"Roselia! Tại sao, Roselia lại-"
"-Đừng khóc, Leonis."
Cô gái mỉm cười dịu dàng và chìa cánh tay đang bị hư vô gặm nhấm ra.
"-1000 năm sau, Roselia sẽ phục sinh."
Vì vậy, Leonis nhất định phải tìm được Roselia đấy.
"...Leonis nhất định...nhất định sẽ tìm ra Roselia, Roselia!"
Cô gái được gọi là Nữ thần Phản nghịch một lần nữa mỉm cười.
***
Sau khi chết, cuộc Đại Xâm Lăng của cũng đi đến hồi kết.
Mất đi con đầu đàn, bầy trở nên lạc lối và bị các Thánh Kiếm Sĩ của Học Viện Thánh Kiếm lần lượt tiêu diệt.
Những cái xác chất chồng của , cũng đã tan thành mây khói.
Không để lại gì cả, giống như cái tên Hư Vô của nó-
-Tại ký túc xá nữ Hraesvelgr trong Học Viện Thánh Kiếm.
Leonis đang nằm trên giường trong phòng Lyseria.
(...Chết tiệt...Ma Vương ta đây, mà lại bị đau cơ...)
Đây là tác dụng phụ sau khi sử dụng sức mạnh của Kiếm Sĩ bị phong ấn trong Ma Kiếm Dainsleif.
Vì chưa được rèn luyện nhiều, nên cơ thể 10 tuổi của cậu ta đang phải đón nhận một cơn đau cơ dữ dội.
Gân trong cơ thể cậu ta cứ như thể sắp bị cắt đứt.
(Không chỉ có vậy, ma lực cũng đã cạn kiệt hết...)
...Thành thật mà nói, cậu ta cũng đến cạn lời với thanh Ma Kiếm đó.
Vì nhàn rỗi, Leonis đang xem một bộ phim để giết thời gian.
Nó vui hơn rất nhiều so với những vở kịch từ 1000 năm trước. Lúc đầu, cậu ta chỉ mượn một bộ từ thư viện, nhưng sau khi xem xong, cậu ta lấy luôn phim từ trong bộ sưu tập của Lyseria ra để xem.
Trong những bộ phim về tình yêu giữa quý tộc và thường dân, có khá nhiều cảnh cực đoan.
(...Cô ấy thích những thứ như vậy sao? Khá là bất ngờ.)
Leonis lăn lộn trên chiếc giường trong khi nghĩ về điều đó.
"Leo-kun, chị mua đồ ăn về rồi đây... Mà, em đang xem cái gì vậy, Leo-kun!"
Trở về phòng, Lyseria nhìn vào màn hình thiết bị chiếu phim và vội vã hét toáng lên.
"Em không được tự tiện xem nó đâu! Mấy thứ này, vẫn còn quá sớm với Leo-kun!"
Cô ấy điều khiển thiết bị và tắt bộ phim đi.
"...Sắp đến đoạn hay rồi mà-"
Leonis phàn nàn.
"Không được. Nếu em muốn xem phim, thì có mấy bộ phim mượn của Sakuya còn gì?"
"Nhưng mà mấy bộ phim đấy chán lắm..."
Chúng toàn là những bộ phim về mấy gã đàn ông cầm katana.
Leonis không muốn xem mấy bộ phim giết chóc đó. 1000 năm trước, cậu ta đã thấy đủ rồi, giờ cậu ta chỉ muốn tìm thứ gì đấy vui vẻ để xem thôi.
Lyseria ngồi độp xuống giường.
"Dự án phục hồi đô thị đã được khởi công rồi đấy. Tuy nhiên, sẽ mất kha khá thời gian để sửa chữa xong những phần bị hư hại. Vậy nên chúng ta sẽ ở lại khu vực biển này một thời gian."
"Vậy sao..."
"Với cả, theo như tin tức, thì thức tỉnh trong trạng thái không hoàn thiện, đã tự hủy."
Nét mặt cô ấy hơi khó chịu một chút, vì cô ấy biết rằng thật ra là do Leonis đã đánh bại nó.
"Không sao đâu. Dù sao em cũng không muốn để lộ danh tính của mình."
Leonis nói, rồi-
Lyseria nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cậu ta.
Rồi hỏi 'Em thật ra là ai?'.
"Em nói rồi còn gì. Em là Ma Đạo Sĩ cổ đại thức tỉnh trong phong ấn."
"Nhưng mà, em biết dùng kiếm."
"..."
Leonis tránh mắt đi.
"...Thôi kệ đi."
Cô ấy nhún vai.
"Đây, cô Frenia có gửi đồ cho em này."
"...?"
Từ chiếc túi quàng trên người, cô ấy lấy ra một bông hoa trang trí.
"Đây là cái gì?"
"Huân chương đấy. Bọn trẻ trong cô nhị viện đã làm nó."
Một bông hoa màu xanh có hình dáng kỳ lạ được gấp bằng giấy-
"...Huân chương sao."
Leonis chỉ biết cười trừ. Dù sao, cậu ta cũng đã phong nơi này làm Vương quốc mà Ma Vương phải bảo vệ, vậy nên cậu ta nhận lấy nó với tâm trạng vui vẻ.
(Đã tỏ lòng tôn kính với Ma Vương, thì dù có là ai đi nữa thì cũng sẽ được ta bảo vệ.)
Rồi-
"...Mà này, Leo-kun."
Má Lyseria đỏ lên, cô ấy mấp máy môi.
"Gì ạ?"
"À thì, Thánh Kiếm của chị, có vẻ cần đến máu để sử dụng..."
"Có vẻ là vậy."
Nó là Thánh Kiếm với những lưỡi kiếm tạo nên bằng máu của người sử dụng.
"Thế nên, chị muốn...ấy..."
"Em tưởng chị có nói là sẽ kiềm chế cơ mà?"
"...Đồ xấu tính..."
Leonis ngạc nhiên nói, Lyseria ứa nước mắt.
Cô ấy đỏ má và nhìn vào Leonis với ánh mắt cún con.
"...Thôi được rồi. Chỉ một chút thôi đấy nhé."
Lyseria gật đầu và lẩm bẩm xin lỗi, rồi cô ấy kề môi vào gần cổ Leonis-
"Tiểu thư, cậu bé thế nào rồi... Áááááááááá!"
Đột nhiên, Regina vào phòng không gõ cửa và mở to mắt ra.
"...R-Regina!?"
"Em đến để thăm hỏi...nhưng lại làm phiền hai người mất rồi, em xin phép."
Sakuya quay gót đi như thể chưa thấy gì.
"T-Tiểu thư, chị đang làm gì cậu bé thế!"
"...K-Không phải! Là chăm sóc! Đúng, chỉ là đang chăm sóc người bệnh thôi..."
"Này nhé Seria, làm như vậy là vi phạm nội quy ký túc xá đấy..."
Elfine nói với nét mặt khó xử.
"S-Senpai, chị hiểu nhầm rồi!"
Nhìn bọn họ cãi cọ, Leonis chỉ biết nhăn mày rồi nhìn về phía bên ngoài cửa sổ.
-, Thánh Kiếm, và những câu nói của Anh hùng phục sinh.
(...Thế giới cùng Vì sao hư vô đã tái sinh rồi.)
Lời nói của Đại Hiện Giả bị hư vô gặm nhấm, có thật sự là vô nghĩa không?
(...Dù sao cũng cần phải gấp rút vực dậy Quân đội Ma Vương.)
Nhìn vào những tòa nhà bị phá hoại trong Học Viện Thánh Kiếm, cậu ta nghĩ về kế hoạch sau này.
Cậu ta vẫn chưa biết được rằng, đây mới chỉ là khởi đầu của những tháng ngày đầy sóng gió.