Đệ Nhất Danh Sách Chương 1243 : Thẻ Đánh Bạc



Chương 1243 : Thẻ Đánh Bạc




Chương 1243: Thẻ Đánh Bạc

Sau 6 tiếng kể từ khi đám La Lam rời khỏi hàng rào 111, Khánh thị bỗng mở họp báo.

Hàng rào 111 được xem là hạch tâm của Khánh thị có vô số phóng viên tụ tập lại.

Từ lúc Vương thị thống nhất Trung Nguyên, đã lâu Khánh thị không tổ chức họp báo, mọi người rất muốn biết thái độ của Khánh thị với Vương thị nên người tới kín chỗ.

Phóng viên, người quay phim, chụp ảnh đều tới, những người không được mời thì lo lắng chờ ở ngoài cửa.

Thế nhưng họp báo còn chưa kịp diễn ra, người của Khánh thị đã tới và mời mọi người ra ngoài. Điều này khiến họ có phần ngoài ý muốn.

Dưới tình huống bình thường, họp báo quan trọng như vậy sẽ được làm khác trang trọng và nhiều người, vậy mà Khánh thị lại khác.

Trong hội trường, phóng viên cầm vở nhỏ, kiểm tra máy ghi âm, máy ảnh, người quay phim và chụp ảnh thì ngồi xổm trước hội trường chờ đợi.

Khánh Nghị mặc quân trang đi ra từ trong hậu trường, bình tĩnh nhìn các phóng viên trước mặt.

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người yên tĩnh lại.

Khánh Nghị trầm giọng nói:

"Lần này sẽ không nhận phỏng vấn từ phóng viên, mục đích của buổi họp báo này để tuyên bố, Khánh Chẩn, người đứng đầu Khánh thị đang trên đường đi tới Vương thị để bàn bạc với Vương Thánh Tri tiên sinh."

"Liên minh hàng rào chiến loạn đã lâu, Khánh Chẩn tiên sinh nguyện lấy thân mạo hiểm đến Trung Nguyên vì muốn chiến loạn lắng lại, để dân chúng không lầm than.”

"Hy vọng Vương thị sẽ tôn trọng thành ý của Khánh thị, đồng thời, mong Vương thị cũng thể hiện thành ý của mình."

"Lúc này, Khánh Nghị ta với tư cách là chỉ huy quân sự tối cao của Khánh thị, tạm thời tiếp quản hết thảy công việc nơi đây."

Khánh Chẩn muốn mở buổi họp báo này là để thông báo cho mọi người biết Khánh thị chủ trương hòa bình.

Nếu Khánh Chẩn và La Lam bị Vương thị giam lỏng hoặc giết chết, Vương thị sẽ bị người cả thiên hạ chỉ trích.

Tin tức này vừa ra, phóng viên đều toàn trường xôn xao, vào lúc bọn họ muốn hỏi gì đó thì Khánh Nghị đã được cấp dưới bảo vệ và rời đi.

Tất cả đều không nghĩ tới, Khánh Chẩn dám chủ động đi Trung Nguyên đàm phán với Vương Thánh Tri.

Bọn họ đoán được, đầu đề các số báo ngày mai nhất định là tin này.

Trong tất cả liên minh hàng rào, không có tin nào lớn hơn tin này.

...

Khánh Chẩn tỉnh lại, khi Khánh Nghị kể lại mọi chuyện, hắn đã bắt đầu tổ chức buổi họp báo này.

Hắn không có thời gian hối hận chuyện cũ, càng không có tâm tình gì dư thừa. La Lam rời đi rất nhanh, không ai có thể đuổi kịp.

Cho nên chuyện hắn có thể làm bây giờ là bổ cứu, vì La Lam chuẩn bị nhiều hơn mấy tầng bảo hiểm.

Tin tức và tình yêu hòa bình của dân chúng trong liên minh hàng rào là thẻ đánh bạc hiện tại của Khánh thị.

Thế nhưng vẫn chưa đủ.

Sau họp báo, Khánh Nghị lập tức quay về trang viên Bạch Quả, ngoại giới bắt đầu suy đoán, nếu như "Khánh Chẩn" bị giam lỏng tại Trung Nguyên, Khánh Nghị sẽ là chủ nhân tiếp theo của Khánh thị.

Chẳng ai ngờ rằng, kỳ thật Khánh Chẩn không hề rời khỏi Khánh thị, hắn vẫn còn ở đây.

Khánh Nghị đến bên người Khánh Chẩn, nhẹ giọng nói:

"Nhị ca, nếu không để ta mang binh tới tiền tuyến chờ lệnh. Nếu đại ca bị bắt, ta lập tức dẫn quân tới hàng rào 61 cứu hắn về.”

Khánh Chẩn lắc đầu:

"Không được, hiện tại ta cần ngươi làm người phát ngôn để ổn định thế cục. Hiện giờ ngươi đã tạm thời tiếp quản Khánh thị, chỉ cần ngươi vẫn còn ở đây, nhân tâm Khánh thị sẽ không suy sụp. Hơn nữa, hiện giờ Vương thị khí thế đang thịnh, ngươi từ bỏ ưu thể tới Trung Nguyên chỉ hy sinh vô nghĩa mà thôi."

Khánh Nghị có thể cảm nhận được, hiện tại Khánh Chẩn vô cùng lãnh tĩnh.

Không phải Khánh Chẩn có thiên tính lãnh tĩnh, mà vì đối phương buộc mình phải năng lực.

Khánh Chẩn ngồi trên đệm suy tư thật lâu, lâu đến mức Khánh Nghị cảm giác được mây mù lưu động quanh núi.

Đối với Khánh Chẩn mà nói, dù hắn thông minh thế nào cũng giỏi tính toán như AI. Cho nên chuyện hắn làm chỉ có thể là dùng thời gian lấp đầy lổ hổng.

Hắn không ngừng nhớ lại tất cả manh mối, hắn cảm thấy dưới những khuyết điểm này, hắn khó lòng chiến thắng.

Không phải Khánh Chẩn không đủ tự tin, mà vì AI quá mạnh.

Sau một hồi lâu, Khánh Chẩn bỗng thở dài:

"Vẫn không đủ bảo hiểm, đối phương nắm trong tay vệ tinh, tin tức đại bộ phận tòa soạn báo truyền đi đều thông qua vệ tinh. Nếu đối phương phát giác mục đích của chúng ta, trực tiếp cắt đứt ngọn nguồn truyền tin. Cuộc họp báo kia chỉ sợ không thể truyền tới Trung Nguyên và Tây Bắc. Cho nên, chúng ta phải làm tiếp!"

"Ta nên làm thế nào?"

Khánh Nghị hỏi, trước đó Khánh Chẩn từng nói chuyện về vệ tinh, liên minh hàng rào có 9 cái vệ tinh, 1 cái vốn nắm trong tay Vương thị, 1 cái trong tay Hỏa Chủng, 7 cái còn lại trong tay Thanh Hòa.

Hiện giờ Vương thị thống nhất Trung Nguyên, tất cả vệ tinh đều nằm trong tay đối phương, Khánh thị đã sớm bỏ điện thoại vệ tinh, thậm chí cấm khởi động máy.

Nhất là nhân viên tình báo đang ẩn núp tại Trung Nguyên của Khánh thị.

Bởi vì chỉ cần điện thoại vệ tinh khởi động. Đối phương sẽ nhận được vị trí và tin tức, nhân viên tình báo đều là cao tầng, nếu cao tầng đoàn diệt. E rằng tình báo Khánh thị bên ngoài đều bị hủy.

"Ngươi tìm tòa soạn đáng tin nhất xác nhận một chút, xem bọn họ có thể liên lạc với Trung Nguyên hay không."

Khánh Chẩn nói.

Khánh Nghị rời đi để xác nhận. Kết quả đúng như Khánh Chẩn sở liệu, liên lạc giữa Tây Nam cùng ngoại giới đều bị AI chặt đứt.

Tất cả điện thoại vệ tinh đều mất tín hiệu.

Thủ đoạn của đối phương càng thêm tàn nhẫn cùng dứt khoát so với họ tưởng, tựa hồ muốn phế bỏ tất cả thẻ đánh bạc của Khánh thị.

Như vậy, người Trung Nguyên không thể nào biết được “Khánh Chẩn” và La Lam đã đi đàm phán, Tây Bắc càng không.

"Tìm mười binh sĩ tín nhiệm, phân thành nhiều tuyến đường tới hàng rào 144 tìm Nhâm Tiểu Túc… "

Khánh Chẩn nói.

Khánh Nghị sửng sốt:

"Tìm hắn làm gì?"

Khánh Chẩn giải thích:

"Nếu nói trên thế giới này trừ ngươi, ta, Chu Kỳ ra, còn ai nguyện ý liều mạng vì ca ca ta thì chỉ có hai người, một cái là sĩ quan phụ tá Đường Chu của La Lam, một là Nhâm Tiểu Túc."

Khánh Nghị nghĩ nghĩ rồi hỏi:

"Nhị ca, ngươi cảm thấy chỉ cần Nhâm Tiểu Túc nhận được tin, hắn nhất định sẽ tới Trung Nguyên?"

"Ừ… "

Khánh Chẩn gật đầu:

"Hơn nữa, siêu phàm giả có thể cứu La Lam từ trong tay Vương thị không nhiều, lấy thực lực của AI hôm nay, siêu phàm giả cũng phải thần phục trước cỗ máy chiến tranh này. Nhưng nói người có thể cướp người tay tay Vương thị thì Nhâm Tiểu Túc nhất định có mặt trong đó.”

"Như vậy đã đủ chưa?"

Khánh Nghị hỏi.

Khánh Chẩn vẫn như trước lắc đầu, thở dài:

"Có lẽ AI Linh cũng nghĩ tới chuyện này, trước cứ xem thử tin tức có truyền được tới chỗ Nhâm Tiểu Túc không cái đã."

Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện