Khán giả bình thường nhìn không ra điều ẩn giấu bên dưới, chỉ cho rằng hai tướng cuối cùng đã gặp mặt, Diệp Tu giành quyền tấn công, còn Chu Trạch Khải nhạy bén lợi dụng địa hình mà trốn thoát.
Các cao thủ trên khán đài thì hiểu Chu Trạch Khải vừa phá hoại cơ hội Diệp Tu tạo nên từ lối di chuyển đầy tính toán, nhưng cảm giác thực thụ chỉ hai người trong cuộc mới biết rõ.
Hai phát súng!
Chạm mặt, mình chưa kịp làm gì mà đối thủ đã bắn xong hai phát súng.
Chu Trạch Khải không chỉ sở hữu kỹ thuật chơi hoa lệ. Được gọi là người đứng đầu Vinh Quang, hắn không vì đó mà kiêu ngạo, nhưng cũng sẽ không khiêm tốn hay rụt rè quá mức cần thiết, bởi kiêu ngạo và rụt rè đều sẽ dẫn đến sai lầm trong phán đoán.
Bằng một lòng tự tin phải có, Chu Trạch Khải tỉnh táo nhận định tình hình trận đấu.
Mình chưa kịp phản ứng, đối thủ đã bắn hai phát!
Đây không phải cuộc gặp trùng hợp.
Chu Trạch Khải ra kết luận cực nhanh. Không có góc nhìn từ trên xuống như hội tuyển thủ chuyên nghiệp ngoài trận nên không biết lối di chuyển chiến thuật của Diệp Tu, nhưng bằng cách của chính mình, hắn vẫn đoán được đối thủ đã chiếm chủ động.
Thế nên Nhất Thương Xuyên Vân không dừng bước, không bắn trả. Thậm chí, hắn chẳng do dự lấy nửa giây, đã lướt qua khỏi vị trí kia.
Sau hai phát súng, Quân Mạc Tiếu mất dấu con mồi.
Giỏi đấy!
Diệp Tu thầm khen ngợi.
Chỉ trong chớp mắt, Chu Trạch Khải đã hiểu ra mọi việc. Cái danh No.1 Vinh Quang đâu chỉ nhờ đẹp trai như nhiều người lầm tưởng? Trình kỹ thuật, ý thức, thái độ của Chu Trạch Khải đều là kiệt xuất trong giới chuyên nghiệp. Diệp Tu nhận thấy rõ điều đó.
Với hắn mà nói, Chu Trạch Khải không hề xa lạ gì. Từ mùa giải thứ năm đến nay, ngoài mùa chín nghỉ đánh thì Diệp Tu từng đụng độ Chu Trạch Khải trên sàn đấu nhiều lần. Hắn biết trình Chu Trạch Khải đến đâu, khó đối phó cỡ nào.
Cố công bày trận là thế, nhưng muốn chiến thắng Chu Trạch Khải chỉ bằng một pha chủ động đầu game? Diệp Tu chẳng phải ngây thơ, nhưng tình huống thực tế vẫn làm hắn bất ngờ. Cơ hội vuột mất quá nhanh, trận thế hắn tính toán suốt từ đầu game để giăng lưới đối thủ đã trở thành công cốc.
Tuy nhiên, Diệp Tu là kẻ kinh nghiệm đầy mình. Mới bấy nhiêu, chưa đủ cho hắn buông chuột đầu hàng.
Rẽ hướng!
Đang lao theo Nhất Thương Xuyên Vân, Quân Mạc Tiếu bỗng dưng quay người di chuyển ngược. Kéo giãn góc nhìn, hắn lập tức phát hiện Nhất Thương Xuyên Vân muốn tiến vào từ một góc khác.
Đoàng đoàng đoàng đoàng!
Nòng súng tóe lửa đỏ.
Làn đạn quá dày, chắn chắn không đến từ một tán nhân như Quân Mạc Tiếu mà chỉ có thể là thiện xạ xả súng.
Tay trái cầm Hoang Hỏa, tay phải siết Toái Sương.
Vạt áo măng tô màu tro bay phần phật theo từng bước chân.
Với việc lao lên tấn công, Diệp Tu gần như đã dâng cơ hội chủ động cho đối thủ. Tình huống này giống hệt như lúc Nhất Thương Xuyên Vân tự đi vào trận địa mà Diệp Tu giăng sẵn. Chưa ý thức được lối di chuyển của Diệp Tu, hành động của Chu Trạch Khải hoàn toàn không phải trả đũa.
Hai tuyển thủ hàng top đang thuần thục lợi dụng bản đồ. Diệp Tu dùng sức quan sát kỹ lưỡng và khả năng tính toán tinh vi, còn Chu Trạch Khải thuộc đội chủ nhà, dĩ nhiên có sẵn thế mạnh về nắm rõ địa hình.
Ánh lửa chớp lên theo tiếng súng.
Đưa đầu trước họng súng là cụm từ diễn tả đúng đắn nhất tình thế của Diệp Tu hiện tại.
Soạt, Ô Thiên Cơ giương rộng. Cơn mưa đạn xối xả trút xuống mặt ô lộp bộp không ngừng.
Hỏa lực mạnh quá!
Nhà thi đấu và sóng trực tiếp cùng đưa ra một bảng số liệu hiển thị độ bền của Ô Thiên Cơ. Con số 23 là mức bền quá thấp cho một tấm khiên, bởi khiên có công dụng đặc biệt hơn hẳn các loại trang bị khác. 23 chỉ là độ bền thường thấy ở các món vũ khí. Ô Thiên Cơ có thể biến thành nhiều hình thái khác nhau, nhưng độ bền thì không thay đổi.
Muốn biết con số này thấp đến mức nào, hãy nhìn vào những phép so sánh:
Khiên gỗ xoàng xĩnh ở những level thấp nhất trong game Vinh Quang đã có độ bền 20, không kém cạnh Ô Thiên Cơ là bao. Là trang bị rất dễ săn ở Thần Chi Lĩnh Vực, không ít kị sĩ sở hữu tấm khiên tím Chông Gai Chất Chồng ngon nghẻ level 70 với độ bền 85.
Trong khi đó, tấm khiên bạc số một Vinh Quang hiện nay đang nằm trong tay chiến đội Vi Thảo: Thành Lũy Thở Than, thuộc quyền sử dụng của kị sĩ Độc Hoạt, độ bền cao tới 135.
Độ bền 23 cho một tấm khiên đẳng cấp chuyên nghiệp? Trừ Ô Thiên Cơ, không còn tấm thứ hai.
Cả nhà thi đấu lẫn sóng trực tiếp trên tivi đều zoom vào chỉ số của Ô Thiên Cơ, là vì dưới tốc độ bắn bàn thờ của Nhất Thương Xuyên Vân, nó đang giảm độ bền nhanh chóng.
22, 21…
Mắt thường cũng thấy được chỉ số sụt giảm dần, chứng tỏ làn mưa đạn của Nhất Thương Xuyên Vân vừa dày vừa ác liệt.
"Né tránh đi!" Dưới hàng ghế tuyển thủ Hưng Hân, Trần Quả sốt ruột đến mức hét lên.
Độ bền kia đâu chỉ là tấm khiên? Đó còn là vũ khí của Quân Mạc Tiếu. Cho dù biến đổi hình thái, độ bền cũng sẽ không khôi phục. Chỉ số trượt dốc không phanh, đảo mắt thôi sẽ chạm đáy. Trong Vinh Quang, độ bền bằng 0 đồng nghĩa với phế, món trang bị chỉ có thể vứt vào sọt rác.
20, 19…
Mới mấy giây trôi qua, Ô Thiên Cơ đã mất 4 điểm độ bền. Đối diện với hỏa lực dồn dập từ cặp súng của Nhất Thương Xuyên Vân, hình thái khiên của nó thật quá yếu đuối.
Thế nhưng, Quân Mạc Tiếu lại không né tránh.
Ô Thiên Cơ vẫn giương rộng trong tay hắn, đỡ đạn cho hắn suốt mấy giây ròng.
Không phải Diệp Tu không muốn né, mà là chẳng còn đường né!
Kiểm soát góc nhìn, Diệp Tu vốn định chiếm quyền chủ động, ai ngờ Chu Trạch Khải đã phòng bị sẵn những vị trí hắn có thể xuất hiện. Pha đọ phản ứng trong tích tắc này, Chu Trạch Khải thắng lớn.
Thua một ly, thiệt một dặm.
Diệp Tu chỉ đành bị động chịu đòn. Xung quanh Quân Mạc Tiếu lúc này không có chỗ cover hợp lý, hắn buộc phải giương ô chắn đạn.
Độ bền giật như điện, lượng hỏa lực trút xuống phải dày đến mức nào? Muốn né tránh bằng di chuyển là chuyện không tưởng.
Không đường để lùi, không nơi để trốn, cũng chẳng thể chơi cứng lâu dài.
Vậy, chỉ còn cách lao lên giữa mưa bom lửa đạn!
Xung Phong!
Khiên thuộc hệ Thánh Chức, cho phép Quân Mạc Tiếu triển khai kỹ năng kị sĩ. Dầm mình dưới làn đạn như lũ cuốn, Quân Mạc Tiếu húc về phía Nhất Thương Xuyên Vân.
Chu Trạch Khải bèn di chuyển ngang nhằm kéo giãn góc nhìn, hòng bắn trúng Quân Mạc Tiếu đang núp sau ô. Hắn lật nghiêng người, mà đôi tay cầm súng vẫn vững vàng như cũ.
Góc nhìn được kéo giãn, Ô Thiên Cơ chuyển qua không kịp, để hở một khoảng trống.
Đoàng!
Đạn xé gió bay ra, bắn thẳng vào phía sau ô.
Nhưng phía sau ô, lại bất ngờ không một bóng người.