Chương 2404: Dáng vẻ soái ca không gì có thể che khuất được
Tô Ngưng Mi vội vàng nói: “Con đừng nói lung tung. Anh ấy vẫn luôn bên cạnh mẹ đó.”
Nhạc Thính Phong hừ một tiếng: “Con nói lung tung à? Thế giờ người đang ở đâu?”
Tô Ngưng Mi sờ mũi một cái, nói: “Sau lưng con...”
Nhạc Thính Phong quay người, quả nhiên nhìn thấy Hạ An Lan đang đứng ngay sau lưng mình, trong tay còn đang cầm bình sữa, chỉ mặc một cái áo mỏng, tóc tại lộn xộn, không còn dáng vẻ già dặn tinh anh như ngày xưa nhưng bù lại khí chất soái ca vẫn vẹn nguyên không hề suy chuyển.
Hạ An Lan nghe thấy những lời Nhạc Thính Phong vừa nói nhưng trên mặt vẫn không hề có chút tức giận nào mà ngược lại vẫn vô cùng vui vẻ, cầm bình sữa đi tới chỗ Tô Ngưng Mi.
Hạ An Lan vỗ vai Nhạc Thính Phong: Về rồi à, đen đi không ít đó!”
Nhạc Thính Phong lập tức đáp trả: “Vào thu rồi, chẳng mấy mà đến mùa đông, khi ấy con lại trắng lại thối”
Tô Ngưng Mi giống như không ngửi thấy mùi thuốc súng trong câu nói của hai người, còn vui vẻ nói: “Người cũng cao thêm và cường tráng hơn không ít, ra dáng người lớn ra phết rồi đó con trai?
Hạ An Lan gật đầu: “Thằng bé là đứa lớn nhất trong đám trẻ trong nhà, nếu không ra dáng người lớn thì về sau làm sao có thể làm tấm gương cho các em trai, em gái trong nhà chứ?”
“Nào, uống ngụm nước đi em.”
Hạ An Lan thả bình sữa xuống rồi rót cho Tô Ngưng Mi cốc nước.
Thấy bộ dạng săn sóc từng li từng tí của Hạ An Lan với Tô Ngưng Mi, trong lòng Nhạc Thính Phong ít nhiều cũng cảm thấy dễ chịu hơn.
Mẹ cậu sinh con trai này, ông nội Hạ cũng coi như có người kế nghiệp, địa vị của mẹ cậu trong nhà họ Hạ cũng vững vàng hơn. Cho nên chuyện này cũng không phải là chuyện không tốt.
Nhạc Thính Phong quay người lặng lẽ rời đi, để lại không gian cho hai người bọn họ.
Trong nhà có thêm trẻ con cũng là một chuyện mừng.
Hạ An Lan lớn tuổi thế này mới có con, Hạ gia Nhị lão trước khi nhắm mắt xuôi tay có cháu trai đích tôn, đương nhiên cả nhà đều vô cùng vui vẻ.
Tình cảm của Nhạc Thính Phong đối với nhóc em trai ruột này không đến nỗi như vậy. Không phải ghét nhưng cũng không phải là thích. May mà tên nhóc này cũng không phải quá kém, bộ dạng cũng ngày càng ưa nhìn hơn.
Sau khi Nhạc Thính Phong đi học đại học một tuần về nhà liền phát hiện tên nhóc này đã thay đổi rất nhiều, không chỉ dễ nhìn mà còn vô cùng dễ thương ấy chứ.
Ôm cục bông mềm mềm trong lòng, Nhạc Thính Phong thầm nghĩ: Cũng may là trong nhóc cũng dễ nhìn đó, thế này mới giống em trai của Nhạc Thính Phong này chứ, nếu không thì anh đây đã ném nhóc đi rồi!
Nhạc Thính Phong đã chính thức trở thành sinh viên đại học, chỉ sau một tuần nhập học, cậu đã thành nhân vật phong vân nổi tiếng toàn trường.
Đẹp trai ư? Quá đẹp trai! Có tiền không? Đương nhiên là có tiền! Một thân hàng hiệu, xe đưa đón sang trọng ra vào (dù là xe của Lộ Tu Triệt)
Học giỏi không? Không chỉ học giỏi đầu ạ, học thần đó! Trạng Nguyên của toàn thành phố đó ạ, trí thông minh level đại thần đỉnh cấp!
Tóm lại một câu, Nhạc Thính Phong vừa vào trường đã gây nên một trận sóng to gió lớn.
Mặc dù cậu không thèm để ý mấy nhưng vẻ ngoài của cậu không thể nào che giấu được.
Vậy nên là không thể nào cản bước được những học tỷ cuồng nhiệt và các bạn học cùng lớp điên cuồng theo đuổi rồi!
Vào đại học, mọi người càng được tự do, yêu đương công khai thế nào cũng trường học cũng mặc kệ. Cho nên các bạn học nữ cuồng nhiệt kia theo được chỗ nào thì theo, bám được chỗ nào thì bám, hết đợt này tới đợt khác cùng hành động thực tế nhất có thể để biểu đạt những tình cảm yêu thương nồng cháy nhất của mình cho Nhạc Thính Phong.
Và đương nhiên, một câu chuyện mới lại bắt đầu...