Lớp bắt đầu bàn tán sôi nổi khi mà họ đi mất.
_ Thật là bực bội… - Nhật đấm xuống bàn…
_ Thôi nào, my friend…
_ Chưa bao giờ mà tao thấy cái thứ học sinh nào như thế này, đúng không Linh?
_ Ừm.
_ Thôi, chơi UoL cho quên sầu đi.
_ Nhưng…
_ Thôi nào…
_ …
_ Cũng được…
_ Chơi điện thoại trong lớp coi chừng bị bắt đó nha. - Trâm lên tiếng cảnh báo hai người họ.
***************
"Tùng, tùng, tùng"
Giờ ra chơi.
Nhiều thành phần lớp bu ngay lấy chỗ của Linh và Nhật. Họ hiếu kỳ đơn giản vì đây là hai học sinh ngoại quốc.
_ Nè nè, cậu là người 'Trung Thông' thật hả?
_ Nè, sao cậu nói giỏi tiếng nước tớ quá vậy?
_ Nè, đồ ăn bên đó ngon lắm hả?
_ Nè nè…
Vô vàn câu hỏi bu quanh lấy Nhật và Linh khiến cả hai không biết đâu mà lần.
"Ầm"
Nam đập mạnh tay xuống bàn rồi chỉ trích cả lớp:
_ Này, mấy cậu làm phiền hai cậu ấy quá đấy.
_ Ờ thì…
_ Tại…
_ Có lẽ mình hỏi họ nhiều quá rồi...
Mọi người trong lớp bắt đầu ngưng việc hỏi hai người đó và đang tự trách bản thân gây phiền cho người khác.
Nam cười nhẹ.
Rồi cậu quay sang hỏi hai người họ:
_ Này, mày thấy gái 'Vân Long' và gái 'Trung Thông', nước nào đẹp hơn hả?
…
Cả lớp đứng khựng lại trước câu hỏi của Nam. Một vài người đẩy cậu ấy ra rồi lại bu quanh hỏi lấy hỏi để Nhật và Linh.
"Rầm"
_ Im hết coi! Không cho người ta ngủ à. - Cường thét lên.
_ Này giờ ra chơi nha thằng kia. Mày ngủ kệ mày, tụi tao làm gì là quyền của tụi tao chứ, mày lấy tư cách gì cản tụi tao? - Một nam sinh lên tiếng.
_ Phải, phải… - Cả bọn bắt đầu hùa theo bật lại Cường.
_ Tụi mày chắc không? - Cường liếc xéo tất cả chúng nó.
Nhìn Cường lúc này như sẵn sàng vồ lấy đánh chết bất kỳ ai lên tiếng.
Có nhiều tiếng đồn xung quanh Cường, nhưng chủ yếu phải nói nhất về tin đồn hồi cấp hai của cậu. Khi đi thi học sinh giỏi, cậu bị đồn là hại chết cả một gia đình để bản thân có thể đứng nhất của toàn thể quốc gia…
Chính vì thế, tất cả mọi người trong lớp ít khi nào dám lại gần Cường.
_ Nhìn gì mà nhìn, còn không mau cút đi. Hay đợi tao động tay động chân hả?
Đám đông xì xào với nhau một hồi, rồi họ quyết định giải tán.
_ C… cảm ơn mày nha Cường… Nhìn mày men kinh khủng khiếp. - Nhật vỗ vai Cường khen ngợi.
Cường bỏ cái tay đó ra khỏi vai mình và lại tiếp tục lăn ra ngủ.
_ Nhìn thế mà hóa ra tốt dữ. - Nhật cười nhẹ.
_ Cậu ấy cộc cằn vậy thôi nhưng tính tình tốt lắm đó. Mong hai cậu từ giờ sẽ thân thiết với cậu ấy hơn nha. - Trâm cúi đầu lịch sự.
_ Là bọn tớ mới cần cậu ta giúp đỡ mới phải. - Linh cũng cúi đầu.
_ Phải đấy. Bọn tớ ở nhờ nhà cậu ta sáng nay mà. Nên nói ra, là bọn tớ phải nhờ cậu ta giúp đỡ dài dài. - Nhật đưa hai tay ra sau gáy.
_ Hể? - Nam và Trâm đồng thanh.
_ Sao vậy? - Nhật giật mình về sau.
Nam và Trâm lúc này còn đặt ra nhiều câu hỏi cho Nhật hơn là những người hồi nãy.
Một hồi sau.
Con My và Nhài đi vào lớp. Con My tỏ thái độ hống hách khi liên tục đạp hết cái bàn rồi cái ghế xung quanh đường nó đi.
Nó lại bàn, lấy cái điện thoại con Nhài bỏ quên rồi cả hai lại đi ra khỏi lớp.
Bàn chuyện với nhau vui vẻ, Nhật bỗng im bặt. Rồi cậu ta đứng dậy và đi ra khỏi lớp.
Không hiểu chuyện gì xảy ra với Nhật. Linh thấy thế không ổn lắm, mới kéo cái cổ tay của Trâm:
_ Đi với tớ, nhanh lên.
_ Đi đâu… Á…
Nam thấy thế, mới lay thằng Cường vẫn đang ngủ:
_ Êy, êy, dậy mày, dậy…
_ Yên tao ngủ coi cái thằng này.
_ Vậy giờ mày ngủ, tao đi à nghen. Trâm nó có bị ai gạ cho siêu lòng, tao cũng không có cản đâu à.
_ Đi lẹ mày! - Cường chỉnh lại cái áo khoác mình đang mặc.
******************
_ Tao tức lắm mày ạ. - Nhật đá mấy cái lá dưới chân.
_ Do nãy tao hỏi nhiều quá hả? Tao xin lỗi… - Nam cúi mặt.
_ Không phải là nó. Tao nói vụ trong lớp lúc nãy ấy.
_ Vụ nào?
_ Cái con nhỏ mà đánh bà cô ấy.
_ À, con My à…
_ Thật vô xỉ mà.
_ Chịu khó đi… - Nam xua tay.
_ Nhưng...
_ Mày mới chuyển trường tới đây, đừng cố tạo kẻ thù cho mình. Tập làm quen với cuộc sống để thi tốt nghiệp đi! - Cường vừa đọc sách vừa giảng giải.
_ Thì biết thế…
_ Khoan.
Cả bọn đồng thanh:
_ Sao nay thằng Cường nó lạ quá vậy?
Nam chạy tới sờ soạng người Cường:
_ Mày có bị sao không đấy?
_ Tao giết mày…
Cậu ta để tay lên trán mình và trán Cường:
_ Có nóng lắm đâu nhỉ?
Nam còn thêm mấy câu nữa với Cường, nhưng dường như cả Trâm, Linh, và Nhật đều không nghe thấy.
Trước mặt họ bây giờ, là những gì mà Nam và Cường nói với nhau:
"_ Em có sốt lắm không?
_ Em không sao.
Cường đẩy Nam ra.
_ Anh đừng lại gần em, em sẽ lây cho anh mất.
_ Anh sẽ không lây bệnh từ em đâu.
_ Nhưng mà…
Mặt họ tiến sát lại gần nhau.
_ Để anh cởi áo em cho bớt nóng nhé."
Đoạn tưởng tượng của cả ba vụt tắt khi mà Cường giơ nắm đấm và đấm vào cằm của Nam.
_ Làm gì mà máu mũi chảy ghê thế hả? - Cường quát lớn khi nhìn vào cả ba người kia.
_ Thiên đường… - Trâm và Linh đồng thanh.
_ Hả?
Đi được một lúc, Nam hỏi về vấn đề mà Nhật đã cấm vào tối qua:
_ À này, tao hỏi tý, nếu hai đứa bọn tao đều có «Quyền khí» trong người, vậy thì có thể cũng sẽ có nhiều người có được nó hả?
_ «Quyền khí», nó là gì vậy?
_ Không có gì đâu Trâm, nó chỉ là một môn võ mà nhà tớ đang dạy thôi ấy mà… - Nhật xua tay.
_ Wao… Nhà cậu dạy hả, tuyệt ghê á đa. Tớ thích xem mấy người 'Trung Thông' đánh võ lắm á… Họ đánh nhau đã cực luôn… - Trâm đan chéo tay vào nhau.
_ Cậu cũng thích học võ à Trâm?
_ Ừm, ừm… Tớ mê lâu lắm rồi á, mà tại hong có dịp gì hết trơn. Tớ đang tính là thi đại học xong, tớ sẽ bắt đầu học nè. - Trâm gật gù.
_ Vậy khi nào rảnh, cậu qua chỗ tớ chơi, tớ chỉ cho.
_ Thật sao? Yêu cậu thế. - Trâm ôm lấy người Linh.
Hai cô nàng lại trò chuyện với nhau.
Nhật tranh thủ cơ hội, đẩy Nam vào sát cửa phòng đựng dụng cụ thể thao của trường, tay trái cậu bịt chặt môi Nam, tay còn lại nắm chặt lấy hai tay Nam.
_ Mày phải ý tứ một chút chứ? Đây đâu phải chuyện bình thường mà muốn là mày cứ nói khơi khơi vậy được. - Nhật nói nhỏ.
Bị bịt miệng nên Nam đã nói bằng ngôn ngữ gì đó vượt quá tầm hiểu biết của nhân loại.
_ Ao zin nhỗi…
Họ còn nói thêm gì nữa nhưng có vẻ máu hủ lại nổi lên ở hai con người kia:
"_ Anh đã cấm em nhắc về chuyện nhà anh dạy võ rồi cơ mà, em muốn chết hả?
_ Em xin lỗi mà…
_ Có vẻ như nói với em bao lần thì em cũng không chừa nhỉ?
_ Tha… tha cho em đi mà…
Mặt hai bọ họ tiến sát lại gần nhau.
Ở phía chỗ Linh và Trâm, chỉ có thấy mường tượng được Nhật đang khóa môi Nam.
Được một lúc, mặt Nhật lại lùi xa ra, Nam thì thở hổn hển càng khiến cho máu mũi của hai cô nàng chảy nhiều hơn.
_ Lần sau em còn như thế nữa, thì đừng trách tại sao anh ác.
_ Em… em biết rồi…
_ Anh cũng chỉ vì yêu em thôi, em biết không?
_ Em biết, em cũng yêu anh nhiều lắm…
_ Nhưng tại sao tối qua không trả lời điện thoại anh?
_ Điện thoại em hết pin.
Nhật xiết tay mạnh hơn, giọng cậu cũng thô bạo hơn:
_ Nói thật đi!
_ Em nói thật mà…
Mặt họ lại sát nhau lần nữa…
Lần này, cả hai đều thở hổn hển. Miệng của cả Nam và Nhật còn dính một ít nước dãi nữa.
Có vẻ như cả Trâm và Linh sắp ngất rồi.
_ Lần sau còn như thế, anh sẽ trừng phạt em đấy, nghe rõ chưa?
_ Vâng ạ…"
_ Thiên đường…
Hai cô nàng đồng thanh với nhau.
_ Quái gì vậy? - Cường nhìn Trâm và Linh mà méo mặt.
_ Nay cả lũ đều lên cơn hết sao?
***************
"Chát"
Một âm thanh vang dội đầy khó chịu vang tới chỗ của bọn Nam đang đứng.
Tiếng chửi thậm tệ bên trong phòng đựng dụng cụ thể thao cất lên.
_ Bao giờ mày đưa đủ tiền cho tao? Tao giới thiệu mày vào chỗ tốt như thế mà mày kiếm được có mấy đồng lẻ này. Mày nghĩ tao ngu chắc.
_ Không phải. Thực sự tôi chỉ kiếm được có từng này. Hay anh khất tôi một chút, tuần sau tôi… - Giọng nữ run run cất lên.
"Chát"
Một vết lằn in rõ hình bàn tay năm ngón hiện rõ lên mặt cô.
_ Trả treo à. Cái loại như mày cũng đòi xin khất với tao hả? Tốt nhất là trả đủ tiền cho tao. Làm gái mà dám…
_ Tao nói rồi, cứ kệ mẹ của mày đi. Bả có sống được bao lâu nữa đâu, đúng không? Một tháng sau khi mày mượn tiền tao, bả chết, đúng chưa? Đúng là ngu mà, ngu như mày mà bày đặt mượn tiền tao không trả hả mày?
Hắn nắm tóc cô gái lên.
_ Mày nói mày không có tiền, nên tao giúp mày có tiền nhanh chóng còn gì? Con gái chúng mày chả phải có nguyên một cây ATM dưới chân sao, cứ banh ra là có tiền ngay mà.
_ Tao cũng vì thương gia đình mày nghèo, tao lấy có 200% lãi ngày chứ mấy, coi mấy đứa khác xem, tao lấy giá 500% đấy.
Nói rồi, hắn ta đập mạnh đầu cô gái xuống đất.
_ ĐỒ CON ĐIẾM KHỐN NẠN!
Hắn nhổ nước bọt vào tóc cô gái ấy.
_ Mày có cần tao dạy mày lại sự đáng sợ của tao không?
Hắn ta xé toang chiếc áo dài của cô.
Thân thể trắng nõn nà lộ ra cùng cái áo lót màu trắng ngây thơ, trên khắp bả vai cô, là cả chục cái 'hickey' đỏ hỏn mà có cả đời cũng không chắc là tàn phai…
Cô gái nhắm mắt lại, buông xuôi cho số phận đẩy đưa.
"Vút"
Một cú đấm cực mạnh từ đâu đến đấm thẳng vào mặt hắn ta.
_ Chó chết này! - Nhật nghiến răng.
Và Nam đã chạy nhanh tới vội che đi thân thể của cô gái đáng thương ấy.
Hắn ta ngã nhào xuống đất, chưa kịp định thần, cả một thân thể đã ngồi ngay trên người hắn ta.
_ Tao đã cáu từ sáng rồi, nhưng giờ, dù mày có là con của thằng nào, tao cũng đập hết.
Hắn ta chưa rõ chuyện gì, thì một cơn mưa cú đấm tới từ vị trí của Boxer Nhật.
Linh và Trâm chạy đến đỡ cô gái tàn tạ ấy ngồi dậy.
Trâm kêu lên:
_ A… Trang…
Đó là Trang… Cô gái nghỉ học bấy lâu nay… Thì ra cô bị ép nghỉ học để làm gái…
Trâm ôm Trang vào lòng, Linh dù không biết cô gái tàn tạ trước mặt mình là ai, nhưng cô cũng ôm cô gái ấy.
Nhật đấm túi bụi vào mặt hắn ta, Nam thì lấy cái áo khoác mà hồi nãy cậu đã 'trấn lột' từ Cường rồi dùng nó che đi thân thể Trang, mặc cho Cường đứng ở cửa chửi rửa.
Hắn ta vô cớ bị đấm túi bụi nên không kịp phản ứng gì, chỉ biết lấy tay che mặt.
Nhưng rồi.
Hắn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, hai tay chụp lấy tay của Nhật.
Hắn đạp mạnh vào bụng Nhật:
_ Mày là thằng chó nào?