-Vine-sama? Sao anh lại quyết định quay vào trong thành phố?
Raksal hỏi trong khi theo sát tôi.
-Nếu lột đồ Tamara ngoài đó mà cô ấy không tỉnh lại thì chúng ta sẽ hết phương án khả thi. Vì thế anh định làm tăng sự xấu hổ của Tamara dần dần.
-Dần dần?
-Nếu đột nhiên bị khỏa thân một cách bất ngờ, có thể cô ấy sẽ bị mất điều khiển nhận thức của mình khi tức giận hoặc bối rối. Khi đó thì hậu quả rất khó lường.
Zerus đằng sau nhìn tôi với ánh mắt nghi hoặc.
-Điều đó không sai. Nhưng chẳng phải trong thành phố vào giờ này không còn ai khác ngoài ta và Raksal sao? Lẽ nào….
Có vẻ Zerus đã nhận ra ý định và đang nhìn tôi với ánh mắt khinh bỉ.
-Ra đó là lý do anh lấy quần lót của cô ta sao?
-Ừm, dù chỉ là tình cờ nghĩ ra thôi.
-Dù ta không chắc ý tưởng của anh có đúng hay không, nhưng nó cũng không hề đáng tự hào đâu….
-Vine-sama, đằng trước kìa.
Raksal cắt ngang cuộc nói chuyện của chúng tôi vì cả nhóm đã tới gần cổng chính. Vào giờ này, những người lính gác luôn rất khắt khe với những người từ ngoài vào.
-Raksal, Zerus, quay mặt đi. [Flash]
Tôi giơ tay bắn một ma thuật ánh sáng vào những người lính canh đằng trước.
Một tia sáng chói lòa lóe lên khiến đám lính tạm thời bị mất khả năng nhìn.
Tận dụng khoảng trống đó, chúng tôi lao qua cổng.
Nhưng Tamara chắc chắn sẽ bị lính canh ngăn lại. Đánh giá được điều đó, chúng tôi tìm một chỗ nấp kín đáo sau bức tường để theo dõi.
Đòn ánh sáng của tôi hiệu quả không quá lâu và những người lính nhanh chóng nhìn quanh xem có chuyện gì vừa xảy ra.
Đúng lúc đó thì Tamara cũng chạy đến.
-C…có chuyện gì vừa xảy ra vậy? Là Tamara-san.
Trước lời chào của những người lính gác, Tamara vẫn đang trong trạng thái “thả rông” bên dưới chợt tỉnh lại.
-Eh…ah…
-Mới nãy có thứ gì đó đã lao vào trong thành phố với tốc độ rất cao. Tamara-san, có phải cô đang đuổi theo quái vật không? Hay đó là một hình thức huấn luyện của Học viện?
-Eh…ah…ý anh là sao? Tôi không nhớ rõ mình đang làm gì nữa, với lại….sao tôi lại ăn mặc thế này?
Tamara trả lời với vẻ lúng túng và một tư thế không tự nhiên với hai chân khép chặt lại.
Raksal chợt ghé tai tôi thì thầm.
-Tamara-san dường như đã trở lại bình thường rồi kìa
-Đó là vì cô ấy hiện không mặc đồ lót, việc phải đứng trước người quen trong trạng thái đó đương nhiên là sẽ rất xấu hổ.
Để kích thích sự xấu hổ, việc có thêm những ánh nhìn xung quanh là điều cực kì quan trọng.
Rõ ràng là giữa việc khỏa thân chạy trong phòng và khỏa thân trên phố có sự khác biệt rõ rệt về mức độ xấu hổ.
Và đó là lý do tôi kéo Tamara vào trong thị trấn này.
Nép sát vào tường, tôi giơ một ngón tay ra.
-[Lốc]
Ma thuật gió cấp 1.
Một ngọn gió hình thành từ dưới chân Tamara và thổi tung tà váy kia lên.
-Eh….
Tamara hét lớn và đưa tay cố giữ váy lại.
Mặc dù không để lộ ra phần quan trọng nhất, nhưng nó cũng vừa đủ để những người lính gác nhìn ra cô ấy hiện không mặc đồ lót.
-[Lốc]x3
Tôi tiếp tục tấn công bằng những cơn lốc thêm vài lần nữa, buộc chiếc váy mong manh của Tamara bị thổi lên liên tục.
-AH…..
Nạn nhân của những cơn gió cố gắng tuyệt vọng để giữ chiếc váy của mình trong khi trưng ra gương mặt như sắp khóc vì không thể làm được gì với chỉ một tay.
Những người lính gác cũng nhắm tịt mắt lại như để cố không nhìn vào cảnh tượng trước mặt.
-T…Tamara-san, cơn gió…
-K…không phải như các anh thấy đâu…tôi….tôi….
Khi thấy Tamara bắt đầu hoảng loạn, tôi nhô đầu ra khỏi chỗ nấp và vẫy tay trêu tức cô nàng.
Nhận ra thủ phạm chính là tôi, Tamara chuyển từ xấu hổ sang tức giận.
-Vine-kun….tôi sẽ cho cậu biết tay!!!
Thấy Tamara tiếp tục truy đuổi, tôi kéo luôn hai người kia chạy theo.
Bản đồ của thành phố tôi nắm rõ như lòng bàn tay. Sau khi đi qua cổng chính sẽ đến quảng trường lớn và gần đó là một khu vực vắng người qua lại.
-Cuối cùng cũng đến màn đặc sắc nhất, phải làm cho có chút hồi hộp mới thú vị chứ…
-Không biết ta nên cảm thấy vui hay buồn vì chuyện này nữa…
Chúng tôi tiếp tục chạy về nơi mà tôi đã nhắm trước, trong lúc những lời tsukkomi của Zerus vang lên đằng sau.