Cô Vợ Tái Sinh Chương 434



Chương 434






Chương 434: Hôn lễ bị ép kết thúc sớm

Bàn chân đẹp như thế, đi đôi giày nào đều là dư thừa, khó trách anh Phong ngay cả đi đường cũng không nỡ để cô dâu đi.

Người chủ trì hôn lễ đã sớm trợn tròn mắt, được rồi, anh ta thừa nhận, người đàn ông ôm người phụ nữ đi vào, dáng vẻ này rất lãng mạn và rất đẹp, dường như khung cảnh đều được bao phủ bởi màu hồng! Nhưng không coi ai ra gì như thế này, có phải không được ổn? Hơn nữa lúc này còn chưa thả người xuống, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ chú rể dự định ôm cô dâu kết hôn? Trời ạ! Tốt nhất đừng như những gì anh ta nghĩ!

Người chủ trì hôn lễ đang suy nghĩ xem nên dùng phương thức uyển chuyển gì để chú rể phối hợp, chú rể đã không vui nói.

“Anh đang chờ cái gì? Chẳng lẽ đang suy nghĩ lời thoại? Có thể nhanh lên không, giờ lành rất quan trọng!”

Người chủ trì hôn lễ khóc không ra nước mắt, rốt cuộc là ai thiếu chút nữa đã bỏ lỡ giờ lành?

Bế thì bế, hừ, đợi lát nữa để xem làm sao các người trao nhẫn cho nhau, làm sao giao bái?

Cho nên người chủ trì hôn lễ khẽ ho một tiếng, bắt đầu nói lời dạo đầu, nhưng sắc mặt mọi người đều rất kỳ lạ.

Vốn dĩ Phong Hành Diễm bế cô dâu đi vào đã đủ khiến cho người ta khiếp sợ! Hiện tại nhìn thấy Phong Hành Diễm căn bản không có ý định buông người ra, vẻ mặt từng người đều trở nên dở khóc dở cười, làm gì thế? Khoe khoang thể lực, hay là khoe khoang tình cảm? Hay là cô dâu căn bản không thể đứng, vậy vừa rồi bọn họ biến mất đi làm gì, không cần nói cũng biết…

Phụ nữ cũng nghĩ đến điểm này, tất cả đều đấm ngực dậm chân! Thì ra gương mặt đỏ ửng của người ta, căn bản không phải đánh phấn gì, đây là do mệt mỏi không có sức! Nhưng nghĩ như thế, vì sao lại ghen ghét như vậy! Kiểu người đàn ông bá đạo, giây phút nào cũng nghĩ đến chuyện ăn sạch sẽ vợ mình, bọn họ cũng rất muốn!!

Bọn họ chỉ đến tham gia hôn lễ, không muốn đi ăn cẩu lương!

Người ta thường nói đàn ông kết hôn sẽ thay đổi, hôn nhân chính là phần mộ của tình yêu! Con mẹ nó, bọn họ cũng muốn kết hôn…

Dưới ánh mắt của mọi người, Thương Trăn co rúm lại, nhất là ánh mắt trêu chọc của Lý Uyển Oánh, càng khiến cho mặt cô thêm đỏ, không cách nào biến mất.

Nhưng những tiếng chế giễu như trong dự đoán không truyền đến, ngược lại, những người kia đều dùng một vẻ mặt hâm mộ để nhìn cô, có người còn dùng vẻ mặt buồn bã, giống như cô đã làm chuyện gì không có tình người, có người lại có dáng vẻ hoài xuân, thiếu nước viết lên mặt, tôi lại tin tưởng vào tình yêu rồi.

Điều này khiến cho Thương Trăn dở khóc dở cười, chẳng qua không bị chế giễu vẫn khiến cô nhẹ nhàng thở ra, thái độ tự nhiên hơn.

Bị bế thì bị bế, dù sao cô quả thật không có sức đứng!

Lúc này, người chủ trì hôn lễ xấu xa cười một tiếng.

“Mời cô dâu, chú rể trao nhẫn cho nhau!”

Tất cả mọi người đều nhìn bọn họ, trong lòng nghĩ thầm, lần này bọn họ không có cách nào ngược cẩu nữa, hẳn là tách ra?

Ai ngờ Thương Trăn lại kéo cổ tay trái của Phong Hành Diễm, dùng tay phải của mình đeo nhẫn nam lên ngón tay anh.

Lúc đến lượt Phong Hành Diễm, anh dùng một tay nâng Thương Trăn lên, một tay khác đeo nhẫn nữ cho Thương Trăn, sau khi đeo xong, hai người nhìn nhau cười một tiếng, lơ đãng thể hiện ra sự ngọt ngào, mãnh liệt như sấm sét! Khiến cho khách mời ở đây không chịu nổi nữa.

Có thể đừng chơi đùa vui vẻ như thế không? Có thể nghiêm túc kết hôn không! Xin đừng nên một lời không hợp liền mở ra hình thức cuồng ngược chứ? Bọn họ chỉ đến chúc mừng, cầu cho con đường sống!

Hơn nữa lực của cánh tay kia thật lớn, chỉ dùng một tay liền ôm được cô dâu, cô dâu nhất định rất tính phúc… Không chịu nổi! Cột máu đã về không!

Người chủ trì hôn lễ thấy bọn họ dễ dàng hoàn thành việc trao nhẫn cho nhau, trải qua một số trình tự, đã đến lúc cô dâu chú rể tác động qua lại lẫn nhau.

“Mời cô dâu chú rể uống ly rượu giao bôi.”

Trong lòng nghĩ thầm, như thế này, hai người phải tách ra?

 

Không ngờ Phong Hành Diễm lại nói nhỏ vào bên tai Thương Trăn một câu, vốn dĩ Thương Trăn không đồng ý, thế nhưng cô không thể lay chuyển được Phong Hành Diễm, cho nên đành phải đồng ý. Một tay cô kéo lấy cổ Phong Hành Diễm, một tay cầm ly rượu, vừa mới nhấc lên, miệng ly đã bị Phong Hành Diễm dùng răng cắn chặt!

Anh ngẩng đầu, một chén rượu liền bị uống một nửa, sau đó cúi đầu, anh mỉm cười, đưa một nửa ly rượu còn lại xuôi theo hướng Thương Trăn, đi đến bên miệng cô, thật giống như chim non được mớm mồi, dùng miệng cho Thương Trăn uống rượu.

Cả cổ Thương Trăn cũng theo đó đỏ lên, cô từ từ nhắm hai mắt lại, ngửa đầu, theo độ nghiêng của anh, đem nửa ly rượu còn lại uống hết, sau đó liền nhìn thấy ánh mắt giảo hoạt của Phong Hành Diễm, giống như nhìn thấy cô xấu hổ là một chuyện rất thú vị.

Ly rượu được lấy đi, người chủ trì hôn lễ cũng không nhịn được run lên, đã bao nhiêu năm, anh ta chưa thấy qua cặp vợ chồng buồn nôn như thế? Trước mặt bao người, bọn họ cứ như thế, như vậy trong âm thầm, chẳng phải là quấn quýt không tách rời?

Mang theo oán khí của một FA bị ngược, người chủ trì hôn lễ cười lạnh: “Như vậy tiếp theo, xin mời cô dâu chú rể giao bái.”

Hừ! Tôi nhất định phải tách hai người ra.

Mọi người cùng có chung suy nghĩ này, quá ngược cẩu rồi! Nhất định phải tách bọn họ ra! Lúc giao bái, bọn họ không thể bế nhau như thế!

Thương Trăn nhìn Phong Hành Diễm, nhỏ giọng nói.

“Hay là anh thả em xuống đi, em… Em không sao!”

Phong Hành Diễm nhìn dáng vẻ mềm mại, ngon miệng của cô, cười một tiếng, ở trước mặt mọi người, nói.

“Giao bái mang ý nghĩa hai bên hứa hẹn, mà lời hứa của anh đối với em, có thể đổi sang một phương thức để biểu đạt!”

Sau khi nói xong, anh cúi người, đôi mắt tím lóe lên ánh sáng rung động lòng người, anh khẽ cười, nói với cô.

“Anh đồng ý dùng toàn bộ sinh mệnh của mình để yêu em, chỉ cần anh còn sống, anh đều là của em! Điểm này, ai cũng không thể thay đổi.

“Trăn Trăn, anh yêu em, còn em… Em yêu anh sao?”

Thương Trăn nheo mắt cười, lộ ra hàm răng trắng như tuyết, cô cười rất hạnh phúc.

“Em cũng yêu anh, anh Diễm.”

Phong Hành Diễm cúi đầu hôn môi cô, giây phút này, mọi thứ xung quanh đều bị ấn nút tạm dừng, trong bầu không khí yên tĩnh đến ngạt thở, anh rất triền miên, không coi ai ra gì hôn cô! Thương Trăn cũng ôm lấy cổ anh, cùng anh triền miên, cả người giống như ngâm mình trong nước ấm áp, trái tim ngập tràn hạnh phúc, đập thình thịch!

“Phù… Dưỡng khí! Tim tôi không chịu được nữa, mau đỡ tôi ra ngoài!”

“Thuốc trợ tim của tôi đâu?”

“Ô ô, quá ngược, đối với tôi quá ngược rồi! Tại sao tôi lại muốn xem cái này, hơn nữa còn xem đến mức tim đập thình thịch, vẫn luôn không dừng lại!”

“Trước đó hận không thể đem bọn họ tách ra để thay thế, nhưng vì sao bây giờ lại hy vọng bọn họ vẫn luôn hạnh phúc?”

Có người đưa ra đáp án: “Đại khái nhìn thấy bọn họ, chẳng khác nào nhìn thấy được tình yêu!”

Thì ra tình yêu thật sự là màu hồng, sẽ khiến cho mỗi người nhìn thấy đều muốn đắm chìm, không thoát ra được.

Sau cùng, bởi vì phần lớn khách mời không chịu nổi, vì tránh không để xảy ra sự cố gì, hôn lễ không thể không kết thúc sớm, cho nên, nhanh đem đôi nam nữ này đuổi ra ngoài đi! Bọn họ chỉ muốn an tĩnh tham gia hôn lễ!

Cho nên hôn lễ của hai người, chính là vì chuyện ngoài ý muốn như thế đặt một dấu chấm tròn. Đối với kết quả này, Phong Hành Diễm rất hài lòng.

Sớm kết thúc thật sao? Rất tốt, vậy thời gian sau đó đều thuộc về phạm vi đêm tân hôn, không ai được giành với tôi!

Lúc Thương Trăn bị Phong Hành Diễm bế ra ngoài sớm, cả người đều không có mặt mũi gặp người! May mắn cô thường xuyên ở nhà, nếu không, đại khái sau này không sống nổi nữa.

Đúng, sau này cô không tiếp tục ra ngoài nữa!

——————–



Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện