"Do vậy, con tuyên bố tên của Chúa, người thế giới dâng tặng sự phục tùng, dâng tặng lời ca tụng ngàn năm!"
Nửa chừng câu thần chú của cô, một không khí tuyệt vọng đã bắt đầu bao quanh Erica.
Ngoài ra, nhiệt độ thực của bãi biển cũng giảm xuống còn khoảng hai mươi độ.
Âm thanh không thể nghe được bằng tai bình thường - tiếng kêu trong tuyệt vọng, tiếng thét vô ích, và tiếng rên trong vô vọng - tất cả những âm thanh này tụ lại trong một thân thể duy nhất, vây quanh trong không khí lạnh lẽo.
Tất cả điều này là những tác động do câu thần chú của Erica.
"Nữ thần Athena, như một thuộc hạ của Kusanagi Godou, hiệp sĩ Erica Blandelli hèn mọn này khẩn cầu. Nếu nó làm vừa lòng cô, rời khỏi đây ngay lập tức. Nếu cô không chịu để ý đến lời khẩn cầu của tôi, tôi sẽ bảo vệ Chúa tể với lưỡi kiếm của mình!"
Không khí rung lên với tuyên bố cương quyết của cô.
Lưng cô được bảo vệ bởi một áo choàng màu đỏ thẫm được triệu hồi bằng phép, cô đối mặt với nữ thần cùng Cuore di Leone trong tay.
Sau khi nghe lời tuyên bố của cô, nữ thần quay lại và thừa nhận cô gái lần đầu tiên.
"Oh! Là một con gái riêng của Prometheus——như một tín đồ của Hermes, ngươi sẵn sàng chết cho chủ nhân của ngươi?"
"Nếu cần thiết. Để liều mình một cách vinh quang cho Chúa tể của mình, các hiệp sĩ chỉ cảm thấy sự hài lòng thú vị. Trong việc chọn kẻ thù là nữ thần cổ xưa nhất, Athena, một quan niệm như thế là dễ hiểu."
'Tại sao Godou... luôn luôn làm cho cuộc sống của tôi khó khăn thế này?!'
Erica nói thầm lặng lẽ.
Athena này hoàn toàn có thể nắm bắt được điểm yếu của Campione, và cụ thể hơn, Godou.
Chỉ từ cuộc trao đổi ngắn, cô đã có thể không chỉ nhận ra rằng trừ khi Godou bị dồn vào bước đường cùng, anh ấy sẽ không chiến đấu, và rằng anh là một goody-two-shoes[1], và trên hết, anh thậm chí đã hôn!
Nhìn vào Godou như một cái xác, nằm dài trên sàn nhà, cái nhìn của Erica càng mãnh liệt.
Khi nào mà người đàn ông mới khôn ra?!
Mặc dù đây không phải là chuyện hay xảy ra quá thường xuyên, đơn giản là có quá nhiều lỗ hổng trong phòng thủ của anh, cộng với anh quá cởi mở với phụ nữ, và do đó, một nụ hôn đã dễ dàng bị đánh cắp từ anh.
Theo nguyên tắc chung, Campione có sức phòng thủ tự nhiên cao một cách lố bịch trước phép thuật và những câu thần chú khác.
Thậm chí dù đối thủ của anh là một vị thần, thực tế vẫn vậy là anh sẽ không dễ dàng bị áp đảo. Nhưng nếu phép bằng cách nào đó được thực hiện trực tiếp trên cơ thể, thì không thể làm gì được; nếu một phương pháp như thế được sử dụng, thậm chí là một pháp sư như Erica sẽ dễ dàng thành công.
"Anh thực sự như một người gây rắc rối, bắt em làm việc rất vất vả..."
Trong khi liên tục lẩm bẩm phàn nàn, Erica tạo một mũi tên bằng phép, bắn về phía Athena.
Nếu đối thủ của cô là một con người, chiêu đó một mình cũng đủ để kết thúc anh ta.
Ngay cả khi đó là một pháp sư kì cựu, nó sẽ khiến anh không thể đứng.
Những câu thơ của sự tuyệt vọng là câu thần chú của cái chết, làm ớn lạnh trái tim kẻ thù của cô, nhưng Athena chỉ lắc đầu.
Với một nữ thần là kẻ thù, một đòn yếu như thế rõ ràng là không si nhê gì cả.
Erica nhẹ nhàng chạm vào Cuore di Leone, sau đó hô vang:
"Ôi con sư tử của sắt thép, ngươi là tâm trí và cơ thể của nỗi buồn và cơn giận dữ. Ngươi là sứ giả của sự đau khổ đến các vị thần và thần linh, người sẽ tắm trong máu của kẻ thù ngươi— xuất hiện trước mắt tôi, ngọn giáo của Longinus——!"
Tập hợp các câu thần chú đã được hình thành, cô đưa chúng vào lưỡi của vũ khí yêu thích của cô.
Erica vươn Cuore di Leone lên, bây giờ cường hóa với sức mạnh, và lao về phía trước.
Trong nháy mắt, cô vượt qua khoảng cách giữa mình và Athena, sau đó đâm với thanh kiếm của mình.
Như thể chỉ đơn thuần là thích thú, nữ thần chỉ đơn giản là liệng sang một bên, và để né cú đâm của thanh kiếm. Erica, tất nhiên, không bị ấn tượng bởi điều này, nhưng ...
Cô đã không dừng đòn tấn công ở đó.
Khuôn mặt, hộp sọ, vai trái, đùi, bụng, ngực, cổ, và cuối cùng, cổ tay phải của cô.
Erica xem những bộ phận của cơ thể như mục tiêu của mình và tiếp tục các đòn tấn công.
Không một chút do dự, như một tia chớp hay một cơn gió, cô tiếp tục gây sức ép lên Athena.
Mỗi lần kiếm của Erica gần đến nữ thần, cô sẽ tránh đòn.
Tuy nhiên, phải đối mặt với lối chiến đấu khó đoán và đa chiều của Erica, Athena cuối cùng đã dừng né tránh, và sử dụng mu bàn tay mình để chặn cú vung cuối cùng vào cổ tay.
Trong những trường hợp bình thường, như thế sẽ để lại cô còn một nửa tay, nhưng tay của nữ thần là cứng như thép, và ngăn chặn được cú đánh.
Đã thành công, Athena liếc nhìn tay mình, sau đó biểu hiện của cô đột nhiên thay đổi. Cô ấy có vẻ... phấn khích.
" ——Tôi hiểu rồi, đúng như một người dám thách thức ta— một điều chắc chắn, ngươi thật sự sở hữu một số khả năng."
Trên tay vừa chặn Cuore di Leone, một dệt màu đỏ mỏng đã xuất hiện.
Từ vết cắt còn mới đó, máu đang chảy ra.
Đó là một vết thương từ kiếm.
Có một thực tế đơn giản là vũ khí của con người hoàn toàn không có khả năng làm tổn hại đến một vị thần, huống hồ gì đến làm phiền họ. Quên chuyện thanh kiếm, cả súng và chất nổ, hay thậm chí vũ khí hóa học hoặc sinh học không thể làm trầy xước.
Trên thứ được cho là một cơ thể bất tử, bằng cách nào đó một vết thương còn mới đã xuất hiện.
Trong khi mỉm cười và nhìn chằm chằm vào máu rỉ ra từ tay cô, Athena nói.
"Thật hiếm. Ta từ lâu đã quên lần bị thương bởi phàm trần."
"Thanh kiếm của tôi hiện tại được truyền vào một câu thần chú có mức độ sát thương như ngọn thánh thương Longinus, với một sức mạnh có thể tiêu diệt Con của Chúa hoặc bất kỳ con quỷ hay vị thần xấu xa. Ngay cả cô, Athena, sẽ không tránh khỏi việc bị thương nếu bị đánh trúng."
Trong khi nhẹ nhàng rung lách cách Cuore di Leone, Erica thản nhiên nói như vậy.
Nếu đối thủ của cô không có bất kỳ dấu hiệu của di chuyển, cô lên kế hoạch tấn công ngay lập tức, tuy nhiên, dường như Athena hoàn toàn không quan tâm.
Những gì cô đã cảm thấy, là do đòn tấn công trước đó, sự chú ý của Athena được bây giờ thực sự tập trung vào cơ thể của mình, và thái độ vô cảm trước đó đã biến mất.
"Quả thật, người phàm, lời nói của ngươi là đúng. Thanh kiếm đó cực kỳ nguy hiểm với cơ thể của ta, và thậm chí có thể cướp đi hơi thở của ta. Quả thật, ta thương xót cho vị trí hiện tại của ngươi. Nếu ngươi đã không ngu ngốc thề trung thành và hiến dâng cho Campione đó, ta đã ban tặng cho ngươi một phép lành, và chấp nhận ngươi như tín đồ của ta."
Mặc dù phải đối diện với Erica có kiếm, Athena chỉ nhìn chằm chằm vào cô với một biểu hiện yêu thương và quan tâm, đôi mắt của cô như của những người bảo vệ, như thể nhìn vào một con vật cưng đáng yêu, hoặc một người làm vườn lao động khó nhọc trong một khu vườn.
——Phải làm gì bây giờ?
Erica tự hỏi, nếu cô có Godou bên cạnh, có lẽ hai người có thể làm được một cái gì đó, nhưng vì cô chỉ có một mình, tình hình không lạc quan cho lắm.
Và đối thủ của cô là một nữ thần trong chiến đấu.
Ngay cả với một thanh kiếm cùng loại với cây thương chinh phục thần Longinus, và kỹ năng của mình trong kiếm thuật và phép, chỉ có bao nhiêu đó sẽ tạo ra một sự khác biệt gì - cô ấy rất không chắc chắn về kết quả.
Trong quá khứ, Godou, trước khi anh là một Campione, kém hơn nhiều so với một pháp sư, có thể đánh bại Verethragna như một người phàm trần.
Nhưng chiến thắng đó nên được coi là một sự kết hợp của nhiều sự trùng hợp, và sự may mắn quá vô lý. Hơn nữa, vì người đã chiến đấu chính là Kusanagi Godou, mà anh có thể thành công. Ngoài ra, anh còn có "vũ khí bí mật", các [Bia đá bí mật của Prometheus], thứ không còn tồn tại trong nhân giới.
Như thế là rút lui là lựa chọn duy nhất.
‘Bây giờ, điều quan trọng nhất là né được đòn liễu của cô ta chặn đường mình.’
"Thánh George! Bằng tên thánh của người, ban cho con sức mạnh giết rồng!"
Erica lớn tiếng tuyên bố như vậy.
Ngay cả khi cô định chạy trốn, cô ấy không thể nào chỉ để đối thủ của mình như vậy.
Ngay cả khi rút lui, cô phải làm điều đó một cách tuyệt vời và tao nhã—— đó là nhãn hiệu hiệp sĩ của Erica.
Hình dạng của Cuore di Leone bắt đầu thay đổi.
Từ một thanh kiếm mỏng, nó chuyển thành một cây thương dài hai mét.
Erica oai vệ cầm cây thương nặng , và tấn công với tốc độ gấp ba lần.
Athena sẽ phản ứng như thế nào? Cô sẽ rút lui, tránh nó, hoặc phản đòn và tiến lên?
——Cô rút lui.
Nữ thần nhanh nhẹn nhảy về phía sau, vượt xa phạm vi tấn công của ngọn thương.
Nhìn thấy phản ứng của Athena, Erica nở nụ cười rạng rỡ; đối với những người đã biết cô, đó là một nụ cười cho thấy cô tin rằng âm mưu của mình sẽ thành công.
Tiến lên tấn công một kẻ thù rút lui là cách hiệu quả nhất để sử dụng phong cách chiến đấu của cô, tập trung vào tốc độ công phá.
"Hỡi Thánh Giá Đồng Thiếc Đen, cắn nát áo giáp của rồng, xé ra hết ruột gan của nó! Hỡi tổ tiên đã ra đi của con, những hiệp sĩ giờ nằm trong giấc ngủ vĩnh hằng, con tha thiết mong các ngài— ban cho tôi nghĩa vụ quân sự xuất sắc của các ngài!"
Hoàn thành câu thần chú của cô, Erica phóng cây giáo đang cầm.
Thường thì nó là đòn được sử dụng chống lại những mục tiêu thậm chí còn xa hơn; những chi tiết nhỏ nhặt đó không phải là điều cô đang lo lắng bây giờ. Ngọn giáo, bay từ tay cô, lao đi như một sao chổi màu bạc tới trái tim của Athena.
——Phương pháp chiến đấu tầm xa bằng lao được ưa chuộng bởi người Etruscan[2]
Cuối cùng, người La Mã học được phương pháp chiến đấu từ họ, và trong thời Trung Cổ, các hiệp sĩ bàn tròn đưa nó đến một tầng cao mới. Tuy nhiên, gặp phải đòn này, Athena chỉ cần đập vỡ nó sang một bên với nắm đấm của mình.
Điều kỳ lạ là, cây giáo đã phải nằm trên cát, bằng cách nào đó vẫn táo bạo tiếp tục bay về phía nữ thần.
"... Oh?"
Thương bạc đã trở thành một con sư tử bạc.
Cuore di Leone đã, trong chớp mắt, thay đổi hình dạng và lướt theo lượng của cú đánh. Athena nhìn chằm chằm vào răng của sư tử gần đó trong khi nở một nụ cười ngưỡng mộ.
"Thực sự, ngươi làm ta ngạc nhiên——"
Athena tránh cú nhảy của con sư tử, và nhanh chóng đánh bằng một bên của bàn tay.
Nhỏ hơn một nửa kích thước của Cuore di Leone, dù sao cô vẫn tấn công nó, chặt tại các đường tự nhiên của đầu, cơ thể và vai, biến nó thành một đống các bộ phận động vật.
Điều làm Athena thực sự sốc đến ngay sau đó. "Cuore di Leone! Đã nhận được phước lành của Thánh Linh và Thánh Thần, hoàn thành công việc của ngươi với một cơ thể không tàn lụi!"
Erica niệm dòng cuối cùng của câu thần chú, giao cho lưỡi kiếm trung thành của mình với một nhiệm vụ mới.
... Giờ Cuore di Leone bị phân mảnh thay đổi hình dạng một lần nữa, mỗi phần chuyển sang hình dạng của một con sư tử. Athena bây giờ thấy mình bị bao vây bởi bảy con sư tử.
"Ahahaha, cô thực sự biết làm thế nào để lãng phí thời gian của ta!"
Sau khi nghe tiếng cười chói tai của Athena, Erica huýt sáo, và một trong những con sư tử đang bao vây nhảy lại gần bên cô.
——Với điều này, cô ấy không cần phải sử dụng chiến thuật nào nữa.
Erica nhanh chóng nhặt Godou, sau đó nhảy lên lưng của sư tử.
Trong khi đối thủ của mình bị bao quanh bởi sáu con sư tử, miễn là cô ấy đã làm hết sức mình để chạy thoát mà không nhìn lại - Ngay cả khi đối thủ là Athena, phải đối mặt với một đấu trường có một câu thần phép tuyệt vọng, và một Cuore di Leone được ban phước bởi Chúa Trời, không có cách nào mà cô có thể dễ dàng giải quyết cả đống đó và sau đó vẫn bắt kịp họ... ít nhất, cô hy vọng là vậy.
Erica thành tâm cầu nguyện cho kẻ thù của mình sẽ không chạy đến, đồng thời động viên con sư tử nhanh lên.
Trước mặt cô, Godou đang nằm trên lưng của con sư tử trong giấc ngủ sâu. Tất nhiên, không có cách nào anh sẽ lại chết như thế đó. Dù tình huống có không công bằng đến nực cười như thế nào đi nữa, anh là một người đàn ông luôn luôn có thể tìm thấy cách và con đường dẫn đến chiến thắng, không có cách nào mà anh sẽ chết một cách dễ dàng.
Cô đặt tay lên ngực của Godou, xác nhận hơi ấm và nhịp tim của anh.
Sau khi nhận được sự động viên cô đang tìm kiếm, Erica nở ra một nụ cười hài lòng và ranh mãnh.
Phần 2Cái gọi là cận tử này thực sự là vô cùng khó chịu.
Godou, người vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, suy nghĩ trong tâm trí sương mù của mình.
Hóa thân thứ tám, Cừu, cung cấp sức mạnh phục hồi kỳ diệu. Bất kể tình trạng cơ thể của anh nguy cấp như thế nào, thánh lực của nó sẽ luôn luôn mang lại sự hồi phục hoàn toàn.
Trong khi Verethragna là một vị thần chiến thắng, ông cũng là một bảo vệ vương quyền.
Trong số mười hình dạng, Cừu có mối quan hệ sâu sắc với vương quyền. Trong thời cổ đại khi chăn gia súc có thể ngang bằng với sự giàu có, con cừu, có thể phát triển và sinh sản một cách nhanh chóng, là một biểu tượng của sức sống và sự thịnh vượng.
Màu mỡ, sự sinh sôi, giàu có.
Sức mạnh chứng minh sức sống là một đại diện hoàn hảo của con cừu, con vật biểu trưng những đặc điểm này.
Nhưng nếu anh ta đã bị giết chết ngay lập tức, sau đó khả năng này sẽ trở nên vô dụng... xem xét việc này, anh không thể không phá vỡ ra trong mồ hôi lạnh mỗi khi anh thức dậy từ tình trạng bất tỉnh, vì ý thức anh phải sử dụng khả năng này trước khi chết để kích hoạt nó.
Để làm cho nó thậm chí nguy hiểm hơn, khả năng này chỉ sử dụng được khi anh đang trên bờ vực của cái chết.
Godou tự mình trải nghiệm trước đây không thể sử dụng khả năng này để chữa lành chấn thương thường nghiêm trọng.
Tất nhiên, ngay cả với những hạn chế khắc nghiệt như vậy, nó vẫn là một khả năng đáng kinh ngạc.
God Slayers có thể nắm được khả năng của thần họ giết.
Một thánh lực có được theo cách này được gọi là Quyền Năng.
Điều này có nghĩa rằng càng giết nhiều vị thần bao nhiêu, một God Slayer trở nên mạnh mẽ bấy nhiêu.
Cho đến nay Godou đã chỉ đánh bại một vị thần - Verethragna, nhưng nó đã được biết rằng nhiều God Slayer là những quái vật nắm giữ nhiều Quyền Năng.
—Sinh ra trong thế giới này để chống lại các vị thần, các chiến binh người đại diện cho nhân loại.
Erica từng miêu tả những God Slayer như thế này: họ là những chiến binh, các vị vua, những con quái vật, nhưng đồng thời cũng có những con người, họ là những sự tồn tại đã vượt ra ngoài ý nghĩa thông thường.
God Slayers không được sinh ra từ khả năng bẩm sinh, cũng không phải nỗ lực, và chắc chắn không phải từ dòng màu hay số phận.
Chỉ có chiến thắng có thể cho ra đời một God Slayer.
Ngay cả khi một người có tài năng thiên bẩm, ngay cả khi người đó luyện tập chăm chỉ hơn bất cứ ai trên thế giới, mà không có chiến thắng, không bao giờ có thể trở thành một God Slayer.
Đó quả là chặt chẽ, Godou nghĩ.
Chiến thắng của anh trước Verethragna đã hoàn toàn phụ thuộc vào một loạt các sự kiện may mắn bất ngờ.
Quên những người bình thường, ngay cả những người đặc biệt như những người tài giỏi hoặc những thần đồng huyền thoại sẽ không bao giờ có thể đánh bại một vị thần. Sự khác biệt về sức mạnh chỉ đơn giản là quá lớn, đủ lớn để làm bất kỳ sự so sánh nào trở nên hoàn toàn vô nghĩa.
Chỉ sau một sê-ri các sự việc kì diệu xảy ra một con người có thể đánh bại thần.
Tuy nhiên, một chuỗi các sự trùng hợp không thể tin được có thể cho ra đời một God Slayer, trao cho họ nhiều quyền lực hơn so với bất kỳ con người nào có thể có.
... Ngay cả chính Godou nghĩ đây là không phải là một ý tưởng tốt.
Chỉ những ai sinh ra như vị thần hoặc những ai tái sinh như God Slayer có thể chống lại nhau, mà nó chỉ là vượt quá tất cả ý nghĩ thông thường.
Với một thứ như vậy có thể đạt được chỉ thông qua may mắn như vậy, đó chắc chắn không phải là một điều tốt. Loại quyền lực này không bao giờ nên được trao cho một người duy nhất, do Godou hy vọng sẽ kiềm chế bản thân càng nhiều càng tốt, không lạm dụng quyền lực này, nhưng...
Anh nhận ra rằng anh đã bắt đầu kiểm soát được sức mạnh của Verethragna.
Lần đầu tiên anh sử dụng Cừu, anh phải mất sáu tiếng đồng hồ để phục hồi từ tình trạng bất tỉnh. Lần thứ hai chỉ còn bốn giờ. Mỗi khi anh sử dụng nó, thời gian để tỉnh lại giảm.
Thời gian đó có thể rút ngắn đến mức nào?
Khi anh chuyển sang một hóa thân, anh có thể sử dụng số như thế này để mô tả trình độ của mình với sức mạnh. Tất nhiên, Godou không thích rơi xuống bờ vực của cái chết, nhưng để dần dần giành quyền kiểm soát sức mạnh như vậy chưa phải là lý do tại sao anh không thích sử dụng chúng.
Ý thức của anh bắt đầu rõ ràng.
Khi anh tỉnh dậy, Godou thấy mình nằm trên một chiếc giường cứng.
Có vẻ như chiếc giường có những chiếc gối, nhưng anh không chắc chắn lý do tại sao nó rất mềm mại và ấm áp sau đầu mình.
"Cảm giác thế nào? Anh có thể đứng dậy được không?"
Erica thì thầm bên tai của anh.
Cũng giống như mọi lần cho đến bây giờ, cô cũng ở bên cạnh cái thân gần như chết của anh.
"... Chúng ta đang ở đâu? Và, tôi đã chết bao lâu?"
"Đây là một băng ghế trong công viên nào đó mà chúng ta trốn thoát vào, và anh chỉ bất tỉnh trong hai giờ rưỡi lần này. Xin chúc mừng, đó là một kỷ lục mới."
"Loại kỷ lục mới này chẳng làm cho tôi hạnh phúc chút nào. Tôi mong thời gian nó tăng thêm."
"Biết anh sẽ nói thế mà, nhưng lần này thời gian giảm lại tụt một lần nữa, và có lẽ nó sẽ không giảm nữa? - Điều đó có làm cho anh một chút nhẹ nhõm hơn không?"
Erica đã trả lời với một nụ cười nhẹ.
Mặc dù cô luôn kéo Godou đi khắp nơi, thật bất ngờ khi anh đang yếu nhất, thái độ của Erica cũng sẽ trở nên rất dịu dàng.
"Hn— một chút nhẹ nhõm."
Có vẻ như anh vẫn chưa tỉnh hoàn toàn, tầm nhìn Godou vẫn còn hơi mờ, và anh không thể nhìn thấy môi trường xung quanh quá rõ.
Điều duy nhất khiến anh yên tâm là sự hiện diện của Erica bên cạnh anh.
"... Nếu có thể, tôi thực sự muốn người khác có thể đánh bại vị thần này. Mặc dù, nó khá vô ơn khi tôi nói điều này sau khi chỉ vừa có thể giữ được cái mạng của mình."
"Điều đó là không thể. Đối thủ của chúng ta không phải là người mà anh có thể đánh bại tuyệt đối thông qua may mắn— Tất nhiên, có may mắn là một điều cần thiết, nhưng chiến thắng cuối cùng sẽ được quyết định bởi sức mạnh và nghị lực của anh. Anh là người đủ điều kiện để đánh bại các vị thần, vì vậy anh cần phải có sự tự tin hơn vào bản thân mình."
Erica nói điều này khi cô duyên dáng xoay cổ tay.
Sử dụng hai bàn tay như một chiếc lược, Erica chải chuốt tóc của Godou; cử động nhịp nhàng, nhẹ nhàng của cô làm Godou cảm thấy vô cùng thoải mái...
‘Chờ đã, cô ấy chải tóc cho mình?’
"Bây giờ anh chỉ có thể có một phần của sức mạnh, nhưng một ngày nào đó anh chắc chắn sẽ kiểm soát hết tất các quyền năng của Verethragna, bởi vì anh là một người sẽ vượt qua bất cứ trở ngại để đạt được chiến thắng. Cho đến khi Godou trở thành một vị vua thực sự, em sẽ luôn luôn bảo vệ anh— cho dù kẻ thù có là ai đi chăng nữa, em sẽ không bao giờ cho phép họ giết anh, hoặc đưa anh cho bất cứ ai khác."
Những lời thì thầm của Erica thay đổi từ giọng nhẹ nhàng bình thường của cô thành một giọng đầy quyết tâm.
Nó thực sự làm cho anh hạnh phúc.
Thành thật mà nói, Godou cảm thấy anh không xứng đáng với kiểu đối xử này, và cũng như muốn xin lỗi. Nhưng...
"Cả—Cảm ơn cô. Tôi luôn luôn gây phiền phức cho Erica, nhưng Erica vẫn đối xử tôi như thế này. Tôi thực sự biết ơn, nhưng cũng cảm thấy tệ một chút..."
"Anh không cần phải xin lỗi em, vì chính em là người muốn làm điều này từ tận đáy lòng mình. Em chỉ muốn Godou yêu em thật lòng. Đủ đơn giản rồi phải không?"
"Eh? Tôi phải xin lỗi vì nói điều này trong thời gian như thế này, nhưng vị trí này thực sự là không tốt!"
Tại thời điểm đó, Godou cuối cùng tỉnh hoàn toàn và nhận ra tình trạng của mình.
Không có gì bất thường về cơ thể của anh; bàn tay và chân của anh tốt hơn bao giờ hết.
Anh đang nằm trên một băng ghế dài, bẩn trong một công viên nhỏ. Erica ngồi bên cạnh anh, với cái đầu của anh trên đùi, trong khi tay chải qua tóc của anh—
"Không thể nào. Anh vừa trở về từ cái chết— biết nghe lời và nghỉ ngơi đi."
Khi cô ấy nói thế, Erica sử dụng sức mạnh khác thường của cô để kìm Godou, người đang cố gắng để đứng dậy xuống nơi anh đang nằm.
Chân của Erica mảnh khảnh và thanh lịch như của một con nai, trong khi hai đùi cô đặc biệt mềm và làm anh cảm thấy rất thoải mái.
Đây thực sự là một tình huống nguy hiểm.
Sẽ không tốt nếu anh tiếp tục nằm đây như thế này mà không nói bất cứ điều gì.
Godou muốn thoát khỏi hoàn cảnh hiện tại của mình, đến nỗi nghĩ đến việc lăn ra khỏi băng ghế.
"Godou, anh không nghĩ đó bất lịch sự khi từ chối những cử chỉ tốt của người khác một cách bướng bỉnh? Đặc biệt cứu mạng anh?"
Mặc dù cô ấy nói vậy, giọng của Erica có vẻ vô cùng hạnh phúc.
Godou ngượng đến mức anh ta thậm chí không dám nhìn vào khuôn mặt của Erica. Tất cả những gì anh muốn là thoát khỏi tình hình hiện nay.
"Về chuyện đó, tôi thật sự biết ơn đối cô, và tôi xin lỗi. Tuy nhiên, nếu cô nhìn vào tình trạng này ngay bây giờ như thế nào đi nữa, nó không tốt!"
"Nhưng tại sao? Đó không phải những điều cơ bản của việc phát triển mối quan hệ của chúng ta sao? Đến lúc chúng ta dừng giới thiệu lại và bắt đầu giai đoạn quan hệ da thịt của chúng ta. Chúng ta nên dành nhiều thời gian để ấp ủ cảm xúc của chúng ta dành cho nhau."
Dừng nói những lời ích kỷ như vậy.
Làm sao mà người đàn ông tên là Kusanagi Godou có thể có can đảm để đi một bước như vậy!
"Nhưng chúng ta có thể để đó sau, vì chúng ta cần phải lên kế hoạch khi anh cảm thấy tốt hơn. Godou, anh định thế nào để đối phó với Athena? Đến nước này, đừng có nói với em là anh vẫn muốn ngồi xuống và thương lượng?"
Erica dường như nhận ra rằng quá tàn nhẫn nếu tiếp tục trấn áp, vì vậy cô đã thay đổi chủ đề.
Cuối cùng họ có thể nói chuyện bình thường. Godou cho ra hơi thở của mình như anh trả lời Erica.
"Cô nói đúng, nhưng tôi có kế hoạch đi tìm cô ấy trước, sau đó tôi sẽ quyết định hành động dựa vào hoàn cảnh..."
"Mà để nói, anh có kế hoạch tấn công ngay lập tức, và sau đó buộc tình thể thành một trận hòa, phải không?"
Erica đã đưa ra một giải thích đó là hoàn toàn sai lệch với những từ của Godou.
"Làm thế nào cô đi đến kết luận như vậy? Tôi nói thế khi nào?"
"Bởi vì nó lúc nào kết thúc như thế, do đó trong tình hình hiện nay, tôi đề nghị chúng ta bắt đầu chuẩn bị Kiếm— anh biết hậu quả của sự chuẩn bị không chu đáo chống lại một đối thủ như Athena sẽ như thế nào, phải không?"
"...... Đúng rồi, chúng ta cần phải chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất."
Godou bắt đầu suy nghĩ.
Vì anh đã để cho Athena chạy, cô có thể lấy Gorgonieon bất cứ lúc nào. Anh cần chuẩn bị hết sức rõ ràng để đối mặt với một Athena mạnh mẽ hơn.
Nếu không có đủ sức mạnh trong tay, thậm chí đàm phán sẽ không đi đến đâu. Đây là cốt lõi của vấn đề mà Erica chỉ ra trực tiếp.
"Vì đó là vấn đề, anh sẽ nhờ em giúp như thế nào? Thôi nào, nói đi."
Erica nhìn tự mãn.
Mặc dù cô đã nhận thức đầy đủ về chuyện đó cần gì, cô vẫn cố ý kêu Godou cầu xin cô. Thật là một người phụ nữ độc ác.
"... Được rồi, tôi lấy lại những gì tôi vừa nói. Hãy dạy cho tôi tất cả mọi thứ cô biết về Athena. Tôi phải chuẩn bị bản thân mình để đấu nữ thần đó."
Không có sự giúp đỡ của người trước mặt anh, Godou không có cơ hội trong cuộc chiến chống lại Athena.
Khi anh nghĩ về điều này, anh cúi đầu xuống để cầu xin Erica.
"Rất tốt, bây giờ câu trả lời của em được quyết định."
Erica rời băng ghế dài và quỳ xuống trước chân Godou.
Với một nụ cười vui vẻ, cô trân trọng nói:
" Lãnh chúa của tôi, tôi sẽ làm như người muốn. Ngài là chủ thanh kiếm của tôi, và vua của pháp sư chúng tôi. Vì vậy, miễn là ngài muốn nó, tôi sẽ trao cho ngài chìa khóa đến chiến thắng."
Lâu lâu, Erica sẽ cho ra thái độ tôn trọng như thế.
Godou cảm thấy không thoải mái, vì vậy anh kéo cô lên.
"Tôi đã nói cô rồi, đừng có nói như thế... Tôi muốn Erica như bình thường."
"Thật không? Vậy, chúng ta hãy làm chuyện đó như bình thường. Godou, ngồi ở đây, chúng ta sẽ bắt đầu ngay bây giờ."
Godou bất ngờ bị đẩy xuống bởi Erica ngồi trên băng ghế.
Nhận thấy dấu hiệu nguy hiểm, Godou bắt đầu hoảng loạn.
Họ thực sự sẽ làm được chuyện đó sao?
"Khi tôi nói xin dạy cho tôi, có nghĩa là nói với tôi sử dụng miệng của cô, đừng sử dụng bất kỳ phép thuật kỳ lạ hoặc các thứ sử dụng trong nghi lễ gì."
"Anh nghĩ sẽ mất bao lâu nếu em nói với anh? Athena là hậu duệ của những nữ thần cổ xưa nhất, do đó, có vô số mảnh lịch sử và thần thoại về cô. Không có cách nào để em nói tất cả, quá phiền hà."
Erica tiến gần Godou hơn khi cô nói điều đó.
Do cô nhanh chóng khóa kín miệng Godou với đôi môi của cô, anh không thể tiếp tục kháng cự.
... Sau một nụ hôn dài, Erica đưa đôi môi của mình ra một khoảng cách ngắn và nói:
"Hehe, bây giờ em thực sự hạnh phúc, vì Godou lạnh lùng với em gần đây. Anh đã giữ một khoảng cách rõ ràng như vậy với em, vậy mà anh đã bí mật gặp gỡ với người phụ nữ kỳ lạ hoặc bị ép buộc hôn Athena, vì vậy em thực sự không vui. "
Mặc dù cô nói cô ấy không vui, giọng cô vẫn ngọt ngào.
Khuôn mặt của họ rất gần, đến nỗi trán họ có thể chạm vào nhau.
"Tô—Tôi đâu hay giấu giếm, và trường hợp của Athena là một tai nạn hoàn toàn bất ngờ. Nhưng nghiêm túc, tôi vẫn không nghĩ rằng đây là một ý tưởng hay. Chúng ta nên sử dụng một phương pháp hoàn thiện hơn, lâu dài hơn so với chuyện này!"
"Điều gì có thể tốt hơn so với cuộc gặp gỡ của đôi môi tình nhân. Vả lại, người lấy đi nụ hôn đầu tiên của em là Godou, và anh đã làm chuyện đó được một vài lần kể từ đó. Sau tất cả những gì xảy ra, tại sao anh vẫn còn để ý đến nó à?"
"Nhưng những chuyện đó tất cả để chống lại các vị thần! Nó không giống như là một tình yêu hay gì đó—"
Miệng Godou bị chặn lại trước khi anh có thể nói hết.
Lần này thậm chí lưỡi còn chui vào.
—Có thực sự cần phải đi xa vậy không?
Anh không thể mở miệng ngay cả khi cậu muốn hỏi, một tình huống thật khó chịu. Đối với một đứa con trai cao trung được đối đãi theo cách này và vẫn không khơi dậy ham muốn nào, thì chắc là loại người cực kỳ bất bình thường.
Godou đấu tranh để thoát khỏi cái bẫy ngọt ngào trước mặt anh.
Nhưng anh không thể chạy thoát.
Lực cổ tay của họ chỉ đơn giản là quá khác nhau; làm thế nào người đàn bà này có thể mạnh quá vậy?
"Hãy bắt đầu với nguồn gốc của Athena, chẳng hạn như ai là mẹ của Athena? Sau đó có mối quan hệ giữa Athena và Medusa."
Erica nói nhẹ nhàng xen giữa những nụ hôn mềm mại của cô với Godou.
"Trong thần thoại Hy Lạp, mẹ của Athena là Metis[3]. Bà là người vợ đầu tiên của Zeus, cũng như nữ thần trí tuệ, nhưng lịch sử của họ không phải là tốt. Theo một truyền thuyết, thần Zeus hiếp dâm Metis bằng cách biến thành một con ruồi, khiến cho bà thụ thai ra Athena."
Con rắn.
Một cái đuôi xuất hiện trong trí tưởng tượng của anh, và dần trở thành cái bóng của một con rắn hoàn chỉnh. Tiếp theo là một con bò, và sau đó cánh - có nghĩa là bóng của các con chim bay qua.
"Đối với Zeus, Metis chỉ đơn thuần là một đồ vật thỏa mãn ham muốn của mình. Lý do duy nhất ông cưới bà làm vợ là để duy trì hình ảnh của mình bằng cách viết lại huyền thoại. Sau khi biết về cái thai của Metis, Gaia và Uranus[4] tiên đoán rằng nếu cô ấy sinh con trai, sau đó anh ta sẽ còn mạnh hơn cả chính Zeus ."
God Slayers có khả năng kháng phép mạnh mẽ.
Đó là không chỉ có hiệu quả trước kẻ thù, nhưng cũng ảnh hưởng đến những thuật vô hại và có lợi.
Ngay cả phép từ các người đồng hành của anh vẫn sẽ bật ra khỏi một God Slayer, trừ khi phép thuật vào trực tiếp cơ thể của anh như Athena đã làm.
Cái Erica sử dụng ngay bây giờ là phép thuật ban kiến thức của mình cho người khác.
Tất cả các lịch sử có liên quan đến Athena.
Mục đích là để nhanh chóng dạy Godou tất cả các thần thoại và đặc tính thần thánh liên quan đến Athena.
"Lo sợ đứa bé chưa chào đời, ông nuốt cả Metis và đứa con của bà, hy vọng sẽ tiêu diệt cả mẹ và con trong khi hấp thụ trí tuệ của Metis cho lợi ích riêng. Nhưng đứa trẻ Metis đang mang thai, Athena, lại cuối cùng được sinh ra từ đầu thần Zeus[5]."
Những lời từ đôi môi của Erica chuyển số lượng không nhỏ kiến thức vào đầu Godou.
Hóa thân lần thứ mười của Verethragna, Chiến Binh, được cho là sở hữu một thanh kiếm vàng.
Và quá trình này không thể thiếu để rèn thanh gươm đó.
Chỉ sau khi nhận được đầy đủ kiến thức về đối phương mà Kusanagi Godou có thể biến đổi thành Chiến Binh.
Nói cách khác, Athena là một nữ thần sinh ra từ cái chết của mẹ mình. Đây là một chi tiết vô cùng quan trọng— ở Hy Lạp, 'Metis’ có nghĩa là ‘trí tuệ’, nhưng nó cũng là nguồn gốc của Medusa.
Metis và Medusa.
Hai từ này đều có cùng một ý nghĩa, và chúng cũng là tên của những nữ thần có quan hệ mật thiết với Athena.
Bộ ba nữ thần, một thân thể duy nhất hình thành từ Metis, Medusa, và Athena.
Godou đột nhiên nhận ra ý nghĩa bên trong.
Tất cả nhờ vào kiến thức Erica đã chuyển bằng sử dụng môi và lưỡi, hơi thở ngọt ngào của cô và nước bọt, mà bộ mặt thật của Athena cuối cùng đã được hé lộ.
Lưỡi của Erica uốn quanh ham muốn để tìm vị trí của lưỡi của Godou.
Kiến thức khổng lồ lấp đầy anh và cảm giác dễ chịu chạy qua tâm trí của Godou.
Anh nên để cho mọi thứ tự nhiên đi vào vị trí như thế này.
Ý thức của Godou đã mất dần trong những cảm xúc say đắm và mãnh liệt.
Trong khi Erica dường như đã đọc được suy nghĩ của Godou và cô nở một nụ cười nhẹ.
"Nó thế nào? Anh còn muốn ngừng sử dụng cách này và trở về cách giảng dạy thông thường hơn?— Em khá thích nó theo cách này. Godou muốn sử dụng cách nào? Chúng ta nên tiếp tục như thế này, hoặc quay trở lại một số phương pháp giảng dạy nhàm chán?"
Trước khi nhận ra điều đó, môi của họ đã tách ra, và cả liên kết của họ đã bị yếu đi.
Erica thả lỏng cánh tay của cô.
Thông thường, Godou sẽ yêu cầu cô dừng lại từ lúc nào rồi. Nhưng sau khi đi đến đây chỉ để dừng lại bây giờ thì sẽ khó quá. Tuy nhiên tình trạng này vẫn không phải là quá tốt...
Biểu hiện của Erica tràn ngập niềm vui khi cô nhìn chằm chằm vào nỗi khốn khổ của Godou.
Nụ cười ma quỷ này thật quá hấp dẫn và khó cưỡng lại. Cũng như phòng thủ của mình mỏng dần và cơ thể của anh mất sức...
Godou nhận ra.
Ở một góc của tầm nhìn anh, một thiếu nữ đỏ mặt, bối rối đứng gần đó.
"Anna-san? Đừng nói với tôi là Anna-san, cô đã ở đó... coi toàn bộ?"
"Em quên. Anna, cô trở lại khi nào vậy?"
Godou và Erica quay nhìn cùng một hướng.
Anna đang trốn sau cột đèn đường, quan sát nhất cử nhất động của cặp đôi. Chỉ nhìn Anna, rõ ràng là cô đã rất quan tâm đến những gì họ đã làm và đã bị mê hoặc.
"Hã—Hãy để tôi nói điều này trước, tôi không nhìn trộm. Tôi chỉ lo lắng rằng hai người trẻ tuổi có thể tạm thời không thể kiểm soát bản thân và làm điều không thể thay đổi được, vì vậy tôi đã đứng xem. Ban đầu tôi thấy nhẹ nhõm khi nhìn thấy Erica-san để cho Godou-san nghỉ ngơi trên đùi, nhưng tôi không bao giờ nghĩ hai người quá táo bạo! Nó thật xấu hổ để xem... "
Anna vội vã giải thích với một khuôn mặt ngượng ngùng.
Godou chỉ có thể nhìn thấy bóng tối qua đôi mắt của mình.
Có thể nào cô đã nhìn thấy hình ảnh của anh lúc đó không chút do dự?
"Khi nào chúng ta gặp Anna?"
"Khi anh vẫn còn đang ngủ. Sau khi chúng ta trốn thoát khỏi Athena, em đã liên lạc với cô và hẹn gặp ở đây. Trước khi anh tỉnh dậy, Anna mới vừa đi mua vài thứ, vì vậy anh đã không nhìn thấy cô ấy."
Hình như chuyện là như thế. Sau khi quan sát cẩn thận, Anna có cà phê, trà đỏ, và các đồ uống khác trong tay.
Đúng là quá bất cẩn.
'Nếu mình chỉ nghĩ về nó, quá dễ dàng để nhận ra rằng có một người thứ ba ở đây, nhưng mình đã...' — Godou xấu hổ muốn vùi mặt mình vào một cái hố nào đó.
"Vâng, nếu hai bạn không phiền, thì hãy tiếp tục. Hai người không cần phải bận tâm đến tôi; chỉ cần giả vờ là tôi không có ở đây."
"Tất nhiên. Vì Anna đã nói thế, hãy nhanh làm tiếp nào— "
"Không cần thiết phải vội vàng làm tiếp, mà chúng tôi đâu cần phải tiếp tục!... Tôi có kế hoạch trở về Tokyo, vì vậy tôi cần phải nhờ Anna-san lái xe. Erica bạn có thể sử dụng ‘cách bình thường’ dạy tôi phần còn lại."
Godou thất vọng ra lệnh.
Anh có thể thực sự đánh bại Athena như thế này không ? Anh cảm thấy thực sự không chắc.
Phần 3Buổi đêm.
Mặt trăng, sao, và bóng tối tràn ngập bầu trời, nó là thời gian yêu thích của nữ thần Athena.
Nhưng ban đêm ở thời kỳ này vẫn quá sáng chói.
Đêm đầy ánh sáng nhân tạo. Ngay cả khi nhìn lên bầu trời, ánh sáng của các ngôi sao có vẻ yếu và hầu như không đáng chú ý.
Hiện tại, nỗi sợ hãi và lo lắng của con người với bóng tối đã không còn.
Trong thành phố đầy ánh sáng, Athena bước đi nhàn nhã.
Mặc dù cô ấy nhìn như từ từ di chuyển về phía trước, cô đã làm như vậy theo một cách mà không có một con người có thể để đạt được.
Mục tiêu của cô là không khí lưu luyến từ Gorgoneion.
Athena tiếp tục tiến xuống con đường ven biển, mùi của Rắn đều đặn càng mạnh hơn.
Thời khắc hồi sinh đang đến gần. Khuôn mặt của Athena không thể không lộ ra một nụ cười.
Mặc dù những người lảo đảo mà cô đi ngang qua nhìn chằm chằm vào cô như bị mê hoặc, Athena không màng đến.
Con người bị mê hoặc bởi các vị thần là điều tất yếu.
Nó cũng tự nhiên khi con người tôn thờ các vị thần, để thay đổi do tên của các vị thần.
Đó là tự nhiên khi con người cầu nguyện cho các vị thần, và đổi lại hy vọng được ban phước lành.
Nó chỉ là điều tự nhiên cho những người gặp một Dị Thần giáng trần đánh mất bản thân, trở nên hỗn loạn, hoặc phát điên.
Không một ai xứng đáng với sự chú ý nhỏ nhất từ cô.
Nếu Kusanagi Godou có ở đây, hai người họ có thể có để đấu tranh cho sự tồn tại của chính họ, nhưng bây giờ, cô thậm chí không cần phải lo lắng về điều đó.
Những gì đã xảy ra với anh chàng ấy sau đó?
Cảnh lúc trước xuất hiện trở lại trong tâm trí của Athena. Mặc dù cô đã đánh bại anh ta với Tử Hồn của mình, anh sẽ thực sự chết một cách dễ dàng?
Nhiều khả năng không; một con người có thể giết chết ngay cả một vị thần là một God Slayer.
Quỷ vương, thiên thần sa ngã, lãnh chúa, God Slayer.
Vì anh có tước hiệu đứng ngang hàng với thần, vậy anh có thể có thể hồi sinh thậm chí từ cái chết.
Điều đó cũng được.
Nếu nó xảy ra, cô sẽ chỉ đánh bại anh ta bằng vũ lực lần này, dù sao, cô ấy sẽ không cần phải chống lại thêm God Slayer nữa.
Cuối cùng cô có thể thư giãn một chút. Tâm trạng của Athena tươi lên, và các điểm mà cô cẩn thận giấu vẫn chưa bị lộ.
Nơi này chỉ đơn giản là không thể chịu nổi.
Thế giới được con người tạo ra đơn giản là không tự nhiên cho cô.
Athena nhàn nhã tản bộ qua thành phố vào buổi đêm.
Mỗi lần cô bước về phía trước, mỗi khi cô thở ra, một ánh sáng trong thành phố sẽ dập tắt.
Lúc đầu, là ánh đèn đường.
Tiếp theo đó là những ngôi nhà, văn phòng, cửa hàng bách hóa, cửa hàng, quán bar, biển đèn nê-ông, và đèn xe; thậm chí không đèn pin và bóng đèn nhỏ có thể tránh khỏi.
Tất cả ánh sáng nhân tạo phải biến mất.
Một khi những thứ giả tạo ánh sáng mặt trời biến mất, thành phố lại tràn ập bóng tối thuần khiết.
Một vực thẳm bóng tối vô tận không thể nhìn thấy ngay cả một vài mét về phía trước.
Những người nhận thấy sự bất thường tụ tập không hài lòng trên phố.
Những người trên đường chỉ có thể chịu đựng nỗi sợ hãi bản năng của họ trong khi nhìn lên phía bầu trời đen tối.
Những người đủ may mắn để trở về nhà an toàn đứng lặng khi thấy nhà của họ chìm vào bóng tối.
Nhóm người tụm ba tụm năm trước nhà và văn phòng của họ, run rẩy trong lo lắng trong khi cầu mong ánh sáng, thứ không có dấu hiệu quay trở lại.
Nỗi sợ hãi của họ trước bóng tối.
Nỗi khao khát của họ với ánh sáng.
Con người chìm vào lo âu, sợ hãi, chán nản, và mềm yếu khi chờ đợi, khuôn mặt họ tái hiện.
Đêm tối phải là như thế này.
Cảm nhận của người dân thấy, Athena tuyên bố mệnh lệnh của mình trong sự hài lòng.
"Bởi mệnh lệnh của Athena thật. Đêm, hãy lộ diện, làm tan biến phong nhã của mặt trời, và xóa sổ những ngọn lửa của Prometheus. Bầu trời đầy sao và những ngọn gió đen tối sẽ trở lại để tái sinh màn đêm xưa kia."
Athena hát khi cô tiếp tục tiến về phía trước.
Sau khi lan tỏa đêm đen ra khắp nơi, chỉ có Gorgoneion. Đúng rồi, cô chưa hoàn toàn hài lòng.
Dị Thần Athena là một vị thần của đất và bóng tối.
Đêm tối sâu thẳm không một ánh sáng đã được hồi sinh. Những gì còn lại là cái mùi đậm đà giàu phú của sự sống trên trái đất.
"Ta tìm kiếm Gorgoneion! Athena sẽ lấy lại được Con Rắn cổ xưa đêm nay!"
Mỗi khi Athena hát thánh tự, bóng chim sẽ xuất hiện trên bầu trời.
Loài chim tiếp tục bay mà không quan tâm đến đêm chỉ có thể là cú.
Dưới hàng tá con cú bay, Athena tiếp tục tiếp bước không nghỉ, nhất tâm đuổi theo mùi của Gorgoneion...
—————
Sự bất thường một cách nhanh chóng ném toàn bộ thành phố vào tình trạng tê liệt.
Tất cả đèn đã bị tắt bất kể kích cỡ.
Tất cả phương tiện ngừng hoạt động, thậm chí xe lửa không còn có thể di chuyển.
Hiện chỉ mới quá 9 giờ tối.
Mặc dù có ít người đi bộ hơn ban ngày, vẫn còn rất nhiều nhân viên văn phòng và người dân địa phương.
Bị lôi vào tình huống này, một số người đã nổi giận, một số lo lắng nhìn xung quanh.
Một số cũng hoảng sợ.
Tức giận, hỗn loạn, hoảng sợ, hoang mang, lo lắng...
Mặc dù bị chìm vào bóng tối, miễn là một người nào đó giữ được bình tĩnh, họ dễ dàng để nhận thấy sự đau khổ của những người khác gần đó.
"Điều này là không thể tin được. Mọi thứ diễn biến quá vội vàng."
"Amakasu-san, lời nói của anh quá vô tâm, làm ơn hãy nghiêm túc hơn."
Một chiếc xe không chịu nhúc nhích.
Khi người lái xe trẻ tuổi lẩm bẩm một mình, Mariya Yuri khiển trách anh một cách công khai.
Mặc dù hai chỉ gặp nhau vài giờ, cô đã nhận thấy. Thành viên Ủy ban Biên soạn Lịch sử tên Amakasu Touma không nghĩ chuyện này rất nghiêm túc.
"À, tôi xin lỗi— nhưng trong tình huống này, cho dù chúng ta có nghiêm túc hay bất cẩn cũng chẳng cứu vãn tình thế một chút nào đâu. Vì chuyện là thế,sao phải lo lắng thêm về nó?"
"Tôi đang nói về thái độ của anh. Thật là, dù là Amakasu-san hoặc Kusanagi-san, đều quá bất cẩn, nó thực sự làm tôi lo lắng!"
Yuri phàn nàn khi cô tiếp tục quan sát tình hình bên ngoài.
Sự tồn tại bất tự nhiên của một Dị Thần dường như đã nổi lên trong khu vực Urayasu.
Amakasu đã đưa tin này đến miếu Nanao khoảng hai mươi phút trước.
Anh được giao nhiệm vụ điều tra khu vực, vì vậy ông đã lái xe chở Yuri từ Công viên Shiba[6] tới Tsukishima[7].
Sau đó, chuyện này đột ngột xảy ra.
Xe của Amakasu đột nhiên giảm tốc nhanh chóng, chậm đến hơn một ít so với tốc độ của người đi bộ, và sau hai phút nó dừng lại hoàn toàn.
Sau khi nhìn xung quanh, cuối cùng họ cũng nhận ra tất cả các đèn đường đã bị tắt, và tất cả ánh sáng trong thành phố cũng vậy.
Số lượng lớn xe ô tô dừng lại trên đường. Nhưng không giống như ách tắc giao thông, họ sẽ không để di chuyển về phía trước cho dù có chờ bao lâu.
Nhiều lái xe rời xe của họ, bồn chồn lo lắng khi nhìn xung quanh.
"Yuri-san, hay là chúng ta bỏ xe lại và đi tiếp— chờ đợi đây cũng chả làm được gì."
"Có thực sự ổn không? Chỉ để lại chiếc xe ở đây có thể làm cho người khác gặp rắc rối."
"Với tình hình hiện nay, chẳng được gì nếu lo lắng về điều đó, thôi nào,đi thôi đi thôi."
Thúc giục bởi Amakasu sau khi anh ra khỏi xe, Yuri cũng bước ra.
Hai người di chuyển về phía vỉa hè.
Thị lực của họ rơi vào bóng tối hoàn toàn.
Nguồn sáng duy nhất của họ là ánh trăng mờ và các ngôi sao nhấp nháy.
"Bóng tối" thống trị... có vẻ như là người xuống đây là một Dị Thần với đặc điểm thần thánh của đêm tối— và người đó đang lan rộng ảnh hưởng không ngừng nghỉ, nói về rắc rối."
Amakasu càu nhàu gần đó.
So với khi tin tức mới đến, mọi thứ rơi vào ảnh hưởng của thần quá nhanh chóng.
Để tạo ra một ảnh hưởng tầm rộng và mạnh mẽ như vậy, đúng là Athena - nữ thần mạnh mẽ nhất của thần thoại Hy Lạp.
Nhưng tại sao cô ấy lại lây lan bóng tối? Yuri không thể hiểu được phần này.
—Yuri run lên.
Không, nó không phải là ớn lạnh, nhưng bởi vì như một hime-miko, cô cảm thấy sự hiện diện của một vị thần đến gần.
Cô nghĩ đến 'Gorgoneion' được đặt trên huy hiệu bằng đá vỏ chai trong miếu Nanao.
Đó là ý chí mạnh mẽ để tìm một vật quan trọng.
Không lầm được, điều này là dấu hiệu cho thấy một Dị Thần đang lại gần do sự hiện diện của đồ tạo tác đó.
Yuri rùng mình.
Nơi đó đang gặp nguy hiểm, cũng như côn trùng bị thu hút bởi ánh sáng, Athena cuối cùng sẽ đến vị trí của Gorgoneion. Đó là một kịch bản rất dễ xảy ra.
"Amakasu-san, chúng ta phải rời khỏi nơi này. Chúng ta phải rời khỏi khu vực tối tăm này và trở lại miếu Nanao . Tôi phải trở lại để bảo vệ Gorgoneion mà tôi đã nói với anh."
"Ý cô là vật tương tự như Medusa, tôi hiểu. Tuy nhiên, giai đoạn này thực sự rất quan trọng. Bây giờ, nếu quỷ vương Yuri-san thừa nhận là đúng — Kusanagi Godou, đến, sau đó tất cả các diễn viên sẽ được tập hợp."
"Đó là lý do tại sao tôi nói, anh quá vô tâm!"
Hai người tiếp tục đi qua bóng tối mà không có một tia sáng soi đường cho họ.
Bước chân của Amakasu không thấy chút do dự, như thể anh đã quen với bóng tối.
Yuri bước cẩn thận khi đi theo biển báo đường duy nhất - bóng của Amakasu, và thậm chí sau đó cô thỉnh thoảng thấy mình gần như đã vấp ngã.
Chỉ là sự biến mất của ánh sáng trong thành phố có thể gây ra sự bất tiện đến thế cho tất cả mọi người.
Bóng tối bất tận gây một áp lực không thể chịu nổi, đưa người dân vào nỗi sợ hãi vô tận.
Ghi chú Goody-two-shoes:một câu chuyện dành cho trẻ em xuất bản bởi John Newbery tại Lodon năm 1765. Cụm từ được chỉ những người vô cùng có đức Người Etruscan: người định cư cổ đại ở tâm Italia. Họ từng là chủ của người La Mã. Cuối cùng, người La Mã khởi nghĩa, và cũng lấy đi nhiều tập quán của họ, như bồn tắm ‘La Mã’, bộ ba vị thần, thuật xem bói, và tất nhiên, chiến trường. Tuy nhiên, việc sử dụng bộ binh trong giác chiến và mang theo giáo KHÔNG phải của người Etruscan; mà là người Samnite. Metis:Vị thần của sự khôn ngoan và trí tuệ của thần thoại Hy Lạp. Gaia và Uranus: Gaia là người mẹ Trái Đất nguyên thủy và tất mọi thứ trong thần thoại Hy Lạp; Uranus, cha của bầu trời,vừa là con trai và chồng của bà. Cùng nhau họ sinh ra nhũng vị thần đầu tiên và nhiểu thần của Hy Lạp Sự ra đời của Athena: Zeus lẽ ra đã biến Metis thành ruồi và nuốt bà, nhưng bắt rèn và cái mũ và áo giáp cho bào thai của mình, gây ra cơn đau khủng khiếp từ bên trong cho Zeus. Cuối cùng con của ông Hephaestus, thần của những thợ thủ công, đập Zeus với một cái rìu hoặc búa. Athena được sinh ra ‘từ’ Zeus bằng cách đó, đã lớn,có vũ khí, áo giáp, trong khi Zeus không tệ hơn là lớp vỏ ngoài. Công viên Shiba: Một công viên nổi tiếng ở Nhật Bản, xây quanh Ngôi chùa Lớn San'en-zan Zōjō-ji. Tsukishima: một hòn đảo hình thành từ một vùng đất khai hoang ở Vịnh Tokyo.