Theo các bạn có nên để đánh dấu có nội dung nhạy cảm không nhỉ. Mình không để vì bên novelupdate không để tag R15 hay R18 theo ý các bạn thì như thế nào?.
-----------------------------------------------------------------------------------------
Kehma-san, quấy rối tình dục như việc thở vậy.
“Cái gì….?!”
Rorona nhìn vào tên cướp bị xác ướp hóa, Monores, với một ánh nhìn đầy ngạc nhiên.
“Platinum Dune’s Evil Technique……huh?” (kĩ thuật tà ác của Platinum Dune ?)
“Em biết về nó hả? Rorona.”
“Nếu nói tóm lại thì, họ là 1 trong nhiều nhóm thờ phụng nữ thần.”
“Những nhóm thờ phụng nữ thần?”
“Như cái tên của nó, họ là những nhóm thờ phụng một sự tồn tại được gọi là ‘nữ thần’.”
“Thờ phụng nữ thần,hmm….?”
Tôi cảm thấy rất là đáng nghi từ cái khái niệm đó.
Nguyên nhân 100% là vì Laura.
Bởi vì cô nàng này hầu như là một nữ thần vô dụng, tôi chỉ cảm thấy nghi ngờ nếu như được bảo về một thứ gì đó như là thờ phụng.
Tuy nhiên, Rorona lại lấy sự im lặng của tôi theo một nghĩa khác.
Cô ấy bắt đầu giải thích thêm.
“Em không hề trách Kehma-dono nếu như anh không hề tin nó. Sự thật thì, chính em cũng nghi ngờ về sự tồn tại của ‘nữ thần’. tuy nhiên, đây là một sự thật không thể chối cãi sự thật là ‘những người có sức mạnh đặc biệt đã khẳng định rằng họ đã nhận sức mạnh đó từ nữ thần’.”
“Ahh, không, anh tin nó. Anh tin vào sự tồn tại của nữ thần, và sự thật là họ ban cho sức mạnh nữa.”
Kui, Kui, Kui! [note4632]
Laura kéo tay áo của tôi với một sự háo hức.
“Kehma! Kehma! Kehma! Tôi sẽ không bận tâm gì đâu nếu như cậu giới thiệu tôi một cách chính thức?!!”
“Đúng là tôi muốn nói về chuyện đó, nó cũng là cách giải quyết nhanh nhất.”
Tôi chỉ vào Laura.
“Cái cô nàng trông có vẻ ngốc nghếch này, cô ấy chính là một nữ thần thực sự.”
“Ehhen!”
Laura chống tay vào hông của mình và ưỡn ngực mình ra.
Tôi đặt tay lên vai của Laura và nói với họ.
“Nghề nghiệp của cô ấy là nữ thần vô dụng. cô ấy là nữ thần của sự xấu hổ, Laura Gine Amara.”
“Cậu đang nói cái gì đó hả?!!”
“Tên của cô và nghề nghiệp.”
“Chỉ có mỗi tên của tôi là đúng thôi! Tôi là Laura! Nữ thần của trí tuệ, Laura Gine Amara.”
“Ừ thì, nói cách khác, thì nó được sắp đặt như thế đấy.”
“Kehma là đồ ngốc!!!”
“Tôi biết rồi, tôi biết rồi.”
Nhưng mà trong khi nói vậy, tôi sờ mông của Laura.
“Kyaa!!”
Và hơn nữa, tôi ôm cô ấy từ đằng sau.
Tôi luồn tay mình vào trong áo của cô ấy và sờ ngực cổ.
“dù sao thì, nó là như vậy đó. Cô nàng này là một nữ thần, và anh nhận được sức mạnh từ cô ấy.”
“Em hiểu….”
“Thật vậy, sao….”
Rorona và Femil gật đầu.
“Các em có tin anh không?”
“Laura-dono có một cái triết lí sống và những kiến thức mà một người bình thường như em không thể có được. Nếu như cô ấy là nữ thần của trí tuệ thì, em đã bị thuyết phục!”
“Trước đó thì, cô ấy đã triệu hồi ra một chiếc túi ma thuật, vậy nên…”
2 người họ hoàn toàn tin, nhưng mà Femil có một chút nghi ngờ.
Như thể là….em ấy tin rằng ‘Laura là một nữ thần’, nhưng nếu mà là ‘nữ thần của trí tuệ’ thì…..
Tôi nghĩ em ấy đúng.
“Ý anh là, đây không phải là lúc để nói chuyện này.”
Tôi đi đến chỗ cô gái mà chúng tôi vừa cứu lúc nãy….Licia.
“Haa! Haa! Haa….!”
Cô ta đang cố trốn đi trong khi lê chân phải của mình.
Tôi tiến lại gần Licia và đặt tay tôi lên vai cô ấy.
“Ngươi định làm gì?”
“Đừng có để ý tới tôi!!”
Licia hất tay tôi đi.
“Nếu các người là nhà du hành thì, ta sẽ hỏi sự giúp đỡ từ các người. Tuy nhiên, ta là thánh nữ của Platinum Dune. Không đời nào ta được cứu bởi một người của tôn giáo khác…mà lại còn là người của Golden Prairie!”
“2 người có thù địch với nhau hả? Rorona.”
“Golden Prairie đã phát triển nền công nghiệp rèn kim loại mà không thờ phụng bất kì một nữ thần nào. Đó là lí do tại sao, khuynh hướng chủ nghĩa duy vật rất cao. Nhưng ngược lại, Platinum Dune đặt khái niệm những vì sao/tôn giáo là hàng đầu. Đúng là 2 phe có sự đối lập lẫn nhau.”
“Anh hiểu.”
“Ngươi đã nghe rồi phải không?! Là một thánh nữ thờ phụng Nacura-sama, ta không muốn được cứu bởi những kẻ theo chủ nghĩa duy vật Golden Prairie!!”
“Tôi đã hiểu.”
Tôi dùng trị thương lên Licia.
Những vết thương trên người Licia dần dần biến mất.
Và đối với Licia, người đang cực kì bối rối.
Một đấm vào bụng cô ấy.
“Gefu….!”
Licia ngất xỉu.
“Anh đang làm gì vậy?!!”
“Cô gái này có vẻ có tình cảnh riêng. Anh sẽ cảm thấy rất tệ nếu như bỏ cô ấy lại một mình. Anh có thể sẽ có ác mộng nếu như làm điều đó. Nhưng, cô ấy quá ồn ào. Vì thế mà anh khiến cô ấy ngất đi. Có gì lạ sao?”
“Đó là cái kết luận tồi tệ nhất có thể tạo ra nếu xét theo logic.”
“Mặc dù anh nói thế, nhưng mà nó cũng không phải là một điều dễ dàng.”
Tôi bế Licia và quay trở lại.
◆
Chúng tôi trở về quán trọ.
“Nếu chuyện là như vậy thì thứ chúng ta cần là rượu.”
Tôi tiến vào phòng của mình trong khi lờ đi Asha đang nói.
Tôi để cô ấy nằm trên giường của mình.
Chiếc váy trắng tinh của cô ấy được trang trí bởi những đường chỉ vàng bị rách chỗ này chỗ kia.
Tuy nhiên, vì những vết thương của cô ấy đã biến mất. cô ấy trông gợi cảm hơn thay vì là đau đớn.
“Màu quần lót của cô ấy là…trắng hử.”
“Tại sao cậu lại lật váy của cô ấy lên như thể nó là điều bình thường vậy!! Kehma đồ hư hỏng!!”
Suppaan!
Laura đập tôi bằng một cái chảo mà tôi chẳng biết cô ấy lôi ra từ chỗ nào.
“Kehma-dono….”
“Kehma-sama….”
“Nếu mà anh muốn thấy quần lót thì…..”
“Em….không mặc một cái, nhưng….”
Femil và Rorona đứng cạnh nhau và kéo váy của mình lên.
Femil cho tôi tìn quần lót của cô ấy, nhưng mà tôi gần như thấy và không thấy của Rorona.
Đâu còn cách nào khác bởi vì cô ấy không mặc.
Cả 2 người họ thật là đáng yêu mà.
“n!nn….!”
Và trong khi chúng tôi đang làm chuyện đó, Licia mở mắt của mình ra.
“Yo.”
Khi mà tôi gọi, cô ấy bắt đầu nhìn vào quần áo của mình và chỗ mà cô ấy đang ở….
[note4633]
“Các người đã làm cái gì với tôi rồi?!!!”
“Chẳng có gì nhiều, tôi chỉ lật váy của cô lên và nhìn quần lót của cô thôi.”
“Đó không phải là ‘nhiều’ rồi sao?!!”
“Nếu như cô có phàn nàn thì, chúng ta có thể cho xem của nhau mà…”
Tôi đặt tay mình lên quần.
“Khôngggggggggggggggg!!!”
Licia che đôi mắt đáng yêu bằng đôi tay của mình.
Mặt cô ấy đỏ đến tận tai mặc dù tôi còn chưa cho cô ấy xem.
“Cậu đang làm cái gì vậy hả đồ ngốc này!!”
“Chỉ lần này, cô đúng.”
“Thật là! Đồ ngốc!! Đồ ngốc!!”
Laura cũng đỏ mặt giống như Licia còn tôi thì chỉnh lại quần mình.
Cô ấy đúng là trong trắng mà.
Tôi nói với Licia.
“Về vấn đề quấy rối tình dục, ừ thì, cô nên bỏ cuộc đi bởi vì tôi là người đã cứu cô mà.”
“Hanyaaa…!!”
Licia im lặng rồi cắn môi dưới của mình.
“Dù sao thì nó cũng không quan trong. Hãy kể cho tôi về tình cảnh của cô đi.”
“Cậu sẽ làm gì, nếu tôi nói cho câu….?”
“Tôi sẽ hợp tác với cô nếu tôi thấy hứng thú, nhưng mà là tạm biệt nếu như không.”
“Chúng ta chỉ vừa…mới gặp thôi mà?”
“Ừ thì, đúng vậy, nhưng mà nếu tôi lờ cô đi bây giờ, tôi có thể nghe về thứ gì đó như là… ‘một cơ thể thối rữa được tìm ra’, và ít nhất thì tôi cũng nên nghe cô phải không? Nhưng nếu đó là một điều rắc rối quá thì, tôi chỉ cần bỏ qua và nói rằng ‘đúng là một điều rắc rối mà’ kể cả khi có chuyện gì đó xảy ra.”
“Mặc dù anh ấy nói vậy, đó chính là điểm tốt của Kehma-sama, anh ấy sẽ không ném cô đi chỉ vì rắc rối thôi…. ♥”
“Mặc dù anh ấy nói vậy, Kehma-dono sẽ bảo vệ cô bằng cách này hay cách khác… ♥”
Rorona và Femil thì thầm trong khi mặt ửng đỏ.
Có phải là cái công tác ♥yêu♥ của họ vừa được bật lên không? 2 người họ ôm tôi từ 2 bên.
“Ư-Ừ thì, đúng là cậu ấy là một người tốt! Nhưng mà cái vấn đề quấy rối tình dục của cậu ấy đúng là tồi tệ mà!”
Laura nói vậy trong khi nhìn sang một bên và khoanh tay mình với một khuôn mặt đỏ ửng.
“Ừ thì nó là như vậy đấy. Chúng tôi thân nhau đến mức mà có thể cho nhau xem đồ lót của mình, vì vậy đừng có mà lo lắng và hãy kể cho tôi đi.”
“Về vấn đề đồ lót thì, chẳng phải cậu chính là người xem và cho xem hay sao?”
Đó cũng là một câu hỏi hợp lí đó.
--------Ghi chú
(TN:âm thanh kéo một thứ gì đó.)
(TN: tưởng bị rape à.)