The Strongest Guild Master Founded a Nation in a Week CHƯƠNG 22: CUỘC HỌP BẤT NGỜ

「 Chủ nhân đã ngủ.」
Proudia bước vào phòng họp và nói thế, Eleanor, người đang chờ trên bục, gật đầu và nhìn xung quanh.
Tất cả các ghế đều có người . Thậm chí cả ở lối đi. Tất cả các thành viên guild, ngoại trừ những ai đang canh gác bên trong và bên ngoài pháo đài, đều có mặt ở đây.
「Đây là một tình huống khẩn cấp.」
Khi Eleanor cất lời, trong phòng họp thật yên tĩnh, một sự im lặng đến rợn mình.
「Tất cả mọi người, chắc hẳn đều đã biết, Sainos, Sedeia, và Sunny trở thành mạo hiểm giả hộ tống chủ nhân. Ba người họ đã được dẫn dắt bởi chủ nhân vì vậy ta đã không để họ đến vào lúc này, nhưng chúng ta phải làm rõ mọi chuyện.
Khi Eleanor đột rung chuyển dữ dội, tất cả mọi người đều ngó theo.
Eleanor nhìn tất cả các thành viên và cất lời.
「 Chủ nhân lo lắng về những hành động tuỳ tiện của chúng ta」
Thời điểm mà Eleanor nói vậy, căn phòng trở nên ồn ào.
Trong phòng họp có nhiều cảm xúc lẫn lộn, một người đàn ông đưa tay lên .
Đó là Cartas, một quỷ tộc.
Trong khi vuốt râu với bàn tay phải, Cartas hướng mắt về phía Eleanor như thể muốn đâm xuyên ngực cô.
「... lo lắng, tại sao chủ nhân lại như vậy?」
Cartas hạ giọng, Eleanor đáp lại bằng cái nhìn sắc lẹm Cartas mà không hề e sợ.
「Bởi vì ba người họ đã cố gắng giết chết 12 tên thuộc hạ của bá tước trong khi chủ nhân đang gặp mặt với bá tước」
Đáp lại câu trả lời của Eleanor, một tiếng gầm vang lên.
「Ba người đó ...」
Mira, người lùn đang ngồi ở hàng ghế đầu, tròn mắt ngạc nhiên rồi cúi gằm xuống mặt bàn trước mặt cô. Và, Mira, dường như suy nghĩ về cái gì đó, rồi ngẩng lên.
「... đó là một sai lầm. Ba người họ, không, tất cả chúng ta đã thề trung thành với chủ nhân. 」
Khi Mira nói vậy, cô quỷ tóc đỏ giơ tay lên và hỏi.
「Tại sao ba người đó cố giết chúng? Phải có lý do, đúng không? 」
Khi nghe Rosa hỏi, vẻ mặt mảnh mai của Eleanor trùng xuống.
Cô ấy giống như một con búp bê với biểu hiện lạnh lùng.
「 Chủ nhân đã bị lăng mạ. Ngài không biết gì về cách giáo dục của lũ quý tộc. Ngài bị đối xử như một kẻ thấp hèn và đầy thô lỗ.
"Gì!"
Rosa bật dậy khi nghe Eleanor nói. Cơn sôi máu tràn ngập căn phòng.
Trong cơn giận dữ, Dion, người mặc đồ quản gia, vẫn giữ thái độ bình tĩnh quay mặt về phía Eleanor.
「Họ cố giết chúng nhưng không thể? Chắc chắn chúng đã mất cánh tay hay khúc chân? Mặc dù nếu là tôi, tôi sẽ tra tấn chúng trong một năm. 」
Khi Dion nói như vậy, Eleanor lắc đầu trước nhận xét khủng khiếp của Dion.
「Không, tất cả chúng đều nguyên vẹn.」
「Oi oi, chúng ta sẽ đi giết chúng ngay bây giờ, đúng không?」
Khi Eleanor phủ nhận nó, Cartas nói với giọng run run đầy giận dữ. Tuy nhiên, Eleanor quay đi.
「 Chủ nhân sợ rằng chúng ta sẽ hành động ích kỷ nếu không có sự hướng dẫn của Ngài. Nếu chủ nhân cho phép, ta sẽ là người đầu tiên đi và giết tất cả. Ta sẽ đánh, đá, chà đạp, tấn công, đè bẹp, thiêu cháy, và đốt tro của chúng không để sót thứ gì.
Eleanor nói với sự điên cuồng trong mắt. Có vẻ mọi người đều đồng ý với nó, tất cả gật đầu và hét lên trong cơn thịnh nộ.
「... Sau đó, làm thế nào, họ lấy lại bình tĩnh?」
Proudia lên tiếng khi âm thanh ồn ào trong phòng đã giảm.
「 Cô nói vậy là có ý gì, Proudia?」
Khi Eleanor hỏi với một khuôn mặt nghi ngờ, Proudia nhìn Eleanor và nói .
「Hãy dạy cho những kẻ ngu ngốc đó thấy sự tồn tại của chủ nhân. Sức mạnh vượt trội của ngài đối với những ai tin vào quyền lực, kiến ​​thức sâu rộng của ngài, đối với những ai tin vào trí tuệ, bọn chúng không bao giờ thấy được sức mạnh và quyền lực của ngài đối, một lũ kém cỏi đó bị ám ảnh bởi quyền lực.
Khi Proudia trả lời, mọi người đều im lặng nhưng gật đầu.
「... Tất cả chúng ta đều nguyện trung thành với chủ nhân. Tuy nhiên, vấn đề là chủ nhân không muốn chúng ta hành động theo ý của mình. 」
Khi Eleanor nói, tất cả mọi người chỉ biết nhìn nhau. Tuy nhiên, có một người đã giơ tay vào thời khắc đó.
Tộc thằn lằn, lắc đầu với cái đuôi ngoe nguẩy, Soarer.
Soarer nghiêng đầu, hai cánh tay ôm lấy cặp ngực quá cỡ.
「Chủ nhân có trái tim nhân hậu. Sẽ tốt hơn nếu chúng ta hỏi trực tiếp ngài ấy? 」
Khi Soarer nói, thời gian như ngừng lại.
「... Được chứ? Chủ nhân lo lắng về việc chúng ta tự ý hành động bất ngờ vì vậy tôi lo lắng về điều đó.
Laurel, người ngồi cạnh Soarer, khẽ nhún người khi quay mặt về phía Soarer.
Tuy nhiên, Soarer đã nhận ra những lo sợ của Laurel và nở nụ cười.
「Hãy để nó cho tôi. Tuy nhiên, nó có thể không ổn nếu tất cả chúng ta để làm điều đó. 」
Soarer nói vậy trong khi nhoe mắt.
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
「Mình không thể ngủ được」
Sainos, người không hay biết chuyện đang diễn ra trong phong họp, khẽ nhấc người khỏi giường và lẩm bẩm một mình.
「Nó làm phiền mình.」
Khi anh nói điều đó, Sainos rời khỏi giường và đi đến cửa sổ phòng trong khi lắc cái đuôi.
Những người có khả năng chiến đấu cao hoặc có kỹ năng phát hiện kẻ thù sẽ ở trong căn phòng riêng, và những người không có khả năng chiến đấu hoặc không có kỹ năng cảm nhận sẽ ở trong một phòng khác trong G.I.Jou. Phòng riêng của Sainos nằm ở tầng 3 phía đông của G.I.Jou.
「Hmm ... nếu mình ngủ được, có lẽ mình sẽ đi dạo. Chủ nhân đã bảo mình nghỉ ngơi nhưng đôi khi cũng có thể coi như là một cách để thư giãn. Phải."
Sau khi tạo ra cái cớ cho mình, Sainos bắt đầu đi bộ trong lâu đài.
Mặc dù anh chỉ đi quanh lâu đài trong lặng lẽ, đôi mắt của Sainos cũng cảnh giác với môi trường xung quanh như thể anh là một người lính tuần tra.
Sainos, không có dấu hiệu nghỉ ngơi, đi quanh lâu đài trong chào hỏi các thành viên của guild đang làm nhiệm vụ tuần tra hoặc bảo trì.
「Hmm?」
Và Sainos dừng lại trước một căn phòng. Phòng ngai vàng.
Sainos lặng lẽ thả lỏng người, và mở một cánh của mà không gây ra tiếng động.
Anh nhìn vào phòng ngai qua khe hở giữa hai cánh cửa.
Sainos trượt vào phòng ngai vàng sau khi giải tỏa sự căng thẳng của mình.
"... Chào buổi tối."
Khi Sainos nói, hai nhân vật trong phòng ngai quay lại trong một chuyển động chậm chạp.
「... Ah.」
「Sainos cũng đến」
Sedeia và Sunny nói và nhìn về phía Sainos. Sainos bước đến trước mặt họ và nhìn lên ngai vàng trống không.
「Sainos ?」
Khi Sedeia, đang tự cười với chính mình, hỏi Sainos.
「Tôi đã không tuân lệnh chủ nhân. Đáng ra tôi nên đi ngủ và chuẩn bị cho ngày mai. 」
"Cô không ngủ."
「Không có lời giải thích cho nó」
Khi Sainos cố gắng bao biện, họ đã cắt lời anh. Sainos chết lặng và chỉ phát ra ​​một tiếng rên rỉ. Sedeia nhìn Sainos rồi nhìn lên ngai vàng.
「... Tôi nghĩ rằng không có sai lầm nào trong hành động hôm nay. Nhưng đó là làm trái với chủ nhân. Chúng ta đã không hành động theo mong muốn của chủ nhân. Làm cho chủ nhân không thoải mái là điều hối tiếc duy nhất của tôi 」
Sunny đồng tình với lời độc thoại của Sedeia. Sainos trừng mắt nhìn hai người trong khi anh lắc cái đuôi cáu kỉnh của mình.
"... Gì?"
Sedeia nhìn lại Sainos như thể phàn nàn khi cô nhận ra.
"Không có gì."
Sau cùng, Sainos không thể nói gì cả. Anh quay đi và ngước lên ngai vàng.
「Luôn theo ý của chủ nhân」 "
...Đó là. Đó là quy luật lớn nhất, một cấp dưới phải trung thành với nhà lãnh đạo.
「Quy tắc tuyệt đối.」
Ba người họ quì xuống lặng lẽ cúi đầu xuống ngai vàng trống rỗng.

Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện