Chương 03: Bài kiểm tra thực chiến
Tran: OVer_NIT ~~ Tín Võ
Edit: vẫn chưa có.
Cố vấn Nhật ngữ: KuroZererk
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đấu trường của lâu đài đã được chia thành nhiều khu vực khác nhau.
Một con cú đang ngồi trên một trong những bức tượng hiệp sĩ bằng đồng được xếp hàng gần đó và thông báo.
“Xin hãy xếp hàng theo thứ tự chữ cái được in trên thiệp mời”.
Nhìn vào tấm thiệp mời của mình, tôi có thể thấy chữ F được in trên đó.
“thì sao?”
“.....E…” cô nói trong khi cho tôi xem thiệp mời của cô ấy.
Một con cú bay đến cuối mỗi hàng mang theo một mảnh giấy da với một chữ cái tương ứng trên đó.
“Chà, nhập học rồi cùng giúp đỡ nhau nhé!”
“...Nn…”
Tách khỏi Misha, tôi xếp vào hàng F. Đó là một hàng dài nhưng tôi có thể nhìn thấy cả người đứng đầu hàng bằng quỷ nhãn.
Có vẻ như chúng tôi sẽ vào phòng chờ từng người một.
Sẽ phải tốn kha khá thời gian mới đến lượt tôi. Theo tính toán sơ bộ, có khoảng 100 người xếp trước tôi.
Cả 7 hàng đều dài tương đương nhau nêu sẽ có khoảng 700 người đang tập trung ở đây.
2000 năm trôi qua, số người mang trong mình một phần dòng máu quỷ vương đã tăng lên rất nhiều.
Có vẻ như lo lắng dòng máu này bị tuyệt diệt là không cần thiết.
Trong khi nghĩ vẩn vơ những điều như vậy, tôi chờ thời gian trôi qua.
Một lúc… lâu sau, cuối cùng tôi cũng ở đầu hàng và tiến vào phòng chờ.
Bước vào bên trong, một con cú khác đang đợi tôi.
Cái cảm giác thân thuộc gì đây?
Tôi không thể cảm thấy bất kỳ dấu vết nào của sức mạnh ma thuật vì vậy tôi không thể biết được chủ nhân của nó là ai. Hẳn đó là một kẻ có khả năng giấu mình tốt. [1]
Dường như vẫn còn một số người có khả năng sử dụng phép thuật cấp cao trong thời đại này.
“Chào mừng đã đến đây. Tôi sẽ giải thích nội dung của bài kiểm tra thực chiến này.”
Mời nhập học, sau đó kiểm tra thực lực của tôi. Tôi không thể phán xét rằng việc làm này là đúng hay sai bởi vì mục đích chính của họ là tìm kiếm vị quỷ vương tái sinh.
Đây là lần đầu tiên tôi tái sinh. Việc tái sinh với ký ức nguyên vẹn khá hiếm, nhưng tại sao các mazoku lại không nghĩ một quỷ vương như tôi lại không có khả năng này nhỉ?
Nếu tôi bước lên và giới thiệu bản thân thì tôi có thể hoàn thành việc này một cách dễ dàng. Về đều này, kì thi đã được sắp xếp để tôi đến đây vì vậy sẽ lịch sự hơn nếu tôi nghe lời họ trước.
Trong bài kiểm tra thực tế này, các thí sinh phải đấu tay đôi với nhau trên đấu trường. Sau khi đánh bại 5 người, sức mạnh ma thuật của cậu sẽ được đo lường, và nếu cậu vượt qua, cậu sẽ được nhận vào Deruzogedo. Nếu thua, cậu sẽ phải rời khỏi học viện.
Tôi là . Không có khả năng nào để tôi có thể thua được.
Hơn nữa, bằng cách xem phép thuật mà một người sử dụng, có thể biết ai đó là quỷ vương tái sinh à?
Tôi nghĩ rằng bài kiểm tra hơi đơn giản nhưng nó có thể phù hợp với TPO [2] này.
“Tất cả vũ khí, áo giáp và phép thuật đều được cho phép. Cậu có câu hỏi nào không?”
“Không có gì.”
“Vậy thì, chúc cậu được tổ tiên phù hộ.”
Tôi mở cánh cửa ở phía sau phòng chờ và đi xuống một lối đi dài bằng đá tối tăm.
Mặc dù đây từng là lâu đài của tôi, đây là lần đầu tiên tôi sử dụng hành lang này. Đấu trường ban đầu là nơi mọi người dùng để thể hiện kỹ năng chiến đấu.
Ánh sáng xuất hiện khi tôi đến gần cuối hành lang. Rời khỏi lối đi, tôi tiến vào một sân vận động tròn với những bức tường cao.
Phía trên bức tường là những hàng ghế khán giả được lấp đầy bởi quỷ nhân.
Nhìn gần hơn tôi có thể thấy rằng phần lớn họ đều mặc đồng phục giống nhau. Họ là học viên tại học viện này?
“Yo! Chúng ta lại gặp nhau."
Một tên nhóc với làn da sạm màu đang đứng ở phía đối diện.
Đó là Zepes người mà tôi đã dễ dàng xử lý trước cổng học viện.
Fumu. Đối thủ của tôi chỉ là loại vô danh tiểu tốt. Sẽ rất khó để chứng minh tôi là ma vương tái sinh khi chỉ chiến đấu với cậu ta. Tôi nên làm gì đây?
"Ngươi. Oi! Ngươi có nghe ta nói đúng không."
Không trả lời hắn, tôi bước về phía trước 3 bước và lối đi phía sau tôi được chặn lại bằng một hàng rào ma thuật.
“Oops. Đường thoát của ngươi đã bị chặn. Ngươi đang vô cùng lo lắng đúng không?” Zeses nói với giọng điệu tự mãn.
“Cậu nghĩ rằng tôi đã tính đến chuyện chạy trốn ư? Mà thôi kệ, yên tâm đi, ta sẽ không giết cậu dễ dàng đâu.”
Zepes tặc lưỡi.
Yare yare. Tôi đã lịch sự hết mức nhưng anh chàng này không biết cách cư xử.
Có phải anh ta thực sự là một kẻ ngốc không nhận thức được sự khác biệt trong sức mạnh của hai bên?
“Hãy để tôi nói rằng tôi sẽ không dễ dãi với cậu. Tôi sẽ khiến khuôn mặt đầy kiêu hãnh của cậu thành một khuôn mặt đẫm máu, đầy nước mắt đầy kinh hoàng, sau đó ta sẽ giết cậu.”
Không thể ‘giúp’ tên này được nữa. Tôi phá lên cười.
“Kukuku, Haahaahaahaa. Không không không. Giết tôi? Ai? Anh giết được tôi á?
Tôi lườm Zepes.
“Biết vị trí của mình đi, tên hề”
Ma ngôn đã được sử dụng nhưng nó không ảnh hưởng đến Zepes lần này.
Bộ giáp màu xỉn mà anh ta đang mặc có trận đồ chống ma thuật lóe lên trên bề mặt của nó.
“Mệnh lệnh của ngươi không có tác dụng đâu. Bộ giáp phản phép này sẽ không bị ảnh hưởng bởi phép thuật của ngươi đâu”.
Tôi hiểu rồi. Bởi vì cậu ta ỷ lại vào bộ giáp đó, đề kháng ma thuật của anh ta rất yếu.
Mặc dù là hậu duệ của tôi, cậu ta chỉ là một thằng nhóc đáng thương.
Tất cả vũ khí, áo giáp và phép thuật đều được cho phép. Chiến thắng sẽ được quyết định khi có 1 người bị chết hoặc tuyên bố đầu hàng.
Giọng nói của con cú bay phía trên vang vọng khắp đấu trường.
"Vậy thì, bài kiểm tra thực chiến bắt đầu!"
Zepes ngay lập tức rút thanh kiếm treo trên thắt lưng ra. Lưỡi kiếm đang cháy sáng theo đúng nghĩa đen.
Ngạc nhiên chứ!? Đây là thanh kiếm quỷ Zefried. Một thanh kiếm được sinh ra từ một ngọn lửa cổ xưa được truyền qua gia đình Endou. Nó sẽ khuếch đại sức mạnh ma thuật của ta gấp mười lần. Có vẻ như ngươi giỏi chống ma thuật nhưng ngọn lửa của thanh kiếm này là không thể bị xóa bỏ.
"Hmmm ... cậu học kém môn toán à?"
Zepes bộc lộ sự tức giận của mình trong khi thu hẹp khoảng cách giữa chúng tôi.
"Ngươi đang cố nói điều gì?"
“Không nhân mười vẫn là không thôi.”
"Tên khốnnnn!"
Zepes đá xuống đất và trong khoảnh khắc tiếp theo, cậu ta xuất hiện trước mặt tôi đưa tôi vào tầm tấn công của Zefried.
"Chết đi."
Fuwaa. Tôi ngáp một cái.
Cậu ta chậm thật.
Nếu có một thanh kiếm, thì nãy giờ tôi đã chém tên này được 100 phát rồi. Cơ mà, đã là người lớn thì phải xem chừng mấy đứa nhóc đang nghịch ngợm nhỉ. Phải cư xử đúng mực nào . [3]
Oh, nó đã đến.
Bỏ vũ khí sang một bên, cậu ta không có kỹ năng kiếm thuật nên tôi không cần thiết phải tránh nó.
Thanh kiếm quỷ Zefried bị vung lên để lại một tia sáng ngang và sắp chạm đến cổ tôi khi tôi lơ đãng xem thường thanh kiếm mình đối mặt lần đầu tiên.
Tệ thật! Tôi nhanh chóng tránh ra.
"Huh, ngươi né chiêu cũng tốt đấy."
Thật nguy hiểm, chỉ vài milimet nữa thôi là nó sẽ chạm đến kết giới chống ma thuật yếu mà tôi luôn duy trì. Nó sẽ bẻ gãy thanh kiếm làm đôi.
Đó là kho báu của gia đình Endou được truyền qua nhiều thế hệ. Mặc dù chỉ là thanh kiếm cùn, tôi cũng không muốn phá vỡ một món đồ quan trọng như vậy của họ. Thực sự sẽ cắn rứt lương tâm nếu tôi làm thế.
Tuy nhiên-
“Có phải đó là một thanh quỷ kiếm?”
"Đúng vậy. Đây là lần đầu tiên ngươi nhìn thấy một thanh kiếm như thế này à? Khác với phép thuật hiện đại, đó là ma thuật thực sự. Đó là một thanh cổ kiếm từ thời của các vị thần. Quỷ kiếm Zefried!
Đây là một thanh quỷ kiếm?
Nếu là thời đại của thần linh, thậm chí cây gậy của những những người già sử dụng còn có sức mạnh ma thuật to lớn hơn thanh kiếm này nhiều.
Nếu cậu ta được bảo rằng đây là sản phẩm từ thời của các vị thần, hẳn là lừa đảo rồi nhỉ.
Một thanh quỷ kiếm thực sự có ý chí riêng và sức mạnh to lớn đến nỗi cuối cùng người dùng cũng sẽ bị hủy hoại.
Quỷ kiếm có vẻ như bị xem nhẹ rồi..
“Fuu”.
Tôi thổi nhẹ và lửa từ thanh kiếm quỷ Zefried đã biến mất.
“Geh, Geeeeeeeeh!?”
Một tiếng thét không lời phát ra từ Zepes và tiếng la ngạc nhiên phát ra từ hàng ghế khán giả.
“Thật không thể tin nổi, người đó đã thổi bay ngọn lửa của Zefried”
Ngọn lửa cổ xưa đó được cho là sẽ không biến mất cho đến ngày tận thế….. và tôi thậm chỉ không thấy sự kích hoạt của bất kỳ phép thuật nào từ cậu trai kia !!
Zepes nghiến răng.
"Đồ khốn. Có thể là ... phong ấn ma thuật!?
"What? Tôi chỉ mới thở dài thôi mà. Với lượng sức mạnh chứa trong thanh kiếm đó, nó có thể sẽ tự thắp lại ngọn lửa của mình sau một vài năm.
Zepes có một biểu hiện cay đắng.
"...... Ma thuật phong ấn của ngươi dường như có sức mạnh ma thuật khủng khiếp, nhưng nó không phải là phép thuật dùng để chiến đấu. Vậy làm thế nào để ngươi vượt qua được bức tường phòng thủ của bộ giáp phản phép này?"
Fumu. Bộ giáp đó sẽ vỡ nếu tôi đơn giản chạm nhẹ nó nhưng mà làm thế thì còn gì thú vị nữa.
“Tôi không nghĩ mình có thể cảm thấy tự hào nếu phá vỡ được nó.”
“Hmmm. Ngươi bị thần kinh à?”
“Không, nhưng ta có một đề nghị thú vị khác. Ngay từ ban đầu, thật sai lầm khi để chúng ta chiến đấu công bằng với nhau.
Zepes trừng mắt nhìn tôi một cách thận trọng.
“Ta sẽ chấp ngươi. Ta sẽ không di chuyển một bước nào từ chỗ này. Đồng thời ta sẽ không sử dụng phép thuật và phát động ma thuật phong ấn nào cũng như ma ngôn. Ta sẽ không cử động chân tay hay thậm chí sẽ không dùng đến mắt hay bất kì sợi tóc nào. Ta vẫn có thể đánh bại cậu trong chớp mắt.
"Ha ha ha ha! Lừa gạt thì cũng phải có giới hạn chứ . Đó có phải là lý do ngươi sẽ dùng nếu để thua ta? Rõ ràng, phép thuật của ngươi thực sự không phù hợp cho chiến đấu. Ha....”
Zepes hộc máu.
“Không… không thể nào….. đây là…”
“Cậu có nghe thấy không?”
Dokun. Một âm thanh vang vọng.
“Âm vang của con tim.”
Sức mạnh ma thuật được truyền vào trong nhịp đập của timtôi, và âm thanh đó làm rung chuyển bên trong Zepes dữ dội. Mặc dù nó là một bộ giáp phản phép nhưng nó không phải là một vật phẩm đặc biệt tốt. Có một số lỗ hỗng trong trận đồ chống ma thuật. Nhịp tim của tôi chỉ cần ‘tấn công’ vào những chỗ đó là xong.
"Ka ha ... ...."
Máu rỉ ra từ toàn bộ cơ thể, Zepes quỳ xuống và ngã về phía trước.
"Fumu. Nhưng mà cũng chịu thôi. Yếu đuối kiểu này thì kể cả mấy cái tiếng doki doki (tim đập) vớ vẩn cũng làm chết người rồi" [4]
Ghi chú
[1] (đoạn này đợi mình dịch về sau có gì chỉnh lại, raw: 見たところ魔力の痕跡を感じない。主人が誰なのかわからないように、うまく隠しているのだろう。)
[2] (Time,Place,Occasion-thời gian, địa điểm, tình huống)
[3] ( câu sau eng khác raw nhiều, dịch theo eng, raw: 俺が剣を持っていたら、もう百回は斬っているのだが、まあ、子供の遊戯に本気を出す大人もいまい。つき合ってやるか。, tks bản dịch của bạn KuroZererk lần 1 )
[4] (raw: 「ふむ。しかし、参った。こう弱くては、迂闊にドキドキしたら、皆死んでしまうな」, tks bản dịch của bạn KuroZererk lần 2 nha :)) )