Chương 538: Hoa hoa công tử Trương Bá Luân
Sở Thiên giơ ma pháp ảnh tượng trong tay lên, tỉ mỉ nhìn người nam đó, trầm giọng hỏi: "Bác Đức miện hạ, ngươi nói hẳn là Trương Bá Luân? Hỏa Diệm Chi Phụ - Trương Bá Luân?"
Bác Đức gật đầu, cười nói: "đương nhiên là hắn rồi, nếu không ai có thể hứng thú với người của gia tộc Ma Căn chứ?"
"Hừ!" An Cát Lệ Na sắc mặt không vui, lạnh lùng nhìn trừng trừng Bác Đức.
"Nhìn cái gì mà nhìn? Đừng quên, ngươi còn nợ ta một chuyện nữa đấy!" Bác Đức sớm đã bỏ đi khôi giáp trên người, lúc này đang trong bộ dạng thanh tú mỹ miều, nhìn trừng lại An Cát Lệ Na một cái, sau đó thu lại nụ cười, chính sắc nói với Sở Thiên: "Phất Lạp Địch Nặc, không nói đùa với ngươi nữa, ta không nhận lầm đâu! Rất lâu trước đây, thiên phú hỏa nguyên tố của gia tộc Phượng Hoàng chúng ta chính là được Trương Bá Luân dùng Hỏa Chi Hồn ban tặng cho, hiện tại trong nhà chúng ta còn có họa tượng của hắn"
"Ài, Trương Bá Luân sao lại trở về rồi? Lạp Tắc Nhĩ có khi nào cũng về không" Sở Thiên tự mình lẩm bẩm, sau đó nói: "Các ngươi xem Trương Bá Luân lần này về là có ý gì?"
"Người khác thì ta không biết, có điều Mỹ Nhân Ngư chắc chắn sẽ gặp đen đủi rồi!" Bác Đức lấy ảnh tượng từ trong tay Sở Thiên, tỉ mỉ quan sát.
Sở Thiên không ngạc nhiên khi Bào Uy Nhĩ sẽ gặp phiền phức, ai bảo Mỹ Nhân Ngư đã đồ sát cả tộc Hỏa Thần chứ? Tiêu diệt hết hậu duệ nhà người ta, Trương Bá Luân không đi báo thù mới lạ
Tính kỹ một chút, người bỏ mạng dưới tay Mỹ Nhân Ngư đều không đơn giản, Hải Thần, Hỏa Thần, Đại Địa nữ thần, tính thêm Tư Đặc Ân đã giết Vưu Nhân, như vậy, trong Sáng Thế Cửu Thần đã có bốn người thề bất lưỡng lập với Mỹ Nhân Ngư. Uhm, là ba người, Sắt Mông Đức đã chết rồi. Mỹ Nhân Ngư đã là Thủy Chi Mẫu Thần mới rồi.
Nghĩ tới đây, Sở Thiên cau mày lại, nên chung sống với Trương Bá Luân thế nào? Dựa vào quan hệ của Ái Lệ Ti và Đặng Khẳng, Bố Lôi Trạch và Hỏa Diệm Chi Phụ hoàn toàn có thể làm bạn, nhưng nếu tính từ góc độ của Mỹ Nhân Ngư, hai bên lại trở thành kẻ thù.
Chuyện có liên quan đến phân thân, An Cát Lệ Na không thể để mình ngoài cuộc. Nàng gõ bàn, để Sở Thiên đang trầm tư tỉnh lại, vội nói: "Ngươi định xử lý mối quan hệ với Trương Bá Luân thế nào? Khai chiến, hay là kết liên minh?"
Sở Thiên nheo mắt lại, cười nói: "An Cát Lệ Na miện hạ có ý kiến gì chăng?"
An Cát Lệ Na không hề do dự nói: "với lợi ích của ta, đương nhiên là liên kết với Bào Uy Nhĩ, giết Trương Bá Luân! Nhưng phần thắng không cao!"
Hiện nay, phân thân thứ nhất, thứ hai và thứ sáu của An Cát Lệ Na đã lần lượt chết đi, hiện tại nàng ta chỉ có thể khống chế được hai phân thân trong tay. Ba người còn lại, một người dựa vào Bì Bồng, hai người khác chạy trốn, An Cát Lệ Na quả thực không thể nào chịu đựng được việc Trương Bá Luân cướp đi một phân thân của mình
Sở Thiên lại nhìn sang Bác Đức
Bác Đức nói "Ngươi đừng nhìn ta, ta chỉ lo đánh nhau!"
Sở Thiên thầm tính thực lực của Trương Bá Luân, hắn có lẽ ở giữa Đặng Khẳng và Sắt Mông Đức, cũng có nghĩa là còn mạnh hơn một phần so với Sát Kiếp Giả Mặc Phỉ Đặc. Chỉ là không biết Mỹ Nhân Ngư sau khi thừa kế Thủy Chi Hồn có thể đánh thắng hắn không
"Ta và Khảm Phổ, và cả A Mạt Kỳ cùng đi Mã Lệ Liên Thành một chuyến!" Sở Thiên sau khi suy nghĩ nói
Bác Đức vỗ mạn vào bàn, vội nói "Ta thì sao?"
Sở Thiên xòe hai tay ra "ta đi gặp Trương Bá Luân, không phải đi đánh nhau! Có khảm Phổ và A Mạt Kỳ, đủ để bảo đảm ta không sao rồi. Nữ thần các người ở lại Bố Lôi Trạch đi! Đừng quên câu nói của thần tộc, nam thần phải như Trương Bá Luân! Ngươi có hứng thú gặp một kẻ háo sắc như mệnh là Hỏa Diệm Chi Phụ không?"
………………
Tổng bộ của gia tộc Phất Lạp Địch Nặc ở thành Mã Lệ Liên là vương cung thuở nào của vương quốc Tư Khoa Đặc, sau khi phát hiện phân thân của An Cát Lệ Na, Lỗ Tây Nạp đã đích thân tọa trấn ở đây!
Không gian thông đạo của A Mạt Kỳ trực tiếp mở trên vương tọa, Sở Thiên bay ra thông đạo ngồi xuống vương tọa, mọi người trong chiến điện vương cung sau khi nhìn thấy, lập tức khom người thi lễ, "Gia chủ!"
Khi Lỗ Tây Nạp sống cùng Sở Thiên không có nhiều quy củ như vậy, đến thẳng bên cạnh Sở Thiên, cười nói: "Thúc thúc, cuối cùng người đã đến rồi, thân phận của nam thần đó đã tra rõ chưa?"
"Tra rõ rồi, lai lịch rất lớn, là một trong Sáng Thế Cửu Thần, thủy tổ của hỏa diệm, Trương Bá Luân!" Sở Thiên gõ ma pháp ảnh tượng xuống bàn, hỏi: "Hiện tại họ đang ở đâu?"
"Thì ra là Hỏa Diệm Chi Phụ!" Lỗ Tây Nạp điềm nhiên nhún vai, "Họ đang ở trong thành Mã Lệ Liên, có điều là cái gã Trương Bá Luân ấy cũng thật biết hưởng thụ a!"
"Thế nào rồi? Hắn đã làm gì rồi?"
"Không biết hắn lấy từ đâu ra một khoản tiền lớn, cả ngày chỉ dạo phố uống rượu với An Cát Lệ Na, gặp cái gì quý giá thì mua cái đó, sau khi mua xong thì tặng cho An Cát Lệ Na. Người của tao vốn không cần theo dõi hắn, chỉ cần thấy ở đâu có thương nhân xao động, họ chắc chắn là đang ở đó!"
Nói rồi, Lỗ Tây Nạp giao cho Sở Thiên một tập dày ma pháp ảnh tượng "Thúc thúc xem thử đi, Trương Bá Luân thực chất không tránh nế việc người khác giám sát hắn. Có mấy lần hắn còn cảm ơn những người theo dõi hắn, nói họ cực khổ rồi!"
Sở Thiên cầm lấy ảnh tượng, xem từng bức một
Quốc đô của vương quốc thương nghiệp ngày xưa – thành Mã Lệ Liên tuy đã từng trải qua chiến hỏa, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại vẻ phồn hoa, những ảnh tượng của Lỗ Tây Nạp đều được chụp ở trong những tiệm hàng xa xỉ, nhìn từ trên ảnh tượng, Trương Bá Luân vung tiền như rác, chỉ để lấy lòng An Cát Lệ Na, quả thực có khí độ của một nhân vật phong lưu
Một bức trong đó khiến Sở Thiên có hứng thú, Trương Bá Luân ôm lấy An Cát Lệ Na bước ra cửa chính của một cửa tiệm trang sức châu bảo, An Cát Lệ Na trên người đều đeo toàn bộ những châu ngọc quý giá, còn Trương Bá Luân đầu không quay lại tiện tay ném về sau một thủy tinh tạp
"Thật….con mẹ nó thật có ý nghĩa!" Sở Thiên dở khóc dở cười "hai thần tộc, sao lại có hứng thú với châu báu của con người chứ?"
Lỗ Tây Nạp nghiêm mặt nói: "Thúc thúc, theo điều tra của ta, bất luận là Nhân Thần nào, chỉ cần là nữ nhân, thì đều có hứng thú với châu ngọc!"
Sở Thiên ngạc nhiên, các bà vợ của hắn cơ hồ không có người nào có hứng thú với châu ngọc.
"hiện tại Trương Bá Luân đang ở cửa hàng nào mua sắm?"
"Ba ngày trước họ đã không mua đồ nữa, hình như Trương Bá Luân có hứng thú với sản xuất ở thành Mã Lệ Liên, ba ngày này, họ vẫn ở trong Thôi Xán Lưu Liên!"
"Thôi Xán Lưu Liên? Nữ thần tại thượng! Trương Bá Luân còn hút thuốc phiện sao?" Sở Thiên lắc đầu cười khổ, đây đâu phải là thần, rõ ràng là một hoa hoa công tử, nói đế hoa hoa công tử, Sở Thiên lại nhớ đến Lôi Cát, bởi vì Thôi Xán Lưu Liên trên thực tế chính là sản địa (đặc sản) độc phẩm lớn nhất trên đại lục Huyễn Thú, cũng chính là đất sản xuất độc phẩm của nhà Lôi Cát
"Hắn không những hút thuốc phiện, hơn nữa còn … Thúc thúc người xem ảnh tượng này!" Lỗ Tây Nạp lấy ảnh tượng cuối cùng từ trong lòng ra, phía trên là hai người nam nhân cùng chụp, một là Trương Bá Luân, người còn lại là Lôi Cát!
Lỗ Tây Nạp giải thích: "Trương Bá Luân dường như có hứng thú với hoa Mã Lệ Liên. Cố ý mời Lôi Cát thiếu gia đến, bàn việc làm ăn mua một lượng lớn hoa Mã Lệ Liên"
Sở Thiên nhìn A Mạt Kỳ, rồi lại nhìn Khảm Phổ, sau đó nheo mắt cười "Làm ăn độc phẩm, sao lại có thể thiếu ta được chứ? Đi, chúng ta đi xem thử!"
Không cần người khác dẫn đường, Sở Thiên cũng không cần đến không gian thông đạo của A Mạt Kỳ, mà để Lỗ Tây Nạp tìm một cỗ xe Á Long Thú hào hoa,ngồi lên xe đến Thôi Xán Lưu Liên. Cũng chính là sản địa độc phẩm hắn có ba phần trong đó
Nói là sản địa độc phẩm, nhưng trên bề ngoài, nơi này chính là đại tửu điếm sang trọng cấp chín. Bước lên con đường đón khách được nạm khảm bằng tử kim và đá ma pháp, Khảm Phổ lộ rõ vẻ không thích ứng, hắn nhíu mày lại, thấp giọng nói: "Con người, thật lãng phí!"
Sở Thiên cười ha hả, bước thẳng vào trong sản nghiệp của mình, những bộc nhân trên đường đều biết Sở Thiên, không dám lên tiếng dưới sự thị ý của hắn. Để Sở Thiên tự đi vào phòng khách tròn ở trên tầng cao nhất
Trong phòng vang lên tiếng cười lớn của Lôi Cát, "Ca ngợi kim tệ, Trương Bá Luân đại ca thật là hào sảng! Không cần phí lời nữa! Ta sẽ tặng thêm hai hòm châu bảo, coi như để ca ngợi tiểu thư An Cát Lệ Na!"
"hai hòm làm sao mà đủ? Ít nhất cũng phải hai trăm hòm!" Sở Thiên đẩy cửa vào
An Cát Lệ Na thần sắc chợt biến, có điều nhìn sang Trương Bá Luân, nàng ta lại ung dung cười, dựa vào người của Trương Bá Luân ủy mị cười nói: "Ai da, đây không phải là Long Thần miện hạ sao? Đường đường là Long Thần, sao lại đến những nơi thế này?"
"Ô? An Cát Lệ Na miện hạ không biết sao? Nơi này cũng có phần đóng góp của ta". Sở Thiên ngồi xuống bên cạnh Lôi Cát, huých mạnh hắn một đấm, cười mắng: "Tiểu tử ngươi được đáy, làm ăn còn làm được cả với Hỏa Diệm Phụ Thần!"
"Hắc hắc! Lão đại quá khen! Gia huấn của nhà chúng ta chính là, không cần biết người ta lànhân thú hay vong linh, có thể làm ăn được thì đều là bằng hữu!"
"Ha! Câu nói này hay lắm! Long Thần miện hạ, ta chính là Trương Bá Luân!" Trương Bá Luân có chút khác với ảnh tượng, lúc này hắn không mặc chiến giáp, mà mặc một trường bào quý tộc màu đỏ lửa. tóc cũng mọc dài hơn, để cột tóc đuôi ngựa sau đầu, dung mạo cũng là một thanh niên tiêu sái chừng ba mươi tuổi, nhìn ra không khác với những quý tộc phong lưu ở đế đô
"Ha ha, sớm đã nghe đại danh của Trương Bá Luân miện hạ, hôm nay được gặp, đúng là may mắn a!" Sở Thiên khép hai tay trước ngực, cười nói: "không biết Trương Bá Luân miện hạ đã gặp qua Đại Đại Phụ Thần chưa, thời không ảnh tượng của ta đã ghi lại một số chuyện liên quan đến Sắt Mông Đức miện hạ, ngài…"
"Vô vị! Thật vô vị!" Trương Bá Luân xua tay, ngắt lời của Sở Thiên, sau đó dùng hai ngón tay kẹp ly rượu trên bàn, khẽ đưa đến miệng của An Cát Lệ Na, "Có mỹ nhân làm bạn, mỹ tửu trước mắt, Long Thần miện hạ sao lại đem những chuyện chém chém giết giết ra kể làm gì? Đây chẳng phải phá hỏng phong cảnh hay sao?"
Đôi môi đỏ của An Cát Lệ Na khẽ nhấp rượu, sau đó cười nói: "Đúng vậy, Trương Bá Luân đại ca quả nhiên hiểu chuyện hơn ngươi nhiều!"
"ha ha! Mỹ nhân nàng mới là người hiểu chuyện!" Trương Bá Luân đặt ly rượu xuống, khẽ cúi đầu hôn vào tai của An Cát Lệ Na, sau đó hít một hơi thật sâu, "Tốt hơn đừng nên uống rượu nữa"
"tại sao"
"bởi vì mùi rượu của những thứ rượu trần tục này, chỉ lăng mạ hương khí trên người nàng"
Sáng Thế Thần sao lại tạo ra một tên khốn kiếp như vậy chứ? Sở Thiên nhớ đến các tình địch đã cùng hắn theo đuổi Sắt Lâm Na hồi còn ở đế đô, đều có những đức hạnh này!"
Khẽ nâng ly rượu, Trương Bá Luân thị ý Sở Thiên cụng ly, sau đó cười nói: "Nếu như Long Thần miện hạ đã đích thân tới đây, ta cũng giảm chút phiền phức rồi, ha ha, ta đang có một chuyện muốn nhờ Long Thần miện hạ đây!"
Sở Thiên cười mời Trương Bá Luân nói ra
Trương Bá Luân khẽ vuốt ve mái tóc dài của An Cát Lệ Na, hứng chí nói: "Nghe danh đệ nhất mỹ nữ Thú Thần tộc là Bào Uy Nhĩ miện hạ có thâm tình với miện hạ, Long Thần miện hạ có thể dẫn tiến cho ta không? Để một kẻ lưu lạc bên ngoài như ta, có thể thường ngắm tuyệt đại dung nhan của đệ nhất mỹ nhân hiện nay?"