"Khương Lan hắn…" Thang Lam, Mộc Khâm đều dừng lại, xoay người nhìn về bóng lưng Khương Lan, trong lòng đều kinh hãi. Thực lực Khương Lan tuyệt đối so sánh với bọn họ chỉ có mạnh hơn chứ không kém, đối mặt với hai đại Thánh Hoàng liên thủ, cũng không có khả năng dễ dàng chạy thoát như vậy.
"Khương Lan này, thực lực rõ ràng có thể cùng chúng ta liều mạng, đã trọng thương như vậy mà tốc độ vẫn không giảm." Mộc Khâm, Thang Lam đều rất rõ sự tình. Bọn họ hai người một điểm thương tổn đều không có, mà Khương Lan lại bị thương. Đoan Mộc Vân sắc mặt biến đổi.
Đối mặt với Khương Lan khí thế đạt tới đỉnh điểm đang cực nhanh lao tới, Đoan Mộc Vân đáy lòng có chút sợ hãi. Hắn một người như thế nào có thể ngăn cản Khương Lan lúc này?
"Đoan Mộc huynh, chúng ta cùng tiến lên."
Thanh âm của Hoàng Phủ Ngự vang lên trong đầu, Đoan Mộc Vân không chút do dự, "Ra tay!"
Hoàng Phủ Ngự, Phổ Thai Hồng, Đoan Mộc Vân ba người vừa muốn chuẩn bị ra tay, chính là lúc này có người, đã có người so với bọn hắn ra tay sớm hơn một bước-chỉ thấy một đạo sóng biển màu đỏ hướng về Khương Lan vọt tới.
"Lui!"
Hoàng Phủ Ngự, Phổ Thai Hồng, Đoan Mộc Vân đều cảm thấy tim đập thình thịch.
"Rít, rít…."
Tiếng nước suối chảy đột nhiên vang lên, chỉ thấy một số hoa nhân, thảo nhân hạ xuống, trực tiếp bao vây đạo sóng biển màu đỏ. Hoàng Phủ Ngự đột nhiên hiểu ra.
"Vạn lý giang sơn!"
Hoàng Phủ Ngự, Đoan Mộc Vân bọn người năm đó khi giết Tả Thu Mi cũng đã từng đuổi giết Dịch Phong, Dịch Phong đã dùng Vạn Lý Giang Sơn cầm chân tám đại Thánh Hoàng, sau đó chạy thoát.
Vạn lý giang sơn. Linh bảo không gian. Có thể huyễn hóa thành nước chảy, cũng có thể huyễn hóa thành hoa cỏ, cây cối. "Chuyện gì xảy ra?"
Huyết Hải nữ vương cảm thấy tràng cảnh chung quanh đột nhiên biến đổi, chính mình cũng lâm vào một không gian. Hơn nữa không gian này lực trói buộc lớn đến dị thường. Nếu muốn phá, cũng không phải dễ dàng.
"Đây là cái gì? Ta như thế nào cho đến bây giờ không có nghe nói qua." Huyết Hải nữ vương trong lòng đầy ảo não và tức giận.
Nàng vừa mới thi triển thời gian tĩnh, nhưng Dịch Phong đã sớm ở bên cạnh lập tức ra tay. Dựa theo kế hoạch lúc trước Dịch Phong chính là chống lại Huyết Hải nữ vương. Huyết Hải nữ vương thực lực dù lợi hại, nhưng không có nhất lưu Hồng Mông linh bảo công kích. Phải phá vỡ nhất lưu Hồng Mông linh bảo "vạn lý giang sơn", cũng cần một thời gian dài.
Thời gian dài đủ để Khương Lan trốn thoát.
"Khương Lan huynh, vấn đề lớn nhất ta đã giúp huynh giải quyết, bây giờ phải trông vào hai người." Dịch Phong thần thức truyền âm nói. Hoàng Phủ Ngự, Phổ Thai Hồng, Đoan Mộc Vân thấy thần bí cao thủ đột nhiên bị vạn lý giang sơn vây khốn, lập tức không hề do dự, ba người trên đỉnh đầu đều xuất hiện ba khỏa bổn nguyên linh châu.
Tam đại Thánh Hoàng liên thủ đối phó với Khương Lan. Nếu thất thủ, tam đại Thánh Hoàng đều không có mặt mũi nhìn người khác.
"Xuy xuy." chỉ thấy vô số rễ cành liễu màu xanh biếc phủ đầy trời hướng về phía tam đại Thánh Hoàng vọt tới.
Những cành liễu này rất nhiều, tam đại Thánh Hoàng căn bản vốn không kịp tránh, liền bị vô số cành rễ cây này trói buộc.
Nhất lưu Hồng Mông linh bảo - Vạn Liễu.
Quyền trượng Vạn Liễu, sở dĩ xưng là Vạn Liễu, đó là loại này có công hiệu trói buộc người.
Tử Vong thần vương Tả Thu Lâm rốt cục đã ra tay.
"Phá!"
Hoàng Phủ Ngự, Đoan Mộc Vân, Phổ Thai Hồng ba người sắc mặt biến đổi. Nhưng ba người lập tức vận bổn nguyên lực đánh gãy những cành liễu này, nhưng bọn họ đã sai. Lần đầu tiên bọn họ vận bổn nguyên lực, chỉ làm cho những cành liễu chấn động một chút. Cũng không có đánh gãy.
"Hừ, muốn thoát khỏi trói buộc, đâu có dễ dàng vậy?" Tả Thu Lâm cười lạnh một tiếng, hắc quang trong mắt chợt lóe lên.
"Không tốt."
Hoàng Phủ Ngự ba người đều cảm thấy từ những cành liễu truyền đến một cỗ lực lượng quỷ dị, kỳ lạ, loại lực lượng này trực tiếp công kích linh hồn bọn họ. Hơn nữa, rất rõ ràng, lực lượng này công kích linh hồn phi thường mạnh.
Tử vong thần vương công kích rất mạnh. Phối hợp quyền trượng Vạn Liễu, quả thực có thể nói là hoàn mỹ.
"Bồng!" tam đại Thánh Hoàng đều cảm thấy linh hồn mình phảng phất bị côn trùng cắn, chỉ là tam đại Thánh Hoàng tại đỉnh đầu, bổn nguyên linh châu quang mang đại thịnh, ba cỗ bổn nguyên lực đột nhiên đạt tới trạng thái kinh hoàng. Quyền trượng Vạn Liễu lập tức bị chấn động kịch liệt.
"Hừ, các ngươi thật may mắn."
Tả Thu Lâm cũng cảm thấy quyền trượng Vạn Liễu đã tới cực hạn, đồng thời trói buộc ba vị Thánh Hoàng, đối với quyền trượng Vạn Liễu áp lực là quá lớn. Bất quá một đoạn thời gian này, đã cho phép Khương Lan ở bên cạnh chạy vào giữa phù điêu thông đạo.
"Chúng ta đi."
Dich Phong nhìn Tả Thu Lâm, hai người cũng ngay sau đó nhảy vào cửa phù điêu thông đạo. Về phần Tôn Luyện, Liễu Liên, An Tầm, Huyết Yêu nữ vương cách không xa cửa vào phù điêu thông đạo căn bản không có ngăn trở. "Hãy đi đi, hãy đi đi….. cho các ngươi cao hứng trong chốc lát." An Tầm nhìn ba người biến mất tại gữa phù điêu thông đạo, trên mặt không khỏi lộ ra một nụ cười.
An Tầm, Tôn Luyện, Liễu Liên ba người cũng không có ngăn trở. Bởi vì bọn họ biết rằng, Tu La thần vương La Phàm đang chờ ở cửa vào phù điêu thông đạo. Với thực lực của Tu La thần vương La Phàm, bắt được Khương Lan, đoạt Hậu Thổ Ấn. Điều đó dễ như trở bàn tay?
"Bồng!"
Trên không trung vô tận hoa cỏ đột nhiên biến mất, chính là Dịch Phong đã thu hồi nhất lưu Hồng Mông linh bảo Vạn Lý Giang Sơn. Huyết Hải nữ vương vừa ra được, ánh mắt lập tức quét về tứ phương.
Chỉ là Khương Lan đã không còn đó.
"Khương Lan đâu?" Huyết Hải nữ vương Tiết Vân ánh mắt lăng lệ nhìn về phía An Tầm.
An Tầm phối hợp trả lời nói: "Bọn Khương Lan mấy người đã tiến vào phù điêu thông đạo, sợ là đã tới nơi khác rồi."
Huyết Hải nữ vương nghiến răng. Dùng mưu với người khác, lại bị mắc mưu! Huyết Hải nữ vương vốn tưởng thần vương đều không nhận ra nàng, cho dù nhận ra cũng không biết thực lực của nàng hôm nay. Duy nhất biết thực lực của nàng đạt đến thần vương cảnh giới là Tần Vũ, giờ phút này căn bản không có mặt.
Đáng tiếc……
Nàng cũng không biết, Tần Vũ có thể thông qua lực không gian vũ trụ trực tiếp quan sát mọi người đến Thiên Tôn sơn, hơn nữa đã đem thân phận và thực lực của nàng nói cho Khương Lan, Tả Thu Lâm và Dịch Phong.
Cố tình tính toán với vô tâm, Huyết Hải nữ vương há có thể không thất bại? Thiên Tôn sơn tọa lạc tại vô tận ngoài khơi Tu La hải, chân núi Thiên Tôn sơn, tại cửa phù điêu thông đạo trên mặt nước, có một chiếc thuyền nhỏ, có một người đang nằm trên đó.
"Thời gian pháp tắc quả thật rất thâm ảo, lịch sử thần giới lĩnh ngộ được Thời Gian Tĩnh Chỉ chỉ có mấy người, nhưng mà dựa vào năng lực chính mình lĩnh ngộ ra Thời Gian Đảo Thối lại không có một người." Tu La Thần Vương cảm thán một tiếng.
Từ lần trước lấy được Thương Thiên Ấn, La Phàm liền trỏ lại nơi ở của mình, bố trí thời gian gia tốc gấp vạn bội để tu luyện, ngoại giới mặc dù qua đi mười năm, nhưng La Phàm đã nghiên cứu Thiên Ấn gần mười vạn năm.
Trong Thương Thiên Ấn, ẩn chứa bộ phận về thời gian pháp tắc, trong đó về Thời Gian Đảo Thối cũng có một bộ phận rất nhỏ. Chính là, trong đó ẩn chứa thời gian pháp tắc không trọn vẹn, đặc biệt Thời Gian Đảo Thối thật sự quá ít. La Phàm căn bản không cách nào từ đó lĩnh ngộ được Thời Gian Đảo Thối.
"Cũng không sai biệt lắm, đến rồi." La Phàm nhìn về phía lối vào phù điêu thông đạo, kỳ thật tại lối vào La Phàm đã bố trí một cấm chế nhỏ. Cẫm chế này đối với người không có thương tổn gi`, cũng không có chút trở ngại.
Nhưng mỗi khi có người vào cửa cấm chế liền tự động báo cho La Phàm biết.
La Phàm đến lúc đó trực tiếp thi triển Thời Gian Tĩnh Chỉ đoạt lấy Hậu Thổ Ấn, sau đó quang minh chính đại mang Hậu Thổ Ấn rời đi. Giờ phút này Khương Lan, Tả Thu Lâm, Dịch Phong ba người, một trước hai sau cực nhanh chạy trốn. Tại phù điêu thông đạo căn bản không thể phi hành, chỉ có thể chạy. Ba người tốc độ cực nhanh, đảo mắt liền tới cửa phù điêu thông đạo.
"Tới rồi."
Khương Lan, Tả Thu Lâm, Dich Phong nhãn tình không khỏi sáng lên.
"Chúng ta rốt cục đã thành công." Dịch Phong trong lòng mừng rỡ, thần thức trực tiếp truyền âm nói, "Khương Lan huynh, Tả Thu thần vương, chúng ta vừa ra nơi này lập tức thi triển thuấn di về Tử Huyền phủ, không nên chần chờ, ta lo lắng Tu La thần vương đang ở bên ngoài."
Tu La thần vương có thể ở bên ngoài, Khương Lan ba người không có biện pháp gì, chỉ có thể dùng phản ứng kết hợp với tốc độ. Thấy Khương Lan ba người sắp thi triển thuấn di, Tu La thần vương nhanh chóng thi triển "Thời Gian Tĩnh Chỉ".
"Phốc!"
Khương Lan chạy ra khỏi cửa trước nhưng không biết là khi hắn vừa mới vọt tới cửa vào, thì cấm chế nhỏ liền được khởi động. Một tiếng động Tu La thần vương trên thuyền ngoài biển không chút do dự trực tiếp thi triển "Thời Gian Tĩnh Chỉ".
"Thời Gian Tĩnh Chỉ".
Tu La sóng biển chợt đình trệ, ngay cả chiến thuyền đang bồng bềnh cũng lặng xuống nhưng cuối cùng lại không rơi xuống. Mà lúc này, Khương Lan mới chỉ lao ra phù điêu thông đạo, Tả Thu Lâm, Dịch Phong cũng vừa đến cửa, chưa kịp thuấn di, thân hình liền bị ngưng lại. Muốn động nhưng không thể động.
"Không ổn!"
Khương Lan, Tả Thu Lâm, Dich Phong trong lòng đều cảm thấy không ổn, đồng thời trong lòng cũng thầm mắng, Tu La thần vương phản ứng quá nhanh. Chính là biết rõ như thế, bọn họ cũng không có biện pháp.
"Làm mọi việc cuối cùng hắn được hưởng!"
Khương Lan, Tả Thu Lâm, Dich Phong trong lòng lộ vẻ bất đắc dĩ cùng tức giận.
"Hậu Thổ Ấn?"
La Phàm trong lúc này cũng đã đứng lên, mỉm cười nhìn về phía Khương Lan, Tả Thu Lâm, Dich Phong ba người.
"Rất ảo não có phải không? Rất phẫn nộ? Bất quá, chỉ vô ích thôi. Hậu Thổ Ấn là của ta."
La Phàm thân hình vừa động, hướng về phía Khương Lan. Ngay khi La Phàm đang hưng phấn thì…
"Hô!"
Khương Lan, Tả Thu Lâm, Dich Phong biến mất ngay trước mắt hắn. Tu La thần vương hai mắt mở to, nhìn chằm chằm về phía trước: "Như thế nào có thể, dưới Thời Gian Tĩnh Chỉ, làm sao có thể thuấn di?" La Phàm đáy lòng chấn động.
Đột nhiên, La Phàm nhớ tới một người.
"Tần Vũ, chẳng lẽ là Tần Vũ?"
Chuyện này không thể, La Phàm cũng chỉ có thể nghĩ đến Tần Vũ. Tần Vũ lúc trước khi chém giết tứ đại thần vương Lôi Phạt thành. Thi triển không gian đông kết, vẫn có thể thuấn di. Chỉ với điểm này, có thể đoán ra. Hơn nữa Khương Lan, Tả Thu Lâm, Dich Phong có quan hệ không tầm thường với Tần Vũ. Ngoại trừ Tần Vũ, La Phàm căn bản không thể tượng tượng được người nào có khả năng này nữa?
"Rất ảo não có phải không? Rất phẫn nộ? Bất quá, chỉ vô ích thôi. Hậu Thổ Ấn là của ta."
Lời La Phàm nói khi nãy lại vang lên trong đàu La Phàm. Tu La thần vương La Phàm cười khổ: "Quả nhiên là ngươi, Tần Vũ."
Nhưng mà đám người Thánh Hoàng thần vương có lẽ không dễ dàng buông tha như vậy. Tu La thần vương La Phàm nhìn thoáng qua thông đạo, đang có người lao ra cực nhanh khỏi phù điêu thông đạo.
Trước hồ nước bên trong Tử Huyền phủ, phía trước mặt nước tụ tập không ít người nhìn Thiên Tôn sơn phát sinh chiên đấu. Không khí chấn động. Khương Lan, Tả Thu Lâm, Dich Phong ba người liền xuất hiện ở bên cạnh. Khương Lan ba người vừa rồi bị nhốt, giờ phút này đã tới Tử Huyền phủ, loại cảm giác trái ngược này làm ba người trong lòng vui sướng không thôi. Bọn họ nhìn bốn phía một chút, trong lòng liền hiểu được đã trở lại Tử Huyền phủ.
"Tiểu Vũ, cám ơn."
Khương Lan nhìn về phía Tần Vũ.
"Lan thúc, các người trước tiên tới tân vũ trụ bế quan, con sẽ bố trí một cung điện với thời gian gia tốc mười vạn lần tại Tử Huyền tinh Đông Lam sơn, các người tới đó nghiên cứu Hậu Thổ Ấn một chút đi." Tần Vũ cười nói.
"Án theo quy định của ba chúng ta, Hậu Thổ Ấn trước tiên rơi xuống tay Khương Lan, Hậu Thổ Ấn này do Khương Lan đoạt được." Thanh âm khàn khàn của Tả Thu Lâm vang lên.
Dịch Phong cũng gật đầu.
"Tốt lắm, Lan thúc, người khẩn trương nghiên cứu một chút." Tần Vũ cười nói, ngữ khí có một tia thúc giục. Bởi vì Tần Vũ đã phát hiện không ít thần vương từ phù điêu thông đạo vọt đến.
"Những thần vương này, sợ rằng sẽ không bỏ qua." Khương Lan nhíu mày nói.
Khương Lan rất rõ ràng, nếu là do Tu La thần vương đoạt được, phỏng chừng với thực lực của Tu La thần vương bọn họ sẽ không tiếp tục truy đuổi theo. Hôm nay chính là vì Khương Lan mà tới. Thực lực Khương Lan tuy mạnh, nhưng còn chưa tới mức như Tu La thần vương, loại người này không thể đối địch.
"Yên tâm, Lan thúc, tất cả để cho con."