Chương 29: Quỷ vương
Tran: OVer_NIT ~~ Tín Võ
Edit: haomtpit
Cố vấn Nhật ngữ: TorRi
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
"Phục tùng mệnh lệnh của ta, Venus Donoa."
Đáp lại lời kêu gọi, vô số hạt đen lơ lửng nhanh chóng tập trung lại và lấy tôi làm trung tâm.
Rồi cái gì đó mang hình dạng thanh kiếm dần hiện ra. Tuy nhiên nó không hề trở thành thứ gì cả, chỉ tồn tại như một cái bóng .
Khi tôi nâng cao tay, thanh kiếm bóng tối từ từ bay lên, lơ lửng trong không trung.
Tôi nắm lấy chuôi kiếm.
Ngay khoảnh khắc ấy, cái bóng như đảo ngược lại cái quá trình mà nó hình thành và biến đi, thứ còn lại là 1 thanh kiếm dài, mang trên mình màu sắc của bóng tối.
"Ngươi từng nói rằng số phận đã an bài như thế này rồi nhỉ, Ivis"
Hạ thấp thanh kiếm bóng tối, tôi lên tiếng.
"Rằng cái cơ thể mang trong mình sức mạnh của Eugo La Raviaz đó, khống chế được thời gian, trường tồn cùng sự vĩnh hằng và bất tử đúng chứ."
Ivis dồn hết toàn bộ ma lực vào thế giới màu bạc.
Trong một không gian nơi thời gian ngưng đọng, tôi nhẹ nhàng tiến lên một bước.
"Ta là kẻ được bạn cho sức mạnh của thần ....đúng, từ thần linh..."
Có lẽ do sử dụng quá nhiều ma lực, ý thức của Eugo La Laviaz dần hiện ra.
“Ta là quy luật của thế giới này. Ta, kẻ nắm giữ sức mạnh tạo nên quy luật của thế giới, là bất tử”
À không, chúng bị trộn lẫn với nhau rồi, thứ này...
Đây là kết quả đến từ việc dung hợp < Lưỡi hái của Thần Thời Gian> sao. Ý thức của Aivis với ý thức của Eugo La Raviaz đang đồng hóa kìa.
“Dòng chảy của thời gian là thứ không được phép thay đổi. Vận mệnh một khi đã được quyết định bởi các vị thần thì không thể thay đổi”
“Ra là vì vậy, nên vận mệnh mới không thể phủ nhận à”
Cánh tay phải của Ivis dần biến đổi, và một lưỡi hái khổng lồ xuất hiện..
Một lượng sức mạnh ma thuật phi thường đang tỏa ra từ nó.
“Sẽ không có kì tích nào xảy ra đâu. Đó phải là công việc của thần linh”
“ Nếu đã vậy, chẳng qua chỉ là 2 đứa nhóc ma tộc sống chưa nổi 15 năm thôi mà,ngươi nhúng tay vào chắc chắn cũng đâu được lợi lộc gì đâu đúng chứ”
Eugo La Raviaz và Aivis chồng chéo giọng lên nhau
"Định mệnh? Quy luật? Kì tích ấy hả? Kukuku, hahahaha.."
Tiếng cười vô ý bật ra vì không kìm nổi
“Ngươi nghĩ mình đang nói chuyện với ai vậy hả? Nhìn lại thân phận của mình đi, tên thuộc hạ”
Một bước, tôi tiến về phía trước.
"Sasha đã nói là, một số phận như thế, cô ấy muốn phá bỏ nó. "
Một bước nữa, tôi tiếp tục tiến lên.
"Còn Misha đã nói rằng, phép màu đã hiện diện hai lần trong cuộc đời của cô ấy."
Thêm một bước nữa, tôi tiếp tục bước đi.
“Thuộc hạ của ta đã đặt cả trái tim và tâm hồn để thốt lên những lời lẽ dũng cảm đó, thì ta sao có thể lờ đi sự cười nhạo dành cho họ được”
Hướng tới Aivis đang thủ thế cùng cây đại liêm, bước chân của tôi nhanh dần.
“Ngu ngốc”
"Vẫn tính làm Quỷ Vương tiếp sao, thưa ngài Thủy Tổ ngu ngốc? Không còn ai tin vào ngươi nữa đâu!! Giữ lấy cái nhân tính đó mà mục rữa đến tận cùng đi”
Cây lưỡi hái chém xuống tôi.
Thời gian đứt đoạn, không gian thì bị xé nát chỉ bởi 1 đòn, nhưng tôi thản nhiên chặn nó lại bằng tay không.
"Nhắc tới Quỷ vương nghĩa là gì? Sức mạnh ? Danh hiệu ? Quyền lực ? Địa vị ?"
"Là tất cả những thứ đó."
"Không đâu, dù vậy nhưng không có nghĩa là ai cũng được. Ta, chỉ là định nghĩa về ta thôi. Nếu thuộc hạ của ta phải chống lại thứ gì, dù có là vận mệnh, hay quy luật gì đi nữa, ta đều có thể đập nát tất cả. Đó mới là Quỷ Vương.”
Ngay tức khắc tôi giương cao thanh hắc ám trường kiếm.
Cứ giữ nguyên như vậy, tôi hướng lời nói về 2 đứa nhóc thuộc hạ đang bị bất động vì dòng thời gian đã ngừng lại.
"Thôi không tin cũng được, chả sao cả. Tuy nhiên, Sasha, nếu cô thực sự mong muốn, ta sẽ phá vỡ cái gọi là vận mệnh cho cô. Misha, nếu cô nói rằng đã được nhìn thấy phép màu, ta sẽ biến nó thành hiện thực cho cô”
Tin tưởng hay không, hay nó có là 1 thứ gì đó khác thì tôi cũng không quan tâm nữa.
"Đừng đứng đó mà hi vọng, hay cầu nguyện bất kì ai, chỉ cần bước đi phía sau ta. Những thứ vô lý, cản trở bước tiến của hai người, ta sẽ phá vỡ toàn bộ!"
Tôi mạnh mẽ tuyên bố như vậy.
Một thanh âm nhỏ bé cất lên.
"... Arnos ... ...!"
Miệng của Sasha khẽ cử động trong một thế giới nơi thời gian dừng lại.
của cô ấy đang hoạt động.
Dồn toàn bộ ma lực của mình vào nó và đang liều mạng chống lại khoảng ngưng đọng của thời gian này.
Tác động của nó mở rộng đến chỗ của Misha.
"... Arnos ..."
Không còn lời nói nào khác nữa.
Tuy nhiên, tâm trí của ba người chúng tôi đã được kết nối với nhau, và nhờ hiệu lực của Thuyên chuyển ý thức , tôi có thể nghe được những lời họ muốn nói.
――Tôi muốn thay đổi số phận của mình…....
Những lời ấy phát ra cùng với ý chí vững vàng không thể lay chuyển của Sasha, và nhiệt huyết mãnh liệt phát ra từ con tim.
Rồi rất nhiều suy nghĩ khác ập tới, len lỏi vào tâm trí tôi.
――Tôi muốn cứu giúp em gái của mình.
――Có lẽ cuộc sống đối với tôi vậy là đủ rồi.Không, tôi tin rằng như vậy.
――Tuy nhiên, nếu nói rằng tôi không còn gì tiếc nuối, thì đó hẳn là lời nói dối.
――Bởi vì, tôi còn chưa bao giờ biết thế nào là yêu 1 ai đó.
――Nếu có chết mà ngay cả hôn cũng chưa từng, thì cuộc đời của tôi khéo chẳng còn gì mất.
――Nhưng mà, không còn cách nào khác nữa rồi. Thời gian đối với 2 chúng tôi đã không còn nữa.
――Và sau đó, tôi đã gặp được cậu.
――Một người chẳng cần dùng đến phản ma pháp mà có thể ngay lập tức nhìn vào mắt tôi.
――Một người có đôi mắt giống tôi.
――Không chỉ có thế, cái cách nói chuyện vô lễ của cậu luôn khiến tôi buồn cười.
――Nhưng mà, chẳng sao cả.
―― “tôi sẽ phá vỡ cái định mệnh ấy”.... cái cách cậu nói những lời ấy cực kì dễ dàng như vậy.....
――Khoảnh khắc ấy đối với tôi, không hiểu vì sao lại tiếp thêm cho tôi dũng khí mạnh mẽ đến thế.
――Trao cho cậu nụ hôn đầu, cũng như là cuối cùng của tôi, chắc chắn chưa bao giờ là quyết định khiến cho tôi hối hận.
――Nhưng mà...nhưng mà .....nếu có thể....
――Nếu có thể trở thành hiện thực, tôi muốn thử tiếp tục theo đuổi tình yêu ấy......
Một khoảng lặng, rồi âm thanh lại vang lên trong tâm trí tôi.
――15 năm là cả cuộc đời của tôi….
Tâm trí luôn bình lặng của Misha, đang được lấp kín sự dịu dàng như lay động trái tim tôi
Quyết tâm và mong muốn giản dị của cô bé gửi tới tôi.
-- Không có gì phải sợ hãi hết.
--Vì ngay từ đầu thì tôi, đã không hề tồn tại rồi.
-- Nhưng dù là thế, chẳng hiểu vì lý do gì, tôi lại mong ước có được những hồi ức đẹp đẽ.
-- Tôi từng mong ước có được bạn bè.
--- Không ai trò chuyện cùng tôi, không ai gọi tên tôi. Đối xử với tôi như thứ không tồn tại.
-- Vậy mà, Arnos đã đến bắt chuyện với tôi.
-- “Misha”, cậu ấy đã gọi tôi như vậy
--Hết lần này tới lần khác, mỗi khi được gọi như vậy, lồng ngực tôi lại đập mạnh. Cứ như tôi thực sự đang được sống vậy.
-- Vui vẻ, ấm áp, đến mức tôi đã từng quên mất rằng mình là thứ gì.
--Không có gì để hối tiếc nữa cả. Phép màu đã tới với cuộc đời tôi rồi…
-- Nhưng mà --
-- Nếu có thể, một lần nữa có phép màu xảy ra thì.....
--Tôi muốn được nhận một món quà sinh nhật…..
"... cứu với ..."
Misha cất lời.
Lời nói rõ ràng, rành rọt đến từ cô bé người đã hạ quyết tâm chắc chắn cho sự biến mất của bản thân.
"Cứu với, Arnos... Tôi… ở đây."
Nước mắt trào ra từ đôi mắt của Sasha, người nghe thấy yêu cầu nhỏ nhoi ấy.
Cô bé khẩn thiết ngày càng dữ dội
"... Nee~, làm ơn. Cứu với, Arnos. Những thứ như chỉ có 1 người được sống tiếp, chuyện ấy.....cái định mệnh ấy......sẽ không xảy ra đúng chứ... !! "
Như được tiếp thêm sức mạnh bởi lời nói của hai người họ, tôi siết chặt thanh kiếm.
“Vô ích thôi. Ta là thứ tồn tại bất diệt, song hành cùng sự vĩnh hằng. Ta là quy luật của thế giới này”
"Fmm. Nếu vậy, nếm thử 1 phát chắc không sao đâu nhỉ”
Nhẹ nhàng gạt đi lưỡi hái của Ivis, và bước thêm một bước nữa, tôi tiến đến trước mặt ông ta.
Từ phần lưỡi kiếm, một luồng ma lực đen thùi lùi bốc lên, chẳng mấy chốc hình dạng nó đã trở thành một thanh kiếm khổng lồ.
“Thanh Venus Donoa”
Những lớp phản ma pháp lập tức liên tục trải rộng lặp đi lặp lại, rồi tất cả lại bị chém nát, thanh hắc kiếm dễ dàng đưa tôi tới chỗ cỉa Ivis
"... vô dụng sao…..."
“Cái cơ thể có thể điều khiển thời gian và quy luật thế này....... nên làm gì với nó nhỉ..”
*Bộp* Cánh tay phải của Ivis rơi xuống.
Buột miệng vì quá kinh ngạc
".....Cá….gì..."
“.......nó KhôNg lÀnH lạI...... nó KhôNg lÀnH lạI..........khÔNg Thể NàO......... khÔNg Thể NàO.......qUY LuậT......BĂNg HoẠi....”
“Ủa sao vậy? Tồn tại bất diệt cơ mà nhỉ? Tồn tại vượt xa khỏi quy tắc và luật lệ của thế giới gì mà mỏng manh dễ vỡ vậy ?"
Vẩy nhẹ thanh Hắc ám kiếm, lần này đến lượt cánh tay trái của Ivis rơi xuống.
Vết cắt khá ngọt, và cánh tay sẽ không bao giờ trở lại với ông ta, cho dù thời gian có được tua lại bao lâu đi chăng nữa.
"Thật ngu ngốc......!? Tại sao..? Dù có dừng thời gian lại, hay quay ngược thời gian, vết thương vẫn không lành lại!??!.
Vung thanh Hắc kiếm lần nữa,hai chân của Ivis đã không còn gắn liền với thân thể.
"... Ngu ngốc ... Quá ngu ngốc !! Thứ gì vậy, thanh kiếm đó? Ta chưa bao giờ nghe nói rằng ngài Quỷ vương sáng lập có một thanh Hắc ma kiếm như thế này!"
"Đương nhiên. Ta hiếm khi phải dùng đến Venus Donoa mà. Toàn bộ những kẻ được nhìn thấy nó, thì đến giờ căn nguyên cũng chẳng còn nữa rồi. Không kẻ nào sống sót để kể lại thì sự tồn tại của nó đương nhiên là không có rồi."
Tôi đâm lưỡi gươm vào cổ họng của Ivis.
“Để ta dạy ngươi điều cuối cho chết được mãn nguyện nhé. Thanh Venus Donoa. Nó có thể hủy diệt tất cả mọi thứ. Là thanh Ma Kiếm của Thủy Tổ. Dù có là quy luật gì gì, vận mệnh hay phép màu, đứng trước mặt ta đều phải ngoan ngoãn mà biến mất.”
Bất kể cứng rắn đến đâu, vĩnh hằng đến thế nào, hay vô hạn vô tận, mọi lí lẽ đều có thể bị phá hủy. Đó chính là Venus Donoa. Đứng trước nó, mọi logic đều là vô nghĩa
“Ngươiiiiii......!!”
Ivis bật dậy và cố gắng trốn thoát bằng Phi hành , nhưng bàn tay tôi đã chộp lấy khuôn mặt xương của ông ta.
“Ta nhắc lại miễn phí lần thứ 2 cho khỏi quên nhé. Cố mà khắc cho nó kĩ cùng sự sợ hãi này vào cái hộp sọ của ngươi. Ta là Quỷ Vương Arnos Voldigod”
Tôi đâm thanh kiếm Venus Donoa vào cổ họng ông ta.
Chẳng bao lâu sau, căn nguyên của ông ta biến mất.
“Ng..ươi...! NgƯơi....!! NGưƠiiiii...........!!”
Vét nốt chút sức trước khi chết, hắn gào lên.
Đó là những lời cuối cùng của Ivis hay là tiếng gào la của Eugo La Raviaz?
“Ngươiii...kẻ....vượt ngoài giới hạn.... của quy luật......kẻ......không.....phù hợp..!!!”
Cùng với cơ thể của Ivis, căn nguyên của hai tồn tại trên thế giới này, một quỷ nhân và một vị thần - Eugo La Raviaz, đã biến mất không còn dấu vết.
Karan, âm thanh gì đó vang lên, thứ còn lại tại vị trí của Ivis là đã bị bỏ lại.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
これぞ、俺TUEEE。
こんなに主人公を強くして、この先どうやって物語を盛り上げればいいんだ……!?
(Vâng, đôi khi note của bác tác giả lại hack não hơn cả truyện @@ )
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hello ae, TorRi đây
Hứa với mọi người là sau khi thi xong sẽ tăng tốc, vậy mà cuối cùng lại rắc rối hơn t tưởng, rốt cuộc chẳng mấy lúc mở đc cái lap lên. Mong ae thông cảm
Hiện tại những chap dồn ứ qua cmn arc 2 r, nên ae cứ hóng đi nhé, t sẽ nhanh nhất có thể quăng cho bác trans để up , trc hết là xong đc arc 1 nhé
Nhưng mà lười nó ăn vào máu r nên thôi ko hứa suông nữa mất uy tín vcl =)))
Chúc ae đọc truyện vui vẻ và giành nhiều tình cảm cho Sasha nha, còn Misha thì sao cũng đc lul =))))