"Thiên Tôn, hiện tại cha không lợi hại bằng Thiên Tôn. Chờ đến khi ngươi lớn lên thì phụ thân có thể đạt được." Tần Vũ nói.
"Oh ……" Tần Tư điệu bộ trầm ngâm suy nghĩ, gật gật đầu, đột nhiên vui vẻ nhìn Tần Vũ nói, "Cha, người không có biện pháp làm cho hài nhi lớn nhanh hơn sao? Người làm cho hài nhi lớn lên, hài nhi lớn lên thì phụ thân có thể lợi hại như Thiên Tôn rồi. "
Tần Vũ ngẩn người, không thể nhịn cười. Tần Vũ có thể thông qua Thời gian gia tốc làm cho Tần Tư nhanh chóng lớn lên. Chỉ là tiến hóa của vũ trụ hoàn toàn không thể dựa vào thời gian gia tốc để gia tốc.
"Làm sao vậy? Cha, người cười cái gì? Phương pháp của hài nhi không tốt sao?" Tần Tư nhìn Tần Vũ, nghi hoặc hỏi.
"Không. Phụ thân rất cao hứng, cao hứng." Tần Vũ cười nói. "Tiểu Tư, qua vài ngày nữa cha sẽ cho ngươi cử hành lễ trăm ngày, đến lúc đó Khương gia gia bọn họ đều phải đưa quà cho con." Tần Vũ sờ sờ cái mũi nhỏ của Tần Tư.
"Quà ư?"
Tần Tư con mắt sáng ngời.
" Cha. Hay là người tổ chức một vài cái sinh nhật cho con nha." Tần Tư có chút ranh mãnh nói. "Đầy tháng tổ chức một lần. Lúc này cử hành trăm ngày, sau đó là nửa năm, chín tháng, một năm ……"
Tần Vũ khóc cười không được.
Tần Vũ còn nhớ kỹ, lần tổ chức đầy tháng cho Tần Tư, cảnh Tần Tư ôm lấy nhiều quà thật sự quá đáng yêu, một tiểu hài nhi ôm một đống lễ vật so với hắn còn cao hơn nữa, chạy khắp nơi. Làm sao mà không yêu cho được? "Tiểu Tư, cử hành đầy tháng, trăm ngày là phong tục ở quê hương cha lúc trước, con hiểu chưa? Chờ qua năm nay, sau này chỉ có ngày sinh nhật thôi." Tần Vũ quay về phía Tần Tư cẩn thận dạy bảo.
Tử Huyền phủ, tại Hoàn Vũ điện, những người thân thuộc cùng ngồi xuống, tất cả mọi người đều cười nói, Tần Tư mặc một cái yếm đỏ, phảng phất như một tinh linh nghịch chạy khắp nơi.
"Tiểu Tư. Lại gia gia bảo." Tần Đức vẫy tay nói.
Tần Tư đưa mắt nhìn Tần Đức một cái, nhưng không lập tức đi mà là nhìn chằm chằm hai tay Tần Đức. Tần Đức cười cười, trên tay xuất hiện một món đồ chơi bằng gỗ. Món đồ chơi gỗ này chỉ khẽ dời động một chút liền biến thành một loại đồ chơi phi hành. "Oa." Tần Tư hóa làm một đạo hồng quang lao vào trong lòng Tần Đức, sau đó cầm lấy món đồ chơi bằng gỗ, cẩn thận chơi đùa. Món đồ chơi bằng gỗ này là do Tần Đức đi đến tiên yểm yêu giới thỉnh một vị năng công xảo tượng hao phí rất nhiều tâm tư mới luyện chế thành, có thể biến thành thành nhiều loại đồ chơi, hơn nữa còn có thể tự động phi hành, hành tẩu và nhiều công năng khác.
"Gia gia, sao Khương gia gia, Dịch gia gia, Tả Thu nãi nãi bọn họ còn không tới?" Tần Tư nhìn Tần Đức nghi hoặc dò hỏi.
Tần Đức cười nói: "Không cần vội vàng. Khương gia gia bọn họ tới Thiên Tôn sơn xem một cái, họ sẽ rất nhanh trở lại thôi."
"Thiên Tôn sơn? Ngay cả Khương gia gia bọn họ đều thích chỗ đó, cháu cũng muốn đi xem." Tần Tư thấp giọng nói, quay người chăm chú nhìn Tần Đức, "Gia gia dẫn cháu đi được không?"
Tần Đức sờ sờ cái đầu nhỏ của Tần Tư: "Tiểu Tư, ngay cả gia gia cũng chưa từng đi qua một lần. Làm sao có thể dẫn ngươi đi?"
"Oh ……" Tần Tư lập tức uể oải cúi đầu.
Trong lúc này, đột nhiên có tiếng bước chân vang lên, từ ngoài Hoàn Vũ điện bọn người Khương Lan, Dịch Phong, Tả Thu Lâm đi tới, Tần Vũ cũng ở bên cạnh đang đi đến.
"Ha ha. Ta cũng có chút hối hận đã tới Thiên Tôn sơn ." Tần Vũ tự giễu cười nói.
"Oh. Có chuyện gì xảy ra sao?" Trong đại điện Tần Phong trực tiếp cất tiếng hỏi.
Tần Vũ cười nói: "Lần này trong khi ta đi cùng Lan thúc bọn họ tới đó, thần vương ở cửa Thiên Tôn sơn lập tức khẩn trương hẳn lên. Hình như bọn họ nghi kị phòng ngừa lẫn nhau. Bất quá sau khi Lan thúc nói cho một vài người quen biết nhi tử của ta được sinh ra. Đám thần vương này đều gửi không ít quà cho tiểu Tư."
"Quà ư?" Ánh mắt Tần Tư sáng ngời, giống như hầu tử chạy tới bên người Tần Vũ, ôm lấy ống quần Tần Vũ. Níu lấy Tần Vũ nói. " Phụ thân, quà ở đâu?"
"Con xuống trước đã, cha sẽ đưa cho con." Tần Vũ nói.
Tần Tư phản ứng phi thường nhanh chóng, từ trên người Tần Vũ nhảy xuống. Sau đó lùi lại vài bước nhìn Tần Vũ. Tần Vũ lúc này vung tay áo lên, Tần Tư chỉ thấy trước mặt lập tức xuất hiện không ít đồ nhỏ kỳ lạ. Đưa quà cho Tần Tư. Hầu hết đều không quá quý báu, nhiều nhất cũng chỉ có tam lưu Hồng Mông linh bảo mà thôi. Chỉ là loại vật phẩm này đối với tiểu hài tử thật là rất tốt.
"Oa." Tần Tư đột nhiên đảo tròn hai mắt, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hỉ.
Tại yến tiệc náo nhiệt phi thường.
Tần Vũ cùng Khương Lập nhìn nhi tử của mình đang khả ái biểu diễn, đều nheo mắt mỉm cười, bất quá Tần Tư vui đùa trong chốc lát rồi chạy tới trong lòng Khương Lập ngủ.
"Tiểu Vũ, chúng ta chuẩn bị tốt lắm rồi. Ba ngày sau phải tới Thiên Tôn sơn, đợi đến khi bộ phận đầu tiên của Thiên Tôn Linh Bảo xuất thế." Khương Lan nhìn Tần Vũ nói.
"Vội vậy sao? Không phải còn rất sớm sao?" Tần Vũ có chút nghi hoặc, dù sao tại huyền phù thạch bản nọ có ghi lại là khoảng mười năm, nhưng hiện tại thời gian một năm cũng còn chưa đến. Vội vàng như vậy có phải là lãng phí thời gian không?
Khương Lan lắc đầu nói: "Không, chẳng lẽ nhìn tình huống lần này ngươi không có phát hiện nơi đó đã ám đấu rất kịch liệt . Chúng ta phải tới sớm một chút. Lập mối quan hệ cùng một vài người tại đó. Nếu không đợi cho tới cuối cùng, cho dù chúng ta có cơ hội có được một trong ba bộ phận của Thiên Tôn linh bảo, phỏng chừng các thần vương khác đều sẽ đến vây công."
Dịch Phong nhìn Tần Vũ gật đầu nói: "Tần Vũ, ngươi nên nhớ kỹ Thần Vương Tù Lung cùng với Phù Điêu Thông Đạo. Thần Vương Tù Lung bao vây cả Thiên Tôn sơn, khiến cho tất cả thần vương đều phải dựa vào Phù Điêu thông Đạo mới có thể rời đi. Mà cửa vào Phù Điêu Thông Đạo cũng không rộng, chỉ cần một người cố thủ, những người khác trước hết phải đánh bại người này mới có thể đi vào. Đến lúc đó nếu Tu La thần vương chặn cửa, chúng ta dù có thu đuợc một trong ba bộ phận của Thiên Tôn linh bảo sợ rằng cũng vô pháp mang đi."
Tần Vũ gật gật đầu. Thiên Tôn sơn phảng phất như một cái Tù Lung, tiến vào trong đó chỉ có đi từ Phù Điêu Thông Đạo. Mà Phù Điêu thông đạo dài vạn thước, hơn nữa hoàn toàn không thể phi hành, thuấn di. Chỉ cần có một người thực lực mạnh cũng đủ chặn lại, những người khác muốn chạy không thể thể chạy.
"Cho nên, trước tiên chúng ta phải đánh gãy một vài liên minh. Lập quan hệ tốt, cuối cùng cũng biến thành tranh đoạt." Khương Lan nói.
Ba phần của Thiên Tôn linh bảo, cũng chính là ba bộ phận, không phải là một khối duy nhất. Điều này khiến mọi người sẽ không bởi vì một bộ phận liền lập tức đánh nhau sinh tử đến cùng.
"Tốt lắm." Tần Vũ gật gật đầu.
Đồng thời Tần Vũ trong lòng cũng đã có quyết định rồi . Cùng Lan thúc bọn họ tới Thiên Tôn sơn. Tự mình sẽ thi triển tân vũ trụ không gian lực, xuyên thấu qua Phù Điêu thông đạo cẩn thận xem xét bên trong bên trong Thiên Tôn sơn.
Tân vũ trụ không gian lực không thể tiếp xúc Linh Bảo Mẫu đỉnh, không thể tiếp xúc Huyền Phù Thạch Bản, cũng không thể xuyên thấu Thần Vương Tù Lung. Nhưng Phù Điêu thông đạo mở ra, không gian lực của Tần Vũ có thể phi thường dễ dàng thẩm thấu qua. Đợi đến khi yến tiệc tàn, mọi người cũng đều rời khỏi hoàn vũ điện. Tần Vũ cùng Khương Lập sóng vai hướng chỗ ở của mình đi đến. Trong lòng Khương Lập còn ôm Tần Tư đang ngủ.
"Tần Vũ."
Đột nhiên một thanh âm vang lên, thanh âm nọ phi thường quen thuộc.
"Thanh âm này, rất quen thuộc ……" Trong lòng Tần Vũ đột nhiên linh động, hắn nhớ tới thanh âm này là của ai rồi, chính là thanh âm của người trẻ tuổi lúc trước đưa ba kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo cho hắn, là thanh thanh âm của người trẻ tuổi ngân phát ngân đồng (tóc bạc mắt bạc).
Tần Vũ lập tức quay đầu lại, Khương Lập cũng quay đầu nhìn qua. Chỉ thấy một người trẻ tuổi ngân phát ngân đồng, mái tóc dài buộc sau ót mỉm cười nhìn Tần Vũ.
"Xin chào." Ngân phát ngân đồng trẻ tuổi nhìn Tần Vũ, hơi khom người nói. "Lần trước ta thay mặt sư tôn, đưa ba kiện lễ vật cho ngươi, quả thật hôm nay Tần Vũ ngươi đã kết hôn hơn nữa còn có hài nhi."
Tần Vũ nhớ lại lúc trước, cũng không khỏi xúc động không thôi.
Chuyện phát sinh năm đó cho tới bây giờ. Chỉ một khoảng thời gian ngắn. Nhưng bản thân đã có sự thay đổi lớn. Mình cùng Khương Lập chạy trốn, hoàn toàn là đối lập với Thánh Hoàng. Cho tới hôm nay thực lực đã là tuyệt cường tại Thần giới.
"Cám ơn. Chẳng biết ngươi là …… ta đến bây giờ còn chưa biết tên ngươi." Tần Vũ vội vàng nói.
"Ngươi có thể gọi ta …… Khắc Lôi Duy Cách!" Ngân phát ngân đồng trẻ tuổi mỉm cười nói.
"Khắc Lôi Duy Cách? cái tên này rất đặc thù." Tần Vũ mỉm cười nói.
Ngân phát ngân đồng trẻ tuổi cười nói: "So với tên của người tại Thần giới, tên ta có chút đặc thù, hôm nay ta tới đây là bởi vì sư tôn muốn tự mình chúc mừng ngươi. Chúc mừng Tần Vũ ngươi đã đại hôn với Lập nhi."
"Sư tôn của ngươi?" Tần Vũ trong lòng giật mình.
Thực lực của ngân phát ngân đồng trẻ tuổi này, cho đến tận bây giờ Tần Vũ căn bản cũng không nhìn rõ, cho dù Tu La thần vương có ở trước mặt hắn cũng sẽ không cho hắn cảm giác loại này, vậy sư tôn người tuổi trẻ này?
"Sư tôn trước đó vài ngày vẫn có chuyện trọng yếu cần xử lý. Vì vậy khi Tần Vũ ngươi đại hôn, người không kịp tới, định đến khi nhi tử của Tần Vũ ngươi được trăm ngày, sư tôn sẽ đến kịp. Bây giờ xem ra trăm ngày cũng không đến kịp. Tần Vũ ngươi chờ trong chốc lát. sư tôn lập tức tới." Ngân phát ngân đồng tuổi trẻ mỉm cười nói. Nếu Lôi Phạt Thiên Tôn thấy Phiêu Vũ Thiên tôn băng lãnh, vô tình lại nói chuyện như thế, khẳng định sẽ khiếp sợ, chấn kinh trừng mắt mà nhìn.