Đấu La Đại Lục Chương 413: Hỏa phượng hoàng bảy đầu

Ngồi ngay ngắn sau lưng Mã Hồng Tuấn, Đường Tam dưới sự kích thích của ba cây Hương tràng, nội lực Huyền Thiên Công cũng giống như là dưới sự áp bức của Hải Thần Thánh Quang ban đầu, đang cấp tốc vận chuyển, quay vòng thông qua kỳ kinh bát mạch không ngừng khôi phục, vừa khôi phục đã lại tiếp tục phát ra, vận chuyển sang cơ thể Mã Hồng Tuấn.

Mập Mạp lúc này cũng đã xuất ra toàn bộ lực lượng của mình để chống đỡ với nội đan của Thập Thủ Liệt Dương Xà, rất nhanh xuất ra từng luồng Phượng Hoàng Hỏa Diễm để khắc chế năng lực của hỏa diễm Thập Thủ Liệt Dương Xà. Dần dần đã có thể ngăn chặn lại sự cuồng bạo ban đầu của nội đan Thập Thủ Liệt Dương Xà. Thần sắc hắn cũng theo đó mà từ từ ổn định lại.

Nội lực Huyền Thiên Công vốn là vô cùng tinh khiết, trở thành vòng bảo hộ tốt nhất, cũng không có chút nào phát sinh ra xung đột với hồn lực tự thân của Mã Hồng Tuấn. Dưới sự khống chế xảo diệu bởi tinh thần lực cường đại của Đường Tam, không để lộ bất kỳ sơ hở nào cả, làm cho năng lượng của nội đan Thập Thủ Liệt Dương Xà không cách nào xúc phạm được kinh mạch Mập Mạp.

Hồn lực phát ra, vận chuyển, rồi lại phát ra, liên tục như vậy, cuối cùng cũng không cản nổi sự hao tổn, sự tăng phúc của ba cây Hương tràng từ từ biến mất, cảm giác suy yếu mãnh liệt bắt đầu tràn ngập toàn thân Đường Tam. Nhưng Đường Tam vẫn kiên trì ngồi đó, ngay cả thần sắc cũng không có xuất hiện bất kỳ biến hóa gì cả. Từ một thân hình bề ngoài cháy đen kia của hắn, đám người Đái Mộc Bạch cơ bản là không nhìn ra bất kỳ dấu hiệu gì cả. Bọn họ ai cũng không biết Đường Tam có thể chống đỡ được thời gian bao lâu, cũng không biết hiện tại Mập Mạp đã hấp thu nội đan Thập Thủ Liệt Dương Xà kia đạt tới trình độ nào rồi, việc bọn họ có thể làm chỉ là chờ đợi, gần như thống khổ mà chờ đợi.

Phượng Hoàng Hỏa Diễm màu cam sậm kia bốc cháy ngày càng mãnh liệt, màu sắc da dẻ Mập Mạp cũng không ngừng biến đổi giữa trắng và cam sậm, dần dần, đến lúc toàn thân hắn đã hoàn toàn chuyển hết thành màu đỏ kim thì ngừng lại, không đổi màu nữa. Điều làm mọi người kinh ngạc nhất là, thân thể Mập Mạp lúc đầu vốn là tròn vo, theo thời gian trôi qua, đột nhiên không ngừng co rút lại, da dẻ cũng cũng theo đó mà rút lại, tựa hồ như ngọn lửa cuồng nhiệt kia đang đốt mỡ trong cơ thể hắn cháy vậy, kì dị đến không nói nên lời.

Rốt cuộc hai bàn tay Đường Tam, thứ duy nhất vẫn còn màu trắng trên người hắn, đã rút ra khỏi lưng của Mập Mạp. Đái Mộc Bạch cùng Áo Tư Lạp vội vàng từ hai bên nhảy tới, mỗi người nâng một cánh tay hắn lên. Áo Tư Lạp không chút chậm trễ, ăn ngay một cái Kiên Đĩnh Kim Dương Thăng hắn chuẩn bị sẵn, sau đó lập tức chế tạo ra vài cái Khôi Phục Đại Dương Tràng, nhét vào miệng Đường Tam.

Sau khi sử dụng Vũ Hồn Chân Thân Kiên Đĩnh Kim Dương Thăng, Khôi Phục Đại Hương Tràng do hắn chế tạo ra, hiệu quả khôi phục cùng với bổ sung nguyên khí so với bình thường là tăng lên rất nhiều.

Đường Tam sau khi ăn Hương Tràng xong, được hai người dìu ngồi xuống một bên, hớp từng ngụm từng ngụm khí thở hổn hển, từng luồng hơi hắn thở ra đều nóng rực cả. Cũng may là thân thể hắn có khả năng Hàn Nhiệt Bất Xâm, nếu đổi lại là một người khác, chắc đã sớm bị nướng cho cháy xém toàn thân rồi.

Khoảng một nén nhang thời gian sau, Đương Tam mới miễn cưỡng khôi phục lại được vài phần, bởi vì thân thể hắn cường đại, nên tác dụng phụ của Siêu Việt Cực Hạn Mặc Lục Tràng đối với hắn cũng có hạn mà thôi. Chỉ bất quá, cảm giác của cơ thể lúc này cũng là cực kỳ khó chịu.

"Mọi người yên tâm đi. Hồn lực của Mập Mạp đã toàn diện áp chế được năng lượng của nội đan Thập Thủ Liệt Dương Xà rồi, việc đem chúng hoàn toàn hấp thu hết cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. "

Chu Trúc Thanh lại bờ biển múc lên một ít nước sạch, giúp Đường Tam tẩy những vết cháy xem trên mặt hắn. Bộ dạng hắn lúc này nhìn có nét đáng thương, bộ tóc mới mọc dài hơn nửa năm đã một lần nữa biến mất, khuôn mặt vàng như giấy, cảm giác suy yếu tựa hồ như lúc nào cũng có thể ngã xuống: "Có thể ngừng tăng phúc cho Mập Mạp được rồi. Mọi người không nên tới gần hắn, để cho hắn một mình hấp thu đi. Ta chống đỡ không nổi nữa rồi. Lão đại, ngươi cùng Vinh Vinh chú ý hắn một chút. Một khi thần sắc có vấn đề gì, Vinh Vinh ngươi lập tức tăng phúc cho hắn ngay. Nhỡ kỹ, chỉ thuộc tính tăng phúc thôi, không được tăng phúc bất kỳ cái gì khác nữa."

"Được rồi. Tam ca, ngươi mau đi nghỉ ngơi một chút đi..."

Đường Tam gian nan gật đầu một cái, sắp xếp hết thảy, rồi mới nhắm hai mắt lại bắt đầu tu luyện.

Đường Tam tiến hành tu luyện suốt hơn mười hai canh giờ mới hoàn toàn khôi phục lại, mà như vậy đối với khí lực cực kỳ dẻo dai, kiên cường của hắn đã là cực kỳ khả quan rồi. Mà cho đến thởi điểm hắn tỉnh lại, Mập Mạp vẫn còn chưa hoàn thành hấp thụ xong hết năng lượng của nội đan Thập Thủ Liệt Dương Xà. Chỉ bất quá lúc này ánh sáng màu cam sậm trên người hắn đã trở nên mờ nhạt hơn nhiều rồi.

Lúc này trên bãi biển đã xuất hiện thêm một người, hóa thân thành nhân loại Tiểu Bạch, lúc này đang đứng nhìn Mập Mạp. Từ trong đôi mắt màu lam nhạt của nàng, có thể chứng kiến được mấy phần cảm giác sợ hãi, tựa hồ bởi vì hơi thở trên người Mập Mạp phát ra mà sợ hãi.

Nhìn Mập Mạp đang tu luyện, lại nhìn sang Tiểu Bạch, Đường Tam trong lòng dâng lên một trận cảm khái cùng với cảm kích. Thật ra lúc ban đầu, hắn cũng không muốn đem khối nội đan Thập Thủ Liệt Dương Xà kia cấp cho Mập Mạp. Bởi vì lúc đầu Thái Thản Cự Viên Nhị Minh đã từng nói qua với hắn. Muốn hồi sinh Tiểu Vũ cần phải có ba lọai vật phẩm: Thánh Hồn Thảo dùng để thức tỉnh linh hồn, Chí bảo Vạn Niên Cửu Phẩm Sâm Vương dùng để thoát thai hoán cốt, khôi phục hình người, và một cái nội đan của Thượng Cổ Linh Thú để Tiểu Vũ hồn thể hợp nhất. Trên thực tế, trong số ba loại bảo vật này, Thánh Hồn Thảo cùng với Vạn Năm Cửu Phẩm Tham Vương cũng đều không còn cần thiết nữa. Vì gốc tiên phẩm trong truyền thuyết Tương Tư Đoạn Trường Hồng cũng là tiên phẩm không kém Cửu Phẩm Tham Vương chút nào: Thủy Tinh Huyết Long Tham cũng đã được Tiểu Vũ hấp thu hết, linh hồn nàng cũng đã hoàn toàn được thức tỉnh, thân thể nàng cũng đã hoàn thành xong quá trình thoát thai hoán cốt, khôi phục hình người. Duy nhất cần thiết chỉ còn một khối nội đan của Thượng Cổ Linh Thú để giúp nàng hồn thể hợp nhất mà thôi.

Trước khi lên Hải Thần Đảo, vì muốn Tiểu Vũ sống lại, Đường Tam trong lòng coi khối nội đan Thập Thủ Liệt Dương Xà này còn quan trọng hơn chính tính mạng của mình. Chính là, sau khi trải qua đệ nhất khảo của Hải Thần xong, hắn lại phát hiện ra được một bí mật. Có một loại phương pháp khác có thể trợ giúp Tiểu Vũ hồn thể hợp nhất, mà lại đáng tin cậy hơn so với việc sử dụng nội đan Thập Thủ Liệt Dương Xà rất nhiều.

Phương pháp này là khi Đường Tam mang theo Tiểu Vũ đồng thời đột phá Hải Thần đệ nhất khảo mà phát hiện ra. Lúc ấy linh hồn Tiểu Vũ đã trở về bản thể, Đường Tam vì thân thể mình đã đến cực hạn, chính mình không thể đem toàn bộ áp lực ngăn cản hết, nên đã có một bộ phận áp lực đã rơi vào người của Tiểu Vũ. Khi đó thông qua hồn hoàn cùng hồn cốt để liên hệ với linh hồn của Tiểu Vũ, Đường Tam phát hiện, bản thể Tiểu Vũ tựa hồ xuất hiện một ít biến hóa đặc thù, áp lực khổng lồ kia đem toàn bộ linh hồn của nàng vững vàng áp chế về lại bản thể, thậm chí còn có lúc cắt đứt hoàn toàn sự liên hệ với Đường Tam.

Tại thời điểm lúc ấy, tình huống như vậy không thể nghi ngờ là mười phần nguy hiểm, một khi đã cắt đứt linh hồn liên lạc, Tiểu Vũ sẽ bị hồn phi phách tán, bởi vì linh hồn nàng là cùng với hồn hoàn, hồn cốt của Đường Tam hòa thành một thể. Chỉ khi nào hồn hoàn, hồn cốt kia trở về lại bản thể nàng, thì mới có thể thông qua loại áp lực này để tiến hành dung hợp.

Đây cũng là lúc trong lòng Đường Tam xuất hiện một chút nghi vấn. Về sau Đường Tam cẩn thận nghiên cứu kỹ càng nghi vấn này, nhưng cũng không dám khẳng định sự suy đoán của mình. Chỉ đến sau khi đệ nhị khảo bắt đầu, trong một lần vô ý cùng Tiểu Bạch trao đổi qua, Đường Tam mới có thể hiểu rõ hơn.

Bởi vì nàng ta cũng là một đầu Thập Vạn Niên hồn thú, Đường Tam sau một lần chiến đấu đã cẩn thận trao đổi với Tiểu Bạch về phương pháp để tiến hành hồi sinh cho Tiểu Vũ. Điều làm cho hắn giật mình chính là, cách mà Tiểu Bạch đưa ra để hồi sinh Tiểu Vũ là khác hoàn toàn cách của Đại Minh và Nhị Minh. Nàng chỉ nói có một câu: chỉ cần ngươi nguyện ý bỏ, đem toàn bộ chín hồn hoàn của ngươi tách ra, thông qua áp lực của Hải Thần Thánh Quang chuyển hết sang cho nàng, tỷ lệ hồi sinh là trăm phần trăm.

Đường Tam vội vàng đem phương thức lúc đầu mà Đại Minh, Nhị Minh nói ra, Tiểu Bạch nghe xong, nghếch mũi một cái, lại xem qua khối nội đan Thập Thủ Liệt Dương Xà mà Đường Tam đưa ra. Trực tiếp nói thẳng với Đường Tam, nếu hắn sử dụng khối nội đan Thập Thủ Liệt Dương Xà này trợ giúp Tiểu Vũ hồn thể hợp nhất, Tiểu Vũ chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ. Đúng vậy, nội đan của Thượng Cổ Linh Thú quả thật có tác dụng giúp Tiểu Vũ hồn thể hợp nhất. Nhưng cũng phải nhìn xem nó là thuộc tính gì cái đã. Nội đan của Thập Thủ Liệt Dương Xà thuộc tính quá mức thô bạo, mà Tiểu Vũ khi trong quá trình hợp thể, linh hồn lúc đó là cực kỳ suy yếu, khi đó không ai có thể trợ giúp nàng, trừ phi linh hồn của nàng có thể đứng vững dưới sự tẫy lễ của năng lượng nội đan Thập Thủ Liệt Dương Xà, nếu không, nhất định sẽ bị hồn phi phách tán.

Nghe xong những lời này, Đường Tam lúc ấy không khỏi toàn thân đổ mồ hôi lạnh, vội vàng đem tình huống mà mình phát hiện được tại đệ nhất khảo, nói cho Tiểu Bạch biết.

Tiểu Bạch nói cho Đường Tam biết, năng lực của Hải Thần đại nhân là vô cùng to lớn, Hải Thần Thánh Quang vẫn bảo vệ Hải Thần Đảo chỉ là một loại hình thái bắt chước vòng hào quang phòng ngự bảo hộ của Hải Thần đại nhân mà thôi. Nó cũng không phải chân chính là Hải Thần Thánh Quang, áp lực của loại này quả thật có thể thúc đẩy linh hồn của Tiểu Vũ cùng bản thể dung hợp, nhưng lại cực kỳ không ổn định. Mà hiện tại Đường Tam và Tiểu Vũ đã thông qua khảo hạch, cũng không có thể tiếp nhận được áp lực từ nó nữa. Mà Hải Thần Thánh Quang theo như lời nàng nói, phải là chân chính Hải Thần Thánh Quang kia, chỉ có bản thân Hải Thần mới có được loại Thánh Quang chói lọi đó. Đó chính là loại ánh sáng mà khi trước lúc nàng muốn truy sát Đường Tam, dấu ấn Hoàng Kin Tam Xoa Kích trên trán hắn đã phóng xuất ra. Chỉ có dưới tác dụng của loại ánh sáng ôn hòa, ấm áp này, nhận áp lực của Hải Thần mới có thể trợ giúp Tiểu Vũ dễ dàng hoàn thành quá trình dung hợp hồn thể.

Lúc Đường Tam hỏi Tiểu Bạch như thế nào, đến khi nào thì mới có thể phát ra được Hải Thần Ánh Sáng chân chính. Tiểu Bạch nói nếu có kẻ nào có thể phát ra Hải Thần Ánh Sáng chân chính, kẻ đó cũng không phải Đại cung phụng Hải Thần Đấu La – Ba Tái Tây, mà chính là bản thân Đường Tam, còn lúc nào có thể phát ra, vậy còn cần phải xem khi nào Đường Tam nhận được Hải Thần thân hòa độ có thể tăng lên đến hơn ba mươi phần trăm cái đã ( Hiện tại Đ3 mới có 5% thân hòa độ của Hải Thần).

Ngay khi Tiểu Bạch vừa nói xong mấy lời này, dấu ấn Hoàng Kim Tam Xoa Kích trên trán Đường Tam một lần nữa lại sáng lên. Lần này không đợi Tiểu Bạch kịp phản ứng, đã lập tức bị một luồng kim quang đẩy mạnh về phía mặt biển. Hiển nhiên, lực lượng đang ẩn chứa bên trong cái dấn ấn kia là đang trách nàng lắm chuyện.

Cũng chính bởi vì vậy, Đường Tam lần đầu tiên mới biết được cái phần thưởng sau khi khảo hạch, năm phần trăm Hải Thần thân hòa độ, là có ý nghĩa cường đại đến thế nào. Cũng vì việc đó, hắn đối với Tiểu Bạch lại càng thêm cảm kích. Mà khối nội đan Thập Thủ Liệt Dương Xà kia, cũng tự nhiên không cần lưu lại cho Tiểu Vũ nữa, vì thực chất nàng cũng không thể dùng được. Đã không còn có tác dụng cho Tiểu Vũ nữa, tự nhiên Đường Tam cũng không keo kiệt, trực tiếp đem cho Mã Hồng Tuấn sử dụng làm hồn hoàn thứ bảy của hắn.

Dùng sức cử động thân thể hắn một chút, gân cốt toàn thân Đường Tam rung động một trận, hắn mở mắt trước mặt đám bạn đang vì hắn và Mập Mạp tiến hành hộ pháp.

Trữ Vinh Vinh nhảy đến trước mặt Đường Tam: "Tam ca, ngươi tỉnh rồi à? Cảm giác thế nào? Có tốt không?"

Đường Tam gật gật đầu, nói: "Yên tâm đi, ta không sao rồi. Tình huống của Mập mạp nhìn qua coi như ổn định. Các người tiếp tục hộ pháp cho hắn đi. Tiểu Bạch, ta vào Hoàn Hình Hải tắm rửa một chút, ngươi cũng đừng có công kích ta nhé."

Tiểu Bạch nhìn bộ dáng chật vật của hắn gật gật đầu. từ đáy mắt toát ra môt tia quang mang kỳ dị. Thân là một đầu Thập Vạn Niên hồn thú, trên bờ phát sinh ra những chuyện kia nàng như thế nào lại không biết đây? Nhất là khi Mập Mạp dùng qua cái nội đan Thập Thủ Liệt Dương Xà, hiện ra một loại hơi thở đặc thù làm cho ngay cả nàng cũng phải có cảm giác sợ hãi, càng làm từ trong tim nàng phát ra một loại tư tưởng cảnh giác, cho nên mới bỏ công mấy lần chạy lên xem.

Đường Tam vì tiến hành hộ pháp cho Mập Mạp, không tiếc thân mình thừa nhận sự thiêu đốt của Phượng Hoàng Hỏa Diễm, tình nghĩa trong đó biết nói thế nào cho hết? Nguyên lai, loài người cũng không phải toàn là những kẻ ích kỷ.

Đường Tam sau khi hoàn toàn tắm rửa sạch sẽ thân thể của mình, thay một bộ quần áo mới, khô ráo. Trừ bỏ tóc và lông mi cần phải tốn một khoảng thời gian mới có thể khôi phục lại như cũ, thân thể hắn coi như là đã hoàn toàn bình phục lại. Bất quá, lúc này cả bọn không ai còn có tâm tư để tiến hành tu luyện, mọi người đều chờ đợi Mã Hồng Tuấn đột phá. Ngoài Tiểu Vũ ra, hắn là người cuối cùng trong đám Sử Lai Khắc Thất Quái đạt đến được bảy mươi cấp hồn lực. Mọi người cũng không phải chờ đợi hắn có khả năng đạt được thực lực cường đại, mà là chờ mong hắn có thể hoàn thành được quá trình hấp thu hồn hoàn này.

Một lần hấp thu này, chính là suốt ba ngày thời gian. Mọi người thay phiên nhau tu luyện hồn lực, thay phiên nhau chờ đợi, cùng đợi Mập Mạp từ trạng thái tu luyện tỉnh táo trở lại.

Nhìn Mã Hồng Tuấn đang trong trạng thái tu luyện kia, người rung động lớn nhất chính là Bạch Trầm Hương. Ba ngày thời gian trôi qua, bề ngoài Mập Mạp đã như là hoàn toàn thay đổi. Một thân thịt mỡ béo trên khắp toàn thân cũng đã gần như biến mất, bên dưới lớp quần áo rộng rãi, mơ hồ có thể cảm nhận được một thân cơ thể hùng tráng vững chắc.

Đám mỡ béo trên mặt hắn biến mất, cặp mắt đang nhắm chặt của hắn nhìn qua tựa hồ cũng không nhỏ híp như trước nữa, hết thảy nhìn qua đều có chút hài hòa. Mặc dù nói về tướng mạo, hắn không thể cùng Đường Tam, Áo Tư Lạp, Đái Mộc Bạch so sánh được, nhưng lúc này nhìn lại, tướng mạo cũng đã có chỗ hơn người. Hơn nữa, vũ hồn Phượng Hoàng cũng mang đến cho hắn một loại khí chất đặc thù, dĩ nhiên, cũng rất có lực hấp dẫn.

o0o

Ba ngày sau…

Màn đêm buông xuống, đang trong lúc mọi người chuẩn bị dùng Hương tràng của Áo Tư Lạp cho đỡ đói, đột nhiên, một tia cảm giác kỳ dị chợt đồng thời xuất hiện trong lòng của tất cả mọi người. Ánh mắt mọi người cơ hồ ngay lập tức tụ tập lại trên người Mập Mạp.

Ngọn lửa màu cam sậm vốn đã biến mất lại một lần nữa xuất hiện khắp thân thể Mập Mạp, một đoàn hỏa diễm trong suốt mang theo một ít tơ máu đỏ sậm bốc lên. Toàn thân Mập Mạp chợt thoáng run rẩy một chút. Một khắc sau, cả người hắn đã hoàn toàn bị bao phủ bởi ngọn lửa. Phượng Hoàng Hỏa Diễm bốc lên cao, thoáng chút đã phủ rợp cả bầu trời. Một cột lửa khổng lồ phóng lên cao, một tiếng Phượng ngâm thánh thót to rõ cũng bộc phát ra.

Phượng Hoàng Hỏa Diễm vô cùng huyễn lệ vẽ ngang bầu trời đêm, cơ hồ chiếu sáng cả tòa Hải Thần Sơn, ngày càng bốc lên cao, ngọn lửa dần dần rút đi, để lộ ra một thân ảnh khổng lồ.

Một con chim rực lửa màu đỏ chói lọi to lớn đang bay lượn giữa không trung. Từng cái lông vũ rực lửa đỏ chói huyễn lệ, thân thể hoàn mỹ, hoàn toàn hiển lộ ra hết, thể hiện sự uy nghi của Bách Điểu Chi Vương. Điều kỳ lại nhất chính là, con Hỏa Phượng Hoàng này lại có đến bảy cái đầu. Đáng lẽ một sinh vật có bảy cái đầu, phần đầu nhìn qua nhất định phải vô cùng kinh khủng. Mà con Hỏa Phượng Hoàng trước mắt này phần đầu nhìn qua lại cực kỳ hài hòa.

Đường Tam mạnh mẽ nắm chặt hai nắm tay của hắn: "Thành công rồi."

Tiếng Phượng kêu to thánh thót không ngừng bay quanh không trung, thời khắc này, Đái Mộc Bạch lần đầu tiên cảm giác được, thực lực Mập Mạp đã đuổi theo kịp mình, thậm chí trên một số phương diện đã vượt qua bản thân mình. Hắn đang được thăng hoa, chính là nhờ có được một Vũ hồn Siêu cấp.

"Phốc…" lớn một tiếng vang lên, Tiểu Bạch không biết lúc nào đã phóng lên bờ, có chút sợ hãi nhìn con Thất Thủ Phượng Hoàng đang bay lượn trong không trung, trong mắt lộ ra thần sắc kinh nghi bất định.

Cũng không phải là nàng e ngại hóa thân Hỏa Phượng Hoàng kia của Mã Hồng Tuấn, mà là bởi vì hơi thở của Hỏa Phượng Hoàng là khắc tinh của cơ hồ tất cả các loại rắn rết cùng với các loài cá. Mập Mạp sau khi hoàn thành việc dung hợp, trong nháy mắt bộc phát ra hơi thở Phượng Hoàng nguyên thủy, đủ sức làm cho bất cứ loài sinh vật nào vốn là trời sinh tương khắc cũng phải sinh ra cảm giác sợ hãi.

Tiểu Bạch biết rằng, sau này khi đám người nhân loại này tiếp tục tấn công vào chỗ mình phòng ngự sẽ càng cường đại hơn, việc ngăn cản bọn họ sẽ phải gian nan hơn rất nhiều.

Thời gian nửa năm trôi qua, Tiểu Bạch cũng là Vạn vật chi linh, tốc độ tu luyện cũng đã là nhanh hơn các sinh vật khác, nhưng nàng cũng hiểu rõ, không phải sinh vật nào cũng có tốc độ tu luyện nhanh như vậy. Vậy mà chỉ ngắn ngủi trong có nửa năm thời gian, bọn họ cũng đã đạt được sự đột phá lớn đến như vậy. Hiện tại khi ngăn cản bọn họ đã ngày càng trở nên khó khăn hơn trước. Dưới tình huống không được sử dụng những đòn công kích có lực sát thương cường đại của chính mình, muốn ngăn cản đám người kia, chẳng những phải dựa vào kỹ năng lĩnh vực của mình, hơn nữa là còn phải phối hợp với các Hải hồn thú khác tiến hành công kích, chỉ có như vậy mới có thể đem bọn họ đánh văng ra khỏi biển khơi.

Mà trước đây mỗi ngày khi bọn họ đánh tới, tên Mập Mạp này cũng chưa từng tham dự qua. Bây giờ lại có thêm một tên tiếp viện có thực lực cường hãn không kém Đái Mộc Bạch chút nào, muốn tiếp tục ngăn cản bọn họ, chỉ sợ chính mình cũng phải dốc toàn lực ứng phó mới được. Bọn họ quả thật không hổ là những người được Hải Thần đại nhân lựa chọn!

Tiếng Phượng kêu chín tầng trời dần dần nhỏ lại, Mập Mạp một lần nữa bay quanh Hải Thần sơn một vòng, lúc này mới chậm rãi hạ xuống, bay trở lại bờ biển. Thân thể Thất Thủ Hỏa Phượng Hoàng chưa chạm đất, luồng nhiệt khí do nó phát ra đã làm cho mặt đất nóng hẳn lên. May mà trước khi Mập Mạp hạ xuống đất, đã tự thu liễm lại hồn lực của mình, không phát ra hiệu quả công kích.

Hai cánh Phượng Hoàng to lớn thu lại, khi Mập Mạp vừa chạm đất cũng đã một lần nữa biến trở lại hình dạng con người. Lúc này đây, hắn cũng không có xấu mặt giống như lúc thu được hồn hoàn thứ sáu, toàn thân trần truồng lõa thể. Mặc dù đã giải trừ trạng thái Vũ hồn chân thân, nhưng toàn thân trên dưới vẫn còn bao phủ một tầng lông vũ màu đỏ rực lửa, che chắn da dẻ hắn cùng với những vị trí yếu hại.

Mã Hồng Tuấn lúc này nhìn qua là một gã thanh niên vóc người cân đối, một đầu tóc ngắn đỏ rực, dựng thẳng đứng lên, hơn nữa một đám lông vũ màu đỏ rực lửa trên người lóe sáng, làm nổi bật cả thân người. Gây cho người khác có cảm giác là, hắn chỉ cần đứng đó cũng gây cho người ta một áp lực vô hình.

Từ đôi mắt phát ra ánh sáng màu đỏ rực cháy của Mã Hồng Tuấn phát ra quang mang tràn ngập vẻ không thể tin được. Chăm chú nhìn xuống hai tay của mình, nhìn nhìn vào vóc người rõ ràng gầy xuống trở thành đúng chuẩn, thậm chí còn rờ rẫm một chút ở trước ngực mình, ngơ ngác đứng ở đó, nhất thời không nói nên lời. Ngọn lửa trên người hắn lúc này cũng bắt đầu từ từ tắt dần.

"Mập Mạp, ngươi nhìn ngắm cái gì đó? Mặc dù so ra vẫn còn kém ta, nhưng không thể không thừa nhận người đã đẹp trai hơn không ít so với lúc trước đó!" Áo Tư Lạp hắc hắc cười.

"Ta thật sự gầy, ta thật sự gầy? Trời cao ơi, đất rộng ơi. Ta lần này không phải là nằm mơ hay sao. Ah… ha ha". Mập Mạp cực kỳ khoa trương hô to một trận, vẻ hưng phấn không gì nói được, đắc ý cười như điên.

Bạch Trầm Hương nhìn hắn như vậy không khỏi một trận không nói nên lời, người này quả thật là đã gầy xuống không ít, nhưng mà tính cách vẫn là của gã Mã Hồng Tuấn trước kia. Đường Tam trong mắt cũng đồng dạng lộ ra quang mang hưng phấn, Mập Mạp thành công rồi, rốt cuộc cũng đã tiến vào cảnh giới Hồn Thánh. Những cố gắng của Mập Mạp trong suốt một năm nay rốt cuộc cũng đã được hồi báo, đồng thời nội đan Thập Thủ Liệt Dương Xà cũng đã tìm được chỗ thích hợp nhất để phát huy tác dụng. Trong lòng Đường Tam không khỏi âm thầm vui mừng.

"Tam ca." Mập Mạp quát to một tiếng, mạnh mẽ nhảy tới trước người Đường Tam, dùng hết sức ôm mạnh hắn một cái.

Đường Tam có chút bất đắc dĩ để yên cho hắn ôm: "Chú ý tâm trạng một chút, đừng có phóng xuất ngọn lửa của ngươi ra đó. Mập Mạp, ngươi còn nợ ta một bộ quần áo nữa đấy."

Mã Hồng Tuấn ngẩng đầu, nhìn vào cái đầu trọc bóng lóang kia của Đường Tam, ngây người một chút: "Tam ca, tóc và lông mày của ngươi…"

Đái Mộc Bạch đứng bên cạnh cười hắc hắc, thấp giọng nói: "Không chỉ có nhiêu đó, ta đoán chừng ngay cả lông tơ cũng không còn nữa."

Vành mắt Mã Hồng Tuấn rõ ràng đỏ ửng lên, Đường Tam từ phía sau dùng hồn lực bảo hộ cho hắn đương nhiên hắn biết rất rõ, lúc này chứng kiến thấy cái đầu bóng lóang kia của Đường Tam cũng có thể đoán được khi đó đã xảy ra chuyện gì. Cắn cắn môi dưới một cái, cố nén không có nói ra những lời thâm ý cảm tạ gì, chỉ là một lần nữa dùng sức bế Đường Tam lên một cái.

Trữ Vinh Vinh vỗ vỗ vào trán mình, cười nhẹ nói: "Cái này ta thay mặt Tiểu Vũ nói cho ngươi rõ, Tam ca không có kiểu yêu thích loại này đâu!"

Mã Hồng Tuấn ngẩng đầu nhìn về phía nàng: "Vinh Vinh, sau này cũng không nên tiếp tục gọi ta là Mập Mạp nữa. Tứ ca ngươi hiện tại đã là một thanh niên dễ nhìn rồi đó. A, Hương Hương của ta đâu rồi?"

Mập Mạp buông hai tay Đường Tam ra, ánh mắt rất nhanh tìm được Bạch Trầm Hương đang đứng một bên, lập tức mở rộng hai tay chạy tới: "Hương Hương, ngươi nhìn thấy không? Ta gầy rồi này, bây giờ ta với ngươi xứng đôi rồi đó, cuối cùng chúng ta cũng có thể hẹn hò được rồi!"

Bạch Trầm Hương tức giận nói: "Ngươi đúng là giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời mà, ai nói muốn cùng ngươi hẹn hò cơ chứ." Vừa nói nàng vừa bay nhanh về phía sau hai bước, vội vàng tránh khỏi cái ôm của Mập Mạp.

Mã Hồng Tuấn cũng không miễn cưỡng, vóc người hắn gầy lại, làm niềm tin của hắn cũng tăng lên nhiều, nói: "Không sao cả, ca ca có thể đợi. Ca ca mỗi ngày sẽ nói với ngươi một câu, Trầm Hương muội, hẹn hò với ta đi."

Bạch Trầm Hương nhìn bộ dáng của hắn không khỏi một trận không nói nên lời, nhưng hết lần này đến lần khác, trong lòng tuy tức giận, nhưng lại có một cảm giác ấm áp khác lạ. Ánh mắt chợt lóe lên một cái: "Ngươi trước hết cứ cố gắng tu luyện đi, chờ sau khi ngươi thông qua hết toàn bộ các khảo hạch, ta sẽ nghĩ đến việc cho ngươi một cơ hội."

Mã Hồng Tuấn dùng sức trừng lớn: "Thật chứ?" Đây chính là lần đầu tiên hắn chính thức nghe được Bạch Trầm Hương nói rằng nguyện ý cùng mình gặp gỡ. Trong lúc nhất thời, hắn là vui mừng gấp bội phần, liền quay đầu nói với mọi người phía sau: "Đi, đi, chúng ta đi đột phá khảo nghiệm thôi. Phải đi liền đi."

"Đến đây đi, tiểu Mập Mạp, tỷ tỷ sẽ nói chuyện tử tế với ngươi, đùa với ngươi một chút." Tiểu Bạch không có hảo ý hướng Mập Mạp nói. Phượng Hoàng Hỏa Diễm kia trên người Mập Mạp mang lại cho nàng cảm giác bất an, nhưng cũng vì vậy mà đồng thời khiêu dậy tính hiếu thắng của nàng.

Đường Tam nói: "Tiểu Bạch, vậy nàng phải chiếu cố Mập Mạp tốt một chút đi." Mã Hồng Tuấn còn chưa từng có kinh nghiệm lịch lãm qua trong Hoàn Hình Hải, quả thật cần phải thông qua sự "chiếu cố" cẩn thận của Tiểu Bạch mới có thể giúp hắn nhanh chóng tăng lên năng lực thực chiến trong nước biển được.

"Đi, chúng ta xuống nước nào." Đái Mộc Bạch hét lớn một tiếng, lôi theo Chu Trúc Thanh, phóng qua mọi người, thẳng đến Hoàn Hình Hải phóng xuống. Có thêm Mập Mạp đã tăng lên cấp bậc Hồn Thánh, nhất thời làm cho hắn tin tưởng thêm rất nhiều.

Hồng quang lóe lên, linh hồn Tiểu Vũ đã trở lại bản thể, được Đường Tam nắm lấy, bảy người hóa thành bảy đạo thân ảnh, cơ hồ nhào vào bên trong Hoàn Hình Hải. Mà Tiểu Bạch cũng trong lúc mọi người chuẩn bị phóng xuống, gương mặt yêu kiều cười nhẹ một cái, xoay người nhào trở về Hoàn Hình Hải, nháy mắt hóa lại bản thể Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương, ngang nhiên đón đầu mọi người công kích.

Năm phút sau…

"Phanh…" một đạo thân sắc màu hồng nhạt văng lên, nện mạnh một cái xứng đáng xuống bờ cát ven biển, Áo Tư Lạp rốt cuộc cũng không phải là người đầu tiên bị đánh văng ra. Bị đập, té văng thất điên bát đảo kia chính là Mập Mạp, vừa thở hổn hển vừa nôn ra từng ngụm từng ngụm nước biển, muốn chật vật bao nhiêu có bấy nhiêu chật vật.

Đúng vậy, hiện tại Mập Mạp thực lực quả thật là có sự tăng vọt về chất, nhưng hắn quên là hắn chưa từng ở trong Hoàn Hình Hải chân chính cùng Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương Tiểu Bạch chiến đấu. Chợt tiến vào trong nước tác chiến, hắn có thể thích ứng được mới là lạ. Nơi này là Hoàn Hình Hải, cũng không phải giống như cái Hải đấu hồn trì trước kia, hắn có thể đốt cho bốc hơi hết nước được. Không có cách nào thích ứng với cách chiến đấu trong nước, cơ hồ là ngay khi Tiểu Bạch bắt đầu "tận lực chiếu cố" nên đã là người đầu tiên bị đánh cho bay ra.

Sự hưng phấn tràn ngập lúc đầu của Mập Mạp lúc này mới nguội lạnh trở lại, hắn hiểu được, muốn thông qua cái đệ nhị khảo nghiệm này, chính mình còn cần phải thêm một thời gian lịch lãm. Bất quá, bất luận nói như thế nào, hắn hiện tại coi như là đã thuộc vè hàng ngũ đại cao thủ, hắn tin rằng, bằng vào sức công phá của vũ hồn Phượng Hoàng của hắn, chỉ cần làm quen được với cách chiến đấu trong nước, nhất định có thể cùng mọi người đột phá được khảo nghiệm này.

o0o

Năm tháng sau.

Sử Lai Khắc Thất quái yên lặng đứng dưới Hải Thần Sơn nhìn về Hoàn Hình Hải phía trước. Nước biển Hoàn Hình Hải không ngừng sục sôi như kêu gọi đám người bọn hắn. Nhìn xuyên qua tầng nước biển màu lam kia, có thể chứng kiến rõ ràng, tại bên trong tầng nước biển rộng hơn hai trăm thước kia, con Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương Tiểu Bạch, thân thể khổng lồ, đang dẫn đầu hơn ngàn con Hải ngư Hồn thú đang bơi lội phiêu phù trong nước, lẳng lặng nhìn chăm chú vào đám người trên bờ.

Đã gần một năm thời gian trôi qua, cho dù là ít tuổi nhất Chu Trúc Thanh, cũng đã qua cái sinh nhật hai mươi hai tuổi của mình. Quả thật, trong năm thứ hai này, tốc độ gia tăng hồn lực của Sử Lai Khắc Thất Quái cũng không nhanh bằng năm thứ nhất. Nhưng trong một năm này, năng lực thực chiến của bọn họ lại được thừa nhận khảo nghiệm thật lớn trong Hoàn Hình Hải, không ngừng phối hợp tác chiến, năm năm chia lìa trước đây trở thành không còn vấn đề nữa. Thời khắc này, Thất quái cho dù là không cần nhìn nhau, cũng có thể dễ dàng nắm chắc việc phối hợp lẫn nhau.

Ba ngày trước bọn họ đã tiến hành lần tôi luyện cuối cùng trong nước, sau đó bảy người tiến hành tu chỉnh suốt ba ngày, rồi thông báo cho Tiểu Bạch, hôm nay chính là ngày bọn họ sẽ cố gắng vượt qua đệ nhị khảo nghiệm.

Cấp bậc hồn lực trước mắt của Sử Lai Khắc Thất quái phân biệt là:

Tà Mâu Bạch Hổ Đái Mộc Bạch: Bảy mươi ba cấp Cường công hệ Chiến Hồn Thánh.

Đại Hương Tràng thúc thúc Áo Tư Tạp: Bảy mươi hai cấp Thực vật hệ Khí Hồn Thánh.

Thiên Thủ Tu La Đường Tam: Bảy mươi tám cấp Khống chế hệ Chiến Hồn Thánh.

Tà Hỏa Phượng Hoàng Mã Hồng Tuấn: bảy mươi hai cấp Cường công hệ Chiến Hồn Thánh.

Nhu Cốt Mị Thỏ Tiểu Vũ: Hồn lực không rõ, thân thể kháng tính chất tăng lên, năng lực thuỷ chiến tăng lên với diện rộng.

Thất Bảo Lưu Ly Trữ Vinh Vinh: bảy mươi hai cấp Phụ trợ hệ Khí Hồn Thánh.

U Minh Linh Miêu Chu Trúc Thanh: bảy mươi ba cấp Mẫn công hệ Chiến Hồn Thánh.

Từ cấp bậc hồn lực mà nói, Đường Tam, Đái Mộc Bạch, Chu Trúc Thanh, Mã Hồng Tuấn, Áo Tư Lạp đều đã tăng lên hai cấp. Trữ Vinh Vinh cũng đã tăng lên một bậc. Cửu Bảo Lưu Ly Tháp sau khi đột phá bảy mươi cấp, độ khó khăn trong tu luyện tăng lên rất nhiều, cho nên mới chỉ có thể tăng lên có một bậc. Tuy cũng chỉ có như vậy, Trữ Vinh Vinh cũng đã rất hài lòng rồi. Nàng chính là nhớ rất rõ cha nàng thân là Tông chủ Thất Bảo Lưu Ly tông, sau khi đột phá bảy mươi cấp, muốn tăng thêm một cấp gặp biết bao nhiêu là khó khăn. Hơn nữa, dựa theo tình huống đệ nhất khảo mà nói, thông qua đệ nhị khảo rất có khả năng có được khen thưởng tăng thêm một bậc hồn lực. Đối với hồn sư đẳng cấp cao mà nói, sự khen thưởng này là vô cùng hậu hĩnh rồi.

Đường Tam trầm giọng nói: "Mọi người chuẩn bị!"

Hồng quang lóe lên, linh hồn Tiễu Vũ trong cơ thể hắn đã phiêu nhiên bay ra, trở về bản thể. Bất quá từ sau khi Tiểu Vũ hiến tế, khi nàng phóng xuất vũ hồn cũng không có xuất hiện hồn hoàn, nhưng những kỹ năng trước kia của nàng đều vẫn còn, vẫn có thể thi triển được. Ở trong nước biển di chuyển với khoảng cách hai trăm thước, đối với khả năng bơi lội của Thất quái hiện tại, chỉ là chuyện đơn giản mà thôi, nhưng mà đám đối thủ mà bọn họ đối diện cũng không đơn giản. Mặc dù Hoàn Hình Hải này bề rộng cũng không rộng rãi, nhưng chính vì nó không rộng rãi, nên khoảng không gian để bọn họ di chuyển là rất ít. Chỉ một khoảng không gian nhỏ mà có đến hơn ngàn con Hải ngư hồn thú, đối mặt với loại Hải ngư hồn thú cấp bậc này, đường tiến của bọn họ cơ hồ như hoàn toàn bị phong kín. Mà trở ngại lớn nhất của bọn họ khi muốn hoàn thành đệ nhị khảo này chính là đến từ Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương Tiểu Bạch. Không thể thông qua cửa ải của Tiểu Bạch, bọn họ không cách nào có thể tiến qua đến bờ bên kia. Tiểu Bạch mặc dù không hoàn toàn công kích bọn họ, nhưng tuyệt đối sẽ dùng toàn lực để ngăn cản bọn họ hoàn thành khảo nghạch. Có nàng lãnh đạo, đám Hải ngư hồn thú trong Hoàn Hình Hải bền chắc giống như thép vậy. Trong suốt mười một tháng trước đây, bọn họ cho dù công kích thế nào cũng không bao giờ tại trong Hoàn Hình Hải có thể vượt qua được một trăm mét.

"Đi" Đường Tam khẽ quát một tiếng, bảy người đồng thời triển khai thân mình, giống như bảy con cá, phóng nhanh về phía biển rộng.

Trong Hoàn Hình Hải, Tiểu Bạch đã sớm chuẩn bị sẵn, cảm nhận từ đám người Sử Lai Khắc Thất quái tản mát ra khí thế trước nay chưa từng có, nàng liền hiểu được rằng, hôm nay đánh một trận sẽ không giống như trước nay đơn giản như vậy. Rõ ràng đám người đến từ đại lục này nhất định hôm nay sẽ quyết định vượt qua đệ nhị khảo nghiệm do chính mình làm khảo quan.

Ngay khi Thất quái phóng ra, trong nháy mắt toàn thân Mã Hồng Tuấn đã bạo phát ánh sáng vàng kim chói lọi, vóc người tiêu chuẩn trong nháy mắt bành trướng, hóa thành một con Thất Thủ Hỏa Phượng Hoàng to lớn, mang theo bộ lông sáng rực huyễn lệ, trực tiếp nhảy vào trong Hoàn Hình Hải.

Cùng lúc đó, Đường Tam hai tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Tiểu Vũ, bốn người còn lại mỗi người ăn một cây Phi Hành Ma Cô Tràng, cả bọn tập hợp lại sau lưng Mã Hồng Tuấn, cùng với Mập Mạp đang phóng về phía trước làm thành một hàng dài thẳng tắp.

Cửu Bảo Lưu Ly Tháp phát ánh sáng lóng lánh, hồn lực tăng phúc, thuộc tính tăng phúc, phòng ngự tăng phúc, ba khả năng tăng phúc cường đại đồng thời rơi hết lên mình Mã Hồng Tuấn đang phóng ở phía trước, làm cho Phượng Hoàng Hỏa Diễm trên người hắn càng bùng cháy mạnh hơn.

Tuy là nước biển trong Hoàn Hình Hải kia tồn tại tràn ngập một loại ma lực đặc thù, nhưng Mã Hồng Tuấn hóa thân thành Thất Thủ Hỏa Phượng Hoàng nhảy vào trong đó, trong nháy mắt, toàn bộ nước biển xung quanh nhất thời hóa thành bọt khí, hơn nữa bị năng lượng khổng lồ trên người hắn phát ra đẩy dạt hết sang hai bên.

Vị trí Mã Hồng Tuấn lựa chọn để đột phá chính là lớp nước biển nơi tiếp giáp giữa mặt nước và tầng ánh sáng bảo vệ trên không trung. Bởi vậy, gạt lớp nước biển ra, bên trên cũng không có nước đè xuống, dĩ nhiên, như vậy cũng làm lộ ra một khoảng không gian. Thân thể bay nhanh về phía trước, nương theo tầng nước biển bị bốc hơi, làm cho phía sau hắn tạm thời hình thành một con đường trống ngắn.

Mà sáu người Đường Tam, trong nháy mắt đã nhảy vào trong đó, Đường Tam ôm Tiểu Vũ phi hành, còn lại bốn người kia sau lưng đều xuất hiện một đôi cánh chim trong suốt, theo sát phía sau, toàn bộ trong khoảng không nhỏ đó bay nhanh về phía trước.

Ở sâu bên trong Hoàn Hình Hải, Tiểu Bạch chứng kiến thấy một mà như vậy không khỏi sửng sốt một chút. Nguyên là theo quán tính mà nói, nàng cứ tưởng là Sử Lai Khắc Thất quái vẫn giống như những lần công kích trước đây, trực tiếp nhào vào trong lòng biển, chính diện cùng mình và những Hải ngư hồn thú khác chiến đấu, tiếp tục tìm cơ hội để đột phá. Nàng như thế nào cũng không nghĩ đến, Thất quái dĩ nhiên lại có sự an bài xảo diệu như vậy.

Đúng vậy, hiện tại Thất quái không sai đều có kỹ năng bơi lội khá tốt, nhưng mà dù cho kỹ năng bơi của bọn họ có tốt đến thế nào đi nữa, cũng là không thể chân chính cùng với các Hải ngư hồn thú so sánh được. Tốc độ di chuyển nhanh đến thế nào cũng không thể nhanh bằng phi hành. Mà lúc này, bằng vào tốc độ của Phi Hành Ma Cô Tràng, lại được Phượng Hoàng Hỏa Diễm nóng cháy của Mập Mạp mở đường, đến khi Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương có thể phản ứng lại, bọn họ cũng đã thâm nhập Hoàn Hình Hải được hơn sáu mươi mét rồi. Hơn nữa, toàn bộ đám Hải ngư hồn thú phía trước đều đang ở trong nước thiết lập trận hình, bọn họ lại bay phía trên, dĩ nhiên cũng không có gặp bất cứ cái gì ngăn trở.

Bạch quang từ trên người Đường Tam bộc phát ra, hóa thành một vầng sáng hình trứng, vừa vặn đem toàn bộ bảy người bao phủ bên trong. Ở phía trước, đám bạch quang ngưng tụ lại thành mũi nhọn, làm cho khí thế đang vọt lên của Mã Hồng Tuấn lại một lần nữa được gia tăng, chính là đang phát động Sát Thần Lĩnh Vực tiến hóa thành kỹ năng Sát Thần Đột Kích.

Cùng lúc đó, thông qua Sát Thần Lĩnh Vực, sát khí mãnh liệt chợt bốc phát ra, làm cho trong khoảng không gian mấy thước xung quanh bọn họ, đám Hải Hồn Sư có thể cảm nhận được hoảng sợ đến mức trì trệ, không dám tiến đến gần hơn.

Nháy mắt, đội hình Sử Lai Khắc Thất quái đã đột phá đến khoảng cách hơn bảy mươi mét. Phải biết rằng, hiện tại Trữ Vinh Vinh tiến hành tăng phúc cho Mã Hồng Tuấn là đang ở trong không khí, cũng không bị nước biển ảnh hưởng làm cho suy yếu. Mập Mạp vốn đã có sức bật vô cùng mạnh mẽ, không gì so sánh được, tự nhiên lại càng tăng cao hơn trước.

Tiểu Bạch có chút tức giận, trong lòng thầm nghĩ, những tên nhân loại này thật sự là giảo hoạt, lại muốn dùng phương thức như thế này để vượt ải hay sao?

 

 

Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện