Chương 1302: Hạo thiên kính
- Bốn người các ngươi duy trì đại trận, ta thử mở ra thạch thai!
Đại Tế Ti cười lạnh nhìn hành động của đám người Tà Thử Vương, quát một tiếng, chợt ngưng thần nghiên cứu thạch thai, mà bốn người Ma Nhãn khoanh chân ngồi bốn góc thạch thai, từng luồng man nguyên từ trong thân thể bọn hắn tràn ra, gia trì vào trong cốt kính, toàn lực duy trì đại trận vận chuyển.
Trước thạch thai, ánh mắt Đại Tế Ti ngưng trọng, không ngừng đánh giá, thạch thai thập phần cổ xưa, bên trên điêu khắc từng đạo văn lộ quỷ dị, cao thâm khó lường, giống như là trận pháp, hoặc như là phù văn, phảng phất như quỷ phủ thần công thiên nhiên, lấy ánh mắt của Đại Tế Ti cũng nhìn không ra manh mối.
Điểm mấu chốt chính là thạch thai thoạt nhìn bình thường, nhưng vô cùng cứng rắn, bất kỳ thủ đoạn gì cũng không lưu lại chút vết tích, mà điều này cũng làm Đại Tế Ti xác định bảo tàng được cất giữ bên trong.
Liên tiếp thử nghiệm vài lần, mọi người rốt cục dừng tay, vô cùng tức giận, bởi vì họ phát hiện muốn phá khai đại trận này thật sự phải nghĩ biện pháp.
- Cốt kính này là đồ vật gì, vì sao uy lực mạnh như thế?
Trong lòng đám người Diệt Linh Vương không thể tin được.
- Nếu như ta đoán không sai, cốt kính kia cũng là một kiện chí tôn khí.
Phi Loan Vương ngưng trọng lên tiếng.
- Chí tôn khí, không thể nào đâu? Chúng ta cũng có chí tôn khí, nhưng so sánh với vật này vẫn kém quá xa đi?
Lúc trước đám người Phi Loan Vương cũng từng dùng chí tôn khí tấn công qua, nhưng vẫn không thể phá vỡ đại trận khủng bố của cốt kính.
- Không giống nhau, chí tôn khí của chúng ta còn chưa chân chính phát huy được uy lực của nó, mà cốt kính của Đại Tế Ti đã được kích hoạt rồi.
Phi Loan Vương lắc đầu nói.
- Đã được kích hoạt? Không có khả năng, Đại Tế Ti Man tộc chỉ là thượng vị man vương, làm sao có khả năng hoạt hóa chí tôn khí chỉ có tôn giả mới có thể sử dụng?
Sắc mặt mọi người khó xem, ở đây nhiều cường giả đứng đầu lại bị một Đại Tế Ti làm cho bó tay hết cách, thật không còn mặt mũi.
- Để ta thử xem một lần.
Trong ánh mắt kinh nghi của mọi người, Tịnh Thiên Huyên nhẹ nhàng đi tới trước.
Ông!
Cổ ấn trôi nổi trước người của nàng, dần dần một cỗ khí tức kinh khủng từ trong người nàng tràn ra, cổ ấn nhanh chóng bành trướng, cuối cùng hóa thành mười trượng, như một ngọn núi lớn hướng cốt kính hung hăng đập xuống.
Oanh!
Trời sụp đất nứt, cả thạch điện chấn động mạnh, đại trận phát tán ra lực lượng đối chiến cùng cổ ấn, làm các vương giả không ngừng thối lui về phía sau.
Uy áp thật khủng khiếp.
Sắc mặt mọi người đại biến, âm thầm chấn kinh nhìn Tịnh Thiên Huyên, giờ phút này nhìn nàng phiêu dật xuất trần, khí chất hủy thiên diệt địa làm mọi người âm thầm biến sắc.
- Nữ tử này thật lợi hại, Nhân tộc lại có người nghịch thiên như thế!
Phi Loan Vương không ngừng chuyển mắt, trong mắt tràn đầy vẻ kính nể lẫn cảm thán.
Kịch liệt giao phong làm sắc mặt bốn người Ma Nhãn tái nhợt, thân hình lảo đảo.
Sắc mặt Đại Tế Ti cũng thay đổi.
- Hạo Thiên Kính, định!
Hắn hét to một tiếng, miệng phun ngụm máu tươi lên cốt kính, trong nháy mắt cố kính lên ổn định lại.
Phanh!
Cổ ấn xoay chuyển, nhanh chóng biến nhỏ rơi vào trong tay Tịnh Thiên Huyên.
Mọi người nhìn Tịnh Thiên Huyên, sắc mặt nàng có chút tái nhợt, thoáng lắc đầu.
- Thật sự là vô dụng, chỉ là một trận pháp nho nhỏ cũng không phá được, đây là thực lực cường giả đỉnh phong của Nhân, Yêu hai tộc? Hiện tại các ngươi không khỏi quá yếu!
Thanh âm Long gia chợt vang lên.
Lâm Tiêu không cho rằng như vậy, chỉ là vì mọi người không muốn bị bại lộ thực lực chân chính mà thôi, bởi vì hai tộc vốn là tử địch.
- Chúng ta đừng lấy cốt kính là mục tiêu công kích, nếu đây là trận pháp, vậy phá trận thì tốt hơn.
Lâm Tiêu lên tiếng.
- Tiểu tử, ngươi nói thật nhẹ nhàng, phá trận, dễ dàng vậy sao?
Nghe được lời của Lâm Tiêu, Tà Thử Vương cười lạnh chế nhạo nói.
- Muốn phá trận thì không dễ dàng, nhưng đây cũng là một biện pháp, bằng không ngươi nghĩ biện pháp khác đi?
Lâm Tiêu cười lạnh.
- Tiểu tử, ngươi muốn chết phải không?
Tà Thử Vương hung dữ nói.
- Tà Thử Vương, câm miệng cho ta!
Thiên Ngạc Vương quát một tiếng, ánh mắt nhìn Lâm Tiêu:
- Lâm Tiêu, hay là ngươi có nghiên cứu về trận pháp?
- Không dám nói nghiên cứu, có chút hiểu biết mà thôi.
Lâm Tiêu thản nhiên đáp, vận chuyển Cửu Tinh Ngạo Thế quyết, hai mắt chợt bắn ra quang mang bao phủ đại trận phía trước.
Nhưng thật rõ ràng, đây là trận pháp do chí tôn khí thi triển, dù hắn hiểu rõ quá trình đại trận vận chuyển, tìm ra nhược điểm, nhưng với thực lực của hắn muốn phá giải thật sự vô cùng khó khăn.
- Tiểu tử, ngươi có nhìn thấy được biện pháp nào hay không!
Nhìn thấy Lâm Tiêu thật lâu không nói chuyện, Tà Thử Vương lại khiêu khích.
Lâm Tiêu không quản tới hắn, chỉ nhìn chằm chằm đại trận nói:
- Các ngươi nghe ta chỉ huy, ta bảo các ngươi ra tay thì lập tức xuất thủ, mà Tà Thử Vương, nếu ngươi không muốn lấy bảo tàng thì tránh khỏi đây đi.
- Ngươi…
- Đủ rồi!
Phi Loan Vương bất mãn mắng, trong lòng hắn ngày càng chán ghét Tà Thử Vương, mà những yêu vương khác cũng khó chịu, người này thật không biết nhìn cả đại cục.
- Lâm Tiêu, ngươi cứ nói đi, chúng ta nghe lời ngươi phân phó.
Huyền Diệu Vương lên tiếng nói.
Những người khác đều gật đầu.
Theo Lâm Tiêu phân phó, mọi người lập tức oanh kích đại trận theo quy luật nhất định, liên tục không ngừng.
Mỗi lần oanh kích đều làm đại trận gợn sóng, mà ánh mắt Lâm Tiêu cũng sáng lên.
- Công kích!
Thuận theo sự chỉ huy của Lâm Tiêu, bốn người Ma Nhãn gặp phải áp lực ngày càng lớn.
- Đại Tế Ti, chúng ta sắp không kiên trì được nữa.
Sắc mặt Ma Nhãn khó xem, mỗi lần bị tấn công hắn đều cảm nhận áp lực càng lúc càng lớn, có cảm giác lực bất tòng tâm.
Trong lòng Đại Tế Ti cũng lo lắng.
Oanh oanh oanh…
Lâm Tiêu không ngừng điều chỉnh thời cơ tấn công, rốt cục gợn sóng ngày càng lớn, cuối cùng sau một lần mọi người toàn lực công kích, đại trận ầm ầm vỡ nát.
- Sát!
Đám người Phi Loan Vương giận dữ xông lên.
- Ma Quang!
Ma Nhãn phản ứng nhanh nhất, hắn bật dậy, con mắt thứ ba mở ra, lập tức bắn ra một đạo hắc quang, hoành tảo hết thảy, những nơi đi qua hộ tráo trên thân các cường giả vỡ nát, lực lượng khủng bố hủy diệt hết thảy.
Nhưng công kích của đám người Phi Loan Vương không kém, yêu nguyên cùng chân nguyên càn quét đối phương, hình thành uy lực kinh thiên động địa, trực tiếp đánh nát nửa thân thể của Ma Nhãn.
Hô…
Sinh tử lực lưu chuyển, Ma Nhãn nhanh chóng hồi phục lại, chỉ thoáng chốc đã hoàn hảo như trước.
- Giết hết đám người Man tộc, không lưu người nào!
Thiên Ngạc Vương rít gào lao tới Đại Tế Ti.
Oanh!
- Sát!
- Sát!
Mọi người đều tuyển mục tiêu là Đại Tế Ti Man tộc, đồng loạt lao thẳng về phía hắn.
Hừ.
Thấy nhiều người lao tới mình như thế, Đại Tế Ti hừ lạnh một tiếng, trên mặt đột nhiên bắn ra hào quang quỷ quyệt, cốt kính sáng lên, phát ra ánh sáng rực rỡ.
- Hạo Thiên Kính, thần quang phổ chiếu!