Đệ Nhất Danh Sách Chương 1249 : Tin Tới



Chương 1249 : Tin Tới





Chương 1249: Tin Tới

Hắn nhìn chiến mã chết bất đắc kỳ tử bên cạnh:

"Mồ hôi nhiều, lưỡi trắng bệch, không ngoại thương, chiến mã chạy tới chết, với cước lực của ngựa biến dị, phải chạy gấp tới năm sáu trăm km mới chết được?"

Là vì không muốn chịu tra tấn nên tự sát? Hay biết mình không thể sống nên mới tự sát một cách thống khoái?

Thế nhưng Hắc Hồ nghĩ mãi cũng thấy có điều không đúng, binh sĩ dưới trướng Khánh Chẩn và La Lam trước giờ nổi tiếng hung hãn không sợ chết.

Mà nhân vật như Đường Chu sao có thể vì sợ hãi tự sát được?

Cái chết này càng giống gián điệp từ sát giữ bí mật hơn!

Dường như đối phương biết đám Hắc Hồ ở gần đó mới liều mạng chạy tới đây phóng đạn tín hiệu trước khi chết.

"Xin lỗi huynh đệ… "

Hắc Hồ thấp giọng nói.

Nói xong, hắn cởi bỏ hết quần áo trên người Đường Chu, tỉ mỉ kiểm tra từng ly từng tí, kết quả vẫn không thu hoạch được gì.

Sau đó, tân binh thấy được Hắc Hồ bắt đầu dùng ngón trỏ và cáp di quanh da thịt Đường Chu.

Lúc di tới bắp chân, Hắc Hồ bỗng cảm giác có điều khác thường, hắn hít sâu một hơi, lần nói nói xin lỗi rồi lấy dao cắt bắp chân đối phương ra.

Trong đó là một ống sắt được thiết kế tinh tế, áp sát xương bắp chân đối phương.

Hắc Hồ xoa tay đầy máu, sau đó mở ống sắt.

Bên trong có một tờ giấy nhỏ: Ngày 5 tháng 7 La Lam đã đi tới hàng rào 61 Trung Nguyên, xin nghĩ cách cứu viện.

Hắc Hồ ngây người, hắn bỗng cảm thấy kính nể vị Đường Chu.

Đối phương không ngủ không nghỉ chạy mấy trăm km, dù chôn vùi tánh mạng cũng phải truyền tin này tới Tây Bắc.

Hơn nữa, ống sắt được đặt giữa cơ bắp và xương, phải moi da xẻ thịt mới để vào được. Hắc Hồ có thể tượng tượng được bao nhiêu khổ đau khi ấy.

Ngược lại có điều khiến Hắc Hồ khó hiểu, trước khi cắt bắp chân đối phương, hắn không thấy miệng vết thương nào cả, mà vết mổ của chim sẻ của chỉ ở tầng ngoài mà thôi.

Bất quá, bây giờ không phải lúc nghĩ những chuyện này.

Hắc Hồ đứng thẳng người, nói với nhóm tân binh:

"Hắn vì cứu chủ mà chết, hy vọng có một ngày các ngươi cũng có được tín niệm kiên định như hắn, cúi chào."

500 tân binh cùi chào, sau đó đem theo thi thể Đường Chu nhanh chóng rút lui.

Bấy giờ, trên một ngọn cây xa xa, một con chim sẻ không bay theo đàn cũng vươn cánh rời đi.

Trong trang viên Bạch Quả, Khánh Chẩn ngồi giữa đại sảnh đã một ngày rưỡi, không ngủ không nghỉ.

Hiện tại hắn chỉ muốn đợi tin tức truyền về.

Thời điểm này, Khánh Nghị chạy vội vào:

"Nhị ca, binh sĩ đóng giữ ở biên giới Cảnh Sơn nói, có một quái vật khổng lồ bỗng nhiên lao ra, trông rất giống thằn lằn. Binh sĩ không thể ngăn nó lại, đạn của súng máy còn đánh chẳng thủng da của nó."

Khánh Chẩn giương mắt nhìn Khánh Nghị:

"Hẳn là quái vật bên trong miệng núi lửa Cảnh Sơn, nó đi đâu?"

"Hướng bắc!"

Khánh Nghị nói.

Khánh Chẩn bỗng nhiên thở phào nhẹ nhõm:

"Tin tức của Đường Chu đã được đưa tới nơi.”

"Có ý gì?"

Khánh Nghị khó hiểu hỏi.

"Tuy ta cũng không biết quái vật kia bị gì nhưng hắn là hậu thủ của AI… "

Khánh Chẩn bình tĩnh nói:

"Hậu thủ này giấu ở Cảnh Sơn lâu như vậy, chứng tỏ nó muốn đối phó Khánh thị ta, nhưng bây giờ tạm thời cải biến kế hoạch, nói rõ có người khiến nó phải thay đổi."

"Vậy Tích Dịch đi phương bắc làm gì?"

Khánh Nghị hỏi.

"Ngăn Nhâm Tiểu Túc đi Trung Nguyên."

"Vậy có phải..."

Khánh Nghị còn chưa nói hết đã phát hiện thần sắc Khánh Chẩn có vô biên cô đơn:

"Làm sao vậy, nhị ca."

Khánh Chẩn quay đầu nhìn Khánh Nghị, nhẹ giọng nói:

"Đường Chu chết rồi."

Từ khi biết được kết hoạch thành công, Khánh Chẩn liền biết kết cục của Đường Chu, bởi vì đây là kế hoạch do chính hắn an bài.

Nhưng điều khiến Khánh Chẩn khổ sở chính là, Đường Chu biết rõ chuyến này Khánh Chẩn cố ý muốn hắn đi chịu chết, nhưng hắn vẫn đi.

"Vậy đại ca được cứu sao?"

Khánh Nghị hỏi:

"Nhâm Tiểu Túc hẳn sẽ đi chứ?"

"Nếu Nhâm Tiểu Túc nhận được tin, hắn nhất định sẽ đến. Nếu ca tiến hành theo đúng kế hoạch thì mọi thứ đều kịp… "

Khánh Chẩn nói:

"Thế nhưng, a Nghị, ngươi phải hiểu, trong chuyện này chỉ cần có một bước sai…”

Chính vì nguy hiểm như thế nên Khánh Chẩn mới muốn cùng La Lam tới Trung Nguyên.

Hiện tại, Khánh Chẩn đã tận lực, còn lại chỉ có thể dựa vào vận mệnh.

Bàn cờ lớn như vậy, Linh đi trước, Khánh Chẩn hí khúc Liên Hoa Lạc. Hai bên dùng thủ đoạn hung ác từ một nơi bí mật chém giết nhau, mà những quân cờ này lập tức sắp được đưa ra ánh sáng rồi.

...

Trong hàng rào 144, Nhâm Tiểu Túc và Dương Tiểu Cận đang ở nhà, xung quanh là quan quân.

Trước mặt họ là một cái bảng đen, trên đó bài giảng của Nhâm Tiểu Túc:

"Chân Thị Chi Nhãn trong tay các ngươi chính là vũ khí của Vu Sư, hết thảy Vu Thuật đều phải thông qua thứ này phóng thích ra được. Hiện tại các ngươi tay cầm Chân Thị Chi Nhãn, nhắm mắt hô hấp, chỉ cần hô hấp một trăm lần là tiến vào được thế giới minh tưởng của bản thân. Tại đây, các ngươi có thể luyện tập Vu Thuật."

Trương Tiểu Mãn ngồi trên cùng bỗng hỏi:

"Thiếu soái, vì sao màu sắc Chân Thị Chi Nhãn khác nhau vậy. Ta thấy của đại lừa dối cùng đám P5092 đều là màu vàng, sao của ta lại màu đỏ?”

Nhâm Tiểu Túc giải thích:

"Màu sắc Chân Thị Chi Nhãn tượng trưng cho đẳng cấp. Dưới bình thường tình huống, đẳng cấp càng cao, Vu Thuật phóng thích càng mạnh. Viên đá màu đỏ trong tay ngươi chỉ đứng sau màu đen của ta thôi.”

Trương Tiểu Mãn nghi ngờ nói:

"Thật hả?"

Đại lừa dối nhìn Trương Tiểu Mãn đầy hâm mộ:

"Thiếu soái, ngươi cho hắn màu đỏ nha. Ngươi đối với hắn thật tốt!”

Vương Uẩn cũng nói:

"Đúng vậy a Trương Tiểu Mãn, chúng ta đều là màu vàng, chỉ có ngươi là đỏ, mau cám ơn Thiếu soái đi."

Trương Tiểu Mãn nhẹ giọng cám ơn Nhâm Tiểu Túc, còn cho Nhâm Tiểu Túc một cảm tạ tệ.

Thế nhưng hắn cảm giác, đám người này đang diễn trò với hắn, chỉ là hắn không có chứng cứ mà thôi!

Chung quy hắn chưa từng tới vương quốc Vu Sư, không thể nghiệm chứng.

Kết quả vào lúc này, một binh lính bỗng chạy tới:

"Thiếu soái, Hắc Hồ trở về, nói muốn gặp ngài."

Nhâm Tiểu Túc nhíu mày:

"Không phải hắn đã dẫn tân binh đi huấn luyện dã ngoại à?”

Binh sĩ không kịp thở đáp:

"Hắn nói mình gặp Đường Chu của Khánh thị, đối phương đã hi sinh vì nhiệm vụ ở Hà Cốc. Hiện tại Hắc Hồ trưởng quan mang theo thi thể của hắn cùng một tin tức cực kỳ trọng yếu về đây."

Sắc mặt Nhâm Tiểu Túc thay đổi, dường như tin dữ luôn tới vào lúc hắn không phòng bị nhất.

Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện