Chương 1218: Điên cuồng tranh cướp (1)
Nghe vậy, Dực Hổ Vương nhìn thoáng qua mọi nơi một lượt. Số người vây quanh Dung Hỏa Thần Thụ, cường giả hai tộc Nhân, Yêu càng ngày càng nhiều. Lúc trước có ba mươi người giờ biến thành hơn trăm người.
Nếu như mặc kệ cứ để phát triển như thế, hắn cũng không hề nắm chắc thuận lợi sẽ có được Dung Hỏa Thần Quả. Dù sao duy nhất số Dung Hỏa Thần Quả sẽ chín vẻn vẹn có ba quả, lời Kim Kiếm Vương đã nói khiến cho hắn động tâm.
- Ngươi phụ trách Nhân Tộc các ngươi, ta phụ trách Yêu Tộc chúng ta. Hai bên mỗi nơi không thể quá mười lăm người.
Dực Hổ Vương lạnh lùng mở miệng.
- Không thành vấn đề.
Kim Kiếm Vương gật đầu, ánh mắt trước nhìn chăm chú Thần Quả, cuối cùng lướt tới một đám người:
- Có nghe hay không, kẻ nào thực lực không đủ cút đi cho ta.
- Kim Kiếm Vương, ngươi không nên khinh người quá đáng.
Không ít người vất vả cực nhọc mới tới được đây, tất nhiên không muốn cứ như vậy rời khỏi.
Kim Kiếm Vương lạnh lùng nói:
- Báu vật ai có thực lực thì được, các ngươi không có thực lực, cũng đòi ở lại chỗ này? Nếu như các ngươi không đi, như vậy ta sẽ đuổi các ngươi đi.
Kim Kiếm Vương thân là một trong mười đại vương giả đỉnh cao Nhân Minh Thành, thực lực bản thân quả thực lợi hại. Chỉ thấy hắn ngay cả bảo kiếm cũng không buồn rút ra, nhị chỉ trong tay phải đồng thời giơ lên, hóa thành chỉ kiếm. Hắn chém ra vài kiếm với đám người ở chỗ này, chỉ nghe có tiếng vang xèo xèo, từng đạo bóng kiếm thật lớn bắn nhanh đi ra ngoài, không gì cản nổi.
Số võ giả cuối cùng đi tới bên hồ nham thạch nóng chảy này tuy nhiều, nhưng dẫu bọn họ liên thủ đều không phải đối thủ của Kim Kiếm Vương, vội vàng chật vật lui về phía sau.
- Kim Kiếm Vương, vì báu vật, không ngờ ngươi làm giao dịch với Yêu Tộc, ngươi cũng xứng là nhân tộc sao?
- Đúng thế, uổng ngươi còn là Thái Thượng trưởng lão của Danh Kiếm Sơn Trang tại đế quốc Thần Võ. Hành vi của ngươi quả thực là bôi nhọ đế quốc Thần Võ và Danh Kiếm Sơn Trang , người thần cùng ghét bỏ.
Có hai tên Võ Giả vẻ mặt tức giận, đầy vẻ oán trách.
- Muốn chết.
Kim Kiếm Vương sắc mặt lạnh lẽo.
- Dám nói như vậy với ta, xem ra các ngươi là không muốn sống. Đã như vậy, ta liền thành toàn các ngươi.
Kiếm chỉ điểm ra, hai đạo kiếm khí sắc bén tung hoành ra.
Hai tên võ giả kia sắc mặt đại biến, thân hình vội vàng bật lui lại phía sau. Nhưng dẫu có nhanh hơn nữa, cũng không thể nào lại nhanh hơn kiếm khí của Kim Kiếm Vương. "Thương thương" hai tiếng, hai người bay rớt ra ngoài, hộ giáp phòng ngự ở ngực vặn vẹo, kình khí vô biên vô tận không ngừng làm hao mòn lực lượng sinh mệnh trong cơ thể hai người.
Cuối cùng, thổi phù một tiếng, hai người hóa thành huyết vụ nổ tung, hài cốt không còn tồn tại.
- Đáng ghét.
Đám vương giả còn lại ai nấy đều sắc mặt khó coi, cực kì phẫn nộ.
- Nhìn cái gì vậy, nếu không đi, cho mọi người các ngươi đều là đầu rơi xuống đất.
Kim Kiếm Vương quát lạnh.
- Hỗn đản.
Nhìn thấy một màn này, những vương giả vốn nghĩ tất cả biện pháp, chấp nhận tử thương nặng nề mới tiến vào phạm vi hồ nham thạch nóng chảy, nhưng giờ lại đành phải bất đắc dĩ rời khỏi nơi đây.
- Thật sự là rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt.
Kim Kiếm Vương cười lạnh một tiếng.
Mà bên phía Yêu Tộc, một nhóm lớn Yêu Vương thực lực yếu kém cũng là bị đuổi chạy đi ra ngoài.
Quét dọn đại bộ phận vương giả xong, Kim Kiếm Vương đưa mắt nhình qua trên người vương giả còn lại đang tụ tập .
Trừ đi một nhóm nhiều nhất, trong vương giả còn lại vẫn còn có đến khoảng hai mươi người. Trong đó có đại bộ phận là vương giả ngay từ đầu đã đến đây, vài người tụ chung một chỗ. Còn lại một bộ phận chính là một số kẻ độc hành, thực lực cao cường, có nhiều hơn hai mươi tám hai mươi chín đạo không gian Đạo Văn, hiển nhiên đều cho rằng thực lực của mình tuyệt đối là đủ.
- Người vẫn còn khá nhiều.
Kim Kiếm Vương nhướng mày, chậm rãi nhìn lướt qua trên người mọi người :
- Chẳng lẽ các ngươi không hề nghe được sao? Thực lực yếu, không muốn chết, toàn bộ cút, bằng không giết không tha.
Không ai động đậy.
- Xem ra là muốn ta thanh lý từng người các ngươi đi ra ngoài.
Trên mặt Kim Kiếm Vương có khí tức tà ác, chậm rãi đi ra từ trong đám người , ánh mắt của hắn, trước tiên rơi trên người Lâm Tiêu.
Làm vương giả Nhất Trọng duy nhất trong đội ngũ Nhân Tộc, Lâm Tiêu có vẻ cực kì chói mắt.
- Trước hết bắt đầu từ ngươi đi. Mọi người đều nói tiểu tử ngươi có thực lực nghịch thiên. Ta cũng muốn nhìn, đến tột cùng có vài phần năng lực thế nào.
Kim Kiếm Vương cười lạnh một tiếng, nhằm hướng tới Lâm Tiêu mà nhào người về phía trước đánh tới.
Lâm Tiêu ánh mắt lạnh lẽo, vừa muốn động thủ, đột nhiên. . .
Dung Hỏa Thần Thụ ở giữa hồ nham thạch nóng chảy đột nhiên phun ra một đạo hỏa hệ chân nguyên đậm đặc. Khí tức Hỏa Diễm mãnh liệt nhanh chóng lan tràn qua thân thể mỗi người, gây ra chấn động chân nguyên thật lớn .
Xích xích xích.
Ba quả Dung Hỏa Thần Quả đỏ đến mức tận cùng, lung lay như thể bất kì lúc nào sắp rụng, cơ hồ trong cùng một lúc đó đã rơi xuống.
- Dung Hỏa Thần Quả đã chín.
- Mau cướp lấy.
Trong phút chốc, ánh mắt một số người sáng ngời, lập tức bay đi ra giữa hồ trước tiên. Dung Hỏa Thần Quả chín vẻn vẹn chỉ có ba quả, nơi này nhiều cường giả như vậy, căn bản không đủ phân chia.
Mà Kim Kiếm Vương vốn đánh về phía Lâm Tiêu bỗng dưng ngừng thân hình lại, ánh mắt nhìn chăm chú Dung Hỏa Thần Quả dưới Dung Hỏa Thần Thụ kia, nhưng không có hành động nào cả. Chẳng những là hắn, tất cả vương giả đứng đầu bao gồm Vô Song Vương, Bá Thương Vương cơ hồ cũng không có động đậy.
Vẻn vẹn là vài vương giả Nhân Tộc và Yêu Vương nắm giữ hai mươi tám hai mươi chín đạo không gian Đạo Văn .
Lâm Tiêu nao nao, bỗng chợt hiểu ra .
Phiến nham thạch nóng chảy này tương đối nguy hiểm không sao lường nổi. Người thứ nhất xông lên cướp đoạt Dung Hỏa Thần Quả sẽ gánh chịu nhiều nguy hiểm nhất. Hơn nữa coi như dù cướp được Dung Hỏa Thần Quả, cũng sẽ trở thành cái đích cho mọi người công kích, tỷ lệ giữ được thấp đến căm phẫn. Mà Kim Kiếm Vương bọn họ hiển nhiên là đang quan sát tình thế.
Ba quả Dung Hỏa Thần Quả này, xác suất bọn họ có được cực kì lớn. Duy nhất có thể mang đến uy hiếp cho bọn họ cũng chỉ có ba đại vương giả đỉnh cao Yêu Tộc .
Sự thực, ở đây nhiều người như vậy, không ai là ngu ngốc. Tất cả vương giả Nhân Tộc và Yêu Vương đã hành động tự nhiên cũng là biết nguy hiểm.
Nhưng mà bọn hắn cũng biết, bằng thực lực của mình mà ở lại phía sau thì chắc chắn xác định không chiếm được Dung Hỏa Thần Quả. Hy vọng duy nhất chính là vào lúc quả chín thì vật lộn đọ sức đánh cược một lần. Nếu như thành công, thực lực càng tiến cao thêm một bước .
Vèo vèo vèo.
Trước tiên ước chừng có bảy tám vị vương giả Nhân Tộc và Yêu Vương, tốc độ của bọn họ quả là cực nhanh, ai nấy đều hóa thành ánh sáng lung linh trên mặt hồ nham thạch nóng chảy. Tất cả cùng lao nhanh như tia chớp về hướng Dung Hỏa Thần Quả ở chính giữa hồ nham thạch nóng chảy .