Chương 1647: Đỉnh cao không thể với tới
Dòng chữ hiện sờ sờ trên kênh chat.
Nếu nói rằng đây là mấu chốt lợi dụng, Diệp Tu hẳn nên để dành nó đến cuối trận. Âm mưu của ta, sơ hở của người, có ai lại nhẹ nhàng tiết lộ như hắn?
Nhưng Diệp Tu lại cứ thích tiết lộ cho tất cả mọi người, kể cả đối thủ của hắn là Tôn Tường.
Bởi vì trong đó, có một từ rất quan trọng: Kinh nghiệm!
Kinh nghiệm, một trọng điểm thường xuyên được đề cập trong bảng phân tích thực lực tuyển thủ, chẳng có gì mới mẻ.
Kinh nghiệm, một yếu tố thường xuyên được xem là nguyên nhân thắng bại, tầm ảnh hưởng vô cùng lớn lao.
Nó, một lần nữa, được nhắc đến trong cuộc chiến quyết định ngôi vương này.
Kinh nghiệm, kinh nghiệm, kinh nghiệm...
Có lẽ đây là từ ít người trẻ nào thích nghe, bởi nó nói lên điểm yếu mặc định ở họ. Mà muốn sở hữu kinh nghiệm đâu phải dễ dàng? Khác với năng khiếu bẩm sinh hay tài năng tự có, với kinh nghiệm, bạn buộc phải đi con đường duy nhất: Tích lũy, tích lũy và tích lũy.
Ra mắt mùa giải thứ bảy, tính đến nay Tôn Tường đã trải qua trọn bốn mùa Vinh Quang. Từ ngày ra mắt đã là trụ cột chiến đội, tuy mùa chín chìm nổi dưới vòng khiêu chiến, nhưng sau bốn năm, người trẻ Tôn Tường không còn là một chú tân binh thiếu thốn kinh nghiệm. Với cậu, cụm từ này nên chia ở thì quá khứ. Tôn Tường của hiện tại, muốn bao nhiêu kinh nghiệm có bấy nhiêu.
Nhưng để đạt đến trình độ phong sương sa trường, đương nhiên cậu còn xa lắm mới bằng với một Diệp Tu mười năm chinh chiến.
Điều may mắn cho Tôn Tường là dù kinh nghiệm rất quan trọng, thậm chí có thể quyết định thắng bại, nhưng nó không phải yếu tố duy nhất. Trên phương diện này, Tôn Tường chỉ thua những lão tướng như Diệp Tu chứ đã dư sức xử lý mọi tình huống trên đấu trường chuyên nghiệp. Rất khó để thấy cậu thanh niên này phạm phải sai lầm liên quan đến hai chữ kinh nghiệm.
Thế mà hôm nay, Diệp Tu lại chỉ ra rằng cậu thiếu kinh nghiệm, còn là kinh nghiệm ở một lĩnh vực rất hẹp.
Nhất Diệp Chi Thu trong trạng thái này, cậu có chắc mình đủ kinh nghiệm điều khiển?
Dòng chat lẳng lặng nằm đó không đợi Tôn Tường trả lời, Diệp Tu đã khiển Quân Mạc Tiếu lao lên đánh. Nhất Diệp Chi Thu dưới tay Tôn Tường rơi hẳn vào bị động, lùi về sau không ngừng, lại thêm luống cuống tay chân vì đám NPC. Nào đạn nào phép, không ít NPC vốn tấn công Quân Mạc Tiếu, lại bị hắn điều hướng về phía Tôn Tường.
Hỗn chiến? Dĩ nhiên Diệp Tu sở trường hơn Tôn Tường. Ngay từ phút đầu, hội tuyển thủ đã cầm chắc Hưng Hân phái Diệp Tu làm tướng tiên phong chính vì xử lý cục diện nhiễu nhương này. Kinh nghiệm của hắn, là món vũ khí đáng gờm nhất.
Nhưng khi Tôn Tường đưa Nhất Diệp Chi Thu đạt đến đỉnh cao sức chiến đấu, mọi người đều phải thay đổi cách nhìn. Trước một Nhất Diệp Chi Thu mạnh đến tột bậc, NPC đều biến thành con sâu cái kiến. Tôn Tường ắt hẳn đủ sức càn quét toàn bộ sâu kiến cản đường.
Thế nên khi Quân Mạc Tiếu đánh trả, người ta không cảm thấy đó là hành động sáng suốt. Diệp Tu giỏi xử lý hỗn chiến? Tôn Tường bất chấp hỗn chiến luôn rồi!
Chẳng ai ngờ, Diệp Tu vừa nhúng tay vào, Nhất Diệp Chi Thu vốn đang tỏa sáng hừng hực bỗng vụt phát tắt bếp. Từ khi ăn hai hit chém sau Cường Long Áp, Tôn Tường triệt để mất cảm giác đánh, rơi vào hỗn loạn.
Diệp Tu dám đem vấn đề của Tôn Tường ra nói công khai, vì dù có nhận thức được, Tôn Tường cũng không cách nào sửa đổi.
Năm loại Huyễn Văn, Ý Chí Đấu Giả cấp 8.
Đúng, đây quả thật là pháp sư chiến đấu full buff lần đầu xuất hiện trên đấu trường chuyên nghiệp. Điều này chưa bao giờ xảy ra trong hạng mục đoàn đội, chứ đừng nói là đấu đơn.
Tôn Tường có bao giờ train một pháp sư chiến đấu full buff? Rất khó biết nếu bạn không phải đồng đội Tôn Tường, nhưng theo lẽ thường thì khả năng không cao. Bao lâu một lần người ta sẽ gặp một pháp sư chiến đấu như thế? Kể cả khi Tôn Tường ôm chí đưa Nhất Diệp Chi Thu đến với đỉnh cao lịch sử, cũng phải hiểu rằng yếu tố may mắn chiếm phần nhiều, phí thời gian và công sức đi train cho một tình huống hiếm gặp là không chuyên nghiệp, chưa kể lịch train của chiến đội càng không cho phép.
Giả sử Tôn Tường tự train thêm ngoài giờ, thì đây vẫn là lần đầu tiên thực chiến. Lần đầu thực chiến gặp ngay Diệp Tu, người đã sống cùng pháp sư chiến đấu không dưới mười năm, thậm chí từng cầm Nhất Diệp Chi Thu không dưới mười năm.
Về sau Diệp Tu không còn là pháp sư chiến đấu, không còn là Nhất Diệp Chi Thu, nhưng kinh nghiệm mười năm ăn sâu vào máu, Diệp Tu chắc chắn không thua kém, nếu không muốn nói hơn hẳn Tôn Tường khoản hiểu biết về một Nhất Diệp Chi Thu trên đỉnh sức mạnh.
Đâm Liên Chớp, Tập Kích Gối, Sóng Kiếm Phá Đất, Lạc Hoa Chưởng!
Bốn kỹ năng liên tiếp với bốn hình thái khác nhau của Ô Thiên Cơ, tiếp tục đánh vào sơ hở của Nhất Diệp Chi Thu. Hit Lạc Hoa Chưởng cuối cùng, cũng chính là chiêu pháp sư chiến đấu, chưởng Nhất Diệp Chi Thu văng đi tít tắp.
"Chưa kể, cậu còn một điểm yếu chết người đã bị quên lãng." Diệp Tu vẫn chat đều đều.
"Cậu chơi nghề khác, sau mới đổi qua pháp sư chiến đấu, chắc chẳng ai nhớ đâu nhỉ?" Hắn nói.
Đổi nghề!
Không sai, Tôn Tường quả thật đã từng đổi nghề. Tôn Tường ngày trước ở Việt Vân, giành giải Tân binh Tốt nhất không phải bằng acc pháp sư chiến đấu.
Mà là cuồng kiếm sĩ!
Ấy mới là nghề đầu tiên Tôn Tường chọn cầm vào giới chuyên nghiệp, giúp cậu đột phá rào cản tân binh, trở thành ngôi sao thế hệ mới. Nhưng sau đó, vì muốn truy cầu nhân vật cấp thần hàng top, Tôn Tường quyết định bỏ cái nghề mình chơi giỏi nhất, đi luyện pháp sư chiến đấu. Vừa đổi nghề liền đạt đến phong độ cao, ngoại giới không có quá nhiều thời gian bàn luận về quá trình này ở cậu. Mà hôm nay, hai năm rưỡi đã trôi qua, Diệp Tu bỗng nhiên nhắc lại chuyện cũ, gọi đó là "điểm yếu chết người".
Trong mắt ngoại giới, Tôn Tường đã đổi nghề quá thành công, đến mức người ta quên bẵng sự thật này. Minh chứng tốt nhất là, gần như không ai còn nhớ Tôn Tường của ngày đầu là một cuồng kiếm sĩ.
Vậy mà, Diệp Tu lại nhận định khác hoàn toàn?
Khán giả trố mắt nhìn nhau, kể cả các tuyển thủ cấp thần hàng đầu Liên minh.
Nếu không phải đang tung hỏa mù, vậy chỉ có một khả năng duy nhất: Trình độ pháp sư chiến đấu của Diệp Tu quá quá cao, bọn họ không cách nào với tới.
Nhất Diệp Chi Thu mạnh nhất, trong mắt hắn, lại chỉ là một Nhất Diệp Chi Thu không giá trị vì không thể khiển, một Nhất Diệp Chi Thu có điểm yếu chết người?
E rằng, toàn bộ tuyển thủ cấp thần đều không đạt đến tầm nhìn của hắn.
"Đau điếng người luôn..." Họ không khỏi cảm thán.
Chuyện cũ của Tôn Tường, Diệp Tu đâu cần thiết nói ra? Nói ra, khác nào cố tình đả kích tinh thần Tôn Tường!