Houshin Engi Chương 04 : Thái Công Vọng quay lại,câu cá ở đất Tây Kỳ (1)

Houshin Engi Tập 01 Chương 04 Part 01

Chương 04 : Thái Công Vọng quay lại,câu cá ở đất Tây Kỳ (1)
Bởi vì hoàn toàn không có kẻ địch đuổi theo vì vậy đám người Thái Công Vọng cũng giảm tốc độ bay lại.Hơn nữa,thể lực của Tứ Bất Tượng cũng gần như đạt đến giới hạn.
Bọn họ thu hẹp đến mức có thể nói chuyện được.
“Được rồi,cho nên [ Nhiệm vụ đại tác chiến một hơi đánh tan Đát Kỷ hoàn toàn ] kết thúc trong thất bại.”
“Tôi không muốn sau khi kết thúc lại lấy cái tên kỳ quái như vậy ! Một chút khẩu vị đặt tên cũng không có ! Tôi lại đá ngài xuống bây giờ !”
“Lúc bay trên không trung mà cô nói như vậy,thật sự làm cho người khác rất sợ hãi đó…Tiếp theo,chúng ta cũng không thể vĩnh viễn ở trên trời bay vòng qua bay lại được.Tôi muốn quyết định điểm đến tiếp theo.”
Thái Công Vọng mở ra bản đồ nhà Ân khi đang ngồi ở trên người Tứ Bất Tượng.
“Nếu cách làm tắt đã thất bại.Chúng ta cũng chỉ có thể tấn công trực tiếp một lần nữa.Nói tóm lại,cứ tới nhà Chu trước đi đã.”
Nói chính xác hơn là đến nơi mà vương triều nhà Chu được dựng nên ——Một trong những nước phụ thuộc của nhà Ân là Tây Kỳ.
Bây giờ Tây Kỳ do một nhân vật được gọi là Cơ Xương cai quản.Hắn ta không phải là chư hầu bình thường mà là một trong 4 đại chư hầu được người ta gọi là Tây Bá Hầu.Về chính thức,người này có mấy trăm chư hầu dưới cờ của mình.
“Đúng,đúng vậy.Chúng ta phải bảo Cơ Xương khởi binh nhỉ…Ta chỉ cần tới xúc giục hắn ta,chắc chắn không thành vấn đề.”
Dương Tiễn dùng lòng tràn đầy tự tin khi cô ấy nói như vậy và luôn cảm thấy những lời này của cô ấy ít khí thế một chút.
Có lẽ đó là hậu quả do chạy trốn từ trong tay Đát Kỷ làm cho cô ấy không thể nào quên được.
“Nhưng mà cho dù muốn xúi giục hắn ta thì chúng ta cũng chỉ là một đám người có lai lịch không rõ ràng . Vì vậy cần phải cân nhắc phương pháp tiếp cận Cơ Xương trước mới được.Tôi muốn thanh mình trước một chút đề phòng ngộ nhỡ điều gì xảy ra ——Cho thấy rằng chúng ta là tiên nhân và chuyện này trái với quy tắc cho nên tôi muốn cố gắng hết sức tránh điều này.”
Nói cho loài người rằng là tồn tại vượt qua người bình thường và đồng thời lợi dụng thêm điều này thì loại chuyện này không được cho phép.Bởi vì nếu làm như vậy,bọn họ và tiên nhân phạm tôi chi phối loài người về bản chất cũng không có gì khác biệt.
Mặc dù bị đối phương phát hiện nhưng sau đó cũng không có cần thiết phải ẩn nấp.Nhưng tự xưng mình là tồn tại đặc biệt để tiếp cận đối phương là hành động không thể chấp nhận được.
“Luôn luôn,phải nhờ hắn.”
Na Tra lẩm bẩm nói.Mặc dù bình thường không nhìn ra được Na Tra đang suy nghĩ cái gì nhưng dường như cô ấy cũng chuyên tâm nghe cuộc nói chuyện của bọn họ .
“Tôi nói là…Chúng ta cũng không phải là trẻ con.Cho dù đi nhờ hắn cũng vô ích…”
“Nếu không thuận theo,thử uy hiếp hắn ta một chút xem.”
“À,à,như vậy cũng không tệ nhỉ.Không có ai làm trái được Na Tra kia mà── Chắc chắn không thể thực hiện được ! Đó là phạm tội đó !”
Na Tra ở trước mặt và ngay cả Dương Tiễn cũng nói ra lời đứng đắn ngay thẳng như vậy.
Có phải là cô ấy có tính cách dễ dàng nói ra sao ?
“Bởi vì sức mạnh mới là chính nghĩa phải không ?”
“Tại sao cô lại có thể dễ dàng nói ra giống như lời thoại của kẻ xấu vậy chứ ! Tuyệt đối không thể thực hiện được !”
“Na Tra kia là sự tồn tại giữa con người và pháp bảo.Luân lý và đạo đức đã không còn rõ ràng đối với cô ấy nữa.”
Thái Công Vọng nghĩ trong đầu rằng Na Tra kia là người thân thiện thì đây có lẽ sẽ trở thành một lỗ hổng chết người.
“Người thiết kế ra Na Tra là Thái Ất Chân Nhân.Tên đó nói không biết gì nên kêu ngài phụ trách dạy dỗ cô ấy.”
“Công việc không cần thiết lại tăng thêm hử…Tại sao tôi lại phải phụ trách bồi dưỡng người mới chứ…”
“Thái Công Vọng,xin hãy chỉ đạo nhiều hơn nghiêm khắc thúc giục ( để tiến bộ ) . Làm phiền ngài.”
“Nói cũng phải.Nghỉ phép có lương là quyền lợi của người lao động,cho nên có thể đường đường chính chính xin nghỉ.Đối với lần này có lời oán than mới là kỳ quái.”
Thái Công Vọng đang thật sự dạy dỗ cô ấy kiến thức về bất công.
“Lạc đề rồi,nói tóm lại là làm sao chúng ta có thể lấy được lòng tin của Cơ Xương ?”
Nhân tiện,Thái Công Vọng sẽ không chủ động đề xuất . Dẫu sao hắn ta luôn cảm thấy loại chuyện này nên do Dương Tiễn nói ra.
“Nói cũng phải,có phải ngài muốn tôi cống hiến một kế sách tuyệt vời nhỉ ? Nếu như mọi người không nghĩ ra được,tôi cũng có thể đưa ra một đề xuất ~”
Quả nhiên,vào thời điểm này có một người tràn đầy tự tin trong lòng thì thật sự là giúp rất nhiều.Nếu như kiểu người này hiểu rõ người khác thì sẽ trở thành ngòi nổ đối lập* . Nhưng chỉ có một người,chỉ cần tận tình để cho cô ấy phát huy là được.
[TL:Hình như là kiểu The Flashpoint Paradox – Ngòi nổ nghịch lý ??? ]
“Đầu tiên,muốn thay đổi một quốc gia,chúng ta nhất định phải tiền vào trung tâm quốc gia trước mới được.Cho nên chúng ta phải lấy thân phận loài người mà hành động và phải lấy được địa vị gia thần.”
“Nói cũng phải,gia nhập vào trong xã hội loài người hỗn tạp cũng không tệ ——Nhưng có hai vấn đề.”
“Tôi ghét nhất để cho người khác đưa ra ý kiến và loại người chuyên xoi mói khuyết điểm của người khác…Nếu như ở trên mặt đất,tôi đã sớm đạp ngài rồi.”
Dương Tiễn nói trong khi để cho Hao Thiên Khuyển đi đến gần Thái Công Vọng và cũng bắt đầu đánh hắn.Ý của câu nói kia là ——Bởi vì không ở trên mặt đất cho nên cô ấy mới không có đá hắn mà chỉ có đánh hắn thôi sao ?
“Đừng nói như vậy chứ.Ngược lại,chỉ có hai vấn đề trên cần phải giải quyết.Phương án này không có vấn đề nào cả.”
“Nếu là như vậy,mau nói cho tôi biết hai vấn đề kia là cái gì coi ! Tôi sẽ giải quyết ngay lập tức.”
“Vấn đề thứ nhất là dường như sẽ trở nên rất bận rộn khi trở thành gia thần.”
“Ha ha ha ,Neet rõ là khỏe ~ Buồn cười quá . Được,còn vấn đề khác là cái gì ? Nói mau .”
Thậm chí Dương Tiễn cũng không đánh hắn và chẳng qua cô ấy chỉ khịt mũi coi thường.
Làm như vậy cũng khiến cho người ta rất khó chịu.
“Tôi không nghĩ ra cách lên làm quan to với thân phận loài người mà không sử dụng sức mạnh của tiên nhân.”
Thái Công Vọng chưa bao giờ nghĩ tới việc muốn ‘thăng quan tiến chức rất nhanh’ vì vậy độ khó cũng rất cao.Giống như chuột chũi không không suy nghĩ ra được cách bay trên không vậy.”
“Cái này rất đơn giản.Ngài chỉ cần sống ở trong thành trấn với thân phận loai người là sẽ lập tức được thừa nhận.”
“Nhân tiện hỏi một chút,căn cứ vào cái gì ?”
“Chỉ cần cảm thấy được tôi sau này thật sự lợi hại thì chắc chắn mọi người cũng sẽ tới nhờ tôi dốc sức vì quốc gia.”
“Wow…Khuyết điểm của người tràn đầy tự tin trong lòng xuất hiện…”
Bọn họ rõ ràng sẽ dựa vào kinh nghiệm thành công của họ trên cơ sở làm việc không phải là tiền đề cho sự thất bại.”
“Ít nhất tôi thật lòng cho là như vậy thì không thành vấn đề.À,phía trước có mỏm núi đá,chúng ta bay lên cao đi.”
Quả thật ngay phía trước bọn họ có một mỏm núi đá cao vút.So với dùng núi để hình dung,thứ kia dường như giống một bức tường hơn.
“Há,Tiểu Tứ,chiều cao —— ”
Nói như vậy,ngay từ vừa mới bắt đầu Tứ Bất Tượng cũng rất bình tĩnh và trông giống như cô ấy đang chuyên tâm bay vậy——
“Tiểu ~ Tứ ~ , Tiểu ~ Tứ ~ ”
Không phải cô ấy lặp lại tên mình,đó là tiếng ngáy của cô ấy.
“Chẳng lẽ cô có thể ngủ trong khi đang bay sao !?”
“Tiểu ~ Tứ ~ Tiểu ~ Tứ ~ Kỷ niệm khó quên ~ Hôm nay mọi người cùng nhau chè chán say sưa đi ~”

Houshin Engi Tập 01 Chương 04 Part 02

Chương 04 : Thái Công Vọng quay lại,câu cá ở đất Tây Kỳ (2)
“Thậm chí trong mơ cũng đòi mở tiệc ăn mừng,không tìm thấy mùi hôi ! A,thực sự đụng vào mỏm núi —— ”
“Đụng vào kìa —— ”
Thái Công Vọng với Tứ Bất Tượng hắng sức không đụng phải mỏm núi đá và suýt chút nữa được một vé đi Phong Thần.
Cuối cùng thì đoàn người cũng bình an vô sợ tới được thành thị là thủ đô của Tây Kỳ.Trong lịch sử,Tây Kỳ chắc chắn là vùng đất bắt đầu xây dựng lên triều đại nhà Chu.
Bắt đầu từ bây giờ,bọn họ phải lấy thân phận là người bình thường để hành động.Bởi vì Tứ Bất Tượng là loài vật không tồn tại ở cõi đời này vì vậy cô ấy cũng phải biến đổi thành hình dạng loài người trước khi đi vào cửa thành trấn ở đây.Ngoại hình Hao Thiên Khuyển của Dương Tiễn là chó vì vậy nó được coi như là vật nuôi mang theo.
Lúc tiến vào trong thành trấn,bọn họ bị hỏi “Muốn đắng ký làm dân ở đây không ?” ở nơi tương tự như chốt kiểm tra.
Có vẻ như là bởi vì tình hình thủ đô Triều Ca của nhà Ân hỗn loạn cho nên có rất nhiều người chạy trốn đến nơi này.Bọn họ không có lý do nào từ chối vì vậy tất cả nhân viên cũng ghi tên thẳng vào sổ.Sử dụng tên giả sẽ tạo thành rối loạn nhầm lẫn và hơn nữa nơi này lại cách Triều Ca rất xa vì vậy cho dù dùng cái tên “Thái Công Vọng”
“Vì vậy một mặt chúng ta thu thập thông tin tình báo và một mặt tìm cơ hội làm quan.”
Vì thế cuộc sống của bọn họ ở thành bắt đầu.
Dương Tiễn mở lớp dạy bổ túc cho trẻ con đọc sách.
Mặc dù cô ấy có thái độ phách lối, nhưng nếu là một giáo viên thì thái độ như vậy không phải là khuyết điểm nghiêm trọng ── Dường như cô ấy phán đoán như vậy.Hơn nữa,cá tính của cô ấy cũng khá thích dạy dỗ người khác.
Na Tra bên kia thì quyết định phải trở thành sư phụ võ thuật.
Bởi vì cô ấy không giỏi ăn nói vì vậy chỉ có thể nói mấy loại như “Hãy nhìn vào đây,võ thuật chính là lấy trộm kỹ năng của người khác.”.Na Tra rất ít nói và bất kể đó là gì nhưng lại cho người ta ấn tượng về đại sư ( bậc thầy ) võ thuật.
Trên thực tế,tài năng võ thuật của Na Tra cũng đã là loại giỏi ở trong Tiên Nhân giới nhưng xét về tiêu chuẩn loài người thì dĩ nhiên là mạnh đến kinh thiên động địa.Số lượng đệ tử học trò dưới quyền của cô ấy cũng rất nhanh chóng tăng lên và trở thành đứng đầu ở trong thành.
Theo đánh giá hai người kia thì muốn truyền tới tai Cơ Xương chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian.Trong hai tuần thì có lẽ mới có người tới mời bọn họ nhậm chức quan.
Đúng như dự liệu của Dương Tiễn vậy ——Cho dù chẳng qua chỉ là cuộc sống thuận theo tự nhiên,sức mạnh của tiên nhân sẽ được lan truyền ra và đương nhiên sẽ được nhiều người biết đến.Sau đó,thứ sức mạnh kia sẽ được người ta tôn sùng.
Hai người kia hành động nhanh nhất với đòn tấn công trực diện .
Mặt khác,Thái Công Vọng,hắn ta—— vẫn luôn luôn chơi game.
“Rất tốt ! Thu được thanh trường kiếm ! Vì vậy mà phạm vi công kích sẽ tăng thêm hơn nữa !”
“Thái Công Vọng,ngài yểm hộ nhân vật tôi một chút cái,ngài có thể sử dụng phép thuật chứ ?”
“Lý Đản,cô nghĩ biện pháp nào đó mà sử dụng nhân vật của mình đi.Cái nhân vật gọi là Lữ Nhạc này,vẫn luôn sử dụng đòn công kích AoE cho nên tôi rất khó sử dụng phép thuật ! Có thể ngay cả cô cũng sẽ bị cuốn vào đòn tấn công.”
Thái Công Vọng và Thái Thượng Lão Quân đang chơi một game RPG được gọi là [ Kim Ngao Luân Vũ Khúc ] .
Nhân vật xuất hiện dường như đều là tiên nhân của Kim Ngao.Mặc dù không có bản quyền nhưng bởi vì không có sử dụng làm hàng hóa để buôn bán cho nên có thể miễn cưỡng vượt qua vòng kiểm tra.
Ngoài ra game này lại là do Thái Ất Chân Nhân làm.Còn Thái Thượng Lão Quân lấy được game này từ đâu và lại làm thế nào mà mang tới được thì lại là một câu chuyện khác.
Bọn họ ở ngoại ô thành và dựng một căn lều vải ở trong núi được gọi là Bàn Khê trong khi sống một cuộc sống chết mê chết mệt với trò chơi.
Thái Công Vọng không có việc làm.Dĩ nhiên,cũng không có ai tới mời hắn ta đến nhậm chức quan.
Không có một quốc gia nào sẽ mời Neet làm việc cho họ cả.
Bên cạnh hai người đang chơi game,Tứ Bất Tượng đang uống trà khi lộ ra ánh mắt muốn nói rồi lại thôi.
Có lẽ cô ấy cảm thấy cho dù không nói ra khỏi miệng thì Thái Công Vọng cũng sẽ nhận ra được.Nhưng cho dù mà tự mình cảm thấy như vậy nhưng lại không có cách nào truyền đạt đến được trong lòng đối phương một lần nữa.Không bằng nói là cho dù truyền đạt được tới thì liệu hành động của đối phương có thể thay đổi hay không lại là một vấn đề khác.
Cuối cùng,rốt cuộc Tứ Bất Tượng cũng không thể nhịn được nữa mà mở miệng nói ra.
“Học trưởng,ngài cũng không nên lại làm ra một chuyện đùa là dùng hết lương thực rồi kết quả là đói bất tỉnh được nữa.Không làm việc,lương thực sẽ lại giảm bớt.”
“Ừm,tôi sẽ không sơ suất điều này nữa.”
Thái Công Vọng trả lời không rõ ràng trong khi nhìn chằm chằm vào màn hình game.
“Dương Tiễn tiểu thư cũng sẽ không tốt bụng mà lấy tiền và thức ăn chia cho học trưởng không chịu làm việc đâu.”
“Tôi nói rồi,tôi sẽ không sơ suất nữa.”
Tứ Bất Tượng không nhìn nổi và đi ra khỏi lều vải.Ít nhất có thể tắm một ít ánh nắng và thay đổi tâm trạng một chút.
Lều vải được dựng ở một nơi được bao quanh bởi tự nhiên.Nơi đó ‘sơn minh thủy tú’ hay là một nơi tuyệt đẹp để nhìn phong cảnh ở đằng xa.Đặc biệt là ra phía sau lều vải liền có thể nghe thấy tiếng nước chảy nhẹ nhàng khoan khoái truyền tới từ phía bên tay phải và còn có thể trông thấy chỗ sâu của núi lửa nghiêng góc độ mỹ lệ thành tầng tầng lớp lớp.
[TL:sơn minh thủy tú:hoặc là Thủy tú sơn minh, hoặc Sơn thanh thủy tú, dùng để chỉ phong cảnh tươi đẹp ]
“Giống như Okutama vậy ! Nói cụ thể hơn một chút,giống như trạm ga Hatonosu gần kề khe suối vậy !”Ban đầu khi Thái Công Vọng thấy phong cảnh này,hắn ta liền hét to lên giống như thể đây là nơi hắn ta sinh ra vậy.Ngay cả sự nhiệt tình của hắn ta cũng bị đốt chay với các hoạt động ngoài trời và bắt đầu ngồi câu cá.
Suy nghĩ kỹ một chút,câu cá cũng là một môn thể thao làm cho người ta ngây người ra trong thời gian tương đối dài và đôi khi lại cực kỳ thích hợp đối với Thái Công Vọng.
“Tôi muốn câu cá coi như là làm việc !” Hắn ta thậm chí còn hăng hái nói ra lời như vậy.
Nhưng mà ngay cả câu cá thì hắn ta cũng chỉ có thể kéo dài được hai ngày.Thái Công Vọng chỉ nói câu “Tôi chán nó rồi.” và tiếp đó là ném đồ đi câu vào dòng suối bên cạnh.
Khi chủ nhân không có tinh thần hăng hái thì thú cưỡi cũng không có chuyện gì để làm cả.
Tứ Bất Tượng bó tay và không thể làm gì khác hơn ngoài thử hét to đối với đầu bên kia núi :
“Tôi luôn muốn có một trái tim kiên cường mạnh mẽ ── ~ Tôi sẽ không tự mình đánh mất đi trái tim kiên cường mạnh mẽ ── !”
Tứ Bất Tượng rất thích loại câu nói châm ngôn giống như khẩu hiệu về nhân sinh như thế này.
“Tôi muốn làm việc nhiều một chút ~ Bởi sau khi đến Bàn Khê chung ta thật sự không có làm chuyện gì cả ~”
Mặc dù sát thủ của Đát Kỷ chưa có tới là chuyện tốt nhưng phía Thái Công Vọng bên này cũng không có tiến triển gì cả.Như vậy thật sự tốt sao ? Không,nó làm sao có thể tốt được chứ.
Tứ Bất Tượng tiếp tục lẩm bẩm.Dù sao sẽ không có ai nghe và cũng không việc gì mà xấu hổ cả.
“Rõ ràng thiên nhiên ở trước mặt và ngay cả lều vải đều có nhưng lại chơi game ở chỗ này,quả thật quá kỳ quái ! Không hề tốt cho sức khỏe chút nào ! Ít nhất phải ra sông suối và bơi lội ở bên ngoài một chút ! Nếu không cũng sẽ không nghĩ ra được cách nào tốt cả !”
Nhân tiện,sở dĩ Thái Công Vọng dựng lều vải ở khe suối cũng không phải có lý do gì đặc biệt hơn người.
Chỉ là bởi vì mảnh đất này vừa vặn không thuộc về bất kỳ người nào mà thôi.
“Mặc dù Thái Thượng Lão Quân đại nhân thỉnh thoảng cũng sẽ nói với học trưởng rằng tốt nhất là đi làm việc nhưng kết quả cũng chỉ là nói một chút mà thôi.Hơn nữa,bản thân Thái Thượng Lão Quân đại nhân cũng không có công việc…”
Dù sao,so với Tứ Bất Tượng nói,chủ trương của Thái Công Vọng mới là ưu tiên hàng đầu đối với Thái Thượng Lão Quân . Từ phía đứng bên ngoài quan sát,xem ra bọn họ thật sự giống như một đôi tình nhân đang vượt qua thời kỳ chán chường và trở nên khá kiên định.
Vì thế cũng chỉ có thể nghĩ cách bảo Thái Thượng Lão Quân giúp Tứ bất Tượng . Nhưng nếu muốn ra được loại diệu kế thì phải mất rất nhiều thời gian công sức ──── Nghĩ ra.
“À,mình đột nhiên nghĩ đến !”
Chưa tới 15 giây liền nghĩ đây . Trong nháy mắt,Tứ Bất Tượng thậm chí tự cảm thấy mình chưa chắc chắn là một thiên tài.

Houshin Engi Tập 01 Chương 04 Part 03

Chương 04 : Thái Công Vọng quay lại,câu cá ở đất Tây Kỳ (3)
“Đúng rồi ! Như vậy thì có thể làm cho Thái Thượng Lão Quân đại nhân ra tay ! Điều này có nghĩa là mình nhất định phải mỗi ngày cố gắng không từ bỏ và cộng thêm thành quả của lòng không quên cám ơn !”
Ngày đó,Tứ Bất Tượng nhân lúc Thái Thượng Lão Quân một thân một mình ( Đang bọc mình vào [ Phong Hỏa Bồ Thảm ] trong lúc ngủ ) , cô ấy trình bày kế sách của mình.
“—— Kế hoạch chính là như vậy,tôi chỉ có thể mượn sức mạnh của Thái Thượng Lão Quân đại nhân.”
“Ừm,có lẽ như vậy cũng không tệ.Nói không chừng có thể khiến cho Thái Công Vọng nhận ra sự quyến rũ của ta.”
“Đúng vậy ! Làm như vậy thì học trưởng sẽ đi ra phía ngoài lều ! Ngài ấy sẽ cảm thấy đi ra bên ngoài cũng không tệ ! Chỉ cần tiến hành đến giai đoạn đó,khoảng cách làm cho ngài ấy chịu đi làm việc cũng chỉ ngắn hơn một chút !”
Thái Thượng Lão Quân cũng có tinh thần hăng hái và cuối cùng thì kế hoạch tác chiến cũng lên quỹ đạo.
Vì để cho kế hoạch càng hoàn hảo hơn,Tứ Bất Tượng còn liên lạc với Dương Tiễn và Na Tra.
Bởi vì cô ấy là một người tham gia hiện giờ nên cũng sẽ không sợ hãi rụt rè chút nào khi liên lạc với người khác.
Ngày hôm sau,rất may mắn là một ngày đầy nắng,lúc này là 8 giờ sáng.
Tứ Bất Tượng suy nghĩ kế hoạch tác chiến được vạch ra rốt cuộc phải thực hiện.
Dĩ nhiên Thái Công Vọng vẫn còn đang ngủ ở trong lều.Nếu không có ai gọi hắn ta dậy thì hắn ta sẽ rơi vào tình trạng ngủ nửa vĩnh viễn.
Tứ Bất Tượng cũng biết Thái Công Vọng sẽ không tự thức dậy vì vậy cô ấy thường dùng hình dạng loài người để lay động cơ thể hắn ta để dậy.
“Học trưởng,thời tiết hôm nay cũng rất đẹp ! Hãy phơi phơi nắng và tạo ra axit amin đi !”
Này này ~ So với cái đó, tôi phải lấy được những món đạo cụ hiếm mà ngày hôm qua không thể lấy mới được…”
“Hôm nay đừng chơi game nữa ~ Ngài đã chơi game 16 tiếng ngày hôm qua rồi ~”
Tứ Bất Tượng liền kéo nhấc chăn hắn ta lên rồi kéo ra.
“Đừng như vậy chứ…Tôi còn phải ngủ 3 tiếng ────── Ơ ?”
Cặp mắt Thái Công Vọng vốn là còn mang dấu hiệu buồn ngủ nhưng bởi vì trước mắt là thứ rất kỳ diệu cho nên mở thật to mắt ra.
“Tiểu Tứ,tại sao cô mặc đồ bơi ?”
Tứ Bất Tượng giỏi thể thao và mặc đồ bơi cho một cuộc thi.Nhưng mà bất kể là cô ấy mặc loại đồ bơi loại nào,cũng không có cách nào thay đổi rằng chuyện mặc đồ bơi vào giờ phút này thực sự rất là kỳ lạ.
“Đương nhiên là tôi muốn bơi rồi.Học trưởng,ngài thấy dáng người tôi không tệ chứ ?”
Quả thật,dáng người Tứ Bất Tượng cái gì nên có đều có.Cô ấy mềm mại khi ở trong hình dạng linh thú nhưng một khi biến thành hình dạng loài người thì cô ấy lại có cảm giác đáng yêu ngọt ngào và mượt mà.
Vẫn nhìn chằm chằm vào bộ đồ bơi của người khác đang diện cảm thấy không tốt lắm vì vậy Thái Công Vọng hơi đưa mắt nhìn đi chỗ khác.
“Tôi không phủ nhận điểm này…Nhưng tôi cũng không muốn bơi.Tôi muốn chơi game hoặc quay trở lại ngủ.”
“Là như vậy à,ngài xấu hổ à.Nói cũng phải nhỉ ~ Ngài không cần phải khách khí lịch sự đâu~”
“Tôi vẫn quay trở về đi ngủ trong chăn…”
Đối với đàn ông mà nói,có thể hình dáng cô gái mặc bộ đồ bơi có lẽ là chuyện hạnh phúc may mắn nhưng sự cám dỗ quay trở lại ngủ còn mãnh liệt hơn.Nhưng mà dường như Tứ Bất Tượng cũng không có ý định lùi bước lúc này.Ý tưởng của cô ấy là ngay cả khi chuyện này diễn ra không thuận lợi,chỉ cần luôn cố gắng thì sẽ luôn có cách.Hành động trước khi khi phiền não,đây chính là kiểu suy nghĩ của loại người thể thao.
“Cho nên tôi mới nói ~ Ngài không cần phải xấu hổ đâu à ~ ! Ngài có thể tha hồ thưởng thức đồ bơi ~ !”
“Vậy tôi quyết định nhìn ở trong mơ.”
Ham muốn buồn ngủ của hắn ta bao trùm tất cả những dục vọng khác.
“Thôi được,đi ra bên ngoài đi ! Phía bên ngoài lều có thế giới vui sướng đang chờ đón ngài đấy ~ Sau đó ra khỏi lều đi làm việc ! Thức ăn đã sắp không có nữa rồi !”
“Quả nhiên mục đích của cô là muốn tôi đi làm việc ! Cho nên tôi nói thức ăn sẽ không có vấn đề gì cả !”
“Làm sao mà có thể không có vấn đề gì chứ ! Không kiếm tiền thì không có cách nào có bữa ăn cả ! Ngài không có tiền ! Hơn nữa cũng không có kỹ năng sinh tồn bằng ăn trái cây,không phải sao !?”
Tứ Bất Tượng chỉ đơn giản là kéo Thái Công Vọng ra khỏi lều và lâu ngày không tiếp xúc với ánh mắt trời nên khá chói mắt.
“Oa a a … Tôi sắp bị Phong Thần rồi…”
“Thái Công Vọng,chỉ phơi dưới ánh mặt trời một chút cũng sẽ không bị Phong Thần đâu .”
Một giọng nói không thuộc về Tứ Bất Tượng truyền tới từ trên đỉnh đầu.
Thái Công Vọng ngẩng đầu lên nhìn thì thấy Thái Thượng Lão Quân đang cầm dưa hấu đứng ở nơi đó.
Cô ấy cũng diện một bộ đồ bơi và nói theo kiểu đồ bơi thì hẳn là thuộc áo tắm hai mảnh ( bikini ) nhỉ ? Màu hồng và màu đen phối hợp màu sắc với nhau tạo thành sự quyến rũ tinh tế cũng như cái váy loại vải nhẹ lâng lâng (như thiên tiên) cũng hết sức đáng yêu dễ thương khi trước ngực còn có thắt một cái nơ hình con bướm.
“Nhưng mà ngài có thể bị Phong Thần trước vẻ xinh đẹp của tôi.”
“Lý Đản,bộ đồ bơi của cô,chẳng lẽ chỉ cần kéo cái nơ hình con bớm ra thì cũng sẽ bị tuột xuống chứ…?”
Thái Công Vọng thử tin tưởng đây chẳng qua chỉ là một phần của thiết kế nhưng vẫn cảm thấy hơi không yên tâm.
“Thế thì,Thái Công Vọng có muốn thử không ?”
Có lẽ bởi vì bộ đồ bơi rất hợp với người nên Thái Thượng Lão Quân cũng trở nên hơi hoạt bát.

“Không thể thử nó được.Thực ra,tại sao ngay cả cô cũng mặc đồ bơi vậy ?”
“Hình như hôm nay là ngày nghỉ cho nên mọi người đều tới nghịch nước với nhau.”
Đối với người thất nghiệp như cô thì ngày nghỉ căn bản không có ý nghĩa gì cả——Thái Công Vọng nghĩ như vậy nhưng lại rất để ý đối với cái từ “Mọi người.” .
Hắn ta nhìn về phía dòng suối —— Dương Tiễn dùng bơi vòng tròn để nhẹ nhàng nổi trên mặt nước và cũng khéo léo dừng lại ở trong khu vực nước chảy chậm yếu .
So với ham muốn sắc đẹp,game hay ngủ mới là cách sinh tồn của Thái Công Vọng.Cho dù là như vậy,hắn ta vẫn không khỏi ngây người nhìn.
Thiếu nữ thực sự xinh đẹp khi mặc áo tắm hai mảnh ( bikini ) , hóa ra sẽ có hiệu quả như vậy.Làn da cô ấy để lộ ra bên ngoài hoàn toàn có kết cấu khác với đàn ông,cô ấy gần như là một tác phẩm nghệ thuật.
Nếu như Dương Tiễn không bạo lực như vậy mà là một cô gái có tính cách bình thường thì lúc đó sẽ như thế nào đây ? Nói không chừng so với game,hắn ta sẽ chọn để dành thời gian cùng với Dương Tiễn . Thật là nguy hiểm.
A,biết cảm thấy ham muốn sắc đẹp,trại lại càng thực sự giống với loài người hơn.
Nhưng mà Thái Công Vọng vẫn luôn luôn nhìn chằm chằm vào Dương Tiễn thì lại chú ý tới một điểm kỳ lạ ——
“Quái lạ,chẳng lẽ cô không biết bơi sao ?”
Mực dù Dương Tiễn là người sẽ cho người ta ấn tượng mạnh mẽ đến mức có thể sử dụng kiểu bơi bướm đuổi theo những con cá mập.
“Đúng vậy,không được sao ? Không biết bơi chính là không biết bơi ! Tôi từ chối để cho cơ thể nổi ở trên mặt nước !”
Hóa ra cô ấy chẳng qua chỉ là sợ nước.Dương Tiễn hắt nước *sha sha- tiếng hắt nước* về phía Thái Công Vọng và mặc dù rất lạnh nhưng lại không gây ra tổn thương vật lý vì vậy có thể đối phó vô cùng thoải mái ung dung.
“Đúng rồi,còn có ──Ế ~”
Thái Công Vọng vội vàng nuốt xuống những lời định nói ra khỏi miệng.
Hắn ta suýt chút nữa nói ra chuyện Dương Tiễn không có ngực.Lời này tuyệt đối không thể nói ra và đây cũng không phải là chuyện có thể giải quyết bằng việc bị hắt nước.
Cô ấy chắc chắn sẽ lên trên bờ và hơn nữa còn đặc biệt đi giầy vào để tới đạp hắn.Hơn nữa,không biết cô ấy có sử dụng pháp bảo để hồi phục tổn thương cho hắn không nữa.
Sau khi mặc vào bộ đồ bơi,hoàn toàn thể hiện rõ ngực cô ấy nhỏ như thế nào.
Dĩ nhiên,đồ bơi thực sự che rất tốt ngực cô ấy nhưng liếc mắt nhìn qua liền thấy ngay được kích thước lớn nhỏ ra sao.Từ đầu tới cuối cái thế giới này quả thực luôn duy trỳ chủ nghĩa thực lực,cái gì không có chính là không có,cái gì có chính là có.

Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện