hổ lần lượt xếp thứ 18 và 22.
Bản thân Mạnh Thiên không thể ở lại, gã vẫn là người đứng đầu Ma tộc trong tháp Tội Ác, gã ở lại sẽ dễ khiến người khác chú ý.
Ánh mắt Mạnh Thiên lóe lên, nhìn Nguyên Bạch và Thiên Hổ rồi nói: “Ma tộc chúng ta có thể quay lại tháp Tội Ác lần nữa hay không đều phải trông chờ vào hai ngươi rồi!”
Trên mặt hai gã Chiến Tôn cấp cao Nguyên Bạch và Thiên Hổ bỗng lộ ra sát khí nồng đậm: “Xin cứ yên tâm, chỉ cần tên nhóc kia dám bước vào trong động Huyền Minh, ta nhất định sẽ xé hắn thành trăm mảnh!”
Thời gian nửa tháng, chớp mắt đã qua.
Toàn bộ đại lục Hải Thần đều bị bao bọc bởi bầu không khí kỳ lạ. Tuy Song Ma thánh địa đã tuyên chiến với thánh địa Tử Tâm, nhưng cứ luôn tuyên mà không chiến, cả thánh địa Thiên Vũ cũng rơi vào tình trạng tương tự…
Mà sau khi thời hạn một tháng hoà hoãn La Chinh cho Mạnh Thiên kết thúc, Song Ma thánh địa đã lui binh, đồng thời, Lưu Vũ cũng lui về thánh địa Thiên Vũ.
Còn trong tháp Tội Ác, Ma tộc lần lượt rời đi. Ma tộc hưng thịnh là dựa vào tháp Tội Ác. Lúc khí thế mạnh nhất, dường như đã độc chiếm cả tháp, vậy mà bây giờ lại không thể không rời khỏi. Cảnh này khiến sinh linh các tộc khác thổn thức không thôi.
“Tên nhóc Nhân tộc này quả thật đã tạo ra kỳ tích. Chỉ dùng sức một người đã đuổi cả Ma tộc ra khỏi tháp Tội Ác!”
“Sao đột nhiên ta lại cảm thấy Ma tộc có chút đáng thương nhỉ?”
“Đáng thương gì chứ! Nếu lúc đầu ngươi bị Ma tộc đàn áp thì sẽ hiểu, bọn họ có ngày hôm nay cũng là tự chuốc lấy thôi!”
Hôm đó, không ít sinh linh đều ra đứng ở cửa tháp Tội Ác, nhìn từng tốp người Ma tộc lần lượt rời đi.
Chiến Tướng, Chiến Giả, thậm chí là rất nhiều Chiến Tôn cấp cao của Ma tộc, từng người, từng người một rời khỏi tháp Tội Ác. Cho dù trên mặt họ thể hiện rõ vẻ cực kỳ không muốn, thế nhưng lúc này họ không được lựa chọn.
La Chinh đã có nói, kể từ hôm nay, chỉ cần nhìn thấy bất cứ một người Ma tộc nào xuất hiện trong tháp Tội Ác thì sẽ ra tay giết chết.
Dưới tình huống này, nếu Ma tộc vẫn ở lại trong tháp Tội Ác thì chẳng phải là tìm chết sao?
Vô số người Ma tộc xếp thành một đường thẳng hướng về phía Bắc mảnh đất nguyền rủa. Ở đó có hai toà truyền tống trận, lần lượt dẫn đến thánh địa Viêm Ma và thánh địa Khủng Ma.
Trong lòng tuyệt đại đa số người Ma tộc đều ngập đầy nỗi mất mát, tức giận và không cam tâm.
Họ nghĩ mãi cũng không ra, chủng tộc lớn mạnh như bọn họ, tại sao vô duyên vô cớ lại bại trong tay một tên nhóc Nhân tộc?
Chỉ có một số vô cùng ít các Chiến Tôn cấp cao mới hiểu rõ, sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ quay lại.
Điều đó được quyết định bởi lúc La Chinh bước vào động Huyền Minh. Chỉ cần giết La Chinh, Ma tộc có thể chiếm giữ chỗ ngồi trên đỉnh tháp lần nữa, một lần nữa khống chế toà tháp này! Đứng trên đài ở phần đáy* tháp Tội Ác, ánh mắt La Chinh tĩnh lặng.
*Bởi tháp Tội Ác bị lộn ngược, phần đỉnh cắm sâu xuống đất nên phần đáy nổi trên mặt đất, cũng là phần cao nhất trên mặt đất.
Khoảng thời gian này, ánh sáng tạo hoá mà La Chinh hấp thụ có lẽ nhiều hơn gấp trăm lần khi trước, tu vi của hắn cũng tăng lên vượt bậc. Tháp Tội Ác đúng là một thánh địa tu luyện, bây giờ hắn đã là Chiến Tướng cấp sáu rồi.
Mà theo tình hình La Chinh được biết, phải ba đến bốn tháng nữa Huyền Minh Tử Quang trong động Huyền Minh mới từ từ suy yếu.
Vì vậy thời gian của La Chinh vẫn dư dả.
Theo hắn được biết, mỗi năm đều có một khoảng thời gian Huyền Minh Tử Quang yếu đi, nhưng thời gian này không cố định lắm, có khi sớm một tháng, cũng có khi cũng sẽ muộn một tháng.
Nhưng một khi bắt đầu thì trong vòng một tháng, những tia Tử Quang này đều không gây tổn hại gì.
Truyền thừa trong động Huyền Minh, ta nhất định phải lấy được! Tin rằng không bao lâu nữa, ta đã có thể về Trung Vực được rồi…
Nghĩ đến đây, ánh mắt La Chinh híp lại, thế nhưng lần này nhìn xuống dưới, hắn bỗng nhìn thấy Mạnh Thiên ở phía xa đột nhiên quay đầu lại, nhìn về phía mình nở một nụ cười quỷ dị.
Nhìn thấy nụ cười của Mạnh Thiên, trái tim La Chinh đập nhanh một nhịp, nhíu mày lại.
“Xem ra Ma tộc không dễ dàng bỏ qua như vậy.” La Chinh thản nhiên nói thầm trong lòng.
Sau đó hai chân La Chinh bắt đầu chìm xuống, cả người hắn đã chìm vào trong tháp Tội Ác.
Bởi vì cả tòa tháp Tội Ác được dựng ngược trên mảnh đất nguyền rủa, chứ thực ra lúc này La Chinh đang đứng ở tầng thấp nhất tháp Tội Ác. Sau khi thân thể hắn hoà vào trong tháp thì không ngừng len lỏi xuống phía dưới.
Tầng thứ nhất, tầng thứ hai… tầng thứ mười, tầng mười bốn, tầng mười lăm.
Rất nhanh, La Chinh đã đến đỉnh tháp!
Bây giờ đối với La Chinh mà nói, “sàn trống” hay tư cách lên tầng gì đó đã không còn ý nghĩa gì nữa.
Ngay cả Ma tộc cũng bị một mình La Chinh đuổi đi, từ lâu hắn đã không cần phải tuân theo quy tắc của tháp Tội Ác nữa rồi.
Đứng trong sảnh trung tâm của tầng mười lăm, La Chinh bỗng thản nhiên nói: “Tất cả những kẻ nắm giữ chỗ ngồi đều ra đây đi. Đến lúc lập quy tắc mới rồi.”