Mọi người giật mình lần nữa, bọn họ đã đánh giá Lăng Hàn đủ cao, nhưng sau khi đánh mới biết được, thì ra bọn họ còn đánh giá thấp Lăng Hàn.
– Lần này rõ ràng.
– Lực lượng của hắn là thập ngũ trọng thiên.
– Phát động Đế thuật cho nên chiến lực của hắn tăng lên tam thập trọng thiên.
– A, Đế thuật không chỉ có thể gia trì thập nhị trọng thiên chiến lực sao?
– Là rất kỳ quái, trên người của gia hỏa này, Đế thuật lại có thể bộc phát ra chiến lực thập ngũ trọng thiên!
Mà những Tôn Giả kia lại nhíu mày, nhãn lực của bọn họ đương nhiên cao minh nên đã đoán được chân tướng.
– Tiểu tử này đã bắt đầu đi ra con đường của mình.
– Cho nên, hắn mới có thể phát huy Đế thuật vượt qua người bình thường.
– Bởi vì, lịch đại Tổ Vương đều là đi ra con đường của mình, cho nên mới mạnh đến mức trấn áp thiên địa!
Việc này làm các Tôn Giả bất an, thiên phú của Lăng Hàn như vậy, hơn nữa còn đi ra con đường của mình, chỉ cần thành Thánh, hắn chính là cạnh tranh lớn nhất của Đế tộc.
Thế hệ hoàng kim, có lẽ đối thủ chân chính của các ngươi cũng không phải là Đa Gia Phật hoặc hai vị trong huyết hải, âm hà, mà là một gia hỏa còn chưa bước vào Tiểu Thừa cảnh.
Lăng Hàn phát động Đế thuật bỗng nhiên chiếm thượng phong, hắn không ngừng công kích, Lưu Nhạc chỉ có thể liều chết, hắn cũng không có sức hoàn thủ.
Cuối cùng, Lưru Nhạc cũng chỉ có thể cúi đầu xưng thần.
Hắn qua hai vòng!
Đây là thành tích không thể tưởng tượng nổi, cho dù là hệ bạch ngân, thời điểm mới vào Hóa Linh cảnh cũng chỉ có thể ngoan ngoãn thu hồi ngạo khí, bởi vì Hóa Linh nhất biến cũng chỉ bộc phát mười mấy trọng thiên chiến lực, làm sao có thể là đối thủ của cao thủ Hóa Linh cảnh uy tín lâu năm?
Dù là đối thủ chỉ là cấp bậc đạo tử.
Nhưng Lăng Hàn lại là lật đổ tất cả, hắn có thể đánh đạo tử cấp bậc Hóa Linh tam biến nằm xuống, việc làm cho người tai bất an nhất là gì?
Đó là hắn còn chưa dùng toàn lực ứng phó.
Cho đến bây giờ, Lăng Hàn vẫn chưa vận dụng linh thân, tương đương với việc hắn chỉ seử dụng một nửa lực lượng.
Thật là đáng sợ.
Vòng thứ ba, Lăng Hàn lại quật ngã một tên Đế tử, hơn nữa người này có tu vi Hóa Linh tam biến.
Thiên Linh Đế tộc Trình Khánh.
Lăng Hàn đã gặp qua tên Đế tử này trong Chân Long uyên, lúc trước Trình Khánh là đệ nhất nhân trong Chân Ngã cảnh, hiện tại hắn đã sớm bước vào Hóa Linh cảnh, hơn nữa còn tu đến tam biến, chiến lực của hắn mạnh bao nhiêu?
Làm Đế tử, hắn tỏa ra khí lượng phi phàm, sau lưng còn có ánh trăng tỏa sáng, hơn nữa còn phát ra màu vàng óng ánh.
Đây là một đại địch.
Lăng Hàn hít sâu một hơi, hắn không dám có chút chủ quan nào.
Đương nhiên Trình Khánh cũng rất cẩn thận, thắng, một tam biến đánh thắng nhất biến thì có gì vẻ vang? Nhưng nếu thua, hắn là Đế tử sẽ biến thành trò cười.
Cho nên, một trận chiến này hắn chỉ có thể thắng không thể thua.
Ba cái linh thân bước ra khỏi cơ thể, sắc mặt của hắn nghiêm túc và tỏa ra hào quang rực rỡ.
Điều này nói rõ Trình Khánh lúc ấy ở Chân Ngã cảnh đã tu ra Chân Ngã sáu màu.
– Đến!
Chiến đấu hết sức căng thẳng, Lăng Hàn vừa mới giao thủ đã phát hiện lực lượng của mình không bằng đối thủ, Trình Khánh đã tu tới tam biến trung kỳ, bởi vậy, lực lượng của hắn cao tới nhị thập trọng thiên.
Đế thuật gia trì, còn có ba cái linh thân liên thủ, chiến lực của Trình Khánh chí ít vượt qua Lăng Hàn ba trọng thiên.
Võ Đạo giới đều công nhận tiêu chuẩn, đó là một khi chiến lực chênh lệch ba trọng thiên sẽ có ưu thế nghiền ép.
Quả nhiên, Trình Khánh lập tức chiếm thượng phong, chiêu chiêu lăng lệ, đánh cho Lăng Hàn chỉ có chống đỡ.
Tất cả mọi người đều gật đầu, cuối cùng cũng có thể áp chế gia hỏa này.
Nhưng nghĩ lại một chút, thế hệ bạch ngân cần dựa vào ưu thế hai tiểu cảnh giới mới có thể áp chế Lăng Hàn, chẳng phải nói rõ Lăng Hàn rất khủng bố hay sao?
Nhưng mà, mặc dù Lăng Hàn lâm vào hạ phong, hắn lại không lộ ra vẻ chống đỡ không nổi.
Lực phòng ngự của hắn quá mạnh, cho dù bị đánh mấy chiêu thì thế nào, giống như bị người ta vuốt nhẹ, cũng không tạo thành tổn thương gì.
Nhưng thời gian giao đấu có hạn, cũng không thể chèo chống tới khi Trình Khánh hao hết lực lượng, giao đấu sẽ bị cưỡng ép dừng lại, đương nhiên sẽ dùng ưu khuyết trên trận đấu mà định ra thắng bại.
Cho nên, tiếp tục như vậy Lăng Hàn tất thua.
Lăng Hàn điều động linh thân của mình.
Đây là lần đầu hắn thể hiện linh thân trước mặt mọi người, việc này lập tức hấp dẫn ánh mắt mọi người, cho dù là những Tôn Giả cũng không ngoại lệ.
Nhưng mặc bọn họ nhìn thế nào, bọn họ cũng không nhìn thấy linh thân này có gì đặc thù, giống như Lăng Hàn trước kia bày ra Chân Ngã như vậy bình thường.
Ai cũng biết, chất lượng linh thân trực tiếp quyết định thực lực của võ giả, Lăng Hàn cường đại như thế, chất lượng linh thân của hắn tất nhiên cũng vô cùng kinh người, tại sao lại có thể bình thường như thế được?
– Gia hỏa này thật sự cẩn thận, hắn vẫn cho linh thân tự thu liễm!
Tất cả mọi người lắc đầu, chỉ cảm thấy Lăng Hàn quá cẩn thận.
Lại đến!
Lăng Hàn và linh thân cùng nhau xông lên tấn công Trình Khánh.
Linh thân đi đầu, linh thân do đạo tắc cùng linh hồn cùng tạo thành, mặc dù có thể tạo thành tổn thương cực lớn với thân thể nhưng bản thân lại không phải thực thể, bí lực khó thương, hơn nữa cho dù bị đánh hỏng cũng không sao, chỉ cần ôn dưỡng trong thức hải, không bao lâu sẽ khôi phục như lúc ban đầu.
Cho nên, có thể sử dụng linh thân không kiêng nể gì cả, gần như không cần phải lo lắng.
Bành!
Hủy diệt linh thân đánh ra hai đấm, phân biệt oanh kích hai bộ linh thân của Trình Khánh, lực lượng kinh khủng sôi trào, hủy diệt linh thân bị đẩy lui nhưng hai linh thân của Trình Khánh run rẩy kịch liệt và sáng tối chập chờn.
Tái chiến, chiến lực của hai linh thân này đã giảm xuống rất lớn.
Cái gì!
Việc này làm da đầu mọi người tê dại, tình huống như thế nào, chẳng lẽ linh thân của Lăng Hàn có tác dụng khắc chế các linh thân khác? Nếu không, vì cái gì sau khi đấu một kích lại làm linh thân của Trình Khánh trọng thương, chiến lực giảm mạnh?
Người khác xem không rõ, nhưng các Tôn Giả có tu vi và nhãn lực rất cay độc, bọn họ làm sao không nhìn thấy việc gì đang diễn ra chứ?
– Linh thân của kẻ này là một lọai năng lực đặc thù, có thể khắc chế các linh thân khác.
– Không sai, linh thân sử dụng quy tắc làm vật trung gian mà hình thành, trên lý luận, quy tắc tạo thành linh thân càng cao, uy lực cũng càng lớn.
– Nhưng linh thân của Đế tử cũng có thể bị khắc chế, việc này quá kinh người!
Các Tôn Giả nhíu mày, Lăng Hàn biểu hiện càng ngày càng kinh người, càng ngày càng có khí tượng thành Đế.
Mấu chốt là, đại đa số Đế tộc đều đối địch với Lăng Hàn, tự nhiên không muốn nhìn thấy Lăng Hàn thành Đế, nếu không, không cần âm phủ xâm lấn, bọn họ sẽ bị thanh toán trước tiên.
Chiến lực của Lăng Hàn chỉ kém Trình Khánh mấy phần nhưng linh thân lại có lực sát thương vô địch, từng quyền đánh ra, ba linh thân của Trình Khánh trọng thương, đối phương không thể không thu vào, thu hồi vào trong thức hải ôn dưỡng.
Kể từ đó biến thành Lăng Hàn và hủy diệt linh thân liên thủ chiến Trình Khánh, cũng khó nói trước thắng bại.
Vào lúc bọn họ chưa phân thắng bại, lúc này thời gian chiến đấu đã hết.
Các Tôn Giả thương nghị, phán quyết Lăng Hàn bại trận.
Chuyện này rất không công bằng, trận đấu đang ngang tay nhưng Lăng Hàn sử dụng tu vi nhất biến chiến đấu với Trình Khánh tu vi tam biến, tại sao lại phán Lăng Hàn thua?
Hắc hắc, vì chèn ép Lăng Hàn, những đại nhân vật này đã không cần mặt mũi.