Trúc Thanh phản ứng cũng tương đối nhanh, sau khi hóa thân vũ hồn phụ thể U Minh Linh Miêu, nàng gần giống như là có được năng lực phản ứng trước. Lộn người hướng bên hông Đái Mộc Bạch bắn tới.
Đái Mộc Bạch phản ứng cũng không chậm, phát hiện Chu Trúc Thanh bị tập kích, Bạch Hổ chân thân khổng lồ của hắn trực tiếp phóng qua, hắn chắc chắn, chỉ cần để cho Đường Tam có thời gian tầm vài lần hô hấp thôi, thì hắn sẽ có cơ hội bắt được Chu Trúc Thanh. Bởi vậy, hắn không chút do dự lựa chọn cùng Chu Trúc Thanh hợp thể, phát động võ hồn dung hợp kĩ U Minh Bạch Hổ. Đây chính là pháp bảo trọng yếu để bọn họ muốn chiến thắng Đường Tam. Đồng thời sau khi hợp thể, thuộc tính bản thân đề thăng lên rất nhiều, tự nhiên cũng không sợ Đường Tam đánh lén. Ngay cả Tiểu Bạch đều không thể làm bọn họ ở trong trạng thái U Minh Bạch Hổ bị thương, huống chi hồn lực Đường Tam còn kém xa Tiểu Bạch.
Bất quá, bọn họ phản ứng dù có nhanh hơn nữa, so với trạng thái tấn công của Đường Tam cũng phải chậm hơn một nhịp. Một đạo lam quang từ chỗ mi tâm Đường Tam bắn ra, nhẹ nhàng bao phủ lên trên người Chu Trúc Thanh. Chẳng những ngăn chặn nàng biến thân, mà còn đem nàng vững vàng giam cầm ở bên trong, đồng thời lam quang hình tam giác cũng chặn mấy đạo phụ trợ quang mang gấp rút tiếp viện của Trữ Vinh Vinh lại. Thân thể khổng lồ của Đái Mộc Bạch đụng tới, thế nhưng,có tầng lam quang ngăn trở, Chu Trúc Thanh chẳng những không thể cùng hắn hoàn thành võ hồn dung hợp kĩ, tức thời còn bị chính va chạm này của hắn này đánh bay ra ngoài.
Đạo lam quang này đúng là Hãn Hải Định Thần Tráo,một trong bốn đại kĩ năng của Hãn Hải Càn Khôn Tráo, hiện tại đã trở thành đầu cốt kĩ năng của Đường Tam.
Mắt thấy Chu Trúc Thanh do Hãn Hải Định Thần tráo bao phủ và bị Đái Mộc Bạch va chạm bay xéo ra, Đường Tam cười dài một tiếng, "Cám ơn, Đái lão đại."
Quang ảnh chợt lóe, chu vi lam kim sắc chung quanh biến ảo, trước mắt bốn người Đái Mộc Bạch nhất thời một mảnh mơ hồ, không nhìn thấy được lẫn nhau.
Kim hồng sắc quang mang trong nháy mắt bành trướng ra, cảnh tượng Đái Mộc Bạch vừa mới bị mê hoặc lại lần nữa rõ ràng. Đúng là phượng hoàng lĩnh vực của Mã Hồng Tuấn phóng xuất. Mắt thấy Chu Trúc Thanh bị Đường Tam công kích, Mã Hồng Tuấn rốt cuộc không nhịn được, hóa thân Thất Thủ Hỏa Phượng Hoàng phóng ra lĩnh vực. Lĩnh vực này của hắn phóng thích rất đúng lúc, đem đường kính hai mươi thước bên trong huyễn cảnh xua tan. Nhanh chóng bảo hộ Trữ Vinh Vinh cùng Đái Mộc Bạch tụ tập cùng một chỗ. Nhưng mà Chu Trúc Thanh bị Hãn Hải Định Thần tráo định trụ thân hình cũng đã biến mất không một dấu vết. Hiển nhiên ngay khi mập mạp thi triển công phu lĩnh vực, nàng đã bị Đường Tam mang theo rời khỏi phạm vi hai mươi thước này.
Đường Tam cùng Chu Trúc Thanh một chọi một, không cần hỏi bọn họ cũng biết kết quả.
Bất luận là Đái Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn hay là Trữ Vinh Vinh, ba người tâm tình đều trầm xuống. Vốn bọn họ tưởng rằng, Đường Tam dù có cường thịnh trở lại, tập hợp lực lượng năm người bọn họ, cũng nhất định có thể dễ dàng chiến thắng Đường Tam. Lực chiến đấu năm người bọn họ hỗ trợ lẫn nhau, mạnh hơn bản thân Đường Tam đó là không thể nghi ngờ. Nhưng là, sau khi chiến đấu chính thức bắt đầu, lại khác xa so với tưởng tượng của bọn họ như vậy.
Vốn là đoàn đội bọn hắn do lam ngân lĩnh vực tác dụng tại trên người bọn họ, đúng là khiến người ta thống khổ, hơn nữa Đường Tam tầng tầng lớp lớp các loại kĩ năng lại càng làm cho bọn họ cực kì đau đầu. Năm người chỉ là vài lần nháy mắt cũng chỉ còn lại ba người.
Các loại phụ trợ kĩ năng của Trữ Vinh Vinh cực nhanh bắn vào trên người Mã Hồng Tuấn cùng Đái Mộc Bạch. Hai người đều là có được cường đại sức bộc phát, hơn nữa Trữ Vinh Vinh với tăng phúc kinh khủng tới tám mươi phần trăm, trực tiếp chống lại Đường Tam chưa chắc sẽ không có khả năng chiến thắng, nhưng bọn hắn lại phải cẩn thận đề phòng.
Chín màu quang mang mỹ lệ từ trên người Trữ Vinh Vinh phóng thích ra, phạm vi phóng thích cũng là đường kính hai mươi thước, vừa lúc đem thân thể ba người bao phủ ở bên trong, bọn họ có thể chứng kiến hết thảy ngoại giới, nhưng từ ngoại giới lại không cách nào nhìn thấu cửu sắc quang vụ như mê huyễn này. Đúng là lĩnh vực phụ gia từ đầu cốt của Trữ Vinh Vinh, Huyễn Chi Không Gian.
Huyễn Chi Không Gian cộng thêm Phượng Hoàng Lĩnh Vực, rốt cuộc xem như tạm thời triệt tiêu được uy hiếp của Lam Ngân Lĩnh Vực đối với bọn họ. Đương nhiên, cũng chỉ là tại trong phạm vi đường kính hai mươi thước trước mắt này.
"Lão đại, làm sao bây giờ?" Mã Hồng Tuấn thấp giọng hướng Đái Mộc Bạch hỏi.
Đái Mộc Bạch trầm giọng nói: "Các loại kĩ năng của Tiểu Tam rất khó lòng phòng bị, muốn chiến thắng hắn, chúng ta đầu tiên phải thoát khỏi Lam Ngân Lĩnh Vực này mới được. Có nhiều thực vật như vậy phụ trợ, thời gian lĩnh vực của hắn nhất định so với các ngươi duy trì dài hơn. Mập mạp, chúng ta tập trung lực lượng công kích một điểm, thử xem có thể phá vỡ lĩnh vực của Tiểu Tam hay không. Chúng ta có Vinh Vinh toàn lực tăng phúc, tổng hồn lực hai người hẳn là vượt xa Tiểu Tam. Tạm thời đột phá lĩnh vực hẳn là có thể. Chờ chúng ta lao ra, liền toàn lực hướng hắn phát động công kích, không cho hắn cơ hội phóng thích lĩnh vực. Vinh Vinh, chúng ta đột phá lĩnh vực, ngươi hãy dùng Huyễn Chi Không Gian bao phủ chắc chắn Tiểu Tam. Làm cho hắn không cách nào cùng thực vật chung quanh liên lạc."
Trữ Vinh Vinh cười khổ nói: "Thử xem sao. Tinh thần lực của ta cùng tam ca khác biệt quá lớn, sợ rằng cũng không rõ rệt hạn chế được hắn."
Đái Mộc Bạch cũng là trải qua nhiều trận chiến, biết rõ lúc này chính mình tuyệt không thể nhụt chí, nếu không trận chiến đấu này sẽ không cần tiếp tục nữa. Hít sâu một hơi, cùng Thất Thủ Hỏa Phượng Hoàng Mã Hồng Tuấn liếc nhau, ở Trữ Vinh Vinh dưới toàn lực tăng phúc bắt đầu phóng thích hồn kĩ.
"Bạch Hổ, Phá -- Diệt -- Sát --."
"Phượng Hoàng, Xuyên -- Vân -- Kích --."
Đái Mộc Bạch cùng Mã Hồng Tuấn phối hợp nhiều năm, hai người đồng thời phát động công kích thẳng vào một điểm hướng ra phía ngoài của Lam Ngân Lĩnh Vực Chi Sâm La Vạn tượng. Với năng lực tám mươi phần trăm tăng phúc của Trữ Vinh Vinh, lực công kích của riêng mỗi người trong hai bọn họ đều đã vượt qua Đường Tam. Càng huống chi là riêng lẻ công kích vào một điểm, hơn nữa hai người đều có năng lực tự tăng phúc, cho dù là phong hào đấu la chín mươi lăm cấp trở xuống, cũng tuyệt không dám trực tiếp đón đỡ.
Một màn quỷ dị xuất hiện, ngay khi công kích của hai người vừa mới bắn ra khỏi phạm vi đường kính hai mươi thước Huyễn Chi Không Gian cùng Phượng Hoàng Lĩnh vực bao phủ, đột nhiên, tất cả lam kim sắc chung quanh toàn bộ biến mất. Không có bất cứ cái gì báo hiệu mà biến mất. Công kích vô cùng mạnh mẽ của hai người, thẳng hướng biển rộng bắn tới. Chớp mắt cũng đã rơi vào trong biển rộng, làm bắn lên cơn sóng lớn gần năm mươi thước cùng mênh mông hơi nước.
"Tiểu Tam đâu?" Đái Mộc Bạch ngây người. Chẳng những là lam ngân lĩnh vực không có cùng công kích của bọn hắn phát sinh va chạm, thậm chí sau khi công kích của hắn cùng với Mã Hồng Tuấn rơi vào biển rộng, trên bờ cát chung quanh hoàn toàn trống không, nơi nào còn có bóng dáng Đường Tam?
"Chẳng lẽ Tam ca lâm trận bỏ chạy?" Mã Hồng Tuấn có chút không dám tin nói ra.
"Bỏ chạy cái mặt ngươi." Lời nói của Mã Hồng Tuấn chưa dứt, sau lưng hắn đã truyền đến thanh âm của Đường Tam, Mã Hồng Tuấn chỉ cảm thấy sau lưng mình một trận tê dại, Địa Tích Uy của Đường Tam phát ra tác dụng, hắn cơ hồ là không chút do dự thúc giục Thất Thủ Hỏa Phượng Hoàng chân thân của mình bay lên tránh né.
"Vinh Vinh, đi bồi tiếp Tiểu Áo đi." Bóng dáng Đường Tam lại xuất hiện bên người Trữ Vinh Vinh, không đợi nàng phản ứng, tay phải Đường Tam cũng đã ấn lên trán của nàng. Đồng dạng là một đạo tinh thần trùng kích, cho dù năng lượng Cửu Bảo Lưu Ly tháp của Trữ Vinh Vinh có thể sản sinh ra tác dụng bảo vệ nhất định, nhưng cùng so sánh với tinh thần lực mênh mông của Đường Tam, nàng quả thật khác biệt quá nhiều. Hự nhẹ một tiếng, đã gục ở trong lòng Đường Tam.
Từ lúc Lam Ngân Lĩnh Vực triệt hồi, Mã Hồng Tuấn cùng Đái Mộc Bạch công kích thất bại, đến Đường Tam đánh ngất Trữ Vinh Vinh, chẳng qua là thời gian một hai lần hô hấp mà thôi. Lam Ngân Lĩnh Vực của Đường Tam không có cùng công kích của Đái Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn va chạm ở cùng một chỗ, hắn tự nhiên sẽ không chịu thiệt. Mà hai người bọn họ toàn lực ứng phó phóng thích công kích xong lại đang ở trạng thái lực cũ vừa mới hết, lực mới chưa kịp sinh ra. Muốn quay về giúp Trữ Vinh Vinh cũng là lòng có dư mà lực không đủ. Mã Hồng Tuấn tức thì bị Đường Tam trực tiếp dọa bay ra mấy chục thước bên ngoài.
Trữ Vinh Vinh tăng phúc hiệu quả biến mất, đến khi Mã Hồng Tuấn cùng Đái Mộc Bạch vội vàng trở về thì, Đường Tam đã mang theo nàng bay lên cao, ở giữa không trung đem Trữ Vinh Vinh thu vào trong túi Như Ý Bách Bảo Nang của mình.
Hơn trăm Lam Ngân Hoàng từ trên người Đường Tam nở rộ ra, đối mặt Mã Hồng Tuấn truy kích, Đường Tam lạnh nhạt cười, chân trái vung lên, hồng sắc quang nhận hình đao chợt hiện ra, không nhân nhượng đem mập mạp ở trạng thái võ hồn chân thân đánh cho liên tiếp quay cuồng ở không trung.
Không đợi Đái Mộc Bạch lao lên, đệ bát hồn hoàn trên người Đường Tam đã sáng lên, Huyết Sắc Quang Luân lại hiện ra, nhưng lúc này đây nhưng lại không phải ngưng kết biển rộng hoặc là không gian. Mà là phóng xuất ra từng vòng huyết sắc quang hoàn. Trong nháy mắt đã bao phủ ở trên người Đái Mộc Bạch cùng Mã Hồng Tuấn.
Hai người cơ hồ đồng thời cùng lúc lâm vào trạng thái mê muội, đây chính là kỹ năng của đệ bát hồn hoàn của Đường Tam.
Thân hình vừa chuyển, Đường Tam lăng không đánh về phía Mã Hồng Tuấn đang còn mê muội, giữa không trung, một cái chu võng thật lớn đã tự nhiên phóng ra, quấn quanh ở thân thể Thất Thủ Hỏa Phượng Hoàng, Lam Ngân Thảo hỏa miễn căn bản sẽ không e ngại Phượng Hoàng Hỏa Diễm nóng cháy hộ thể của hắn.
Mà đồng thời một đạo thân ảnh khác đã cùng Đường Tam tách ra, hình ảnh lóe ra lúc đó mang theo hư ảo tung bay tới sau lưng Đái Mộc Bạch, bím tóc thật dài vung ra, quấn quanh trên cổ Đái Mộc Bạch. Hư ảo quang ảnh phóng ra, sau một khắc, thân thể Đái Mộc Bạch đã ở giữa không trung. Đúng là đệ lục hồn kĩ của Đường Tam, hư vô, Bạo Sát Bát Đoạn Suất.
Khi Mã Hồng Tuấn từ trong trạng thái mê muội tỉnh táo lại, hắn chứng kiến chính là tám căn trường mâu ánh vàng rực rỡ chỉ vào tám chỗ yếu hại trên thân mình, cảm giác thấy rõ ràng hơn cả là thân thể chính mình bị chu võng gắt gao trói buộc.
Đái Mộc Bạch so với hắn thảm hại hơn, lúc hắn tỉnh táo lại chỉ là cảm giác được chung quanh một mảnh hư ảo, thân thể của mình không ngừng bị ném loạn lên cao. Đương nhiên, Tiểu Vũ linh hồn hóa thân hư ảnh cũng sẽ không thật sự đánh ngã hắn, nhưng ngay lúc này, hắn cùng Mã Hồng Tuấn đều hiểu được, trận chiến đấu này bọn họ đã thua. Thua một cách thảm hại.
Đường Tam thậm chí không để linh hồn Tiểu Vũ trở về bản thể tham chiến, cũng chiến thắng bọn họ dễ như trở bàn tay.
Từ khi chiến đấu bắt đầu đến chấm dứt, tổng cộng chỉ dùng không tới năm phút đồng hồ thời gian. Khi Đái Mộc Bạch cùng Mã Hồng Tuấn bình an rơi lại trên mặt đất, giải trừ toàn bộ hiệu quả công kích, hai người đều thừ ra. Cảm giác thất bại mãnh liệt tràn ngập tại trong lòng. Nhất là cái loại rõ ràng có thực lực này, nhưng lại căn bản không có cảm giác phát huy được, làm bọn hắn càng thêm khó chịu.
Đường Tam không nói gì, mà là từ trong túi Như Ý Bách Bảo của mình phân biệt thả ra Trữ Vinh Vinh, Chu Trúc Thanh cùng Áo Tư Tạp, cuối cùng thả ra bản thể Tiểu Vũ, nhẹ nhàng ôm nàng.
Trữ Vinh Vinh cũng giống như Chu Trúc Thanh, thức tỉnh sau khi được thả ra, đều thừ ra mà đứng, nói không ra lời.
Mà Áo Tư Tạp mới vừa thanh tỉnh, đã không nhịn được nói: "Ta ngất! Tiểu Tam, không ngờ ngươi cũng hèn hạ như vậy. Không ngờ lại đánh lén ta."
Đái Mộc Bạch tức giận nói: "Tiểu Áo, ngươi lần đầu tiên ra ngoài sao? Địch nhân sẽ thông báo trước với ngươi sao? Ngươi đừng quên, chúng ta là năm người đánh với Tiểu Tam một người."
Áo Tư Tạp sửng sốt, giật mình nhìn vẻ mặt thất bại của bốn đồng bọn trước mắt này, thất thanh nói: "Các ngươi sẽ không thua chứ? Có Vinh Vinh siêu cường phụ trợ, thân thể mạnh mẽ của Đái lão đại ngươi, sức bộc phát kinh khủng của mập mạp, tốc độ của Trúc Thanh. Các ngươi gia tăng lẫn nhau dĩ nhiên còn không có chiến thắng Tiểu Tam? Đái lão đại, ngươi cùng Trúc Thanh không dùng U Minh Bạch Hổ sao?"
Chu Trúc Thanh than nhẹ một tiếng, "Tam ca căn bản chưa cho chúng ta cơ hội dùng U Minh Bạch Hổ."
Ánh mắt Đái Mộc Bạch phát sinh vài phần biến hóa, nhìn về phía Đường Tam, trầm giọng nói: "Tiểu Tam, nói cho chúng ta biết, đây là tại sao?"
Đường Tam tự nhiên hiểu được hắn cũng muốn hỏi cái gì, không có trực tiếp mở miệng, mà là ánh mắt nhất nhất từ trên người năm tên đồng bọn trước mắt đảo qua, chờ lực chú ý của mọi người đều tập trung ở trên thân mình, lúc này mới bình tĩnh nói ra: "Nguyên nhân đơn giản, bởi vì các ngươi công kích ta cũng không có phát huy ra được thực lực chân chính của bản thân. Ta lợi dụng sự quen thuộc đối với mọi người, mỗi một lần công kích đều vừa vặn nhằm trúng yếu hại. Nếu như các ngươi có thể cẩn thận, cẩn thận một điểm mà nói, ta nghĩ muốn chiến thắng các ngươi cũng không dễ dàng. Không sai, thực lực năm người các ngươi hỗ trợ lẫn nhau tuyệt đối so với ta mạnh hơn, nhưng là, các ngươi quên một điểm, đó chính là một người nếu so với năm người linh hoạt hơn. Đơn thể thực lực của ta cao hơn mỗi một cá nhân các ngươi, nếu như các ngươi không cách nào dùng phương pháp liên hợp hữu hiệu cùng ta đối kháng, như vậy, cho dù có chuẩn bị, cơ hội của các ngươi vẫn như trước không lớn lắm."
Vừa nói, Đường Tam nâng tay chỉ hướng Áo Tư Tạp, "Người thứ nhất ta công kích chính là Tiểu Áo. Bởi vì ta hiểu được, tại tư duy theo quán tính, các ngươi nhất định sẽ tưởng rằng ta mục tiêu đầu tiên của ta là Vinh Vinh, người không có năng lực thực chiến, cho nên sẽ đem nhiều lực chú ý đặt ở trên người Vinh Vinh, nhưng các ngươi lại quên, nếu không ăn Phục Chế Kính Tượng Tràng, Tiểu Áo so với Vinh Vinh cũng không mạnh hơn là mấy. Tiểu Áo, ngươi biết ngươi sai lầm ở chỗ nào chứ? Mặc dù ngươi trước tiên ăn phục chế kính tượng tràng, nhưng thứ nhất ngươi lại không có tìm kiếm bảo vệ từ các đồng bọn, hơn nữa tại lúc ta đã dùng thuấn di phát động công kích, ngươi nên có ứng biến. Nếu như ngươi trước tiên sử dụng năng lực của hồn cốt phục chế ra phân thân, sau đó mới ăn phục chế kính tượng tràng, ít nhất chính mình sẽ có năm mươi phần trăm cơ hội thoát khỏi công kích của ta."
Áo Tư Tạp gật đầu: "Quả thực là ta sai lầm. Ta cũng không nghĩ đến đối tượng thứ nhất công kích của ngươi sẽ là ta. Lúc ấy ta còn nghĩ đến chính mình ăn phục chế kính tượng tràng để bảo vệ Vinh Vinh."
Đường Tam nghiêm mặt nói: " Võ hồn hương tràng của ngươi sau khi đột phá bảy mươi cấp, đã có được năng lực thực chiến rất mạnh. Ngươi thậm chí có thể phục chế trăm phần trăm các loại kĩ năng của người khác và duy trì thời gian chiến đấu liên tục mười phút. Nhưng là, có một chút ta phải nhắc nhở ngươi, nhược điểm lớn nhất của ngươi, chính là thời gian ngắn ngủi ngươi không ăn phục chế kính tượng tràng. Thời khắc này ngươi là yếu ớt nhất. Ở phương diện này, ngươi nếu như có thể nghĩ đến một ít biện pháp để đền bù một chút mà nói, sẽ làm ngươi sơ hở càng ít. Nếu không, chỉ cần đối thủ đối với võ hồn của ngươi có chút quen thuộc, sẽ dùng tất cả các biện pháp không cho ngươi cơ hội ăn phục chế kính tượng tràng."
Áo Tư Tạp mạnh mẽ gật đầu, cúi đầu trầm tư, cân nhắc phương pháp cải thiện cho chính mình.
Ánh mắt Đường Tam chuyển tới trên người Chu Trúc Thanh cùng Đái Mộc Bạch, "Các ngươi cũng có sai lầm tương tự. Sau khi Tiểu Áo bị ta chế trụ, nghĩ đến phải về giúp Vinh Vinh. Nhưng là các ngươi lại quên mất một việc. Năng lực tăng phúc của Vinh Vinh tuy mạnh, nhưng cũng không thể dựng sào thấy bóng mà đánh bại ta. Mà trong năm người các ngươi, duy nhất có được năng lực trong nháy mắt đem ta đánh bại, chính là U Minh Bạch Hổ. Cho nên, ngay từ lúc bắt đầu chiến đấu, các ngươi nên tay trong tay, giữ nguyên tư thế thân thể tiếp xúc. Nói như vậy, cho dù ta sử dụng năng lực lĩnh vực, cũng không có tác dụng chính thức vây khốn các ngươi. Có U Minh Bạch Hổ, các ngươi sẽ có khả năng chiến thắng. Nếu như các ngươi lúc ấy tay nắm tay, như vậy, Hãn Hải Định Thần tráo của ta cũng chỉ có thể bao phủ hai người các ngươi, lấy sức lực của U Minh Bạch Hổ cũng hoàn toàn là có thể lao tới. Hơn nữa, Trúc Thanh, ngươi phản ứng không nhanh nhẹn lắm.
Tại tình huống có được võ hồn chân thân, thân là một mẫn công hệ hồn sư, ngươi căn bản là không nên xuất hiện bất cứ khi nào dừng lại, phải ở trên chiến trường không ngừng nhanh chóng di động, lợi dụng hết thảy chung quanh, bao gồm thân thể đồng đội đến che chở thân hình chính mình, đặc điểm lớn nhất của mẫn công hệ hồn sư chính là lực công kích cường đại cùng tốc độ, nhưng lực phòng ngự lại là nhược điểm của mẫn công hệ hồn sư.
Nếu như ngươi để cho đối thủ tập trung lên thân thể của ngươi, như vậy, nếu như ta lúc ấy sử dụng không phải Hãn Hải Định Thần tráo, mà là Lam Ngân Bá Vương thương, như vậy, ngươi có thể đã bị thượng nặng."
"Mộc Bạch, sau khi Trúc Thanh bị ta bắt đi, tâm thần của ngươi đã có chút rối loạn. Thế cho nên trong chiến đấu sau đó, nhiều lần xuất hiện sai lầm. Mặc dù các ngươi hãm sâu trong Lam Ngân Lĩnh Vực Sâm La Vạn Tượng của ta. Nhưng bằng vào lĩnh vực của Vinh Vinh, các ngươi cũng đủ để tự bảo vệ mình. Huống chi còn có mập mạp. Mặc dù các ngươi tiêu hao sẽ so với ta nhanh hơn, nhưng dưới tác dụng của hai lĩnh vực, các ngươi có thể thay phiên điều chỉnh, lại có Vinh Vinh bảo vệ. Như vậy các ngươi còn có cơ hội giữ cân bằng. Mà ngươi lại cùng mập mạp toàn lực phát động công kích, cố gắng phá vỡ lĩnh vực của ta, mặc dù đó quả thật có khả năng thành công. Nhưng các ngươi không nên quên, ta là một khống chế hệ hồn sư, năng lực khống chế đối với hồn kĩ của mình rất mạnh, cho nên mới ở lúc các ngươi phát động công kích song song triệt hồi lĩnh vực, nếu như ta nguyện ý mà nói, hoàn toàn có thể tại lúc công kích của các ngươi chấm dứt đem lĩnh vực khôi phục. Lúc đó, các ngươi đã không còn cơ hội."
Nghe xong Đường Tam phân tích, Đái Mộc Bạch thở dài một tiếng, "Tiểu Tam, ngươi nói không sai, chúng ta năm người lúc trước phạm phải sai lầm như vậy. Nhưng là, ngươi cũng quên một điểm. Cũng không phải chúng ta phối hợp không ăn ý, mà là bởi vì không có sự chỉ huy của ngươi. Ta hiện tại mới phát hiện, nguyên lai chúng ta lại ỷ lại đối với sự chỉ huy của ngươi như vậy. Mới vừa rồi không có ngươi làm trung tâm chỉ huy, chúng ta tổng thể thực lực thậm chí ngay cả năm thành đều không có phát huy được. Mà nếu dưới tình huống có ngươi, chúng ta lại có thể phát huy ra một trăm hai mươi phần trăm năng lực."
Đường Tam nhìn Đái Mộc Bạch, trong mắt toát ra quang mang suy tư, quả thật, mọi người một mực cùng nhau, các đồng bọn ỷ lại đối với mình quả thật nhiều. Hơn nữa, làm khống chế hệ hồn sư duy nhất của đoàn đội, tại trong cả đoàn đội tác dụng của hắn cũng là xe chỉ luồn kim, vị trí là cực kì trọng yếu.
Đường Tam mỉm cười, nói: "Kì thật các ngươi cũng không cần nản lòng. Mới vừa rồi cũng là bởi vì không có chuẩn bị gì. Nếu như trước đó chuẩn bị cho tốt. Các ngươi chỉ cần áp dụng phương thức thủ chắc rồi phản kích, vẫn là có khả năng rất lớn thắng ta. Các ngươi sở dĩ không có biện pháp gì bắt ta, một là bởi vì kỹ năng tránh né của ta quá nhiều, bất luận là Thuấn Di, Vô Địch Kim Thân hay là ẩn thân năng lực của Hãn Hải hộ thân tráo, đều có thể giúp ta nhanh chóng thoát ly chiến trường. Mà các ngươi vừa lại không có kỹ năng khống chế nào tồn tại. Cho nên, muốn giữ ta lại sẽ khó khăn."
Đái Mộc Bạch cười hắc hắc: "Nếu Tiểu Vũ ở bên phía chúng ta, ngươi sẽ không có bất cứ cơ hội gì."
Đường Tam có chút không nói gì nhìn Đái Mộc Bạch, "Lão đại, ngươi còn muốn sáu đánh một sao?"
Đái Mộc Bạch đường hoàng nói: "Ngươi Quái vật như vậy, sáu đánh một cũng không có cái gì không thể. Vô địch kim thân của ngươi chỉ có ba lần, giống như theo lời ngươi vậy, chỉ cần chúng ta áp dụng trạng thái thủ chắc rồi phản kích, thay phiên nghỉ ngơi, lĩnh vực của ngươi lại không thể cứ duy trì liên tục. Mà Hãn Hải Định Thần tráo của ngươi đối với ta cùng mập mạp chưa từng tác dụng gì, công kích của chúng ta có sức bộc phát rất mạnh, một khi ngươi muốn bắt chúng ta, tự thân tinh thần lực cũng nhất định sẽ phải chịu thật lớn trùng kích. Mà ở lúc ngươi phát động kĩ năng, thân thể tất nhiên sẽ trì trệ. Chỉ cần cho chúng ta một lần cơ hội, để cho Tiểu Vũ bằng vào thuấn di cận thân đến trước mặt ngươi. Ngươi tựu xong đời rồi.".
Đường Tam vò đầu, nói: "Quả thật, kĩ năng của Tiểu Vũ đối với ta vốn là khắc chế. Từ ý nào đó mà nói, Tiểu Vũ hẳn là xem như cận thân cường công hệ chiến hồn sư. Hoặc là nói là cận thân khống chế hệ chiến hồn sư. Mặc dù năng lực của nàng đều cần phải cận thân mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất, nhưng đồng dạng, kĩ năng của nàng uy lực cũng phải so với kĩ năng bình thường của chúng ta mạnh hơn rất nhiều. Ít nhất Bạo Sát Bát Đoạn Suất của nàng, ta cũng thừa nhận không được. Bất quá, Đái lão đại, ngươi cho rằng Tiểu Vũ sẽ giúp các ngươi đối phó ta sao? Hắc hắc."
Một bên Trữ Vinh Vinh nói: "Không bằng như vậy đi. Tam ca, bắt đầu từ bây giờ, cấm ngươi sử dụng kĩ năng Thuấn Di, Vô Địch Kim Thân, ẩn thân với né tránh. Chỉ có thể liều mạng. Ta phân biệt phụ trợ bọn họ bốn người cùng ngươi chiến đấu. Chúng ta đệ ngũ khảo không phải là như vậy sao?"
Áo Tư Tạp phất phất tay: "Quên đi, Vinh Vinh. Chúng ta không có cơ hội. Tiểu Tam là khống chế hệ hồn sư. Ở trước Lam Ngân Hoàng quỷ thần khó lường của hắn, chúng ta bất cứ người nào đều không thể nào có thể bảo vệ được ngươi. Cho dù hắn không dùng mấy cái kĩ năng né tránh kia, chỉ cần vừa mới bắt đầu trước tiên khống chế được ngươi, chúng ta căn bản không có cơ hội. Trình độ khống chế của Tiểu Tam đã không phải mẫn công hệ hồn sư có khả năng khắc chế. Chúng ta càng không được. Ta thà rằng trực tiếp đi đối mặt với Hải Đấu La. Cũng không nguyện ý lại cùng Tiểu Tam luyện tập, ta sợ tự tin cũng mất. Tiểu Tam người này, vẫn là làm đồng bọn chúng ta là tốt nhất. Làm đối thủ đúng là quá mức thống khổ.".
Áo Tư Tạp lời vừa nói ra, lập tức chiếm được sự đồng ý của Đái Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn cùng Chu Trúc Thanh. Không sai, tại bọn họ xem ra, Đường Tam bất luận lúc nào đều vẫn là làm đồng bọn mới thích hợp nhất.
Đường Tam mỉm cười: "Đã như vầy, chúng ta cũng thử thông quan đi. Lấy thực lực bây giờ của chúng ta, hẳn là rất có cơ hội. Được rồi, khảo hạch của các ngươi có cố định đối mặt với một vị Đấu La nào đó không?"
Chu Trúc Thanh nói: "Hải Mã Đấu La từng nói qua với chúng ta, trên thất thánh trụ phân biệt là Hải Mã, Hải Ma Quỷ, Hải Chi Mâu, Hải Chi Huyễn, Hải Ma Nữ, Hải Tinh, Hải Long. Tương ứng cũng có riêng một phong hào đấu la thủ hộ. Chúng ta trước mắt gặp qua chỉ có Hải Mã Đấu La. Nhưng từ lúc trước hắn đối với chúng ta giảng thuật mà nói, mạnh nhất trong bảy người này hẳn là Hải Long Đấu La, có thể đã đạt tới chín mươi lăm cấp. Khảo quan đệ ngũ khảo của ta là Hải Ma Nữ đấu la, tên chính xác có thể gọi là Hải Nữ đấu la."
Áo Tư Tạp nói: "Khảo quan của ta, người quen cũ, Hải Mã đấu la."
Đái Mộc Bạch nói: "Khảo quan của ta là Hải Chi Mâu. Hẳn gọi là Hải Mâu đấu la đi."
Mã Hồng Tuấn nói: "Khảo quan của ta là Hải Ma Quỷ đấu la, phỏng chừng xưng hô chính xác là Hải Quỷ đấu la."
Đường Tam thở phào nhẹ nhõm, nói: "Hoàn hảo, đối thủ của các ngươi cũng không có Hải Long Đấu La. Bất quá, vượt qua kiểm tra chỉ sợ cũng khó khăn. Dựa theo thực lực chúng ta mà so với Hải đấu la mà nói, như vậy, Hải Long đấu la không thể nghi ngờ là cực mạnh. Mà Hải Tinh cùng Hải Huyễn hai gã đấu la sở dĩ không có xuất hiện tại trong các khảo hạch của các ngươi, có thể là bởi vì bọn họ phụ trách khảo hạch trọng yếu nhất. Hải Mã đấu la hơi mạnh hơn bọn hắn. Hải Nữ đấu la, Hải Quỷ đấu la cùng Hải Mâu đấu la thực lực lần lượt tăng cao dần. Ta hiện tại có một phương pháp, có thể cam đoan các ngươi vượt qua kiểm tra, nhưng là sau khi thông qua khảo hạch có khả năng khen thưởng sẽ bị giảm đi. Các ngươi có nguyện ý thử qua hay không?"
Đái Mộc Bạch nghi hoặc nói: "Ngươi có thể cam đoan chúng ta vượt qua kiểm tra?"
Đường Tam nói: "Đúng vậy. Khảo hạch của ta là ở trong vòng ba ngày khiêu chiến bảy vị phong hào đấu la, toàn bộ chiến thắng mới có thể. Cũng không có nói rõ ràng trình tự. Nếu như ta khiêu chiến phong hào đấu la tương ứng của các ngươi, đồng thời sau khi chiến thắng bọn họ, các ngươi trở ra khiêu chiến. Cơ hồ có thể khẳng định có thể quá quan. Hải đấu la đã bị ta đánh bại thực lực nhất định giảm đi."
Mã Hồng Tuấn trừng mắt, "Như vậy cũng được?"
Đường Tam nói: "Không có gì không được. Nội dung khảo hạch của chúng ta cũng không phải không cho phép chúng ta làm như vậy, chúng ta như vậy chính là hợp lý. Các ngươi thấy thế nào?"
Áo Tư Tạp vò đầu: "Bằng vào phục chế kính tượng tràng, ta quả thật không nắm chắc có thể vượt qua kiểm tra. Ta cân nhắc một chút, Tiểu Tam nói đúng, khoảng cách thời gian ta dùng lại Phục Chế Kính Tượng Tràng sơ hở rất lớn. Mà đối mặt một cường giả cấp bậc phong hào đấu la, cho dù có Vinh Vinh tăng phúc, ta cũng không có thể chỉ là trong thời gian dùng một căn phục chế kính tượng tràng mà chiến thắng đối thủ. Lúc ta lại dùng phục chế kính tượng tràng lần thứ hai, rất nguy hiểm. Mà nếu như lần đầu tiên không cách nào thông quan, như vậy, phía sau còn muốn thông qua chính là khó khăn càng thêm khó khăn. Tiểu Tam, xin ngươi giúp ta đi."
Chu Trúc Thanh đột nhiên nói: "Tam ca, nếu như dựa theo ngươi lời nói như vậy. Trái lại có phải cũng hay sao, đó là chúng ta trước tiên khiêu chiến phong hào đấu la của mình, sau đó ngươi lại đi khiêu chiến. Cứ như vậy, ngươi là có thể chiếm được chút tiện nghi. Dù sao, khảo hạch của ngươi là phải tại trong vòng ba ngày chiến thắng bảy tên phong hào đấu la đấy!"
Đường Tam mỉm cười lắc đầu: "Không cần. Chờ sau khi các ngươi trước tiên đều thông quan, ta sẽ toàn tâm toàn ý đi vượt qua khảo hạch. Các ngươi phải tin tưởng thực lực của ta."
"Không." Đái Mộc Bạch trầm giọng nói: "Tiểu Tam, Trúc Thanh nói đúng. Chúng ta không thể luôn luôn dựa vào ngươi. Tiểu Áo thông quan quả thật khó khăn, sẽ do ngươi tới trợ giúp. Nhưng ta, Trúc Thanh cùng mập mạp vẫn là tự đi thông quan cho thỏa đáng. Ta cho rằng, trong toàn bộ Thất Thánh Trụ của ngươi, đối thủ lớn nhất chính là Hải Long đấu la. Trước lúc đối mặt hắn, nhất định phải ưu tiên bảo tồn thể lực cùng hồn lực. Ngươi đem phong hào đấu la mà ba người chúng ta khiêu chiến xen kẽ toàn bộ khiêu chiến của ngươi. Như vậy, ngươi cũng có thể đạt được nghỉ ngơi tốt nhất. Tin tưởng chúng ta, chúng ta có thực lực bằng vào lực lượng của chính mình khiêu chiến thành công."
Đường Tam do dự nói: "Nhưng là, nếu như ta thông quan thành công, về sau sẽ không cách nào trợ giúp các ngươi. Vạn nhất......".
Đái Mộc Bạch quả quyết: "Không có vạn nhất. Nếu như làm chuyện gì luôn luôn nghĩ tới đường lui, chúng ta cũng càng khó có khả năng có đột phá. Đừng quên, đạt được một cấp khen thưởng đối với ta mà nói cũng trọng yếu, ta là có thể đột phá tám mươi cấp. Ta cũng không hy vọng bởi vì không được khen thưởng lại dùng thời gian dài đi đột phá bình cảnh. Đồng thời, đây cũng là một khảo cuối cùng của Trúc Thanh, ta nghĩ, nàng nếu như không thể bằng vào tự thân thực lực thông qua một khảo cuối cùng nhất khảo này mà nói, tổng khen thưởng của nàng nhất định sẽ bị giảm đi. Tiểu Tam, đừng nói nữa, chúng ta đối với chính mình có tự tin. Đệ tứ khảo, chủ yếu là dựa vào lực lượng của ngươi, một khảo này, để cho chúng ta đến trợ giúp ngươi đi. Sử Lai Khắc Thất Quái chúng ta vĩnh viễn đều là một tổng thể."
"Hảo, cứ quyết định như thế. Chúng ta nghỉ ngơi một ngày, ngày mai tiến hành khảo hạch." Đường Tam không tiếp tục chối từ, hắn tuyệt sẽ không bỏ đi tín niệm tất thắng của đồng bọn.
Ngày thứ hai, sáng sớm.
Mới từ tờ mờ sáng, đoàn người Sử Lai Khắc Thất Quái cũng đã đi tới Hải Mã Thánh Trụ quen thuộc bên ngoài bờ biển.
Bởi vì là sáng sớm, bầu trời xanh còn có chút lờ mờ, tại phương Đông bóng dáng thái dương đang dần dần mở rộng.
Hải Mã Đấu La lẳng lặng ngồi ngay ngắn ở Hải Mã Thánh Trụ, so với lần đầu tiên Đường Tam bọn họ trông thấy thì giống nhau như đúc. Có lẽ là bởi vì cảm nhận được bọn họ đến, Hải Mã Đấu La chậm rãi mở hai mắt ra.
"Hơn ba năm không thấy, nhìn bộ dáng thực lực các vị đều có tăng trưởng lớn. Hôm nay đến đây, chính là vì đệ ngũ khảo?" Hải Mã đấu la vẻ mặt mỉm cười nhìn mọi người bên bờ, khi ánh mắt hắn rơi vào trên người Đường Tam, rõ ràng toát ra vẻ tôn kính.
Đường Tam hơi gật đầu: "Không sai, hôm nay chính vì đệ ngũ khảo mà đến. Xin tiền bối chỉ giáo."
Tiếng nói vừa dứt, Đường Tam đã bay lên trời, hướng bình đài hình tam giác ở dưới Hải Mã thánh trụ bay đến.
Ngoài dự liệu của Đường Tam chính là, Hải Mã đấu la cũng không có mượn lực lượng Hải Mã Thánh Trụ để phát động công kích, chỉ là một lần gia tốc, hắn cũng đã vững vàng rơi xuống Hải Mã Thánh Trụ.
Hải Mã đấu la nhìn Đường Tam rơi ngay trước mặt mình, "Ngài đã chuẩn bị đầy đủ để bắt đầu đệ ngũ khảo chứ?"
Đường Tam gật đầu nói: "Đúng vậy, ta đã chuẩn bị rất tốt."
Hải Mã đấu la hiển nhiên là biết nội dung khảo hạch của Đường Tam, "Sau khi chính thức bắt đầu hảo hạch, tại trong ba mươi sáu canh giờ tiếp theo, ngài phải từng lượt đánh bại đấu la Thất Thánh Trụ chúng ta. Nếu như vượt quá thời gian hoặc là không thể toàn bộ đánh bại chúng ta, tính là khảo hạch thất bại. Trong một năm, ngài còn có thêm một cơ hội khiêu chiến. Ở trong quá trình khảo hạch, chúng ta sẽ không mượn Hải Thần Chi Lực của Thánh Trụ. Chỉ biết bằng vào tự thân lực lượng đối với ngài tiến hành khảo hạch."
"Đa tạ tiền bối." Đường Tam khom người hướng Hải Mã đấu la hành lễ thăm hỏi.
Hải Mã đấu la thân thể hơi nghiêng, cũng không có thừa nhận một lễ này của Đường Tam, tay phải vừa giương, quang mang Hải Mã thánh trụ lóe sáng, một đạo kim quang phóng lên cao, đem ánh bình minh còn yếu phóng đại chiếu sáng.
Ngay sau đó, phảng phất dường như là hưởng ứng kim quang Hải Mã Thánh Trụ phát ra, xa xa sáu phương hướng khác, phân biệt phóng lên một đạo kim quang, cùng quang mang Hải Mã Thánh Trụ phát ra hội tụ ở cùng một chỗ. Bảy đạo kim quang tại không trung hình thành một quầng sáng thật lớn, tản mát ra hơn mười đạo kim sắc quang diễm ngưng tụ lại.
Hải Mã đấu la nói: "Quang diễm này tượng trưng cho thời gian khảo hạch của ngươi. Đến khi chúng nó toàn bộ tắt, thì đại biểu cho ba mươi sáu canh giờ đã hết, lúc đó khảo hạch lần này thất bại. Xin mời."
Quang mang lam kim sắc chợt đại phóng, đồng thời Đường Tam cũng phóng xuất ra võ hồn Lam Ngân Hoàng, cũng khởi động đệ thất hồn kĩ Lam Ngân chân thân của mình. Cho dù hắn đối chính mình có tuyệt đối tin tưởng, nhưng đây cũng là lần đầu tiên hắn một chọi một khiêu chiến phong hào đấu la. Hắn tuyệt sẽ không khinh thường. Nơi này là trong hải vực, chính là địa phương thích hợp nhất để hải hồn sư phát huy thực lực. Không toàn lực ứng phó, thì sao có thể cam đoan chiến thắng chứ?
Hải Mã đấu la cũng đồng thời cùng Đường Tam khởi động, cũng phóng xuất ra võ hồn của mình, trong phút chốc, chỉ thấy trên dưới toàn thân hắn được một tầng áo giáp kì dị màu xám trắng bao phủ ở bên trong, sau lưng hiện ra thật lớn Hải Mã hư ảnh tương tự như pho tượng trên đỉnh của hải mã thánh trụ. Hai vàng, hai tím, năm đen, chín cái hồn hoàn đồng thời lóe sáng. Dưới tình huống không có mười vạn năm hồn hoàn, đây đã là hồn hoàn phối xứng tốt nhất. Có thể trở thành người thủ hộ một trong Hải Thần Thất Thánh Trụ, tự thân thực lực Hải Mã đấu la quả nhiên không phải bình thường.
Bất quá, khi Hải Mã đấu la chứng kiến trên người Đường Tam phóng xuất ra hồn hoàn, vẫn là không thể tránh khỏi ngây người một chút. Hai vàng, một tím, hai đen, ba đỏ. Tám cái hồn hoàn lóe ra quang mang chói mắt, chẳng những so với hơn ba năm trước thêm ra hai cái hồn hoàn, hơn nữa đây chính là hai cái mười vạn năm hồn hoàn màu đỏ chói lọi!