Chương 445
Chương 445: Anh ấy thích kiểu như tôi
“Tôi bảo cô cởi ra thì cởi ra, yên tâm, cởi ra, có lẽ có ngạc nhiên vui mừng đang đợi cô.”
Tuy Khổng Nhan cười nói, nhưng giọng điệu giống như bố thí, không đợi Thương Trăn trả lời, cô ta lại nói với quản lý tiếp đãi cô ta, “Quản lý Nghiêm, nếu tôi coi trọng nhân viên thực tập của các ông, các ông sẽ không để ý đúng không?”
Quản lý nam kia cười khổ trong lòng, ông ta ngay cả cô gái kia là ai cũng không biết! Nhưng ông ta nhìn cách ăn mặc giản dị của Thương Trăn, còn không đeo thẻ, hẳn là nhân viên thực tập, cộng thêm Thương Trăn không phản bác, im lặng khi nói chuyện này.
Vì thế ông ta nói, “Cho tới bây giờ Phong thị là nơi không miễn cưỡng nhân viên, tới tới lui lui toàn bộ đều dựa vào ý nguyện của cô gái này.”
Người đại diện của Khổng Nhan vừa nghe Khổng Nhan cảm thấy có hứng thú với Thương Trăn, khoa trương nói!
“Ai ôi, cô gái, cô gặp vận may lớn rồi! Hẳn là cô biết chị Khổng của chúng tôi là ai đúng không? Là siêu sao quốc tế đấy! Bây giờ chị Khổng mở công ty, muốn tuyển người mới, nhìn trúng cô, còn không mau cởi khẩu trang ra cho chị Khổng nhìn?”
Lúc này Thương Trăn mới hiểu ý của bọn họ, hóa ra là cô gặp người tìm kiếm ngôi sao trong truyền thuyết, hơn nữa đối phương là minh tinh có lực ảnh hưởng!
Đối với một người không theo đuổi ngôi sao mà nói, Khổng Nhan đối với Thương Trăn mà nói, đại khái đẹp hơn người bình thường một chút, cho nên cô bình tĩnh lắc đầu.
“Ngại quá, tôi không có ý định tiến vào giới giải trí, nếu không còn chuyện gì, tôi đi trước.”
Thái độ “lạnh nhạt” của cô khiến Khổng Nhan bất mãn rồi! Cho cô chút mặt mũi, còn muốn mở xưởng nhuộm?
Thương Trăn quay người lại, cô ta liền cao giọng nói.
“Hả? Không muốn tiến vào giới giải trí sao, tôi thấy bộ dạng cô khó coi không vào được đúng không? Còn biết đeo khẩu trang che giấu cũng coi như tự mình hiểu lấy, chúng ta đi, không cần lãng phí thời gian với người xấu như quỷ!”
Cô ta nói vậy quản lý Nghiêm hơi mất hứng, ông ta không biết đố kỵ giữa phụ nữ, chỉ cảm thấy Khổng Nhan nói không dễ nghe, dù thế nào cô gái này cũng là nhân viên thực tập, là người của công ty bọn họ, còn chưa tới lượt người ngoài như bọn họ tới nói!
Vì thế tươi cười trên mặt ông ta nhạt đi, trầm giọng nói, “Cô Khổng nói chuyện hẳn hoi một chút, tôi từng gặp cô gái này rồi, bộ dạng rất được, người ta không muốn gia nhập giới giải trí, cô cần gì phải miễn cưỡng?”
Khổng Nhan không ngờ cô ta thuận miệng oán giận một câu, Thương Trăn còn chưa nói gì, người khác đã sốt ruột trước, chẳng lẽ ông ta không sợ đắc tội cô ta, quảng cáo này cô ta sẽ không quay sao? Hay là cô nhóc này là tình nhân của quản lý? Loại chuyện này cô ta thấy nhiều rồi!
Khổng Nhan cười mỉa nói, “Bộ dạng không tệ sao? Chẳng trách quản lý Nghiêm bảo vệ cô ta như vậy, cũng phải, được ông nhìn trúng, sau này còn sợ Phong thị không có chỗ của cô ta sao? Chẳng trách không chịu đi theo tôi!”
Cô ta nói như vậy đồng nghĩa với việc nhục nhã quản lý Nghiêm và Thương Trăn rồi! Thương Trăn híp mắt, chẳng hiểu sao bị người ta nhằm vào đã rất khó chịu rồi, còn nói xấu cô cấu kết với người khác? A, cô ta dám nói những lời này với Phong Hành Diễm không?
“Cô Khổng nên chừa chút khẩu đức thì hơn, cô không sợ những lời cô mới nói tôi đều nhớ cả sao? Nếu lan truyền lên mạng, chỉ sợ mặt cô rất khó coi đấy!”
“Cô!” Khổng Nhan không ngờ Thương Trăn còn dám uy hiếp cô ta! Quả nhiên có chỗ dựa thì khác!
Cô ta hừ một tiếng, “Sao thế? Bị tôi nói trúng rồi, nên nóng nảy? Khổng Nhan tôi làm việc đoan chính, không có gì phải sợ hãi cả, trái lại là hai người ấy… Nghe nói tiến vào Phong thị ít nhất cũng phải học vị thạc sĩ, tôi thấy cô mới hơn hai mươi đúng không? Không biết cô đi cửa sau người nào?”
Lúc này quản lý Nghiêm sầm mặt hoàn toàn rồi!
“Cô Khổng, tôi kính cô là khách, mới nhún nhường cô, nhưng cô ba lần bốn lượt nói xấu tôi, nói xấu nhân viên của Phong thị, là có ý gì? Chẳng lẽ cô thực sự cho rằng vì quảng cáo này ngoại trừ cô ra, thì không còn ai khác có thể quay sao?”
Ông ta vừa nói như vậy, lập tức khiến người đại diện giậm chân rồi!
“A, khẩu khí đúng là lớn! Ông chỉ là một quản lý bộ môn nho nhỏ mà thôi, chị Khổng của chúng tôi là giám đốc Dương lãnh đạo trực tiếp của ông tự mình mời đến! Ông có dám nói chuyện với giám đốc Dương không?”
Vừa nói tới giám đốc Dương, quản lý Nghiêm liền lùi bước, Khổng Nhan nở nụ cười, “Không có thực lực còn muốn học người ta làm anh hùng cứu mỹ nhân? Việc hôm nay, tôi nhất định sẽ nói cho giám đốc Dương, ông giải thích với ông ta đi!”
Nói xong, lại đắc ý nói với Thương Trăn, “Em gái, muốn bò lên trên chính xác, ít nhất cô phải tìm chỗ dựa vững chắc một chút… Cô còn trẻ tuổi như vậy, cơ thể này, cũng đừng bán rẻ quá!”
Quản lý Nghiêm nghe vậy, vừa tức giận tới mức phát run, nhưng Thương Trăn lại rất bình tĩnh.
Cô nhìn Khổng Nhan hỏi, “Vậy cô cảm thấy, tôi tìm chỗ dựa vững chắc gì mới không giá rẻ? Tổng giám đốc của Phong thị sao?”
Gương mặt Khổng Nhan đột nhiên vặn vẹo, vốn đang đắc ý liền âm u, “Chỉ dựa vào cô cũng xứng với anh Phong sao?”
Thương Trăn hơi nhếch miệng, “Có gì không được? Có lẽ anh ấy thích kiểu như tôi?”
Thương Trăn nói rất hùng hồn, dù sao Phong Hành Diễm mới từ trên người cô xuống, anh dám không thích cô, cô đánh gãy chân anh!
“Cô nằm mơ!” Giọng của Khổng Nhan đột nhiên to hơn! Quấy nhiễu người trong văn phòng bên phải hành lang, không ít người nhìn bên này, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Mà Thương Trăn nhìn Khổng Nhan cười nói, “Tôi nằm mơ sao? Tôi tới Phong thị là vì Phong Hành Diễm mà, anh ấy nhất định là của tôi, cô không tin sao? Chúng ta mỏi mắt chờ mong!”
Cô vừa nói những lời này, người xung quanh đều khiếp sợ rồi!
Đúng là hào kiệt! Tuy rất nhiều nhân viên nữ vào công ty đều ôm ảo tưởng như vậy, nhưng một mình trốn trong chăn nghĩ là được rồi, giữa ban ngày ban mặt nói ra như vậy thật sự tốt sao?
Khổng Nhan tức tới mức mặt mũi trắng bệch! Người đại diện bên cạnh cô ta cũng ý thức được tính nghiêm trọng, Khổng Nhan thích anh Phong không phải ngày một ngày hai, nếu cô gái này nói ra một số lời nói kích thích, nói không chừng Khổng Nhan sẽ làm ra chuyện gì đó phá hỏng hình tượng của cô ta trước mặt công chúng, vì thế anh ta vội vàng nói.
“Sao người phụ nữ như cô không biết xấu hổ như thế? Hay là nói phụ nữ ở Phong thị đều có ý nghĩ này, như vậy Phong thị các cô sẽ thành ra thế nào?”
Quản lý Nghiêm nghe xong lời Thương Trăn nói, lại nghe bọn họ nhục nhã công ty, đã vô cùng tức giận rồi! Ông ta lớn tiếng nói!
“Làm công trong công ty, không thể gây chuyện! Nếu thái độ hợp tác của các người kiêu ngạo như vậy, tôi nhất định sẽ nói với giám đốc Dương! Còn cô nữa! Cô ở phòng nào? Lát nữa tới phòng làm việc của tôi một chuyến!”
Phong thị tuyệt đối không nhận loại nhân viên tâm tư bất chính này!
Lời nói của ông ta đối với Khổng Nhan là khiêu khích! Tính tình cô ta lớn hơn, “A, nói cho giám đốc Dương sao? Ông đi nói với giám đốc Dương đi! Có dũng khí khiến tôi không quay được đi! Vì che chở tình nhân của mình, la to với khách quan trọng của công ty, tôi thấy ông cũng không muốn làm quản lý nữa rồi!”
Cô ta trừng mắt với Thương Trăn, “A, thiếu chút nữa quên mất, tình nhân của ông thích câu tam đáp tứ, còn không để ý tới ông! Em gái, chị khuyên em một câu, ứng xử nên tự mình hiểu lấy, cẩn thận nhìn quá cao, sẽ rơi xuống một cách tàn nhẫn!”
——————–