Chương 474
Chương 474: Treo đầu dê bán thịt chó
Phong Hành Diễm nhìn chính mình trong gương, trong lòng dâng lên cảm giác nguy cơ.
“Bàng Thất, tôi nghiêm túc hỏi cậu một vấn đề.”
Bàng Thất nghe thấy thế, vội vàng đứng thẳng người, nghiêm túc nói: “Cậu chủ, mời anh hỏi.”
Phong Hành Diễm nhìn anh ta, nghiêm túc hỏi: “Cậu cảm thấy tôi đẹp trai, hay là người lính đặc chủng kia đẹp trai?”
Bàng Thất rất muốn ngất! Trong lòng anh ta nổi điên, trên mặt lại rất chững chạc đàng hoàng!
“Anh ta… Làm sao hơn được cậu chủ? Cho dù là dáng dấp hay là khí chất, phong độ, tu dưỡng, anh đều bỏ xa anh ta mười con phố!”
Hơn nữa, ngay cả phương thức liên lạc với đối phương, mợ chủ cũng không lưu lại, sao có thể có suy nghĩ gì với anh ta chứ? Đồng thời anh ta cũng nhận được tin tức, sau khi người kia và mợ chủ tạm biệt, không bao lâu sau liền rời đi, trời đất bao la, sao có thể gặp lại được?
Nghe thấy anh ta nói như thế, trong lòng Phong Hành Diễm cảm thấy thoải mái hơn, nhìn vào gương, khoa trương cười một tiếng: “Ngày mai về nước, buổi tối hôm nay phải tham dự yến hội trên du thuyền, cậu cảm thấy bộ quần áo này thế nào?”
Bàng Thất vội vàng nói: “Cậu chủ mặc gì đều đẹp, hơn nữa với gương mặt đẹp trai này của cậu chủ, vừa xuất hiện ở yến hội, nhất định sẽ trở thành tiêu điểm!”
Phong Hành Diễm khinh thường nhìn anh ta: “Ai nói tôi mặc cho người khác xem? Tôi đang nói đến Trăn Trăn, hôm nay tôi mặc như thế, Trăn Trăn có thích không?”
Bàng Thất bị anh làm chua đến mức muốn rụng răng, cuối cùng không nhịn được lẩm bẩm: “Mọi người đều nói trước khi kết hôn dính nhau, sau khi kết hôn sẽ trở nên lạnh nhạt, sao cậu chủ kết hôn xong, càng lúc càng dính người?”
Phong Hành Diễm hừ một tiếng, nhìn vào trong gương, dùng tay hất tóc, khinh thường nói: “Vì thế nên cậu còn chưa có bạn gái!”
Trong lòng Bàng Thất khóc thầm, anh ta không có bạn gái, rốt cuộc là do ai làm hại! Trong lòng cục cưng đau khổ, không chơi nữa!
Buổi tối rất nhanh đến, một chiếc du thuyền vô cùng xa hoa ở trên mặt biển, phía trên đèn đuốc sáng trưng, loáng thoáng có tiếng nhạc vang lên.
Thương Trăn đi cùng Phong Hành Diễm, trai tài gái sắc, giống như một đôi do trời đất tạo nên, vừa mới xuất hiện liền trở thành tiêu điểm của toàn trường, rất nhiều người phụ nữ hâm mộ nhìn Thương Trăn. Trên thế giới này rất nhiều người có tiền, có quyền, dáng dấp đẹp, nhưng tổng hợp lại một chỗ, thứ gì cũng có, tuyệt đối là hiếm như lá mùa thu! Mẫu người đàn ông này nên được đưa lên cúng bái, phục vụ cho nhân dân, vì sao lại kết hôn!
Đàn ông cũng cảm thán, người tài hoa như Thương Trăn, khí chất lại xuất chúng, trẻ tuổi xinh đẹp, vì sao nhanh như thế lại kết hôn? Anh Phong ra tay thật nhanh, bọn họ không có thời gian phản ứng, người ta liền kết hôn.
Đề tài của mọi người đều xoay quanh hai người bọn họ, tiếng bàn tán bên tai không dứt.
10 giờ tối hôm nay, trên du thuyền còn có một buổi đấu giá, cho nên người trên du thuyền không phú thì quý, khắp nơi đều là mỹ nữ, tinh anh. Ở một góc tối, có một người phụ nữ trang điểm xinh đẹp cầm ly rượu, âm thầm nhìn mọi thứ trước mắt.
Cô ta ấn xuống một bên tai nghe, khẽ cười hỏi: “Linh Miêu, tin tức chính xác chứ? Thứ đó ở trên chiếc du thuyền này?”
Bên tai truyền đến một giọng nữ bình tĩnh: “Chắc chắn, hơn nữa món đồ kia không phải là vật phẩm đấu giá, chủ nhân của du thuyền là Chương Chiêu Khánh chuẩn bị tặng nó cho khách quý của mình, nói một cách chính xác là tặng cho vợ của khách quý, Thương Trăn. Đối với đôi vợ chồng này, không cần tôi nói, cô hẳn là biết rõ, đúng không Hỏa Hồ?”
Đôi môi đỏ của Hỏa Hồ hơi nhếch lên, nở một nụ cười đẹp lạnh lùng, một đôi mắt đẹp nhìn về phía trung tâm của bữa tiệc, vị trí mà người bên ngoài không tiếp xúc đến, mục tiêu đều ở nơi đó.
“Danh tiếng của bọn họ, tôi dĩ nhiên biết, Thương Trăn bởi vì làm việc nghĩa, danh tiếng vang xa toàn thế giới, nhà họ Phong lại là đời đời hào môn, liên thủ mạnh mẽ như vậy, dĩ nhiên là giai thoại được người ta ca tụng, chẳng qua những kẻ có tiền luôn thích giả vờ giả vịt, bọn họ thật sự tình cảm, hay là liên hôn chính trị… Chỉ có trong lòng bọn họ là rõ ràng.”
Linh Miêu không quan tâm lắm, nói: “Tôi không quan tâm bọn họ có giả vờ giả vịt hay không, chỉ biết, sau khi kết thúc buổi đấu giá ngày hôm nay, Chương Chiêu Khánh sẽ đem “Mị Lam Chi Tâm” đưa cho Thương Trăn, dùng thứ này để lấy niềm vui của Phong Hành Diễm, việc cô cần làm chính là trước khi ông ta lấy ra “Mị Lam Chi Tâm” trộm đến tay, nếu không, một khi đến tay nhà họ Phong, chúng ta muốn ra tay liền quá khó khăn, cô có lòng tin không?”
Hỏa Hồ nghe thấy thế, tự tin cười: “Có khi nào tôi ra tay mà thất bại chứ? Xem tôi đi.”
Sau khi nói xong liền tắt thiết bị truyền tin, từng bước một đi đến nơi đông người, làm cách nào mới có thể dễ dàng lấy được Mị Lam Chi Tâm? Hỏa Hồ nhìn về phía Thương Trăn đang đứng ở xa, dường như có điều suy nghĩ.
Yến hội nhanh chóng kết thúc, bắt đầu đấu giá, tất cả mọi người đều đi đến một sảnh lớn, nơi đó chính là chỗ diễn ra buổi đấu giá của tối nay!
Chẳng qua trước đó Thương Trăn đến trước du thuyền hóng gió, lúc yến hội diễn ra, bởi vì thích loại rượu trái cây kia, cô uống nhiều thêm mấy ly, lúc đấu giá còn chưa bắt đầu, cô đã cảm thấy hơi buồn ngủ.
“Hay là anh đi nghỉ ngơi với em nhé?” Phong Hành Diễm nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi rã rời của cô, không khỏi hỏi, nhưng Thương Trăn lại lắc đầu.
“Người ta tổ chức buổi đấu giá, chủ yếu là muốn làm bầu không khí sôi động, lấy lòng anh, anh đi như thế, người ta không biết sẽ cảm thấy thất vọng… Em tự mình đi nghỉ một lúc là được, em ở trong phòng chờ anh.”
Phong Hành Diễm suy nghĩ một lúc, nói với cô: “Được, vậy em về phòng chờ anh, anh sẽ nhanh chóng quay lại”
Thương Trăn gật đầu, đi về phòng trước, thế nhưng cô vừa vào cửa phòng, liền có một người lặng lẽ đến gần cô!
Thương Trăn giật mình, một giây sau, lưỡi dao sắc bén kề sát cổ cô, một giọng nữ từ phía sau vang lên: “Đừng nhúc nhích.”
Thương Trăn quả nhiên không cử động, trong căn phòng tối tăm, có hai bóng người phụ nữ cao gầy đứng chung một chỗ, một người lạnh lùng xinh đẹp, một người quyến rũ, thật giống như thiên sứ và ác ma sa đọa ở chung một chỗ.
“Cô muốn làm gì?”
Giọng nói của Thương Trăn rất bình tĩnh, điều này khiến cho Hỏa Hồ ngạc nhiên, bởi vì cô ta gặp nhiều thiên kim tiểu thư, lúc gặp chuyện chỉ biết hét lên, Thương Trăn như thế, vừa thấy đã biết là loại người khó đối phó.
“Tôi muốn Mị Lam Chi Tâm, cô Thương, sau mấy tiếng nữa, chủ nhân của du thuyền này sẽ tặng nó cho cô, vì thế tôi dự định mượn thân phận của cô dùng một lúc…”
Sau khi nói xong, cô ta dùng còng tay đem Thương Trăn trói lại, đồng thời cũng bỏ vào trong miệng cô thứ gì đó. Thực lực của hai bên chênh lệch rõ ràng, cho nên Thương Trăn không hành động thiếu suy nghĩ gì, người phụ nữ này hẳn là kiểu người như đặc công gì đó, hơn nữa đối phương chỉ cần đồ, có lẽ sẽ không làm gì cô.
Hỏa Hồ dùng băng dính che miệng Thương Trăn lại, đối mặt với việc Thương Trăn an phận, Hỏa Hồ vui vẻ cười nói: “Thật đúng là một người phụ nữ thông minh, tôi thích nói chuyện với người thông minh, cô Thương, một lúc nữa cô chờ ở trong ngăn tủ này, chỉ cần cô ngoan ngoãn, tôi tuyệt đối sẽ không làm gì cô, sao nào?”
“…” Thương Trăn chớp mắt nhìn cô ta, đợi lát nữa sau khi kết thúc đấu giá, Phong Hành Diễm sẽ trở về, rốt cuộc người phụ nữ này muốn làm gì?
Dường như nhìn ra được nghi vấn của Thương Trăn, Hỏa Hồ sờ lên mặt mình: “May mắn dáng vẻ cô xinh đẹp, nếu không, tôi thật đúng là không hóa trang được giống cô, cô yên tâm, tôi chỉ cần Mị Lam Chi Tâm, không cần người đàn ông của cô.”
Trong nháy mắt Thương Trăn đã hiểu kế hoạch của cô ta, cô ta muốn đóng giả cô, sau đó chờ những người đó đem Mị Lam Chi Tâm đến đây, cô ta liền có thể không cần tốn sức, dễ dàng lấy được.
——————–