Chương 31: Không có tư cách
Suốt buổi tối Tiểu Mai cứ ngồi xụ mặt một chỗ, chỉ cần nhìn qua Khải Phong cũng biết, chắc chắn cô gặp phải chuyện gì rồi.
-"Mai Mai, có gì không vui sao?"
Cô giật mình nhìn anh, lắc đầu:
"Không có! Anh muốn ăn gì không? Để em bóc cam nhé?"
Thấy Tiểu Mai cố tình chuyển chủ đề, Khải Phong cũng không ép cô.
"Mai Mai, em đã nghĩ ra tên gì để đặt cho bé cưng của chúng ta chưa?"
Tiểu Mai khẽ cười: "Nhưng còn chưa biết là con trai hay con gái nữa"
-"Vậy có thể đặt tên ở nhà mà"
Mai Mai suy nghĩ một lúc rồi quay sang nhìn anh:
"Hay đặt là "Bánh bao" đi"
-"Bánh bao"?
"Đúng vậy, vừa trắng lại vừa mềm, em bé sinh ra sẽ đáng yêu giống chiếc bánh bao nhỏ"
Khải Phong bật cười, gật đầu:
-"Được, vậy nghe theo ý em"
______________________
Sáng hôm sau, nhân lúc Khải Phong còn đang ngủ, Tiểu Mai liền gọi taxi tới bệnh viện mà Khánh Ly điều trị. Dù Hạ Băng nói gì cô vẫn thấy có lỗi. Cái thai của ai thì cũng là một sinh mạng, người mẹ mất con chắc chắn sẽ rất đau khổ. Hôm nay cô muốn đến xin lỗi Khánh Ly.
________
Tiểu Mai đứng trước cửa phòng bệnh cùng giỏ hoa quả, hít một hơi rồi nhẹ gõ cửa.
Người mở cửa là trợ lí:
-"Cô tới đây làm gì?"
-"Tôi tới gặp Khánh Ly"
...
Khánh Ly đang nằm trên giường bệnh, nhìn thấy Tiểu Mai liền ngồi dậy.
-"Cô còn dám tới đây sao?"
-"Tôi...muốn xin lỗi chị"
"Xin lỗi?"_Khánh Ly cười nhạt_"Được, vậy cô quỳ xuống để chứng tỏ sự chân thành trong lời xin lỗi đi"_Vừa nói Khánh Ly vừa chỉ xuống sàn nhà.
-"Sao? Không chịu quỳ à?"
Bất ngờ, cô ta đứng dậy.
-"Bốp!"_Một cái tát rơi xuống má Tiểu Mai. Khánh Ly dồn hết sức khiến mặt Mai Mai đỏ ửng, đầu óc choáng váng. Khánh Ly không thay đổi sắc mặt:
-"Cái tát này tôi trả lại cho cô. Thế này vẫn chưa là gì đâu, tôi sẽ cho cô thấy cái giá phải trả khi đối đầu với tôi"
-"Chị làm gì tôi cũng được nhưng đừng để Khải Phong biết chuyện này, anh ấy vừa phẫu thuật xong, chị làm ơn đi!"
Khánh Ly nhìn bộ dạng chật vật của cô, dùng giọng điệu thương hại cười cợt: "Đừng lo, tôi sẽ đợi anh ta xuất viện mới nói cho báo chí biết"
-"Chị đừng làm vậy mà, đây chỉ là việc ngoài ý muốn..."
"Mau lôi cô ta ra ngoài!"_Khánh Ly hét lên với trợ lí
Tiểu Mai đi khỏi, cô trợ lí liền chép miệng: "Chị à, cái thai là chị tự phá, có cần thiết phải tàn nhẫn với cô ta như vậy không? Em nghĩ chỉ cần trả thù Lưu thị là được rồi mà"
"Câm miệng! Cấm cô ăn nói bừa bãi"_Khánh Ly lườm trợ lí của mình rồi tiếp tục nói:
"Bây giờ cô đi gọi điện cho phóng viên, bảo với họ về tình trạng của tôi, càng bi thương càng tốt. Cứ bảo là diễn viên Khánh Ly đang bị sẩy thai và trầm cảm, mọi hợp đồng đóng phim đều phải huỷ. Cố gắng nói để bài viết được lên trang đầu. Nhớ đổ hết lỗi lên nhà họ Lưu và con nhỏ Tiểu Mai kia. Tôi sẽ ở bệnh viện một tuần để mọi người không nghi ngờ, đừng để ai vào đây, rõ chưa?"
Người trợ lí gật đầu: "Em rõ rồi"
________________________
Khải Phong tỉnh dậy không tìm thấy Tiểu Mai nên trong lòng có chút buồn bực. Ngồi tựa lưng vào giường đọc báo nhưng thỉnh thoảng anh lại nhìn đồng hồ trên tay. Đợi đến gần 10h, Khải Phong sốt ruột gọi điện thoại nhưng cô vẫn không nghe máy.
Một lúc sau có bác sĩ vào kiểm tra sức khoẻ nên anh nhân tiện hỏi:
"Bác sĩ có thấy vợ tôi đang ở đâu không?""Vợ cậu? Hình như sáng sớm cô ấy có đi ra ngoài, vẫn chưa về sao?"
Bác sĩ kiểm tra xong liền cười: "Sức khoẻ của cậu hồi phục khá lắm"
Khải Phong gật đầu: "Bác sĩ, tôi muốn xuất viện sớm có được không?"
-"Không được, dù hồi phục nhanh nhưng vẫn phải kiểm tra thường xuyên"
-"Vậy các bác sĩ đến nhà tôi kiểm tra cũng được mà. Tiền bạc không thành vấn đề. Tôi đâu phải tù nhân, sao cứ bắt tôi ở trong này mãi thế? Hơn nữa vợ tôi đang mang thai, đi lại nhiều rất bất tiện"
Khải Phong nói ra một tràng, làm bác sĩ không biết giải thích thế nào, chỉ âm ừ: "Được rồi, để tôi xem tình hình rồi báo lại cho cậu"
_________________________
Nói vậy nhưng chỉ vài hôm sau, Khải Phong đã thuyết phục được bác sĩ cho mình xuất viện. Trên đường về, ô tô của anh có đi qua một tiệm bán báo nhỏ.
"Dừng xe." Khải Phong đột nhiên nói lớn.
Xe dừng lại, anh vội bước nhanh về phía tiệm bán báo kia. Tiểu Mai cũng xuống theo.
Trang bìa của quyển báo ghi rõ: "Mối tình tay ba của Tổng giám đốc Lưu thị: Vợ cả hại người tình sảy thai và trầm cảm nặng"
"Chuyện gì đây?"_Khải Phong nheo mắt, con ngươi sẫm lại.
Tiểu Mai cũng kinh ngạc không kém. Đâu phải cô cố tình khiến Khánh Ly sẩy thai? Hơn nữa hôm trước cô ta còn bình thường, sao báo lại ghi là bị trầm cảm? Bịa đặt!
Tim Tiểu Mai run lên vì giận.
Vài người đang đọc báo gần đấy nhận ra liền chỉ trỏ.
Khải Phong quay sang nhìn cô:
"Nói cho anh biết đã xảy ra chuyện gì?"
Tiểu Mai ngước mắt nhìn anh, nhất thời không biết trả lời thế nào.
Khải Phong đưa tờ báo cho trợ lí Lâm: "Chặn tờ báo này, mau chặn tờ báo này cho tôi!!"
Bất chợt phía xa có vài người nói lớn: "Mọi người nhìn xem, kia có phải giám đốc tập đoàn Lưu thị không?"
"Đúng thế rồi! Cả vợ anh ta nữa kìa" Một người hăng hái nói.
"Thật quá đáng, sao có thể vừa hại chết con của người ta, vừa ép bức khiến người ta bị trầm cảm chứ?"
"Đúng thế, 2 người đó ban đầu chỉ kết hôn trên hợp đồng thôi! Giờ cô ta không chịu li hôn, lại còn khiến Khánh Ly của tôi sảy thai, không thể tiếp tục đóng phim! Đồ đàn bà độc ác!!"_Một fan cuồng của Khánh Ly vừa hét vừa ném đá về phía Tiểu Mai.
Mọi việc quá bất ngờ doạ cô sợ hãi đến ngây người, may mắn viên đá chỉ sượt qua cánh tay.
Khải Phong trợn mắt, một giây sau liền lao tới khiến cả người tên kia bị ấn mạnh vào tường. Con ngươi anh hằn lên từng tia máu. Khải Phong dùng sức đến nỗi khớp xương của tên kia kêu răng rắc. Đám đông xung quanh kinh hãi tản ra. Trợ lí Lâm nhìn thấy vội chạy tới can ngăn. Con phố nhỏ bỗng chốc ầm ĩ.
Tai Tiểu Mai ù đi vì quá nhiều âm thanh lẫn lộn, bây giờ cô chỉ muốn về nhà thôi.
-"Khải Phong..."_Cô định ra ngăn anh lại thì cơn đau ập đến. Mai Mai đã thấy râm ran từ lúc nãy, bây giờ lại càng rõ ràng.
Đau quá...
Khải Phong nhận ra có điều gì không ổn, lập tức quay lại.
Tiểu Mai đau đớn ngồi xổm xuống. Một vệt máu dài chảy xuống chân.
Khải Phong hoảng hốt.
Đứa bé, con của 2 người...
Anh vội ôm cô vào xe rồi quát tháo gọi người đưa tới bệnh viện.
-"Sao lại nhiều máu thế này? Bụng em đau quá"
Khải Phong ôm chặt Tiểu Mai: "Em cố gắng lên, sắp tới bệnh viện rồi"
"Có phải con của chúng ta..."_Tiểu Mai sợ hãi lắc đầu_"Không được...phải cứu lấy bánh bao nhỏ..."
_______________________
Cửa mở, bác sĩ bước ra: "Anh không cần lo lắng, em bé vẫn khỏe mạnh. Nhưng xuất huyết trong giai đoạn đầu của thai kỳ rất nguy hiểm, từ giờ nhất định phải cẩn thận! Còn nữa, anh nên lưu ý, phụ nữ mang thai cần giữ tinh thần ổn định và thoải mái, không được có nhiều áp lực. Vợ anh thể trạng hơi yếu, nên bồi bổ thường xuyên."
Rốt cuộc dây thần kinh căng thẳng của Khải Phong cũng được nới lỏng.
Nhưng chỉ một giây sau, anh lại liên tục hỏi: "Thật là không có vấn đề gì sao? Có cần phải kiểm tra tổng quát không?"
bác sĩ lúc nãy đi tới vỗ vai Khải Phong: "Không có vấn đề gì, về nhà nhớ để vợ anh nghỉ ngơi thật tốt, tôi sẽ kê mấy đơn thuốc bổ để chị nhà uống thêm"
Cả 2 đang trên đường tới lấy kết quả siêu âm thì trông thấy một băng ca đang được đẩy vào phòng cấp cứu. Nghe loáng thoáng bác sĩ nói hình như cái thai đã được 35 tuần nhưng người mẹ bị sảy chân nên không giữ được.
Nghe tới đây Tiểu Mai vô thức dừng chân, phút chốc rơi vào trầm mặc. Cô không nhìn rõ mặt người mẹ nhưng thấy rất rõ nỗi xót xa của gia đình họ. Khải Phong cũng hiểu được tâm trạng của vợ mình, liền ôm lấy vai cô: "Chúng ta đi thôi"
Tiểu Mai ngước nhìn anh:
"Khải Phong, đứa bé đã lớn như vậy...vẫn không cứu được sao?"_Giọng cô rất nhỏ, nếu không chú ý sẽ không thể nghe rõ.
Khải Phong lắc đầu, giọng trầm thấp vang lên:
-"Những đứa trẻ không thể ở lại, bởi vì chúng còn có sứ mệnh quan trọng hơn phải thực hiện"
Tiểu Mai cúi đầu:
"Suýt chút nữa...bảo bối của chúng ta cũng không thể ở lại. Có phải là vì em đã làm hại con của Khánh Ly nên ông trời muốn lấy đứa bé của chúng ta đúng không? em xin lỗi...Em thực sự không cố ý khiến Khánh Ly sẩy thai mà...lỗi của em, là lỗi của em, đừng làm hại Bánh bao nhỏ"_ Tiểu Mai ôm bụng, nước mắt lã chã rơi.
Khải Phong giữ chặt lấy cô. Anh đau lòng vô cùng, hận chưa thể giải quyết việc này rõ ràng.
-"Là tại anh, ngày mai anh sẽ tới gặp cô ta làm rõ mọi chuyện, tuyệt đối không để ai nói em như vậy!"
Khải Phong thở dài, nếu anh không biết chuyện, cô còn định tự mình gánh thêm bao nhiêu tổn thương nữa.
_____________________
Về đến cửa nhà, Tiểu Mai cảm thấy có chút khác thường. Vừa bước vào phòng khách đã thấy bố mẹ đẻ của mình đang ở đó. Khải Phong cũng bất ngờ, vội cúi chào:
"Bố, mẹ, 2 người tới khi nào vậy? Sao không báo cho con biết"
Ông Hàn đập mạnh tờ báo xuống:
"Còn giả bộ không có chuyện gì sao?"
Tiểu Mai bị làm cho giật mình, Khải Phong thấy vậy liền nắm chặt tay cô.
Lúc sau Tiểu Mai mới lắp bắp:
-"Ba à...nghe con giải thích đã..."
Bà Thanh đứng lên, chấm nước mắt:
-"Khải Phong, trước đây tôi đã rất tin tưởng cậu, không ngờ lấy con gái tôi về lại bắt nó viết hợp đồng kết hôn, giờ còn khiến cho người yêu cũ có thai, nó đã làm gì mà cậu lại đối xử tàn nhẫn với nó như vậy hả?!"_Bà vừa nói vừa đánh vào vai con rể
Mai Mai vội đứng ra trước can ngăn:
"Mẹ đừng đánh anh ấy! Không phải vậy, để con giải thích..."
"Con còn nói đỡ cho nó"_Bà Thanh ấn vào trán con gái_"Ôi sao tôi lại đẻ ra đứa con ngốc nghếch như thế này hả trời!! Đi! Đi về nhà! Mẹ không thể để con ở đây tiếp tục chịu khổ được!"_Vừa nói bà vừa kéo cổ tay cô lôi đi
"Không được! Mẹ à, là lỗi của con, con xin lỗi, con sẽ giải quyết hết mọi chuyện, mẹ đừng bắt cô ấy đi, đừng bắt Tiểu Mai đi, là con sai rồi..."_Khải Phong giữ cánh cô, gương mặt khổ sở nhìn mẹ vợ
"Cậu nhìn xem, những việc cậu làm đều khiến con gái tôi tổn thương, đều khiến nó đau khổ. Sao cậu có thể ích kỉ như vậy? Nếu cậu còn một chút tình nghĩa, xin hãy để cho nó yên đi"
Tiểu Mai lắc đầu: "Con đâu có sao, con cũng không muốn đi đâu hết, ba mẹ cứ để con ở đây..."
Cô cố nắm lấy tay anh nhưng lại cảm nhận được bàn tay kia đang dần buông lỏng.
"...Khải Phong"_Tiểu Mai ngây ngốc ngước đôi mắt đẫm nước nhìn anh.
"...Đúng vậy, con không có tư cách giữ cô ấy. Con sai rồi.."_Khải Phong buông tay, cúi đầu xin lỗi
Nhân lúc này ông Hàn và bà Thanh liền đưa Tiểu Mai rời đi...
----------------------