Dưới bầu trời hoàng hôn.
Tôi đang ôm theo Raksal và cả hai đang bay trên trời, theo đúng nghĩa đen luôn.
-Vine-sama, em rất xin lỗi vì đã khiến anh phải vất vả như vậy. Nếu có thể sử dụng Phong ma thuật, em đã có thể tự bay rồi…
-Không sao, dù sao thì anh chính là người đã tước đi điều đó từ em mà. Với lại, hướng này có đúng không thế?
-Vâng, ah…ở đằng kia rồi…
Theo hướng tay chỉ của Raksal, tôi thấy một tòa lâu đài với những ngọn tháp cao vút nổi bật lên giữa nền xanh lục của khu rừng.
Nó được bao quanh bởi một bức tường khá lớn, nhìn giống một pháo đài quân sự hơn.
-Vine-sama, xin hãy hạ độ cao. Nếu chúng ta bị một con quỷ khác phát hiện trong tình trạng này, việc giải thích sẽ rất rắc rối.
Nghe theo lời Raksal, tôi từ từ hạ độ cao và tiếp đất ở một khoảnh rừng cách lâu đài không xa.
-Ừm…chúng ta mặc vậy được chứ?
Sau khi đặt Raksal xuống, tôi nhìn một lượt từ đầu đến chân cô nàng và thắc mắc.
Hiện tại, chúng tôi vẫn mặc nguyên bộ đồ lấy được ở làng.
May là không như tôi, Raksal mặc vừa nó, và nhìn cô ấy cũng rất đáng yêu trong bộ đồ đó.
-Không sao đâu ạ. Em sẽ không thể bị nhận nhầm chỉ vì bộ đồ này đâu.
-Vậy à…nếu vậy anh có thể đóng giả làm nô lệ bị em bắt để vào đó cũng được nhỉ?
-Um…Em thật sự xin lỗi vì để anh phải làm điều đó, dù thực sự em mới là nô lệ của Vine-sama.
-Được rồi, đừng để ý mấy chuyện lặt vặt đó, không sao đâu.
-Nếu anh thấy được thì, sau khi nói chuyện rõ ràng với Zerus-sama, anh có thể trừng phạt em như thế nào cũng được. KHông…không chỉ là trừng phạt. Nếu con thú bên trong Vine-sama muốn, em cũng sẵn sàng đón nhận tất cả. Ah~
-Rồi rồi, bình tĩnh đi nào.
Tôi không thể phủ nhận rằng sự ngây thơ và trung thành đến dâm đãng đó của Raksal khiến tôi có một chút thích thú, thứ mà ngay cả khi nhiều lần đối đầu với cô ấy trong game ở kiếp trước, tôi cũng không thể nào có được.
-Vine-sama, chúng ta đi thôi. Anh nhớ theo sát đằng sau em đó nhé.
Trong lúc tôi đang suy nghĩ, Raksal đã đi trước và bảo tôi theo sau như kịch bản đã bàn trước đó.
Chúng tôi tới trước cánh cổng thành với hai đài đuốc khá lớn nằm hai bên. Rọi bóng xuống người gác cổng bên dưới.
-Purupuru…Ah, là Raksal-sama. Mừng ngài trở về an toàn, Puru… Zerus-sama đang muốn tìm ngài đó.
Người gác cổng đứng đó là một con slime.
Chính xác hơn thì không phải slime vô định hình thông thường mà là một con slime trong hình dáng một cô gái với cơ thể khá đầy đặn.
Dù chỉ là một con slime, nhưng tôi vẫn phải trầm trồ trước những đường nét cơ thể hoàn hảo của một cô gái khỏa thân từ sinh vật chất lỏng kia.
-Được rồi Surana-chan. Ta sẽ tới gặp Zerus-sama ngay đây.
-Puru…Raksal-sama, người này là ai thế? Hắn đang nhìn Surana bằng ánh mắt rất kì lạ.
-Oh, đừng lo. Đó là…
-Puwa…..
Tôi mặc kệ việc có thể bị lộ và nhào vào tấn công bộ ngực của con slime.
-Purwwa…..
Cảm giác ngay khi chạm vào là mát lạnh như một quả bóng nước vậy, không chỉ mặt, tôi muốn hòa làm một với cảm giác mát lạnh này.
Dù là một sinh vật, nhưng làn da của con slime này lại láng mượt vô cùng.
-Purupuru…ngươi làm gì vậy, tên con người kia!??
-Iya…ta vẫn thường tự hỏi, slime có thể tự do thay đổi hình dáng, vậy thì liệu các ngươi có dây thần kinh cảm giác hay không? Có cảm thấy gì khi bị chạm vào không?
Với sự tò mò đó, tôi nắm lấy bộ ngực lớn đang đung đưa kia và bóp nhẹ.
Lập tức, con slime bặm môi lại như đang chịu đựng và rên lớn một tiếng.
-Pya…không…
-Oh, có vẻ nhạy cảm đó nhỉ? Thế này thì sao?
Xoa nhẹ bàn tay trên vòng eo thon, tôi từ từ đưa xuống bên dưới.
-Puru…iya….không….
-Oh, lẽ nào ….
Như để thử nghiệm, tôi đưa tay xoa nhẹ lên gần cổ.
-Puru….Puru….ahya….aaa….
Sau chỉ ba lần bị tôi chạm vào, con slime đã trưng ra vẻ mặt đờ đẫn và cơ thể hơi giật giật.
Oh, ra là thế.
Vì cơ thể slime có thể tự do thay đổi hình dạng. Các dây thần kinh cảm giác của chúng cũng sẽ di chuyển theo.
-Puu….tại sao…tại sao lại làm vậy với ta…
Rồi con slime bắt đầu bưng mặt khóc hu hu.
Cái này chỉ là hiểu lầm thôi, tôi đâu có muốn làm hại nó…
-Được rồi, giờ để xem như phần thưởng vì đã tham gia thí nghiệm, ta sẽ giúp ngươi gia tăng kích thước cơ thể bằng “chất lỏng” từ trong cơ thể ta.
-……Surana. Công việc của ngươi ở đây xong rồi đó….
Khi tôi còn đang định kéo quần xuống, tiếng Raksal đột nhiên vang lên bên cạnh, cảm giác lạnh giá hơn cả băng.
Nó khiến con slime tái mặt.
-N…n…nhưng…tôi là gác cổng thưa Raksal-sama….
-Cám dỗ Vine-sama bằng cơ thể dâm đãng đó không phải việc của ngươi. Đừng để ta phải nhắc lại lần nữa…
Raksal nói và trừng mắt với con slime.
Hiện tại, dù chỉ đang ở level 1, nhưng sự đáng sợ tỏa ra từ ánh mắt của một trong những Ma tướng hàng đầu khiến con slime sợ đến quắn cả người lại.
-Pur….ru…wa…..Raksal-sama…tôi xin lỗi… (Trans: yên tâm là sau này ẻm cũng k "thoát" đâu nhé :v )
Vừa khóc, nó vừa bỏ chạy thục mạng.
Tch, chỉ xíu nữa thôi mà…
-Vine-sama….
Vừa định lên tiếng gọi với theo, tôi chợt cảm thấy một vòng tay ôm lấy mình từ đằng sau.
Thân nhiệt ấm áp ôm trọn lấy lưng tôi.
-Em xin lỗi Vine-sama…vì đã không nhận ra ham muốn của anh…
-…..
-Xin hãy để em….giúp anh giải tỏa nó…
Dứt lời, tôi đã thấy những ngón tay duyên dáng của Raksal đang lần xuống bụng mình.
Nhắm mắt lại, tôi bắt đầu tưởng tượng về đủ thứ tuyệt vời sắp xảy ra, nhưng….
*Quác…quác…quác…*
Tiếng kêu ghê rợn cùng thứ tiếng vỗ cánh phành phạch của thứ gì đó chợt vang lên trên đầu tôi.
-Ah….
Theo phản xạ, cả hai chúng tôi cùng ngước lên nhìn.
Đó là những con quái vật bò sát với đôi cánh trên lưng đang bay ngang qua phía trên lâu đài, nhìn như rồng hoặc wyvern gì đó.
-Phải rồi, chúng ta không thể làm việc đó ở đây được. Chúng ta phải đến gặp Zerus đã, đi nào Raksal.
-Uh…vâng, em hiểu rồi.
Với vẻ mặt có chút thất vọng, Raksal đành tiếp tục đi cùng tôi vào trong lâu đài.