"Thân phận của bốn người này sau này hãy nói, hiện tại ta muốn nói cho con một chuyện liên quan tới tám đại thần tộc. Cần biết một ít chuyện của tám đại thần tộc con mới lí giải rõ tầm ảnh hưởng của bốn người này." Khương Lan ân cần nói.
Tần Vũ yên lặng nghe Khương Lan nói.
"Tám đại thần tộc của thần giới phân thành Đông cực Hoàng Phủ gia tộc, Tây cực Thân Đồ nhất tộc, Nam cực Đoan Mộc nhất tộc, Bắc cực Khương thị nhất tộc. Còn có Đông Bắc Mộc thị nhất tộc, Đông Nam Phổ Thai nhất tộc, Tây Nam Thang thị nhất tộc cùng với Tây Bắc Chu thị nhất tộc."
"Tám đại thần tộc này thâm căn cố đế, bất quá số lượng thành trì của thần giới chỉ có bao nhiêu đó, vì người của thần giới càng ngày càng nhiều, các thành trì vô pháp chứa đựng, càng ngày càng nhiều người bắt buộc phải sinh sống ở ngoài thành. Tám đại thần tộc của thần giới liền bàn bạc, sau đó đưa ra quyết định tạo nên chiến tranh mỗi sáu mươi ức năm một lần. Đầu tiên, mục đích của cuộc chiến tranh này là để giảm bớt nhân khẩu của thần giới." Khương Lan hiểu rất rõ các loại bí mật của thần giới.
Giảm bớt nhân khẩu?
Tần Vũ kinh hãi, sáu mươi ức năm chiến tranh một lần. Loại tần suất này đối với người của thần giới vốn có tuổi thọ trường cửu mà nói thì cũng đã rất dài rồi.
Tần Vũ đã hiểu hết nỗi khổ của tám đại thần tộc, khẽ gật đầu nói: "Đúng, thành trì chỉ có bao nhiêu đó, nếu người quá nhiều thì phải để nhiều người ở bên ngoài thành. Như thế thì việc quản lý càng rắc rối, sẽ sinh ra các thế lực cường đạo."
"Ban đầu, là vì giảm bớt nhân khẩu."
Khương Lan cười bất lực nói: "Nhưng chiến tranh nổ ra hết lần này đến lần khác, tám đại thần tộc quên luôn cả những điều bàn bạc lúc trước, trở nên hiếu thắng!"
"Các đại thần tộc ban đầu chỉ để thiên thần thống lĩnh, đem quân đoàn thần nhân đánh nhau, công thành đoạt trại của nhau. Nhưng vì hiếu thắng, một số thiên thần lợi hại, một số tử đệ của tám đại thần tộc cũng tham gia chiến trường. Trên chiến trường không quản thân phận của người, dù là hoàng tử cũng có khả năng bị giết. Lần chiến tranh sáu mươi ức năm trước … đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát, trong chiến tranh có một số thượng bộ thiên thần chết đi, cũng có một số tử đệ của tám đại thần tộc. Điều này đã gây nên oán thù với nhau."
Khương Lan có chút vô lực: "Vì thế tám đại thần tộc cũng đã phân thành phe phái."
"Phe phái?" Tần Vũ cười thầm.
Tần Vũ vốn cho là tám đại thần tộc này phải đồng lòng, nhưng hiện tại xem ra quan hệ giữa tám đại thần tộc cũng không hòa thuận.
"Tám đại thần tộc, một phe là Đoan Mộc nhất tộc, Thang thị nhất tộc, Mộc thị nhất tộc; một phe khác là Khương gia và Thân Đồ nhất tộc. Hai phe này được coi là đối lập nhau." Khương Lan nói ra hai phe.
Tần Vũ lại nghi hoặc hỏi: "Lan thúc, còn ba đại thần tộc kia thì sao?"
Khương Lan mới nói ra năm thần tộc mà thôi.
"Trong ba thần tộc kia thì Hoàng Phủ gia tộc và Phổ Thai gia tộc được xem là một phe, bất quá bọn họ không thích chiến tranh nên coi như là phe trung lập. Đối với chiến tranh bọn họ hoàn toàn không tham dự. Hai nơi này tối đa là để quân đoàn thần nhân thủ hạ chém giết nhau thôi."
"Cuối cùng là Chu gia …" sắc mặt Khương Lan có chút nghiêm túc, "Chu gia rất đặc biệt. Chu thị nhất tộc này không giúp ai, đồng thời bảy đại thần tộc kia cũng không công kích họ!"
"Vì sao?" Tần Vũ nhíu mày.
Tám đại thần tộc vì sao mỗi Chu gia nằm ngoài?
"Tiểu Vũ, kì thực tám đại thần tộc đều có chức trách riêng. Lôi Phạt thành này lại nắm giữ quản lý các loại kiếp nạn, thiên kiếp, thần kiếp… , tất cả đều do Chu gia quản lý."
Tần Vũ kinh hãi.
Chu ga này thật là ghê gớm.
"Chỉ mỗi cái này đã có thể làm bảy đại thần tộc kia đối đãi một cách đặc biệt, quan trọng nhất chính là … ba đại thiên tôn của thần giới có một thiên tôn xuất thân từ Chu gia!" lời nói của Khương Lan giống như chưa làm người ta sợ chết thì chưa ngừng.
Tần Vũ chấn động trong lòng.
Thiên tôn? Điều đó đã tồn tại trong truyền thuyết. Trên cả thần vương cao thủ, ba đại thiên tôn, lại có một người của Chu gia, chẳng trách Chu gia phong quang như thế.
"Lan thúc. Hai vị thiên tôn còn lại thì sao? Bọn họ xuất thân từ đâu?" Tần Vũ hiếu kỳ hỏi.
Khương Lan nhíu mày: "Hai thiên tôn kia … điều này rất khó nói. Tiểu Vũ. Lúc thần giới đản sinh đã có hai vị thiên tôn. Hai thiên tôn này một người xuất thân từ Chu gia, còn có một người, thân phận cực kỳ bí ẩn, không liên quan đến bất cứ tộc nào trong tám đại thần tộc."
Tần Vũ khẽ gật đầu.
"Trường đại chiến tối khủng bố của thần giới sáu nghìn vạn ức năm trước, lần đó … mọi thần vương đều lộ diện chém giết lẫn nhau để giành giật một điểm cơ hội trở thành tân thiên tôn. Nhưng mặc cho tám đại thần tộc, còn có một số ẩn sĩ cấp thần vương chém giết thế nào đi nữa. Đến cuối cùng lại thành toàn cho một thần vương thuộc thế lực phi thăng giả! Vị thần vương đó dựa vào cơ hội này mà thành tân thiên tôn."
Tần Vũ giật mình.
"Thì ra thiên tôn sau rốt lại thuộc về thế lực phe phi thăng giả." Tần Vũ cảm thán.
Khương Lan khẽ gật đầu cười nói: "Nếu không phải vì vị thiên tôn này đản sinh. Ba thế lực Huyết Yêu sơn, Tu La hải, Song Vực đảo sao lại có thể ở trước mắt tám đại thần tộc lớn mạnh đến mức như bây giờ được."
Tần Vũ gật đầu, cảm thán trong lòng.
Sự ảnh hưởng của một thiên tôn quá lớn.
Cả thần giới cho dù nhiều phi thăng giả hơn nữa, hiệu quả cũng không bằng được một thiên tôn xuất thân từ phi thăng giả!
"Bất quá vị thiên tôn đó lại thuộc về loại người thích đơn độc. Chẳng hề có quan hệ sâu sắc với Tu La hải, Huyết Yêu sơn, Song Vực đảo. Chỉ cần tám đại thần tộc bọn ta không liên thủ để tiêu diệt ba thế lực này thì vị thiên tôn đó cũng không nhúng tay vào chuyện của thần giới."
Khương Lan cười bình thản nói: "Dù sao vị thiên tôn đó cũng cần phải cố kị vị thiên tôn của Chu gia."
Tần Vũ liền cười nói: "Lan thúc, ba vị thiên tôn, không lẽ không có tên gọi sao?"
Khương Lan nói: "Ba vị thiên tôn, lúc bình thường bọn ta tôn xưng vị thiên tôn của Chu gia là Lôi Phạt thiên tôn, vị thiên tôn đản sinh sáu nghìn vạn ức năm trước là Tiêu Diêu thiên tôn. Còn vị sau rốt có thân phận bí ẩn nhất, người có thể nói là có địa vị tối cao trong ba vị thiên tôn thì bọn ta tôn xưng là Phiêu Vũ thiên tôn."
Lôi Phạt thiên tôn, Tiêu Diêu thiên tôn cùng với người bí ẩn nhất, Phiêu Vũ thiên tôn.
Đây chính là ba đại thiên tôn chí cao của thần giới.
"Phiêu Vũ thiên tôn, địa vị tối cao?" Tần Vũ có chút ngạc nhiên.
Khương Lan cười bình thản nói: "Đây cũng là do ta căn cứ vào kinh nghiệm bao nhiêu năm mà đoán ra, vị Phiêu Vũ thiên tôn này có xuất thân bí ẩn, thực lực bí ẩn, bất quá … vô luận là Lôi Phạt thiên tôn hay là Tiêu Diêu thiên tôn sau này, đối đãi với Phiêu Vũ thiên tôn đều rất tôn kính, chỉ là Phiêu Vũ thiên tôn căn bản không có dính dáng gì tới các thế lực tranh đấu của thần giới."
Tần Vũ khẽ gật đầu.
Thiên tôn cũng phân mạnh yếu sao, Tần Vũ lộ xuất sắc mặt nghi hoặc. Án chiếu theo quan điểm của Tần Vũ, cảm ngộ không gian pháp tắc, thời gian pháp tắc liền thành thiên tôn.
Đều là thiên tôn còn phân mạnh yếu?
"Ta cũng không hiểu. Chưa đạt tới cảnh giới thiên tôn có lẽ là nghĩ không ra đâu."
Khương Lan nhìn Tần Vũ: "Tám đại thần tộc, ba đại thế lực phi thăng giả, ngoài ra còn có sự tồn tại của ba vị thiên tôn. Mọi thứ con đều biết rồi, hiện tại ta nói cho con biết thân phận của bốn người cạnh tranh lớn nhất của con."
Tần Vũ nhíu mày.
"Người yếu nhất trong bốn vị cạnh tranh của con, đương nhiên sức cạnh tranh còn mạnh hơn con một chút." Khương Lan nói rồi chỉ cười nhìn Tần Vũ.
Tần Vũ cũng chỉ biết cười khổ.
Trong bốn người, kẻ có sức cạnh tranh yếu nhất còn mạnh hơn mình. Điều này thật không biết nói sao nữa.
"Người này tên gọi là Khuê Nhân Hầu, là điện chủ đời đầu của "Khuê Hầu điện" tại Bắc cực Phiêu Tuyết thành, đối với Phiêu Tuyết thành có thể xem là đã lập rất nhiều đại công. Người này tại Phiêu Tuyết thành có quan hệ rất rộng, thêm vào đó thực lực đã sớm đạt tới đỉnh điểm thượng bộ thiên thần. Hắn theo đuổi Lập nhi, trong Phiêu Tuyết thành có rất nhiều người ủng hộ. Chính Bắc cực thánh hoàng Khương Phạm đối diện với sự thỉnh cầu của bộ hạ lão thành cũng rất khó cự tuyệt." Khương Lan cảm thán nói.
Tần Vũ lập tức ghi nhớ tên Khuê Nhân Hầu này.
Đông cực Huyễn Kim sớn vốn chỉ có ba điện, ba điện chủ đời thứ nhất đều đã chết. Tên Khuê Nhân Hầu này lại còn là điện chủ đời thứ nhất, tư cách đích xác là sâu dày.
Mình so sánh với người ta hình như không chiếm được ưu thế gì.
"Trong bốn kẻ cạnh tranh, người có sức cạnh tranh thứ hai từ dưới lên là Thân Đồ Phàm!" Khương Lan vừa nói ra Tần Vũ lập tức trở nên cảnh giác.
Thân Đồ? Không phải trong tám đại thần tộc có Thân Đồ nhất tộc sao?
Khương Lan tiếp tục nói: "Thân Đồ Phàm là một thiếu niên vô cùng, vô cùng khả ái."
Khương Lan nói rồi cũng bật cười: "Nói thật thì Thân Đồ Phàm là bị phụ hoàng bức ép tới theo đuổi Lập nhi. Thân Đồ Phàm là một thiếu niên thiên tài, tốc độ tu luyện cực kỳ nhanh, bây giờ cũng đã là thượng bộ thiên thần rồi. Hắn không có gì đáng kể, dựa dẫm lớn nhất chính là … trong tám đại thần tộc của thần giới chỉ có Thân Đồ nhất tộc đứng cùng phe với Khương gia."
Trên mặt Tần Vũ có nụ cười khổ.
Đúng. Đám ba thần tộc Đoan Mộc nhất tộc một phe, Khương gia cùng với Thân Đồ nhất tộc cũng là một phe.
"Tuy nói một phe, lúc bình thường Thân Đồ nhất tộc xem Khương gia là thủ lĩnh. Thân Đồ nhất tộc giúp đỡ Khương gia như thế, giờ đây muốn cưới Lập nhi cho hoàng tử của mình, Bắc cực thánh hoàng Khương Phạm cũng rất khó cự tuyệt vì quan hệ của hai nhà quá thân mật." Khương Lan lắc đầu cảm thán nói.
Tần Vũ đã cảm thấy rõ ràng những kẻ cạnh tranh này gây áp lực cho mình.
"Người cạnh tranh thứ ba thực tế cũng là một thanh niên mà ta vô cùng thích. Có thể nói hắn rất hoàn mỹ!" Khương Lan tán thưởng với vẻ hiếm thấy.
Tần Vũ kinh ngạc trong lòng, có thể được Khương Lan nhận định là hoàn mỹ, người đó đích xác không phải kẻ tầm thường.
"Người này tên gọi là Đoan Mộc Ngọc."
"Đoan Mộc Ngọc? Người của Đoan Mộc gia tộc? Không phải là phe đối lập với Khương gia sao?" Tần Vũ liền hỏi.
Khương Lan cười nói: "Phe đối lập? Nói là phe đối lập, bất quá là đối lập trong chiến tranh phổ thông, trong phần lớn các vấn đề thì quan hệ của tám đại thần tộc có thể coi là bình thường. Hơn nữa sự ảnh hưởng của Đoan Mộc Ngọc tại Nam cực Kính Quang thành vô cùng lớn, thậm chí còn ngang với Nam cực thánh hoàng!"
"Ngang với Nam cực thánh hoàng?" Tần Vũ vô pháp tin tưởng.
Khương Lan tiếp tục nói: "Tên Đoan Mộc Ngọc này cũng được xem là một nhân vật truyền kỳ. Một trường luyến ái tuyệt thế năm đó cũng làm cho cả thần giới huyên náo. Ai biết được nữ tử vô cùng bình thường mà Đoan Mộc Ngọc yêu thương lại bỏ rơi Đoan Mộc Ngọc."
"Bị bỏ rơi?" Tần Vũ ngạc nhiên.
Theo lời Khương Lan có thể xưng là nam tử hoàn mỹ lại bị một nữ tử vô cùng bình thường bỏ rơi.
"Tuy nữ tử đó sau này hối hận khôn nguôi nhưng có tác dụng gì chứ? Năm xưa nữ tử đó đoạn tuyệt quan hệ với Đoan Mộc Ngọc đáo để là vì nguyên nhân gì vẫn đang là một bí mật của thần giới."
Khương Lan cười bình thản nói: "Bất quá nói thật thì tên Đoan Mộc Ngọc này luận thực lực đã đạt tới đỉnh điểm thượng bộ thiên thần từ lâu, thái độ đối với bất kỳ ai cũng vô cùng tốt. Không quản là đối với phụ mẫu, đối với thân nhân, đối với huynh đệ, tuyệt đối không hai lời. Loại người này quá hoàn mỹ, hoàn mỹ đến mức ta không tìm ra khuyết điểm nào. Ô … có thể là có một khuyết điểm. Hắn không tin vào ái tình nữa, điểm này có thể tính là khuyết điểm không thì ta cũng không rõ."
"Không còn tin vào ái tình?" Tần Vũ cảm thấy đầu óc mơ hồ, tên Đoan Mộc Ngọc này không phải là quá đặc biệt kỳ lạ sao.
"Bất quá ta rất hiểu hắn, cho dù hắn không còn tin vào ái tình nhưng chỉ cần hắn cưới ai tuyệt đối sẽ quan tâm vô cùng. Loại người như Đoan Mộc Ngọc, người muốn làm thê tử của hắn quá nhiều." Khương Lan cảm thán nói.
Khương Lan tiếp tục nói: "Không chỉ có thế, Đoan Mộc Ngọc cũng là điện chủ Minh Ngọc điện của Nam cực Kính Quang thành. Minh Ngọc điện là thủ lĩnh của ba điện tại Nam cực Kính Quang thành. Còn thực lực, địa vị, nhân cách, đều không lời nào tả xiết. Hơn nữa hắn còn nói, một khi cưới được Lập nhi thì Nam cực Kính Quang thành sẽ đem hai mươi tòa thành trì tặng cho Bắc cực Phiêu Tuyết thành."
Tần Vũ hít một hơi dài.
Sính lễ lớn quá, dưới quyền Đông cực Huyễn Kim sơn tổng cộng chỉ có 64 thành trì. Tên Đoan Mộc Ngọc này lại có thể đem hai mươi thành trì tặng cho đối phương, khí độ này đích xác là làm người ta tán thưởng.
"Tên Đoan Mộc Ngọc này nói tặng là Nam cực Kính Quang thành tặng sao? Là hai mươi tòa thành trì đó!"
Thành trì của thần giới là cố định, không phải muốn kiến tạo là kiến tạo.
"Đừng quên trước đó ta đã nói, sức ảnh hưởng của tên Đoan Mộc Ngọc này tại Nam cực Kính Quang thành ngang với Nam cực thánh hoàng. Hơn nữa quyết định này đã sớm được Nam cực thánh hoàng và mấy vị thần vương đồng ý." Khương Lan cười nói.
Tần Vũ khẽ gật đầu.
Đích xác là một tình địch có sức uy hiếp vô cùng lớn.
"Người cuối cùng con cũng đã gặp qua, Chu Hiển!" Khương Lan cảm thán một tiếng nói.
"Nói thật, tên Chu Hiển này cũng là thượng bộ thiên thần, xem ra cũng rất tốt, nhưng thực thế đem so sánh với ba người kia ta lại thấy không bằng. Nhưng mà … sau lưng Chu Hiển có Lôi Phạt thành siêu nhiên, quan trọng nhất là còn có vị … Lôi Phạt thiên tôn kia! Vì thế, ta xem nó là người cạnh tranh lớn nhất của con." Khương Lan nói xong mục quang ngưng lại nhìn Tần Vũ, tựa hồ muốn xem phản ứng của Tần Vũ lúc này.