Chương 579: Chuẩn Bị Mất Mặt (2)
Quân Vô Tà nói: “Ngày mà ta rời khỏi phân viện Phục Linh, mang trên mình vô số tiếng xấu, nếu ta trở về nhất định phải xóa sạch tất cả những điều này, đường đường chính chính trở về.”
Cố Ly Sinh sửng sốt, lập tức thu lại nụ cười trên mặt, thay vào đó là sự áy náy.
Trong khoảng thời gian này Quân Vô Tà làm cách nào sống trong học viện Phong Hoa, hắn không phải không biết, hắn đã từng nghĩ tới trước cứ để cho Quân Vô Tà trở về, nhưng trước khi chưa hoàn thành thuật phục linh, thân phận Quân Vô Tà bại lộ quá sớm chỉ mang đến cho nàng phiền toái không cần thiết.
Dù sao thuật phục linh trong đám đệ tử đã có địa vị rất cao, nếu như hắn đường đột nói Quân Vô Tà có thể cải tạo thuật phục linh, cho dù có phải đích thân hắn nói hay không, người bên ngoài đều sẽ không tin tưởng, không nói đến không thiếu kẻ nhục mạ và nghi vấn Quân Vô Tà, những người rất có hứng thú với thuật phục linh cũng sẽ nhân cơ hội này tiếp xúc với Quân Vô Tà, có thể lôi kéo.
Nếu như gặp phải người lòng dạ xấu xa lại càng không biết sẽ làm ra những việc điên rồ nào.
Thuật phục linh đối với thế nhân thật sự có sức mê hoặc quá lớn.
Bởi vì lo lắng nhiều thứ, cũng bởi vì Quân Vô Tà vô ý trở lại phân viện Phục Linh, Cố Ly Sinh mới không có động tác gì.
Nhưng bên trong học viện, phong ba về Quân Vô Tà ngay đến cả hắn nghe cũng cảm thấy chói tai.
“Ngươi yên tâm.”
Cố Ly Sinh hít sâu một hơi, đứng dậy: “Ta nhất định sẽ để cho ngươi quang minh chính đại trở lại phân viện Phục Linh, những thứ bẩn thỉu kia ta cũng sẽ khiến nó hoàn toàn biến mất, chuyện này cứ giao cho ta xử lý, ta sẽ khiến cho ngươi thỏa mãn.”
Quân Vô Tà khẽ gật đầu, lời Cố Ly Sinh vừa hay trùng với ý nàng.
Quân Vô Tà nàng phải phản kích, cũng không chỉ là vì chính danh của mình đơn giản như vậy.
Nàng muốn trước mặt tất cả đệ tử học viện Phong Hoa, hung hăng quất vào miệng những kẻ nhàn rỗi kia!
Như vậy mới vui vẻ!
“Ngày mai, ngày mai ta liền sắp xếp mọi việc ổn thỏa, ngươi hãy cứ yên tâm chờ đợi là được.” Cố Ly Sinh trịnh trọng hứa hẹn.
Quân Vô Tà cúp mắt xuống suy nghĩ.
Ngày mai?
Theo như Phạm Cẩm nói, ngày kia người của Thụy Lân quân sẽ tới học viện Phong Hoa, ngày mai đúng là một thời cơ tốt, vừa hay có thể dễ dàng đem mọi chuyện móc nối lại.
Trò hay còn tiếp diễn, mới đến phần đặc sắc, không phải sao?
“Được.” Quân Vô Tà khẽ gật đầu, trước khi chuẩn bị đi, đặt một quyển sách sớm đã viết xong lên bàn sách của Cố Ly Sinh, sau đó rời đi không quay đầu lại.
Cố Ly Sinh mở cuốn sách ra, liền khiến cho hắn mở to hai mắt nhìn, ngừng thở.
Chữ viết xinh đẹp trên cuốn sách, từng chữ từng chữ khắc sâu vào trong lòng hắn.
Đây là phương pháp chủ yếu cải tạo thuật phục linh, mà những thứ này, hắn vừa nhìn liền biết được trong đó có ý nghĩa sâu xa!
“Quân Tà, ngươi thật làm ta vui mừng không ngừng, chết tiệt… Tiểu gia hỏa này, thực sự là… Quá thần!” Một hơi thở lật xong cả quyển sách, Cố Ly Sinh đã đầm đìa mồ hôi, hắn ngồi dựa trên ghế, ngửa đầu, khóe miệng mang theo ý cười vui mừng lại kích động.
Hắn lượm được bảo bối lớn rồi!
Sau khi rời khỏi thư phòng Cố Ly Sinh, Quân Vô Tà liền đi ra khỏi phân viện Phục Linh. Phân viện Phục Linh lác đác mấy mống đệ tử thấy Quân Vô Tà xuất hiện, từng ánh mắt sắc như dao, hận không thể tạo thành mấy lỗ thủng trên người Quân Vô Tà.
Nhân duyên của Lý Tử Mộ ở phân viện Phục Linh cũng không tốt, bởi vì Cố Ly Sinh vô cùng thiên vị Lý Tử Mộ, khiến cho hắn bị không ít đệ tử phân viện Phục Linh ghen ghét, nhưng loại ghen ghét này không thể khiến họ thờ ơ với cái chết của Lý Tử Mộ, một người có can đảm hại chết người của phân viện Phục Linh, cho dù thế nào bọn họ cũng không thể ưa được.