Một câu nói của Độc Cô Bác, ngoại trừ Tiểu Vũ ra mọi người bên trong phòng làm việc của Phất Lan Đức đều đã chấn kinh rồi.
Tuyết Dạ đại đế không xong? Giờ khắc này nội tâm Đường Tam rốt cuộc cũng tìm được ngọn nguồn bất an, hắn rốt cuộc cũng hiểu được tại sao trong lòng mình lại nảy sinh cảm giác nguy hiểm. Là bởi vì bầu không khí biến hóa, bên trong Thiên Đấu thành bầu không khí xác xơ tiêu điều này gặp phải hầu hết trên người mỗi một binh lính.
Là đế vương của một trong hai đại đế quốc, nếu như Tuyết Dạ đại đế băng hà, thì thế cục cả đại lục sẽ xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất. Thiên đấu đế quốc cùng Tinh La đế quốc thật vất vả mới âm thầm kết thành liên minh, nay chỉ sợ cũng có phát sinh biến hóa bất cứ lúc nào. Mà có lợi nhất, không thể nghi ngờ là Vũ Hồn Điện. Ở thời khắc mấu chốt này Thiên Đấu đế quốc tiến hành thành thay đổi đế vương thì tinh lực của đế quốc không thể nghi ngờ sẽ bị đặt rất nhiều vào việc tranh quyền đoạt vị. Vất vả lắm mới vừa có hành động với Vũ Hồn Điện thì nay lại lập tức bị đình chỉ lại.
Bất quá, tuy trong lòng Đường Tam xuất hiện cảm giác bất an, nhưng hắn rất nhanh tỉnh táo lại, "lão quái vật, rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Lần trước ngươi không phải đã nói với ta hỗn hợp độc trong cơ thể Tuyết Dạ đại đế đã được khống chế rồi sao?"
Độc Cô Bác cười khổ nói: "Lúc ấy đúng là đã được ta khống chế rồi. Ta dùng độc của bích lân xà hoàng, dùng cách lấy độc trị độc, đem triệt tiêu phần lớn hiệu quả của hỗn hợp độc ra. Sau đó thông qua dược vật chậm rãi điều trị. Nhưng không ngờ vốn tình huống Tuyết Dạ đại đế đã ổn định lại, thì một tháng trước lại đột nhiên bộc phát lần nữa. Hơn nữa lúc này phát tác lại càng thêm mãnh liệt. Ta cẩn thận kiểm tra qua máu của hắn, phát hiện bên trong máu của hắn ẩn chứa độc tố, mà độc tố này lại đang không ngừng biến hóa, hơn nữa biến hóa với tốc độ cực nhanh. Độc từ Bích lân xà hoàng của ta mặc dù có thể sinh ra hiệu quả lấy độc trị độc, nhưng mỗi khi độc tố trong cơ thể hắn bị ta trung hòa thì không được bao lâu sẽ sinh ra loại độc tố mới. Hơn nữa độc tố mới sinh ra này cũng càng trở nên kịch liệt hơn. Ta cẩn thận tính toán qua, sau khi ta lần thứ bảy dùng phương pháp lấy độc trị độc này để trợ giúp Tuyết Dạ đại đế thì chỉ cần một lần nó phát tác nữa sẽ khiến Tuyết Dạ mất mạng, thậm chí lúc đó không có bất cứ cơ hội cứu vãn nào. Bởi vậy, không đến lúc vạn bất đắc dĩ thì ta sẽ không dùng cách áp chế này nữa. "
Trong mắt Đường Tam phát ra hai luồng ánh sáng chói mắt, "Hiện tại Lão đã dùng kiểu phương pháp này mấy lần rồi?"
Sắc mặt Độc Cô Bác cực kỳ ngưng trọng, "Dùng sáu lần. Mỗi lần đều là lúc hắn sắp không chịu được thì mạnh mẽ dùng độc tố tạm thời trung hòa. Nhưng mỗi lần trong cơ thể độc phát thời gian lại đều rút ngắn. "
Đường Tam hít sâu một hơi, "Nếu ta đoán không sai Tuyết Dạ đại đế chắc không phải là chỉ đơn giản mắc phải hỗn hợp độc thông thường, mà là một loại hỗn độc cực nặng. Loại Hỗn độc này đặc điểm là thiên kì bách quái, có thể nói mỗi một người am hiểu dùng độc thì sẽ có cách dùng khác nhau. Muốn giải độc thì đầu tiên phải tìm được ngọn nguồn. Mà loại hỗn độc này cực kí khó phân biệt. Nếu không thể tìm được ngọn nguồn cụ thể, thì chúng ta sẽ không có cách nào chế thuốc giả, như vậy cũng không có cách nào trị độc. Lúc này phiền toái thật là lớn. "
Độc Cô Bác nói: "Đừng nhiều lời, nhanh theo ta đi đến hoang cung Thiên Đâu đế quốc một chuyến. Nếu như ngươi cũng không có biện pháp, Thiên Đâu đế quốc sẽ thật sự phải đổi vua thôi. "
Đường Tam phảng phất nghĩ tới điều gì, "Chờ chút, chúng ta đi tìm một người trước, để hắn cùng tiến vào hoàng cung. Để phân biệt loại hỗn độc nào thì càng nhiều người am hiểu dùng độc càng tốt."
Độc Cô Bác có chút ngạc nhiên nói: "Sao? Chẳng lẽ ngươi còn biết một người am hiểu dùng độc nữa sao?"
Đường Tam nói: "Đi thôi. Trên đường ta sẽ nói với lão. Sư phụ, Phất Lan Đức viện trưởng chúng ta cáo từ trước. Mập Mạp, Ngươi ở chỗ này chờ Vinh Vinh cùng Áo Tư Lạp đi. Nếu như Thiên Đấu đế quốc thật sự có phát sinh biến đổi về chính trị thì chỉ sợ kế hoạch của chúng ta cũng phải có sự thay đổi thôi."
Đường Tam lôi Tiểu Vũ và Độc Cô Bác cùng nhau rời Sử Lai Khắc học viện. Tại trên đường phản hồi Đường Môn. Đường Tam đem quá trình mình thành lập Đường Môn đơn giản nói cho Độc Cô Bác. Mà người hắn muốn tìm không hề nghi ngờ chính là phá chi nhất tộc tộc trưởng Dương Vô Địch. Mặc dù Đường Tam còn không có kịp cùng vị đại sư am hiểu chế dược này cẩn thận trao đổi về chuyện liên quan đến dược vật. Nhưng từ việc Dương Vô Địch có thể phân biệt ra mùi thơm của hai loại tiên phẩm dược thảo là Khỉ La Tiên Phẩm cùng Tương Tư Đoạn trường Hồng. Hắn chỉ biết, Tại trên lý luận dược vật thì Dương Vô Địch còn có thể trên cả Độc Cô Bác, Thậm chí không kém hơn mình.
Độc Cô Bác mặc dù là Độc đấu la. Nhưng độc của hắn phần lớn đến từ nguyên nhân võ hồn, Mà Đường Tam cùng Dương Vô Địch lại không giống vậy, bản thân họ đều có nghiên cứu sâu sắc với dược vật.
Thời gian gấp gáp, Trữ Vinh Vinh lại không ở bên cạnh. Ba người trở lại Đường Môn sau đó gọi Dương Vô Địch rồi sau đó mang theo cả Tiểu Vũ đi đến hoàng cung trước. Bên cạnh có một vị Phong Hào Đấu La tồn tại Đường Tam cũng không cần phải lo lắng an nguy của Tiểu Vũ cho lắm. Lại tính trong hoàng cung liệu có thể đột nhiên xuất hiện biến cố gì chứ. Lấy thực lực ba người bọn họ. Bảo vệ Tiểu Vũ cũng không phải vấn đề gì.
Độc Cô Bác cùng Dương Vô Địch trước kia vẫn chưa từng gặp nhau. Lúc vừa bắt đầu Độc Cô Bác còn có chút khinh thị Dương Vô Địch. Nhưng trên đường đi đến hoàng cung, Khi hắn đem bệnh do hỗn hợp độc của Tuyết Dạ đại đế nói ra thì Dương Vô Địch liên tục đưa ra mấy vấn đề đều tập trung vào chỗ quan trọng lúc này mới khiến lão không dám xem thường vị đường chủ dược đường của Đường Môn này nữa.
Mắt thấy sắp đến hoàng cung Thiên Đấu đế quốc. Độc Cô Bác hướng Đường Tam nói: "Tiểu Tam. Bất luận chuyện lần này như thế nào. Đường Môn của ngươi phải có phần của ta đó. Bây giờ địa vị đường chủ ta cũng không quá thích, hay là ta đăng kí cái danh tự trưởng lão đi. "
Đường Tam a a cười nói, "Đương nhiên có thể. Chẳng lẽ ta còn có khả năng ngăn được lão sao?Bất quá, lão không phải có thói quen không thích gia nhập bất cứ tông môn nào sao?"
Độc Cô Bác hừ một tiếng, "Đây không phải tông môn của ngươi sao. Chẳng lẽ ngươi còn có thể chỉ chỉ trỏ trỏ với ta sao?" Nói tới đây, hắn thở dài một tiếng. Ta thích tự do, nhưng đó là chuyện của hồi trẻ tuổi. Hiện tại tuổi ta cũng lớn, Võ hồn muốn tiến bộ cũng khó có khả năng, Hay ở Đường Môn của ngươi để dưỡng lão đi, Dù sao ngươi chỉ cần quản việc ăn uống của ta là được, Có chuyện gì như là đánh đánh giết giết náo nhiệt thì gọi ta theo là được. "
Theo chân bọn họ cùng một chỗ là Dương Vô Địch mặc dù là bộ dáng lạnh như băng như trước, nhưng trong lòng đã thầm giật mình, từ việc Đường Tam cùng Độc Cô Bác xưng hô với nhau là có thể nhìn ra được hai người này có quan hệ không đơn giản, Độc đấu la thân là Phong Hào Đấu La, nhưng khi nói chuyện với Đường Tam lại giống người cùng vai phải lứa. Hơn nữa không có chút nào che dấu dối trá, Nói trắng ra điều này khiến người khác thấy đều phải kinh ngạc. Dương Vô Địch trong cuộc đời ngoại trừ tu luyện chính là nghiên cứu dược vật, đối với đại danh Độc đấu la tự nhiên là ngưỡng mộ đã lâu. Tại trong ấn tượng của hắn, Độc Cô Bác theo hắn là võ hồn bích lân xà hoàng, là một loại độc xà hiểm ác, nhưng lúc này xem ra, hắn lại không có chút hơi thở âm lãnh nào cả.
Kì thật, Dương Vô Địch làm sao biết, bản thân hắn phán đoán không sai, chỉ là, khi Độc Cô Bác cùng Đường Tam ở một chỗ thì sẽ có thay đổi rất lớn. Trước đây vũ hồn của hắn đã khiến hắn trở nên một kẻ luôn cô độc, bằng hữu duy nhất từ nhiều năm nay của hắn cũng chỉ có Đường Tam mà thôi. Không sai, chính là bằng hữu, có thể nói là bằng hữu tâm giao, mà tuyệt đối không phải là vãn bối.
Đường Tam cười nói:"Nói thê lương như vậy làm gì. Chỉ cần lão nguyện ý, Ta sẽ cho lão dưỡng lão. "Hắn cũng không nói là Đường Môn để cho Độc Cô Bác dưỡng lão là bởi vì Đường Môn cũng không phải là do một mình hắn có thể quyết định.
Độc Cô Bác ha hả cười, dùng tiếng cười che dấu dung động cảm xúc, nhưng Dương Vô Địch ở bên cạnh hắn lặng lẽ quan sát vẫn là thấy được trong đáy mắt hắn có chứa vài phần cảm động.
Tới hoàng cung, có Độc Cô Bác, bốn người cũng không có bị bất cứ ngăn trở nào. Độc Cô Bác thân là hoàng thất khách khanh Thiên Đấu đế quốc, uy quyền cực lớn. Hắn mang theo ba người Đường Tam cùng đi tới tẩm cung Tuyết Dạ đại đế. Thẳng đến chỗ này, bọn họ mới bị ngăn cản lại.
Binh lính toàn thân bao phủ áo giáp, tay cầm trường mâu ngăn cản đường đi của mọi người.
Độc Cô Bác lật tay lấy ra kim bài thân phận khách khanh đặc biệt, "Tránh ra, chúng ta có chuyện quan trọng khẩn cấp cần yết kiến bệ hạ. "
Đội trưởng cầm đầu nhóm binh lính lạnh lẽo nói:"Bệ hạ đã nghỉ ngơi. Thái tử điện hạ phân phó, bất luận kẻ nào cũng không được vào cung quấy rầy. Trái lệnh giết không tha. "
Độc Cô Bác sửng sốt một chút, "Ngươi không xem tới chữ ở kim bài trong tay ta sao? "Tại trên kim bài trong tay hắn khắc hai chữ to. Là " Thân Lâm ". Tượng trưng cho người giữ nó giống như Tuyết Dạ đại đế đích thân tới.
Gườn mặt Đội trưởng binh lính trầm như nước, nhưng cũng không có chút ý tứ tránh ra nào.
Đường Tam môi vù vù động, truyền âm hướng Độc Cô Bác, hỏi:"Lão gặp qua tên binh lính này chưa? "
Độc Cô Bác lắc đầu, "Đều lạ mắt vô cùng. "
Đường Tam trong lòng run lên, "Sợ rằng có chuyện xấu. Nếu như đúng như chúng ta phán đoán, vậy hạ độc Tuyết Dạ đại đế là Tuyết Thanh Hà, chỉ sợ chuyện lão đi tìm ta hắn đã biết rồi, Tuyết Thanh Hà là đệ tử của Trữ thúc thúc. Tin tưởng rằng hắn cũng am hiểu chuyện dùng độc. Hắn tuyệt sẽ không hy vọng nhìn thấy ta và lão có thể giải độc cho Tuyết Dạ đại đế. "
Độc Cô Bác nhíu nhíu mày, "Không thể nào. Bất luận như thế nào, hắn cũng là con trai Tuyết Dạ đại đế. "
Đường Tam cười lạnh một tiếng, "Nếu như hắn còn nhớ Tuyết Dạ đại đế là cha mình, vậy cũng sẽ không xuống tay. Bất luận chúng ta phỏng đoán có đúng hay không thì đều phải cứu Tuyết Dạ đại đế trước mới được. nếu không có nói thế nào cũng chẳng có ý nghĩa gì hết. "
Độc Cô Bác sửng sốt một chút, "Ý ngươi là? "
Đường Tam lộ ra một tia mỉm cười trên mặt, không trả lời Độc Cô Bác. Mà là tiến lên một bước, từ trong Nhị thập tứ kiều minh nguyệt dạ lấy ra một khối kim bài, "Độc Cô tiền bối kim bài này không được, vậy ngươi nhìn một chút khối kim bài này của ta xem liệu có thể tiến vào được không? "
Đường Tam lấy ra, đúng là kim bài lúc đầu Tuyết Thanh Hà cho hắn. trên hình thức có chút khác với kim bài của Độc Cô Bác.
Đội trưởng binh lính sửng sốt một chút, nhìn kim bài trong tay Đường Tam có chút mịt mờ, tại trong mệnh lệnh hắn nhận được, tuyệt đối không cho phép Độc Cô Bác tiến vào hoàng cung, nhưng mà người đi cùng hắn trong tay cũng lại cầm kim bài của thái tử. Đây là chuyện gì xảy ra?
Đường Tam tiến lên vài bước:"Chuyện có biến, thái tử thay đổi chủ ý. Nhanh để chúng ra vào. "
Kim bài trong tay Đường Tam cầm là kim bài của thái tử, đội trưởng binh lính mặc dù có nghi hoặc trong lòng, nhưng không dám chậm trễ, nâng tay ra hiệu đám binh lính cho phép qua.
Những binh lính này vừa động, sắc mặt Đường Tam cùng Độc Cô Bác đều đổi, lúc trước bọn họ còn không cảm giác được, nhưng nay lại khiến họ giật mình, lúc này binh lính hành động thì trên người họ rõ ràng sinh ra sự ba động của hồn lực. Nơi này là cấm vệ cung hoàng cung Thiên Đâu đế quốc, rõ ràng là do đội ngũ hồn sư tạo thành. Đậy là tròn năm mươi danh hồn sư. Hơn nữa từ hồn lực trên người bọn họ ba động mà xét, thực lực đều không thấp hơn năm mươi cấp.
Đường Tam có chút hối hận, hắn đương nhiên không phải hối hận vì cùng Độc Cô Bác đến nơi này, mà là hối hận mang theo Tiểu Vũ. Hắn thật sự có chút không nỡ đem Tiểu Vũ đã khôi phụ hình người đưa vào túi như ý bách bảo. Mà khi cục diện xuất hiện biến hóa thì vì an toàn của Tiểu Vũ, cũng chỉ có thể làm như vậy.
Độc Cô Bác hiển nhiên không nghĩ tới Đường Tam lại có thể xuất ra khối kim bài như vậy, nhưng những lúc kiểu này hắn dĩ nhiên sẽ không nói thêm cái gì, vội vã cùng Dương Vô Địch đi theo phía sau Đường Tam hướng bên trong tẩm cung mà tới.
Tại ngay lúc này, một thanh âm dễ nghe vang lên, "Hóa ra Đường Ngân chính là Đường Tam, tại Nguyệt Hiên thì ra ta đã sai lầm. Chỉ là, ta thật sự không nghĩ ra, Đường Tam huynh, ngươi như thế nào có thể đem hình dáng cùng khí chất đều thay đổi như vậy.
"Tham kiến thái tử điện hạ. "Binh lính xung quanh nhất loạt quỳ xuống, Đường Tam kéo Tiểu Vũ chậm rãi xoay người lại.
Tuyết Thanh Hà chỉ dẫn theo hai người, chậm rãi hướng phía bọn họ đi tới. Hắn vẫn anh tuấn như trước, vẻ thành khẩn vẫn không mảy may thay đổi chút nào, đó vẫn là cảm giác khiến ngươi khác thấy gần, bình dị. Cũng không biết làm sao, lần này khi nhìn thấy hắn, Đường Tam lại cảm giác được toàn thân có chút phát lạnh.
Đi theo sau lưng Tuyết Thanh Hà là hai lão già, bọn họ cũng không mặc trang phục hoàng thất, đều là một thân áo vải, khi nhìn đến hai người kia, Đường Tam mặc dù không có khả năng nhìn ra điều gì, nhưng hắn lại phát giác. Thân thể Độc Đấu La bên cạnh mình đang căng thẳng cực kỳ.
Thân là Phong Hào Đấu La Độc Cô Bác lúc nào mới gặp phải biến hóa như vậy? Cho nên lúc này Đường Tam đã có chút phán đoán về hai lão già này.
"Thái tử điện hạ, ngươi tốt chứ. "Đường Tam hơi hơi hướng Tuyết Thanh Hà hành lễ.
Tuyết Thanh Hà đi tới cách vị trí bốn người Đường Tam khoảng năm thước rồi dừng cước bộ lại, thở dài một tiếng nói: "Thẳng thắn mà nói. Đường Tam huynh đệ, ta gần đây thực sự không tốt lắm. Phụ thân bệnh nặng, trong hoàng cung lo lắng ngoại xâm. Thúc thúc cùng tứ đệ vẫn nhân cơ hội này có cái chút dòm ngó, Làm ta thật sự đau lòng a!Đường Tam huynh đệ, ngươi nghĩ như thế nào mà đường đột đến thăm phụ hoàng thế? Tại sao lại không trực tiếp cho người thông tri cho ta biết chứ, đến lúc đó ta sẽ tiếp đón ngươi thật tốt. À mà Tuyết Kha vẫn còn nhắc đến ngươi đấy. Đáng tiếc chẳng biết ngươi đi đâu. Tuyết Kha là muội muội duy nhất của ta, cũng là người ta thương yêu nhất, Đường Tam. Ngươi cũng không nên thể phụ ý tốt của nàng đâu đấy"
Đường Tam lạnh nhạt cười, nói: "Ý tốt của điện hạ Đường Tam sẽ ghi nhớ, Nhưng cho dù thế nào ta cũng đã có Tiểu Vũ, có nàng cuộc đời này thật sự không uổng chút nào, Độc Cô Bác tiền bối yêu cầu ta đến, lá muốn xem chút bệnh tình của bệ hạ một chút. Không biết có thể cho chúng ta trước tiên tiến vào xem sét bệnh tình của bệ hạ đã?"
Sắc mặt Tuyết Thanh Hà hơi đổi, thản nhiên nói, "Chuyện gia phụ không cần làm phiền hiền đệ. Hiền đệ thật vất vả vào cung một lần, không bằng để cho vi huynh làm chủ, chúng ta hảo hảo nói chuyện đi. "
Ánh mắt Đường Tam bình tĩnh nhìn về phía Tuyết Thanh Hà. Đột nhiên thở một tiếng thật dài, "Xem ra, thủ hộ ở chỗ này đều là người của Vũ Hồn Điện rồi? không biết ta nói có đúng không Thái thử điện hạ. "
Lúc này đây, Tuyết Thanh Hà sắc mặt rốt cuộc đại biến, "Đường Tam, ngươi nói bậy bạ gì thế, nơi này là cấm địa hoàng cung của Thiên Đấu đế quốc ta, như thế nào có thể có người Vũ Hồn Điện tồn tại. "
Tay Đường Tam đem Tiểu Vũ đưa vào trong túi Như ý bách bảo. Một cỗ hồn lực đồng thời rót vào túi như ý bách bảo. Quang mang chợt lóe, Tiểu Vũ nhất thời biến mất. Đây là chỗ tốt nhất của túi như ý bách bảo, có thể chứa đựng vật sống. Mặc dù lòng không nỡ, nhưng vì an toàn của Tiểu Vũ, Đường Tam cũng không thể không làm như vậy.
"Thái Tử điện hạ, người vẫn là lộ ra sơ hở. Dưới trướng hoàng thất Thiên Đấu đế quốc cũng có không ít hồn sư. Nhưng mà, cũng chẳng lẽ lại có cường giả cấp bậc Phong Hào Đấu La sao. Mà cho dù có thì lấy Tuyết Dạ đại đế chí tôn, cường giả cấp bậc Phong Hào Đấu La như thế nào có thể không tại bên cạnh bảo vệ hắn mà lại xuất hiện bên cạnh ngươi chứ? Hơn nữa lại một lần lại đến hai vị Phong Hào Đấu La. Chẳng lẽ, Phong Hào Đấu La lại không đáng giá như vậy sao? Mà có thể đưa ra hai vị Phong Hào Đấu La, thì trên cả đại lục chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Vũ Hồn Điện lại vừa vặn là một trong số đó. Đây là điểm thứ nhất. "
"Điểm thứ hai, người đem cấm vệ quân nơi này toàn bộ đổi thành hồn sư, thật sự là bảo vệ bệ hạ sao?Không, người là để cho bọn họ ngăn cản bất cứ kẻ nào đến gần. Hơn nữa, hồn sư đế quốc hoàng thất, đều là theo sư phụ của ta tiến hành tu luyện. Ta mới từ Sử Lai Khắc học viện tới, nếu như Thiên đấu lấy hồn sư đế quốc hoàng thất điều động mười mấy tên hồn sư thực lực không kém hồi cung, thì sao sư phụ lại không cho ta biết chứ?"
"Thứ ba, thái tử điện hạ người ngay vừa lúc thấy ta đến thì đã khám phá ra thân phận của ta. Mặc dù trong tay ta cầm lệnh bài người tặng, nhưng lệnh bài rất có thể ta cho người khác. Hơn nữa người hiện tại gặp ta. Dựa theo lẽ thường mà xét, người hẳn gọi ta là Đường Ngân, ngươi ở đâu có khối lệnh bài này thì ngươi đều gọi là Đường Tam sao. Bởi vậy, ta có thể khẳng định, ngươi cùng Vũ Hồn Điện nhấịnh có quan hệ mật thiết thì mới có thể lấy được tin tức về ta từ chỗ họ, khi đó mới biết Đường Ngân chính là Đường Tam, mà không phải bởi vì khối lệnh bài này mà nhận ra thân phận của ta. "
"Nói nhiều như vậy, kì thật đơn giản một điểm, thái tử điện hạ người xuất hiện nơi này, nhưng lại để trọng binh trông coi tẩm cung, xung quang lộ ra bầu không khí đáng sợ, lại đủ chứng minh bệ hạ trúng độc hẳn liên quan đến người. Dù chỉ là phỏng đoán, ta nghĩ, ta phán đoán hẳn tám chín phần mười là đúng. Chỉ là ta không rõ, tâm ngươi thật sự lại tà ác như vậy, có thể đối với cha mình xuống tay sao? Vị trí Đế vương mặc dù tốt, nhưng mà dù sao người cũng là cha ruột của ngươi mà."
Nghe Đường Tam nói điểm thứ hai thì, sắc mặt Tuyết Thanh Hà có chút phát xanh, lúc này nghe hắn nói xong, vị thái tử điện hạ này ngược lại trở nên bình tĩnh xuống.
"Ba ba ba …"Tuyết Thanh Hà cổ vũ vỗ tay, "Hảo, quả nhiên không hổ là linh hồn của Sử Lai Khắc thất quái. Vẻn vẹn từ trong dấu vết là có thể đoán ra nhiều sự tình như vậy. Nhưng mà ngươi sao có thể chắc chắn điều mình đoán là thật đây? "
Đường Tam lạnh nhạt cười, "Rất đơn giản, chỉ cần người đồng ý cho ta đi vào, nhìn thấy bệ hạ thì tự nhiên là có thể chứng minh rồi. Bất quá, ta nghĩ ngươi vô luận như thế nào cũng sẽ không cho ta đi vào đâu. Bệ hạ độc thương đã phát tác, chỉ cần hắn bởi vì trúng độc mà tự nhiên tử vong, người tự nhiên có thể chối sạch sẽ, vì để ngồi trên vương vị của Thiên Đấu đế quốc thì sao ngươi có thể để chúng ta đến gần bệ hạ, rồi xuất hiện tình huống có khả năng phá hư kế hoạch của người chứ?"
"Đường Tam biết chứ, ngươi so với trong tưởng tượng của ta còn thông minh hơn." Trong mắt Tuyết Thanh Hà lại toát ra ý chân thành của hắn, "không sai, ngươi đoán được rồi, lần này ta quả thật mượn lực lượng của Vũ Hồn Điện. Nhưng là ta cũng không có biện pháp. Nhị thúc cùng tứ đệ đối với ngôi vị hoàng đế như hổ rình mồi. Nếu ta không làm như vậy, sau khi phụ hoàng băng hà thì rất có khả năng xảy ra sự tranh đấu trong cung đình, điều này chắc ngươi cũng không phải hy vọng chứng kiến chứ. Ở lại hoàng cung giúp ta đi, lấy năng lực của ngươi, tương lai tất nhiên có thể trở thành phụ tá đắc lực của ta. tiền, mỹ nữ, địa vị, thận chí ngươi cần hồn hoàn, hồn cốt, ta cũng có thể cho ngươi. Thực lực của ngươi so với suy nghĩ của ta lại càng đáng sợ, ta muốn người như ngươi giúp ta cùng nhau kiến thiết Thiên Đấu đế quốc. "
Đường Tam cười. Chỉ là nụ cười của hắn có vẻ khinh miệt, "Tuyết Thanh Hà, ngươi cho rằng ta sẽ đi theo một tên nghịch tặc giết cha, hành thích vua sao?Vì đạt được mục đích của mình ngươi ngay cả phụ thân cũng có thể sát hại, còn có cái gì là ngươi không làm được chứ? Ta thật sự rất hoài nghi, ngươi đến tột cùng có phải con ruột của Tuyết Dạ đại đế hay không. "
Tuyết Thanh Hà cũng không phải vì lời của Đường Tam mà tức giận, mắt lộ vẻ tiếc hận, "Đáng tiếc, người thiên tài giống như ngươi nhưng lại bị giết tại chỗ này. Đường Tam ngươi thông minh thế, chẳng lẽ lại không hiểu được, ngươi đem chuyện của ta đều nói hết, ta có khả năng bỏ qua cho ngươi sao? Sao ngươi lại phải khổ như vậy chứ?"
Đường Tam mỉm cười bình tĩnh nói: "Thái tử điện hạ, người giống như ngươi thì sẽ không thể hiểu được tại sao ta muốn làm như vậy. kì thật, mỗi người trong lòng đều có rất nhiều điều tốt đẹp cùng dơ bẩn, ngươi có, ta cũng có. nhưng mà, tại trong thế giới nội tâm của con người vẫn đều có hai điều quản lý chúng. Hai quân chủ này thì một cái tên là đạo đức, một cái kia tên là lương tâm. Chỉ có thông qua chúng để phân biệt, trong nội tâm mỗi người mới có thể đưa ra quyết định. Nếu một trong hai thứ đó đã mất thì kẻ đó sẽ không phải là người, mà là giống như ngươi vậy. Cầm … thú …. "
Tiếng nói vừa dứt. Một kiện vật phẩm đột nhiên từ sau lưng Đường Tam ném ra, phía sau nghiêng thẳng lên bấu trời. Chợt đúng lúc này hồng quang nở rộ. Nó còn mang theo một tiếng huýt gió bén nhọn.
Tuyết Thanh Hà rốt cuộc không cách nào giữ được bình tĩnh, "Động thủ. "
Thanh âm Đường Tam đồng thời vang lên trong tai Độc Cô Bác cùng Dương Vô Địch, "Phòng ngự, thủ vững, chờ đợi viện quân." Hắn bắn ra chính là đạn tín hiệu đặc chế của mình. Đây cũng là vật phẩm xuất phát từ công nghệ của Đường Môn. Mặc dù trên thế giới này không có thuốc nổ, nhưng đối với chế tạo thuốc nổ thì Đường Tam cũng có biết. Hắn sớm đã bắt đầu chế tạo một ít hỏa dược đơn giản. Đạn tín hiệu này chính là chế phẩm thí nghiệm của hắn, Thất Bảo Lưu Ly tông đúng là bằng vào thứ này, mới có thể may mắn thoát khỏi nguy hiểm, không bị hoàn toàn tàn sát.
Sau lưng Tuyết Thanh Hà hai lão giả đồng thời chợt phóng ra, nhanh như thiểm điện phóng hướng ba người Đường Tam đánh đến, trong đó một người trực tiếp đánh về phía Độc Cô Bác, người kia đánh về phía Đường Tam. Giữa không trung, ánh sáng hoa lệ hỗn hợp vô cùng lạ thường, ở dưới là mênh mông hồn lực chợt bộc phát. Chín hồn hoàn sáng chói phân biệt xuất hiện trên người họ.
Đường Tam sớm cảm nhận được biến hóa trên người Độc Cô Bác nên hắn đã khẳng định, hai lão giả này chắc chắn phải là nhân vật cấp bậc Phong Hào Đấu La. lai lịch bọn họ cũng tự nhiên là trưởng lão của Vũ Hồn Điện. Mặc dù không phải lần đầu tiên đối mặt với công kích của cấp bậc cường giả Phong Hào Đấu La, nhưng lúc hai gã Phong Hào Đấu La đồng thời phóng thích uy áp thì Đường Tam vẫn có loại cảm giác không thở nổi.
Xung quang, hồn sư của Vũ Hồn Điện hóa trang thành cấm vệ quân đều không tham dự hồi động thủ, mà là bay nhanh vây chặt ba người Đường Tam ở trung tâm. Đến cấp bậc nhất định, nếu như phối hợp chiến đấu mà có thêm các hồn sư cấp bậc thấp thì ngược lại sẽ ảnh hưởng đến khả năng chiến đấu bên đó, Tuyết Thanh Hà thấy thì chỉ cần hai gã Phong Hào Đấu La này ra tay cũng là quá đủ rồi. Còn các hồn sư khác chỉ cần phòng bị chặt chẽ không cho bọn Đường Tam chạy thoát là được.
Đường Tam vẫn là lần đầu tiên chính thức tham gia quyết đấu ở loại cấp bậc này, nhưng kinh nghiệm chiến đấu của hắn thật sự phong phú, đối mặt với hai gã cường giả cấp bậc Phong Hào Đấu La, thì lúc này hắn vẫn không có đủ tư cách, huống hồ, làm một khống chế hệ hồn sư, khống chế toàn trường mới là chức trách của hắn. Cho nên, hắn lựa chọn lui về phía sau, cước đạp Quỷ ảnh mê tung, dường như hư ảo lùi lại ba bước.
Hai gã Phong Hào Đấu La đồng thời kinh ngạc một tiếng. Biểu hiện kinh ngạc của bọn họ cũng có nguyên nhân. Phải biết rằng, Đường Tam thối lui ba bước tuyệt không dễ dàng như lời nói, Tại uy áp của hai gã Phong Hào Đấu La mà hắn có thể lui ra sau, thì thật sự không phải ai cũng làm được. Áp lực cường đại nọ giống như sóng thủy triều, nếu như không đứng vững trước thì khi đang lùi lại sẽ bị áp lực đó hoàn tòan công kích, do vậy thực lực sẽ đại giảm.
Nhưng Đường Tam lại không bị ảnh hưởng, lúc lui ra phía sau đồng thời, hắn cũng bộc phát ra sát thần lĩnh vực của mình, bạch quang đồng thời bao phủ cả hắn, Độc Cô Bác cùng Dương Vô Địch. Mạnh mẽ ép gãy áp lực trói buộc, rồi lại sử dụng Quỷ ảnh mê tung lui về phía sau.
Kinh nghiệm thực chiến của Độc Cô Bác cùng Dương Vô Địch càng thêm phong phú, căn bản không cần nhiều lời trao đổi. Đoán trước Đường Tam sẽ lùi lại, lúc này hai người đồng thời cảm nhận được hơi thở lạnh như băng của sát thần lĩnh vực kích thích, dưới tinh thần bị kích thích đồng thời họ bước chéo, chắn trước mặt Đường Tam.
Đường Tam mặc dù đang lui ra phía sau, nhưng công việc hắn làm còn nhiều hơn hai đồng đội, Ngoại trừ sát thần lĩnh vực bê ngoài thấy có khả năng tăng phúc cho bên mình, đồng thời tinh thần lực của hắn cũng phải toàn bộ mở ra. Thân hãm trong vòng vây, làm khống chế hệ hồn sư hắn nhất định phải nắm giữ hướng đi của từng tên đối thủ một.
Lúc này, địch nhân vây quanh bọn hắn tuy đông, nhưng chính thức có thể sinh ra uy hiếp chí mạng kì thật chỉ là hai gã Phong Hào Đấu La trước mắt.
Dưới tinh thần lực bao phủ, thị giác Đường Tam phảng phất như khuếch trương tới mỗi một ngóc ngách nơi đây, phát sinh hết thảy ở xung quanh đều như quay chậm, dường như hắn phải đem trên tám phần tinh thần lực để tập trung vào hai gã Phong Hào Đấu La.
Hai gã Phong Hào Đấu La này tuổi ít nhất trên tám mươi, hơn nữa đều là cường giả mà trước kia Đường Tam chưa từng gặp qua.
Lão giả bên trái thân cao trên hai thước, vóc người cao gầy, thẳng tắp như tiêu thương, khí thế mạnh mẽ. Võ hồn phóng ra, thân thể của hắn cũng không có biến hóa gì đặc thù, nhưng trong tay lại có thêm một thanh Xà Mâu. Dài chừng hai trượng, đầu mâu uốn lượn, khí thế mạnh mẽ tựa như lưỡi rắn phân nhánh, Xà Mâu toàn thân tím xanh.Làm người khác sợ hãi nhất chính là chín cái hồn hoàn xoay quanh trên Xà Mâu này, đó là Hai vàng, ba tím, bốn đen. Vị Phong Hào Đấu La này làm cho người ta có cảm giác như lao thẳng về phía bọn họ chỉ có chuôi Xà Mâu này, mà cũng không có người.
Đã không phải đơn giản chỉ là người và mâu hợp nhất, mà là một loại dung hợp hoàn toàn. Không cần tận lực làm gì mà Xà Mâu cùng bản thể cũng đạt tới loại khế hợp kinh khủng này. Khí hồn sư Phong Hào Đấu La, thường thường so với Phong Hào Đấu La thú hồn sư càng thêm đắng sợ hơn. Chẳng phải Hạo Thiên tông bằng vào võ hồn Hạo Thiên Chuy mới có được vị trí đệ nhất tông môn sao?
Gã Phong Hào Đấu La này nhằm thẳng đến Độc Cô Bác, Xà Mâu vẫn chưa lộ ra, mà kéo nghiêng đến bên cạnh người, sau lưng tạo nên một chuỗi tàn ảnh dài. Làm cho người ta cảm giác hư ảo khó lường.
Mà gã Phong Hào Đấu La khác thì vóc người bình thường, hơi béo một chút, cả người không có chút đặc thù. Nhưng võ hồn sau khi phóng thích lại khiến thân thể của hắn giống như thổi khí cầu, cả người bắt đầu bành trướng ra. Vô số gai nhọn màu tím từ trong cơ thể mọc ra trải rộng đến bên ngoài thân, hồn hoàn cùng gã Phong Hào Đấu La trước giống nhau như đúc. Nhưng bộ dáng lúc này của hắn có vẻ nanh ác hơn, mà ngay cả hai tay đều đã biến thành trạng thái gai nhọn màu tím, toàn thân được bao phủ bởi màu tím đặc thù này.
Không ai vì thấy hắn xấu xí mà xem thường hoặc khinh bỉ hắn. Khi Võ hồn phóng thích, thân thể xuất hiện biến hóa càng lớn, lại chứng minh độ khế hợp của bản thân cùng võ hồn là càng cao, đó cũng chứng minh cấp bậc võ hồn càng cao.
Cầu Gai ( Thứ Đồn- mình gọi luôn là Cầu Gai cho bạn đọc dễ hiểu), tên hồn sư này có võ hồn thật sự là cực kỳ hiếm thấy, đó là Cầu Gai, mà hắn còn có thể tu luyện tới cấp bậc Phong Hào Đấu La rồi.
Đường Tam cẩn thận nhớ kĩ là Đại Sư từng đã giảng thuật cho mình qua loại vỗ hồn đặc thù này. Cầu Gai thân là một trong những loại sinh vật của biển. Nếu nó gặp phải nguy hiểm thì sẽ tự lấy gai nhọn để bảo vệ cơ thể mình. Mà hồn sư Cầu Gai sẽ tự có vài loại năng lực như kịch độc, kiên thể ( thân thể kiên cố), phóng xuất gai độc. lúc ấy Đại Sư hình dung Cầu Gai chính là một loại võ hồn cực kỳ nguy hiểm, gặp phải nhất định phải cẩn thận.
Thông qua tinh thần lực dò sét, Đường Tam cảm nhận hai gã Phong Hào Đấu La này có cấp bậc võ hồn đều ở trên Độc Cô Bác. Thực lực khi chiến đấu chắc chắn vượt qua hắn nhiều.
Độc Cô Bác trước hết động, khẽ quát một tiếng võ hồn được phóng thích, thanh bích sắc lân phiến bao phủ toàn thân, cả người, kể cả tóc toàn bộ biến thành một tầng bích sắc, bao trùm mỗi một bộ phận của toàn thân thể đều là lân phiến, cũng biểu hiện hắn thực lực chính là cấp bậc Phong Hào Đấu La.
Phốc …., một tầng dày đặc lục khí đột nhiên xuất hiện trên người Độc Cô Bác rồi phun ra, phảng phất dài quá tầm nhìn bình thường, vượt qua Đường Tam cùng Dương Vô Địch hướng về bốn phương tám hướng phun ra.
Đường Tam không biết, mà ngay cả là Phong Hào Đấu La như Độc Cô Bác cũng đều không biết hai gã Phong Hào Đấu La trước mặt này. Lấy độc thử dò xét, đây luôn luôn là phương thức chiến đấu của Độc Cô Bác. Chợt phóng thích độc tố dĩ nhiên không phải vì đả thương đến hai gã Phong Hào Đấu La trước mặt. Chỉ là để dò xét năng lực kháng độc của bọn hắn, đồng thời hắn muốn tàn sát đám hồn sư yếu ớt xung quanh. Kịch độc của Độc đấu la không phải hồn sư yếu ớt có khả năng ngăn cản.
Nhưng mà, một màn quỷ dị xuất hiện, vốn Xà Mâu trong tay Xà Mâu Đấu La đang đánh về phía Độc Cô Bác đột ngột xoay nửa vòng, chống trên mặt đất, thân thể vốn bắn lên đột ngột đổi hướng, phi xéo ra, Xà Mâu một lần nữa nhấc lên, hướng đánh đã biến thành Dương Vô Địch.
Mà mặt khác gã Cầu Gai Đấu La kia thân thể sau khi bành trướng gai nhọn đâm vào mặt đất, cùng với Xà Mâu Đấu La lần lượt thay đổi vị trí, chỉ thấy hắn há mồm một hớp, trên người đệ tam hồn hoàn léo sáng, độc vụ màu xanh biếc do Độc Cô Bác phóng xuất ra dĩ nhiên bị hắn giống như cá voi nuốt vào trong bụng không để thừa dù là một chút.
Kịch độc kinh khủng sau khi nhập thể, toàn thân Cầu Gai Đấu La đều hiện ra quang hoa xanh biếc, mũi gai nhọn rậm rạp trên toàn thân đều phủ lên một tầng dày đặc màu xanh biếc. Đúng là đem kích độc do Độc đấu la phóng thích đẩy vào tới gai nhọn trên người mình.
Tuyết Thanh Hà âm thầm cười, hướng Độc Cô Bác nói:Độc đấu la, không cần cố gắng chống cự. Hai vị trưởng lão này ta chính là bởi vì chuyên đối phó với ngươi mời tới. Đôc của ngươi trước mặt bọn họ không hề có tác dụng. "
Độc Cô Bác sắc mặt khẽ biến, tại thời gian Tuyết Thanh Hà nói chuyện, gã Xà Mâu đấu là đã đi tới trước người Dương Vô Địch. Xà Mâu chỉ nhẹ thi triển, huyễn hóa thành chín đạo quang ảnh, giống như cái lồng chụp xuống Dương Vô Địch. Hắc sắc quang mang, tựa như độc long vung lên, Dương Vô Địch không lùi mà tiến, trong mắt quang mang đại thịnh, hơi thở bộc phát tính bùng nổ trần ngập khí thế mạnh mẽ chợt phóng thích ra. Đối thủ công kích chín điểm, nhưng hắn chỉ thủ một điểm, bản thân căn bản không có ý định phòng ngự, Phá hồn thương hắc mang kích phát, khí thế toàn thân hoàn toàn ngưng tụ vào trên một thương này, thẳng người Xà Mâu Đấu La đâm tới.
Tuyết Thanh Hà sớm tại đoán được Độc Cô Bác rời khỏi hoàng cung để làm gì, chuẩn xác mà nói thì ngay cả hành tung của Đường Tam, hắn cũng đều đại khái nắm giữ trong tay, so với tưởng tượng của Đường Tam còn đầy đủ hơn. Thậm chí ngay cả Đường Tam tại Canh Tân thành, tàn sát vũ hồn chủ điện ở đó hắn cũng biết đến từng chi tiết.
Cũng chính là bởi vì Độc Cô Bác đi tìm Đường Tam nên Tuyết Thanh Hà mới quyết định sớm phát động, kịch độc của Độc Cô Bác tuy mạnh, nhưng Đại Sư có nói qua, không có bất cứ một vị hồn sư nào có thể nói mình là vô địch. Nguyên nhân ở đây là bởi vì võ hồn tương khắc. Tuyết Thanh Hà mang đến hai gã Phong Hào Đấu La này, mà Cầu Gai Đấu La đúng là chuyên tồn tại để khắc chế Độc Cô Bác. Hơn nữa còn có một vị Phong Hào Đấu La nữa cùng với số lượng lớn hồn sư bậc trung, như vậy chẳng lẽ còn không đủ phó được với hai người Đường Tam cùng Độc Cô Bác sao?
Nhưng mà, Tuyết Thanh Hà vẫn tính nhầm một điểm, đó chính là sự tồn tại của Dương Vô Địch. Một vị tộc trưởng cực mạnh trong đơn chúc tứ tộc..