Vũ Động Càn Khôn Chương 71: Đột phá!

 

Thôn trang vốn hỗn loạn giờ khắc này trở nên yên tĩnh một cách thần kỳ, nhưng ánh mắt mang theo nỗi khiếp sợ vô cùng, không ngừng đảo qua đảo lại hai thân ảnh ở giữa sân.

Ô Sát thất bại, hơn nữa lại bại bởi một thiếu niên chỉ mới 15, 16 tuổi!

Nhìn Ô Sát nằm trên mặt đất đang phun máu điên cuồng, sau một lúc lâu, khi lý trí khôi phục, tất cả mọi người mới bắt đầu tin tưởng cái sự thực khó tiếp nhận này.

"Lâm Động thiếu gia. . . Thực là con mẹ nó mạnh."

Tần Ưng và Lâm gia hộ vệ vào thời khắc này mới hít một hơi lạnh, nhịn không được chửi thề một câu. Bọn họ chẳng bao giờ nghĩ tới cái kết cục này cả, hung danh của Ô Sát bọn họ đã sớm nghe thấy trong vòng mấy năm nay, cao thủ chết trong tay hắn không biết bao nhiêu, vậy mà con người độc ác này hôm nay đã thua trong tay Lâm Động!

"Ực!"

Cách đó không xa đám người Lâm Hà cũng đồng thời nuốt nước miếng một cái, nếu như nói lần trước Lâm Động đánh bại Lôi Lực đã nhận được sự tôn kính của bọn họ, thì lúc này Lâm Động đã trở thành thần tượng để họ cuồng nhiệt.

16 tuổi đánh bại một cao thủ Thiên Nguyên cảnh hung danh hiển hách, đây là cái khái niệm gì?

Việc này nếu như truyền ra ngoài, thì thanh danh của Lâm Động đừng nói là ở Thanh Dương trấn, mà cho dù ở Viêm Thành cũng phải kinh ngạc thán phục.

"Ha ha, tốt! Tốt!"

Trên tường viện, Lâm Khẳng ngẩn ngơ sửng sốt một hồi, sau đó đột nhiên ngửa mặt lên trời cười ha hả, trên khuôn mặt hiện lên vẻ mừng rỡ như điên, không cách nào che giấu, cảnh tượng này khiến hắn khiếp sợ tới nỗi chẳng thốt ra được một lời nào.

Trong khi Lâm Khẳng mừng như điên, thì sắc mặt Nghiêm Khoát lại vô cùng khó coi, hắn chẳng bao giờ nghĩ tới Ô Sát lại thua trong tay một tiểu bối như Lâm Động!

Đứng ở nơi mà toàn trường dõi ánh mắt nhìn, Lâm Động vẫn duy trì động tác của chưởng ấn đang chém ra, cứ như vậy một hồi khá lâu, trên mặt hắn đỏ bừng, phun ra một ngụm máu tươi.

Nhìn thấy Lâm Động phun máu, đám hộ vệ Lâm gia mới kinh hãi, vội vàng tiến lên, nhưng đột nhiên lại phát hiện một cỗ hấp lực mạnh mẽ từ trong cơ thể Lâm Động tràn ra ngoài!

"Vù vù!"

Hấp lực đột nhiên nổi lên làm cho Nguyên Lực trong thiên địa xung quanh Lâm Động ngưng tụ một cách nhanh chóng, sau đó Nguyên Lực hùng hậu tạo thành những con suối Nguyên Lực mà mắt thường có thể nhìn thấy được, quấn lấy thân hình Lâm Động, cuối cùng chui vào những đường kinh mạch đã được đả không, không ngừng nhập vào cơ thể hắn.

Cảnh tượng này lại làm cho không ít người kinh ngạc, Lâm Khẳng đang đứng trên tường viện cũng vì vậy mà ngẩn người, nhưng mà khi hắn cảm nhận được Nguyên Lực quanh Lâm Động hình thành những con suối thì nhận ra, trong Nguyên Lực ẩn chứa Dương Cương Khí!

Nhận thấy được loại tình huống này, khuôn mặt Lâm Khẳng đỏ như mặt trời ban trưa, kích động tới cực hạn!

"Dương Cương Khí nhập thể! Đây là dấu hiệu đột phá tiến vào Thiên Nguyên cảnh!"

Trái tim trong ngực hắn đang đập một cách điên cuồng, đầu óc hắn bị những nỗi khiếp sợ làm cho mê muội, hắn không bao giờ ngờ rằng, Lâm Động không chỉ có đánh bại Ô Sát, mà còn mượn trận đấu hung hiểm này tiến hành đột phá!

Nếu như Lâm Động có thể thuận lợi hấp thu Dương Cương Khí, vậy thì hắn sẽ chính thức tiến vào Thiên Nguyên cảnh, mà đến lúc đó, Lâm gia bọn họ sẽ có một cao thủ Thiên Nguyên cảnh trẻ tuổi nhất từ trước tới nay!

"Tần Ưng, mang mọi người bảo hộ Lâm Động!"

Sắc mặt đỏ như cà chua, Lâm Khẳng bỗng nhiên lớn tiếng quát, Lâm Động hiện giờ đang đột phá, không thể nào bị làm phiền, nếu như hắn xuất hiện việc gì ngoài ý muốn, Lâm Khẳng dám khẳng định khi Lâm Chấn Thiên trở về lão sẽ tức giận lồng lên như một con hổ.

Nghe thấy tiếng quát gấp gáp và nghiêm khắc của Lâm Khẳng, đám người Tần Ưng mới phục hồi tinh thần lại, liếc mắt nhìn nhau, dường như cùng nghĩ tới một điều, thân hình họ run lên, ánh mắt nhìn Lâm Động hiện lên sự kinh hãi nể trọng.

"Bảo hộ Lâm Động thiếu gia!"

Đông đảo hộ vệ Lâm gia nhanh chóng thu hẹp phòng tuyến phòng ngự, bao quanh Lâm Động chặt như nêm cối.

"Ai giết được tên tiểu tử kia, ta sẽ phong hắn làm Tam đương gia của Hắc Long trại!"

Lúc này, Nghiêm Khoát cũng đã bình tĩnh lại, trong mắt hắn hiện lên sự kinh hoảng, rồi chợt nghĩ tới thiên phú của Lâm Động, thiên phú này khiến cho một hung nhân dính máu không ít người như hắn cũng phải cảm thấy sợ hãi, nếu như ngươi này có thêm thời gian tu luyện, vậy thì đây chính là một ác mộng với bọn họ.

Nghe được tiếng quát của Nghiêm Khoát, đám nhân mã của Hắc Long trại cũng sững sờ, ánh mắt đỏ ngầu, trọng thưởng tất có kẻ liều mạng, huống chi những người này ngày nào mà chẳng liều mạng!

"Giết!"

Không biết là ai quát một tiếng chói tai, sau đó tất cả nhân mã của Hắc Long trại trực tiếp lao vào đám hộ vệ của Lâm gia đang vây quanh Lâm Động.

"Ngăn bọn họ lại!"

Tần Ưng và mấy đầu lĩnh hộ vệ Lâm gia khuôn mặt đanh lại, sau đó làm gương cho binh sĩ, ngăn cản đám người hung hãn như thủy triều đang tràn lên kia.

"Nghiêm Khoát, tương lai, Lâm gia ta nhất định sẽ huyết tẩy Hắc Long trại của các ngươi!"

Lâm Khẳng thân hình lóe lên, ngăn cản tên Nghiêm Khoát đang muốn tự mình động thủ, dùng giọng nói lạnh lùng quát lớn.

Nghe vậy, khuôn mặt Nghiêm Khoát co lại như người bị lột da, giờ này khắc này, trong lòng hắn cũng có chút hối hận, nếu như sớm biết Lâm gia khó giải quyết tới mức này, hắn sẽ không bao giờ xuất thủ.

"Hừ, muốn huyết tẩy Hắc Long trại ta, vậy phải xem các ngươi có bản lĩnh đó không."

Mặc kệ trong lòng hối hận như thế nào, bởi vì sự việc đã xảy ra, Nghiêm Khoát lại là nhân vật số 1 của Hắc Long trại, hắn không để ý tới điều hối hận vô vị này, cười lạnh một tiếng, tiếp tục giao thủ với Lâm Khiếu.

"Keng!"

Hỗn chiến tiếp tục xảy ra trong thôn trang, mùi máu tanh xộc tới khắp nơi, nhân mã đôi bên đều lửa giận bừng bừng, đao kiếm nhập thể có thể vô cùng chói tai.

. . .

"Ầm!"

Hai gã đầu mục Hắc Long trại có thực lực Địa Nguyên cảnh liên thủ đánh một quyền làm cho Tần Ưng thổ huyết, sau đó nhe răng cười nhìn vào chỗ thiếu niên không chút nhúc nhích kia.

"Cản bằng được bọn họ lại!"

Tần Ưng lau vết máu trên miệng, nhìn thấy hai người kia lao tới chỗ Lâm Động thì vội vàng kêu lên, nhưng lúc này, nhân mã đôi bên đang giằng co với nhau, lấy đâu ra cao thủ mà ngăn đây?

"Ha ha, xem ra vị trí Tam đương gia Hắc Long trại là của chúng ta rồi!"

Hai đầu mục Hắc Long trại nhanh chóng nhảy tới, xuất hiện trước mặt Lâm Động, một quyền, một chủy thủ sắc bén như độc xà đâm thẳng vào ngực hắn.

Nhưng mà, khi chủy thủ và quyền của hai người này cách Lâm Động một chút, thì hai mắt vốn đang nhắm chặt kia đột nhiên mở ra, cùng lúc đó, dòng suối Nguyên Lực vốn đang lượn quanh thân hình như một cơn lốc, bạo phát ra xung quanh, nặng nề đánh thẳng vào hai thân hình trước mặt.

"Phụt!"

Hai đạo thân ảnh bay ngược ra ngoài, ngửa mặt lên trời phun ra vô số ngụm máu tươi, lọt thỏm vào trong đám người đang tranh đấu.

Trong sân đột nhiên bạo phát ba động Nguyên Lực cường hãn, làm cho tình hình chiến đấu lặng đi một chút, ngay sau đó, đôi bên đều tập trung nhìn vào Lâm Động, khi cảm nhận được Nguyên Lực ba động kia chính là do hắn phát ra, sắc mặt nhân mã đôi bên đều có biến hóa.

"Đây chính là Thiên Nguyên Cảnh sao. . ."

Không quan tâm tới những ánh mắt như vậy, Lâm Động thở ra một hơi thật sâu, cảm nhận Nguyên Lực trong đan điền đã mạnh hơn trước mấy lần, trên miệng hắn đã có một nụ cười mừng rỡ khó kiềm chế được, thời khắc chờ mong này cuối cùng cũng đã tới!

Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện