Cả lầu 7 toàn bộ để thông thành một gian phòng cực lớn, mọi thứ bài trí trong phòng đều rất cổ kính, đại khí mà không mất đi ưu nhã.
Khuất Dịch đứng ở cửa sổ chắp tay nhìn xa xăm, bóng lưng gầy gầy lộ ra vẻ nhu nhược thương cảm.
Phong Dực đi tới, "ba" một tiếng đưa tay khoác lên vai hắn cười hắc hắc nói: "Khuất đại thiếu gia, gia gia ngươi (1 câu chửi), lần trước ta gọi ngươi lại làm bộ như không nhận ra ta..." Phong Dực vừa nói xong, Khuất Dịch tựa như con thỏ kinh hãi lui về phía sau hai bước, trên khuôn mặt điên đảo chúng sanh hiện lên vẻ kinh sợ, tay nàng niết lan hoa chỉ cả kinh nói: "Ngươi, ngươi thật không có lễ phép, ta và ngươi rất quen thuộc sao?" Nếu không phải nhận định Khuất Dịch là thân nữ tử thì nhìn bộ dạng làm dáng nam không ra nam nữ không ra nữ này của hắn chắc ngay cả cơm ăn hôm qua cũng nôn ra hết, nhưng mà, thay đổi này cũng quá lớn đi, Phong Dực trong lòng có dự cảm bất hảo. " Ở Ô Giang thành ngươi còn thiếu ta một vật, ngươi sẽ không quên chứ." Phong Dực vừa nói vừa đánh giá Khuất Dịch trước mặt, không sai, bộ dạng giống nhau như đúc, thậm chí ngay cả nốt ruồi son nho nhỏ bên tai trái cũng giống nhau, chẳng qua là ánh mắt kia... "Ô Giang thành? Ngươi nói gì, Khuất thị chúng ta mặc dù có phân bộ bán đấu giá ở nơi đó nhưng ta chưa từng đi tới đó." Khuất Dịch bực bội nói, nhưng vừa nói xong sắc mặt lại đột nhiên biến đổi, nghi thanh hỏi: "Ngươi nói tại Ô Giang thành từng gặp ta, là một người hình dáng giống ta như đúc?" Phong Dực lúc này đã nhìn ra chút manh mối, ở Ô Giang thành hắn gặp Khuất Dịch vô cùng xinh đẹp, khí chất cử chỉ cực kỳ ưu nhã, phong thái nhanh nhẹn, ánh mắt ôn hòa nhưng nội liễm khí thế lăng lệ. Còn người này mặc dù cùng nàng bộ dạng giống nhau như đúc, trên người cũng có khí chất ưu nhã của đại gia tộc nhưng giọng nói động tác hết sức nữ tính, ánh mắt lại dịu dàng ướt át, quan trọng nhất là trên người hắn ngửi thấy mùi Thanh Phong lộ chứ không có hương vị xử nữ thơm ngát. "Ngươi có một muội muội song sinh?" Phong Dực chợt hiểu ra, từ đầu tới đuôi chính là bị nha đầu kia lừa gạt. "Di, ngươi biết nha đầu Khuất Nguyệt kia là nữ nhi? Nàng trước kia thường xuyên dùng thân phận của ta nhưng không người nào có thể nhìn ra nha, là nàng nói cho ngươi sao, xem ra quan hệ của nàng với ngươi thật sự không đơn giản." Khuất Dịch lải nhải nói. "Vậy ngươi là nam hay nữ?" Phong Dực đảo cặp mắt hỏi. "Nói nhảm, Bổn thiếu gia đương nhiên là nam nhân? Ta nếu thành nữ nhân thì mấy tâm can bảo bối của ta chắc cũng muốn tan nát cõi lòng a." Khuất Dịch tay niết lan hoa chỉ phẩy trước mặt Phong Dực một cái, một cơn gió mang theo mùi thơm lan tới, lúc trước ở trên người Khuất Nguyệt (nguyên văn là Khuất Nguyệt nhưng có lẽ phải là Khuất Dịch mới đúng) thì còn cảm thấy dễ ngửi, chẳng biết tại sao hiện tại trong dạ dày như phiên giang đảo hải, nữ nhân đế đô mắt bị mù a, loại ẻo lả như thế này mà cũng có người ái mộ, tìm nam nhân hay tìm tỷ muội a. "Đúng rồi, Khuất Nguyệt nha đầu kia thiếu ngươi thứ gì? Ta thay nàng trả là được." Khuất Dịch lúc này tựa như rất quen thuộc đi tới khoác tay lên vai của Phong Dực.
Phong Dực không chút dấu vết né ra nói: "Nàng thiếu ta một tấm thượng khách hắc tinh tạp..." Còn có một lão bà, ngươi có trả được không? Phong Dực trong lòng nói thêm một câu. "Cái này thực dễ dàng thôi, ngươi nếu còn có cái gì cần bản thiểu gia nhất định hỗ trợ hết sức." Khuất Dịch cười nói, một nụ cười quyến rũ khiến Phong Dực toàn thân da gà vừa lặn lại lần nữa xuất hiện.
Phong Dực đem các loại ma pháp quyển trục trống cần thiết nói ra, không lâu sau một tấm thượng khách hắc tinh tạp cùng một đống ma pháp quyển trục trống đã bày tại trước mặt hắn.
Phong Dực khoát tay một cái đem đống đồ trước mặt thu vào trong không gian âm sát tàm ti giáp.
Khuất Dịch đứng bên cạnh ánh mắt chợt lóe, xem ra vị bằng hữu này của muội muội thực không đơn giản a, không biết ma pháp quyển trục trống này là chính bản thân hắn dùng hay là mua cho người khác, theo nhãn quang nhìn người của hắn thì tám chín phần mười là chính bản thân hắn dùng.
Lúc này Khuất Dịch đột nhiên nhớ tới một đoạn thời gian trước, chi nhánh ở Ô Giang thành có bán đấu giá một ma pháp quyển trục cấp Hoàng Kim, nghe Nhạc chưởng quỹ nói là một thanh niên tên Phong Dực bán ra, diện mạo hắn miêu tả cùng nam nhân trước mặt này tựa hồ không sai biệt lắm. Khuất Dịch trong lòng vừa động lập tức hỏi: "Ta còn chưa biết ngươi tên là gì a?" "Ta tên Phong Dực, Khuất thiếu gia, đa tạ ngươi đã hỗ trợ, ta còn có việc nên phải đi trước." Phong Dực không muốn ở lại nơi này thêm một khắc nào, tên Khuất Dịch này thật sự rất yêu mị, hình dáng xinh đẹp thì cũng thôi đi nhưng ngay cả tính cách cũng nữ hóa như vây thì thực khiến hắn chịu không nổi, nữ nhân thích hắn khẳng định khẩu vị có vấn đề.
Khuất Dịch "Đôi mắt đẹp" sáng ngời kéo Phong Dực lại nhiệt tình nói: "Thì ra ngươi chính là người gửi bán ma pháp quyển trục cấp Hoàng Kim ở Ô Giang thành Phong tiên sinh sao, đây chính là trong lịch sử bán đấu giá thu được số kim tệ cao nhất từ trước tới giờ 'ba nghìn chín trăm vạn kim tệ ' a, trừ đi phí thủ tục năm phần trăm, hiện tại kim tệ còn lại hằn là đã chuyển vào kim tạp của ngươi." Phong Dực như bị điện giật rụt tay lại đặt ở sau lưng lắc lắc miễn cưỡng cười nói: "Khuất thiếu gia, ta thực sự có chuyện, tái kiến." "Vậy ta cũng không cưỡng cầu, để ta tiễn ngươi." Khuất Dịch tựa hồ cũng nhìn ra Phong Dực không muốn ở lại, tự mình tiễn đến tận cửa lầu một. "Đúng rồi, Phong tiên sinh, mười ngày sau Khuất thị hội bán đấu giá sẽ cử hành một buổi đấu giá lớn, đến lúc đó sẽ đấu giá rất nhiều kỳ trân dị bảo mong Phong tiên sinh có thể tới tham gia." Khuất Dịch vừa nói vừa đưa tay vén tóc bên tai về phía sau. "Có thời gian nhất định sẽ tới." Phong Dực thấy động tác này khóe miệng không khỏi một trận co quắp, hắn nói xong một câu này liền chạy trối chết tựa hồ phía sau có dã thú hung mãnh đuổi theo hắn vậy.
Khuất Dịch nhìn bóng lưng Phong Dực khuôn mặt lộ ra vẻ đăm chiêu, một lúc sau mới quay người lại trong miệng lẩm bẩm nói: "Thật là không biết thưởng thức, nam nhân xinh đẹp như ta vốn không phải là người trong thế tục, vẫn là mấy tiểu bảo bối của ta hiểu ta thôi." Mấy lời này đúng lúc bị một nam nhân viên nghe được, hắn lập tức chạy thẳng vào phòng vệ sinh ói mất nửa ngày. Truyện được copy tại TruyệnYY.com Phong Dực thở ra một hơi trọc khí, lau mồ hôi, thế gian này thật đúng là thiên kỳ bách quái loại người nào cũng có a, có nữ tử tính cách thô lỗ có nam tử âm nhu tới mức phát run, đều làm cho người ta không chịu nổi.
Tùy tiện tới một quán cơm ăn thật no sau đó Phong Dực đổi lại y phục đi về phía hoàng gia Đồ Thư Quán. Hắn trực tiếp chạy thẳng tới tầng dưới cùng, đi tới trước cuốn sách Lăng Tuyết ẩn thân Phong Dực phóng ra ý thức cảm ứng nhưng lại phát hiện không thể tiến vào bên trong, hắn liền quay sang cầm mấy cuốn sách lần trước chưa xem xong tiếp tụp đọc.
Cũng không biết trải qua bao lâu, bên ngoài đột nhiên có tiếng bước chân từ xa đến gần, một thân ảnh mặc ma pháp bào hỏa hồng sắc như một đoàn hỏa diễm xuất hiện ở xuất hiện ở trước cửa. " Vẫn có người đến tầng này sao?" Phong Dực trong lòng nghĩ, hắn theo bản năng ngẩng đầu vừa lúc thấy một đôi mắt xinh đẹp đang nhìn về phía mình, hai người nhất tề cả kinh.