***
Ngồi trên cái ngai vàng mà tôi hiếm khi sử dụng nó,tôi miễn cưỡng nhấc đầu gối lên để đi tham quan sảnh
Những người xếp hàng ở phía trước là 10 thuộc cấp của tôi gồm Eleanor,Mira,Cartas,và Rosa.Và đứng phía sau họ là 10 đến 19 thuộc cấp dưới họ
Đây là những thành viên của guild mà tôi đã tạo
Tôi không thể lên đường nếu họ cứ nhìn chằm chằm vào tôi,tôi thấy khá lo lắng
Tôi thở ra một hơi sâu và mở miệng dù mình không muốn.Không ai dám nói chuyện với tôi nếu tôi không hỏi
“Mặc dù một số người có thể đã biết,là hội guild chúng ta,GJ Jou,sẽ được di chuyển sang nơi khác”(H:thú thật mình không biết nên để từ di chuyển hay giải tán nữa)
Khi tôi nói điều đó,một cảm giác khó chịu lan ra trong người
“Điều cần làm đầu tiên mà chúng ta cần làm là đảm bảo sự an toàn bên trong và ngoài của lâu đài.Tiếp theo là kiểm tra xung quanh lâu đài”
Khi tôi nói xong,thì người đàn ông bên trái ở đầu hàng giơ tay lên
Đó là một chàng trai trẻ với con mắt ủ rũ và có mái tóc nâu buộc sau đầu.Chàng trai này mang bản tên bạc và trên đó ghi Laurel.Anh ta là tộc người chó và đôi tai anh được giấu dưới tóc
Khi Laurel nhìn thấy ánh mắt tôi,anh ta hắng giọng lại và nói
“Err,master. Xung quanh đây có quái vật không ạ?”
Laurel nói từ đó lên như một câu đùa bình thường.Tuy nhiên,gương mặt của anh lại khác hẳn
“Không,ta chưa bao giờ thấy quái vật quanh đây cả?Tại sao ngươi lại nghĩ đến điều đó?”
Tôi hỏi lại Laurel với sự nghi ngờ trong khi nghiên cổ một chút.Tôi vẫn chưa quen khi nói chuyện với NPC mà tôi đã tạo ra mà tôi nên tỉnh táo khi nói chuyện với họ
“Vậy à?Thần không thể tưởng tượng khi ngài chỉ cần 3 người,tập hợp chúng thần rồi dạy cách giải quyết vấn đề chính sách và tài chính…không,thần xin lỗi”
Laurel có vẻ nghĩ rằng tôi không trả lời câu hỏi đó?Tôi hơi bối rối vế lí do đó
Điều đó thực sự không lịch thiệp.Khi tôi nhìn xung quanh,tôi thấy một số người đồng tình và gật đầu ở phía sau
“…ah,kể từ hôm nay,ta sẽ làm việc cùng guild để đối phó nhiều vấn đề.Mặc dù đây là quyết định nhất thời, I judged that the overall ability has also come with it.Vì vậy,nếu ta làm sai chỗ nào,thì sẽ khó khăn cho mọi người.Tôi không muốn các ngươi lạm dụng nó nhưng có những trường hợp sẽ không được.Ta muốn mượn sức mạnh của mọi người”
Khi tôi nói thế,cả hội trường điều im lặng
Tôi tự hỏi liệu mình có nói sai chỗ nào(H:nếu sai thì do tôi nè)
Khoảng khắc tiếp theo sau khi tôi nghĩ về nó.Một tiếng hò reo vang lên khiến hội trường rung động
Tôi cảm thấy bàn chân mình bị di chuyển từ áp lực tiếng la của họ,tôi nhìn lại các NPC của tôi tạo ra
Một người nhìn lên tôi đang mỉm cười với gương mặt rạng rỡ,có ai đó gật đầu một cách lặng lẽ, và có ai đó sủa như thể nói rằng anh ta không thể kìm chế được. Đã có một người rảy rách.(H:đoạn cuối bí nên giữ nguyên)
“MASTER”
Khi tôi nhìn chằm chằm vào hội trường,tôi nghe thấy giọng nói quen thuộc và tìm thấy người giữa giọng nói đó,là Eleanor(vợ cả)
Eleanor nhìn tôi với một nụ cười đầy tình cảm.
“Tất nhiên.Chúng thần là những đầy tớ trung thành hữu dụng cho chủ nhân của chúng thần.Master đã huấn luyện chúng thần,những người không có địa vị và thậm chí còn có chỗ để ở.Cuối cùng,khi em nghĩ rằng em có thể giúp cho chủ nhân,ngài sẽ tạo ra chúng em một lần nữa.Chúng em đã chờ.Đây là thời gian để chúng em phục vụ ngài”
Khi Eleanor nói như vậy, Rosa gật đầu với những giọt nước mắt.
“Để đó cho thần!Hãy sử dụng em!Em muốn ngài sử dụng em vì em có thể làm được nhiều thứ khác ngoài chiến đấu!”
Rosa mỉm cười vui vẻ trong khi nói như vậy.
Mira, Cartas, Laurel, và tất cả các thành viên khác cũng nói như thế.
Khi tôi thấy thế,tôi nhận ra sức mạnh của cơ thể này đã di chuyển trong vô thức.Tôi dựa lưng vào ngai vàng và thở phào nhẹ nhõm
Tôi cố gắng kiềm chế nụ cười và gật đầu
“Mọi người,cảm ơn.Kế tiếp,ta sẽ cho nhiệm vụ ngay lập tức.Chỉ có những người từ 1 đến 50 là kiểm tra bên ngoài.Mặc dù đây không phải điều ta từng làm,nhưng lần này chúng ta sẽ hợp 10 người thành 1 đội.Trong cuộc khảo sát lâu đài,mỗi nhóm chia thành 5 người”
Khi tôi nói thế,tôi đã chọn một trưởng nhóm cho mỗi đội và các thành viên có kĩ năng khác nhau để dễ cân bằng hơn
“Ta sẽ đi chung đội của Eleanor.Các đơn vị khác hãy tìm kiếm xung quanh lâu đài trong 1km.Nếu nhìn thấy quái vật,đừng chiến đấu nếu chúng không đi một mình.Nếu chỉ có một,thì hãy tấn công ở khoảng cách xa”
Khi tôi nói với những đơn vị kiểm tra bên ngoài lâu đài,50 người ở hàng ghế đầu gật đầu
“Mỗi đơn vị hãy phụ trách mỗi vị trí để kiểm tra lâu đài.Hai đội hãy thay phiên nhau canh giữ lâu đài.Ai có câu hỏi thì hỏi đi nếu không thảo luận đến đây là kết thúc”
Khi tôi nói vậy, những người từ hàng thứ sáu trở lên sẽ trả lời.
“Ano,thần có thể hỏi ngài một câu không?”
Sau khi mọi người chuẩn bị làm việc của mình,thì một cô gái tóc đen dài xinh đẹp đựng giữ hàng và giơ tay lên.Đầu của cô ấy có hai cái tai hình tam giác(H:chắc là tộc cáo)
Một bộ váy trắng viền xanh giống như màu vải của nó và cô có một mái tóc đuôi ngựa dài tới hông cô,đó là Soarer.Quần áo cô khiến nét quyến rũ cô nổi bậc hơn.Phải,tôi đoán nó vượt qua trí tưởng tượng echhi của mình”
“Nó là gì?”
Tôi nghĩ nên giữ lại ý thức của mình rằng không nên nhìn chằm chằm Soarer nhiều trong khi tôi hỏi lại.Khi Soarer nhấc miệng mình lên,cô làm cử chỉ che đi nữa khuôn mặt phần dưới của mình bằng tay
“Phòng của ngài…chúng thần nên làm gì?”
Soarer nói thế trong khi chỉ phía sau tôi.Đây là một căn phòng đậm chất người nhật ở sau ngai vàng
“…Phải rồi.Soarer,đội của ngươi sẽ phụ trách nó.Hãy kiểm tra mọi ngóc ngách hội trường”
Khi tôi ra lệnh,cả hội trường lại ồn ào một lần nữa
Trong khi tiếng nói của mọi người vang dội xung quanh,Soarer xoán môi mình và cúi đầu như một phần thưởng
“Hãy để đó cho thần”
Tôi lau mắt Soarer khi má cô đỏ bừng với đôi mắt ẩm ướt.Tôi đứng dậy từ ngai lên
“Bây giờ đã ổn định!Vậy thì,chúng ta sẽ hành động ngay.Eleanor,hãy tập hợp quân đội”
“Vâng!”
Khi tôi ra lệnh, Eleanor lập tức gọi các thành viên mà tôi đã chọn và tập chung xung quanh tôi.
Khi tôi nhìn xung quanh,có vẻ mỗi trưởng nhóm tập hợp lại đội của mình khi tôi hướng dẫn
“Được rồi,tập trung.Chúng ta sẽ đến đồng bằng ở phía sau trong rừng phía trước lâu đài.Nếu chúng ta phát hiện ra chỗ con người sinh sống thì càng tốt”
Phải,sẽ vô vọng nếu chúng ta đang ở trên hòn đảo không người thì vô vọng
Trong khi lắng nghe câu trả lời của mọi người,tôi đã nghĩ một điều gì đó tiêu cực.Tôi lắc đầu để xóa ý nghĩ đó
Dù bằng cách nào đi nữa,chúng ta không còn cách nào ngoài việc di chuyển
Tôi xác nhận điều đó khi nhìn thấy khuôn mặt Eleanor và thực hiện kế hoạch chuyển căn cứ sang chỗ khác
“Cánh cổng,hãy mở ra”
Phong cảnh phía trước tôi hoàn toàn thay đổi khi tôi lẩm bẩm
Trước mặt tôi, có một cổng kim loại khổng lồ cao 15 mét.
Hùng vĩ.Không có từ nào thích hợp hơn khi cái cánh cổng bạc không hề có vết bẩn bên trái lẫn bên phải
Khi tôi đứng trước cổng,cánh cổng tự động mở ra từ từ
Sau khi nhìn vào khu rừng và những ngọn núi đầy sương mù,tôi nhìn lại Eleanor
“Được rồi,chúng ta sẽ để việc tìm kiếm cho đội khác và chúng ta sẽ kiểm tra trên không”
Đối với tôi,người giao nhiệm vụ,Eleanor lại trả lời với một cách nghiêm túc
Tác giả
Tôi nghĩ rằng tôi sẽ viết nó tốt…đó là nói dối đấy
Không,chỉ là câu nói đùa thôi.Tôi xin lỗi
Tôi sẽ cố gắng hết sức và tôi muốn cải thiện tiến độ.
Nhưng tôi không thể.
Đối với những người đang đọc novel này,tôi sẽ khiến bạn dogeza mà không hề có ngoại lệ
Góc trans(H)
Tác giả có vẻ thích đùa lắm