Dị Giới Thú Y Chương 564: QUÁI VẬT

Chương 564: QUÁI VẬT

 

 


Con Toản Địa Long căm giận trừng mắt nhìn Sở Thiên, dẫn bọn quái thú quay đầu đi.

Sở Thiên nhắm mắt, không biết nên cười hay khóc, con rồng đó lại dám trứng mắt với hắn? Đùa kiểu gì vậy chứ, chẳng lẽ con rồng đó không nhận ra Kinh Cức Long Hoàn trên đầu Sở Thiên?

Sở Thiên tha cho tên Toản Địa Long đó, vì hắn không biết Kinh Cức Long Hoàn, hơn nữa cũng không biết nam nhân nhắm mắt đứng trước mặt hắn là chủ nhân của bầu trời, thần của ngàn vạn loại rồng. Thậm chí hắn cũng không biết người đứng cạnh Sở Thiên, là chủ nhân của hải dương.

"các ngươi còn muốn đi sao? Hừ!" Bào Uy Nhĩ đảo đôi mắt đẹp, nhìn theo bóng của cong Toản Địa Long.

Đột nhiên, đất xung quanh biến thành nước biển, ùng ục, ùng ục, bọn quái vật kia không chuẩn bị, con nào con nấy uống đến mấy ngụm nước biển.

"Phì phì" Toản Địa Long quay đầu lại, phẫn nộ quát: "Đây là yêu pháp gì vậy? không ngờ dám đánh lén chúng ta"

Mỹ Nhân Ngư và Sở Thiên cùng sững sờ, đồng hóa của Tứ trọng thần lực lại bị gọi là yêu pháp? Thật không biết bọn quái vật này là hiểu biết thấp kém, hay căn bản không phải là thần tộc.Nhìn kỹ, cách mà con Toản Địa Long và bọn thuộc hạ dùng để đối phó với nước biển cũng thật lạ hết sức, những thần tộc cấp cao như Sở Thiên, đều đồng hóa nước biển ở khắp nơi tràn tới, biến nó thành nguyên tố bản mệnh, như vậy không những có thể thích ứng với hoàn cảnh đại dương, hơn nữa khi đồng hóa còn có thể tu luyện thần lực, nhưng bọn Toản Địa Long lại tạo ra một tầng giáp quang bảo vệ cơ thể, đẩy nước biển ra xa.

Nhìn giáp quang của bọn chúng, đặc biệt là của con Toản Địa Long nọ, giáp quang quanh người hắn có màu đỏ nhạt, vốn dĩ biểu trưng cho tứ trọng thần lực, nhưng giáp quang này không có lấy một tia dao động thần lực. Hơn nữa chủ nhân của nó còn không biết đến tứ trọng thần lực là đồng hóa, điều này….

Sở Thiên và Mỹ Nhân Ngư liếc nhìn nhau, cùng nghĩ thầm: "Tốt mã dẻ cùi!"

(tốt vẻ bên ngoài)

"các huynh đệ, bọn chúng biết yêu pháp, mau…" Toản Địa Long lớn tiếng kêu gọi, nhưng lời của hắn mới nói được một nửa, nước biển đã bị kết dính, giống như bị vứt vào nhựa cao su vậy, chẳng bao lâu sau bọn quái vật kia đã không nhúc nhích gì được nữa.

Mỹ Nhân Ngư hừ nhẹ một tiếng, nước biển run lên, bọn Toản Địa Long bị ngất xỉu đi, sau đó mỹ nhân ngư giải trừ tứ trọng đồng hóa, nói với Sở Thiên: "ngươi kiểm tra bọn chúng xem."

Sở Thiên cầm dao phẫu thuật tiến lên trước, kiểm tra kỹ một lượt, rồi nói: "Là Toản Địa Long thuộc long tộc chúng ta, tinh hạch, thần cách đều là tứ trọng, nhưng cơ thể bọn chúng rất…" Nghĩ kỹ, Sở Thiên dùng một từ vô cùng cổ quái: "Thô ráp! Không giống cơ thể của thần tộc thuần túy, hơn nữa bộ dạng không biết đến tứ trọng đồng hóa của hắn, có lẽ là một người chỉ có tứ trọng thần lực mạnh, chứ không phải là một vị cao thần"

Mỹ Nhân Ngư tiến lên trước, muốn kêu Toản Địa Long tỉnh dậy để thẩm vấn, Sở Thiên ngăn cô ta lại, cười nói: "Biểu tỷ, cứ coi như bức cung chưa chắc hắn đã nói thật, không bằng… chúng tai đi theo bọn chúng, đích thân xem thế nào?"

"Ngươi định làm như thế nào?" Mỹ Nhân Ngư kinh ngạc hỏi

Sở Thiên phất tay gọi A Mạt Kỳ, "ngươi còn nhớ năm đó ta giấu phán quyết đao vào chân Lạp Phu như thế nào không, ha ha, đầu của con Toản Địa Long này cũng đủ lớn rồi, ta và biểu tỷ vào trong nhẫn, ngươi giấu vào cơ thể hắn để chúng ta thâm nhập vào nơi ở của hắn"

"không thành vấn đề, thưa ông chủ"

Sở Thiên và Mỹ Nhân Ngư đã chui vào trong nhẫn, nhưng A Mạt Kỳ lại vô tình đánh thức Toản Địa Long, nhân lúc hắn đang mơ mơ màng màng, liền mở một thông đạo trong cơ thể hắn rồi chui vào trong

"Các huynhh đệ, dậy hết đi, bọn quái vật biết yêu pháp kia đi hết rồi" Toản Địa Long cẩn thận nhìn xung quanh, yên tâm gọi lớn

Thấy các huynh đệ đều chưa tỉnh dậy, hắn dùng đuôi làm một sợi dây, đánh thức mọi người, "Nhanh lên, sắp tới thời gian đóng cổng rồi"

Vừa nói, hắn bắt đầu thở gấp, da cũng hồng lên, nhìn như người thiếu dưỡng khí vậy

Có mấy con quái vật càng mát tập trung, dường như bị nghẹn vậy, ngã xụi lơ lên mấy con quái vật khác

Toản Địa Long không kịp nghĩ tới sự có mặt của bọn Sở Thiên, nếu còn không về, không những huynh đệ hắn, có lẽ cả hắn cũng bị nghẹt chết "Cõng những huynh đệ bị ngất xỉu lên, chúng ta đi mau"

Nói xong, hắn dẫn đầu chui vào lòng đất, mở ra một đường đi dưới lòng đất, bọn quái vật ở sau vội vàng đi theo.

Sở Thiên ở trong nhẫn nên không cảm giác được những chuyện xảy ra bên ngoài, nhưng A Mạt Kỳ thì vô cùng bối rối, vì hắn cảm nhận được, sức lực của Toản Địa Long đang bị hao tổn, mà tốc độ lại rất nhanh. Nghe tiếng hắn thở, giống như là một người phải lao động cật lực cả ngày vậy

Cả đoàn quái vật đi như bay, so với thần tộc mà nói, tốc độ như vậy không nhanh lắm, A Mạt Kỳ tính nhẩm về thời gian, khoảng mười mấy phút sau, Toản Địa Long dừng lại, chỉ nghe hắn lo lắng hét lớn: "Mau mở cổng, long tộc A Lý Đa đã trở về!"

Sau đó A Mạt Kỳ không nghe thấy tiếng mở cổng, những dựa theo bí pháp không gian mà Sáng Thần ban cho, hắn cảm giác được Toản Địa Long vượt qua một màng chắn không gian, bước vào một không gian cổ quái

Vừa tiến vào không gian này, A Mạt Kỳ chợt run lên, nhưng trong nháy mắt, khi đã lĩnh hội được giữa sống và chết, hắn bình tâm trở lại

Hắn cảm thấy được thần lực của mình đã bị khống chế, mười hai cánh vàng mang theo sau lưng đột nhiên mở ra, mà A Mạt Kỳ lại đang ở trong cơ thể của A Lý Đa, mọi chuyện sẽ đổ bể hết!

Không gian này khống chế thần lực! Tâm tư A Mạt Kỳ thay đổi thật nhanh, bây giờ ông chủ và Hải vương đang ở trong nhẫn, tuyệt đối không thể lộ hình, hắn cắn răng chế ngự sức mạnh này, nhưng khống chế không nổi nữa rồi, Sáng Thần chúc phúc trên cơ thể A Mạt Kỳ cũng không cầm cự được bao lâu

Lẽ nào không gian khống chế này là do Sáng Thế thần bố trí?

A Mạt Kỳ cắn răng chống đỡ, nghe thấy tiếng con Toản Địa Long thở hổn hển, nói: "May mà về kịp, nếu không phải bỏ mạng ở bên ngoài rồi, hừ, yêu pháp của bọn quái vật kia thật lợi hại"

"Đúng vật, đại ca, trước đây chưa từng thấy quái vật nào mạnh như vậy, hừ, làm nghẹt chết huynh đệ chúng ta"

"hôm nay mạng lớn, thoát được trở về, sau này không thể để sự việc như vậy xảy ra nữa, được rồi, các huynh đệ ai về nhà nấy, ta phải đi nói với lão gia tử một câu, sau đó tối nay sẽ đi báo cáo"

Sau đó là âm thanh cáo biệt của tất cả đám quái thú

Toản Địa Long lầm b ầm mấy câu, sau đó hắn bỏ đi, thân thể to lớn của hắn cứ bước một bước lại run lên, làm áp lực của A Mạt Kỳ ở trong cơ thể hắn càng nặng hơn

Cuối cùng, sau khi đi được khoảng bảy tám trăm bước, không gian khống chế thần lực ở đây đã thắng được A Mạt Kỳ

Ầm! Phốc! 

Chân sau của con Toản Địa Long bị nổ tung, máu văng tung tóe, hắn kêu đau ầm trời, hắn quay đầu, cuộn mình lên chân sau, kêu cứu: "Cứu mạng, ta lại trúng phải yêu pháp của bọn quái vật nữa rồi"

Sau khi chân sau của Toản Địa Long bị nổ tung, một bóng người xuất hiện từ bên trong chân hắn

Bay tốc độ cao là bản năng của lôi ưng, không cần có thần lực, A Mạt Kỳ cũng có thể khiến cho người thường không thề nhìn thấy bóng dáng của hắn

Vì vậy Toản Địa Long chỉ cảm thấy phía sau có một cái bóng vụt qua, sau đó không phát hiện thêm gì nữa

Nghe tiếng kêu cứu, một tốp quái vật xuất hiện, nhưng khi đó A Mạt Kỳ đã mang theo chiếc nhẫn bay lên cao rồi, hắn nhanh chóng quét mắt thăm dò tứ phía, ở đây là một dãy núi, thực vật tươi tốt, nổi lên trên màu sắc xanh tươi là đủ các màu sắc: đỏ, lam, vàng, đen của các loài hoa

Không kịp xem xét kỹ hơn, A Mạt Kỳ chọn một tán cây tươi tốt nhất, chắc chắn rằng ở đó không có nguy hiểm gì rồi đáp xuống

Ẩn nấp trong đám cây cối cũng không cần đến thần lực, bởi vì một A Mạt Kỳ sống lâu năm cạnh long tộc, tự hắn cũng có cách để bảo vệ mình

Nhanh chóng dùng lá cây để che một khoảng không gian nhỏ, A Mạt Kỳ nhìn lướt qua vòm lá, cách đó không xa, bọn ma thú đang khiêng Toản Địa Long A Lý Đa hướng về một đỉnh núi, nhưng dưới chỗ hắn ẩn nấp lại không có một bóng người nào, thậm chí không có cả một cánh chim bay qua

Lúc này A Mạt Kỳ mới yên tâm tháo chiếc nhẫn ra, nhưng hắn lại phát hiện ra rằng, chiếc nhẫn không thể hoạt động ở khu vực ma pháp này, A Mạt Kỳ quyết định, cố sức chặt đứt chiếc nhẫn, lúc này Sở Thiên và Mỹ Nhân Ngư mới chui ra được.

"Hả, thủy chi hồn của ta bị khống chế rồi…."Mỹ Nhân Ngư kêu lên đầy kinh ngạc, nhưng thấy A Mạt Kỳ ra dấu liền im lặng

Sở Thiên cũng bình tĩnh lại, nói nhỏ: "A Mạt Kỳ, xảy ra chuyện gì vậy?"

"Hình như chúng ta đang ở trong một không gian khống chế thần lực, không chỉ Thủy Chi Hồn của Hải vương bệ hạ, mà cả Sáng Thần chúc phúc của ta cũng bị khống chế." A Mạt Kỳ lại ra hiệu cho Sở Thiên nói nhỏ: "Theo quan sát của ta, không chỉ có chúng ta bị khống chế, tất cả ma thú ở đây đều bị khống chế"

"nói như vậy nghĩa là bây giờ tất cả chúng ta đều là người bình thường?"Sở Thiên nheo mắt, "A Mạt Kỳ, ngay cả sức lực để giữ nguyên hình dạng ngươi cũng không còn nữa sao?"

"Ha ha, không còn nữa"

"biểu tỷ, ngươi thì sao?"

Mỹ Nhân Ngư cử động hai chân, "Bây giờ là bản thể của ta, không phải hình thái được biến thành" Sau khi ra khỏi nước, đuôi cá biến thành hai chân, đây là bản năng thiên phú của Nhân ngư.

"không, tại sao ta vẫn có cảm giác còn thần lực?" Mỹ Nhân Ngư sờ lên ngực, ở đó đeo một dây chuyền không gian, không ngờ, dây chuyền vốn bị khống chế liền mở ra, nhưng tất cả các thứ trong đó không thể lấy ra, trừ Vạn Thú Ấn.

Sở Thiên nhìn Mỹ Nhân Ngư giơ Vạn Thú Ấn lên, còn sợi dây chuyền vì mất sự bảo vệ của Vạn Thú Ấn đã bị đóng lại, thốt lên: "Ở đây chỉ có Vạn Thú Ấn mới dùng được!"

Mỹ Nhân Ngư mỉm cười gật đầu, đột nhiên, nàng phát hiện cành cây Sở Thiên ngồi đã bị nứt, ở đó có một con vật nhỏ chui ra

Trắng trắng, mập mập, mắt to, mũi nhỏ, hai cái tai dài, đợi nó chui ra, Mỹ Nhân Ngư mới phát hiện, đầu và cơ thể nó dính liền vào nhau thành một khối, giống như một cục thịt, không có tay, chỉ có hai chân tròn, ngắn, có móng vuốt.

Con vật nhỏ ấy dùng chân cào vào vỏ cây, đôi mắt mơ màng, sau khi ngáp một cái mới mở hẳn ra, vừa thấy Mỹ Nhân Ngư ngồi đối diện, đột nhiên biến sắc: "Cứu mạng, có quái vật"

 

 

Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện