Cửu Đỉnh Ký Chương 46: ‘Tối cường kế hoạch’ bắt đầu

Nữ nhân dù sao cũng phải lấy chồng, 'Hổ quyền' truyền cho nữ nhân rất dễ khiến cho tuyệt kỹ tông tộc lưu truyền ra ngoài.

“Thanh Sơn, con dự định dạy như thế nào?” Đằng Vân Long nhìn về phía Thanh Sơn, lúc này mọi người trong phòng cũng đều nhìn hắn, điều đó chứng tỏ ở trong lòng mọi người hắn lại được đề cao thêm lần nữa. Hắn tự sáng tạo ra một bộ quyền pháp lại có thể tu luyện ra nội kình, thiên tài như vậy thành tựu trong tương lai sẽ thế nào? Ai cũng không dám nói ra.

Cho dù ra sao thì trong lịch sử của Đằng thị tông tộc Đằng Thanh Sơn sẽ là cái tên chói lòa nhất.

Đằng Thanh Sơn trầm tư một lúc rồi nói: “Ngoại công, một mình con không thể cùng một lúc dạy quá nhiều người, con nghĩ chỉ cần tuyển chọn từ trong tộc hai ba mươi người xuất sắc nhất, từ sáng mai trở đi cứ bảo họ cùng con đến rừng cây phía tây luyện công buổi sáng và học 'Hổ quyền'!”

“Được, thống nhất như vậy đi.” Đằng Vân Long gật đầu cười “Nếu không phải ngoại công con tuổi đã quá cao thì ta cũng muốn theo con học.”

“Ngoại công, thân thể và xương cốt của người vẫn còn tốt cho nên vẫn theo con luyện được, nếu thực sự có thể luyện ra nội kình cũng có thể kéo dài tuổi thọ.” Đằng Thanh Sơn cười nói.

“Ha ha… Được, ngoại công ta bình thường cũng không có chuyện gì nên sẽ theo con học tập.” Đằng Vân Long ha ha cười vui vẻ.

“Thanh Sơn, ta có thể học không?” Đằng Vĩnh Lôi có đôi chút lưỡng lự nhưng không thể đứng yên đành lên tiếng dò hỏi.

Từ sau khi mất cánh tay, bề ngoài Đằng Vĩnh Lôi rất tươi tỉnh nhưng trong lòng lại khổ tâm vô cùng.

“Đương nhiên là có thể rồi.” Đằng Thanh Sơn vội nói, lịch sử của thế giới kiếp trước, trong giới tông sư ‘Hổ Hình quyền’ độc tí (một tay) không phải không có.

'Hổ quyền' đã được quyết định là bí kỹ tông tộc.

Bắt đầu từ ngày thứ hai, những thanh thiếu niên xuất sắc trong tộc đã lựa chọn ra đủ ba mươi hai người, lớn tuổi nhất chính là tộc trưởng Đằng Vân Long, nhỏ tuổi nhất là tiểu tử ‘Đằng Thanh Hải’ mới tám tuổi. Thậm chí Đằng Vĩnh Phàm, Đằng Vĩnh Tương, ngay cả Đằng Vĩnh Lôi với cánh tay cụt toàn bộ đều bắt đầu tham gia đợt huấn luyện.

Biết 'Hổ quyền' có thể luyện ra nội kình cho nên từng người học tập đều hết sức chăm chú.

“Thanh Sơn, việc hô hấp này là thế nào, một hồi từ từ hít sâu, một hồi nín thở, một hồi lại bảo chúng ta ghìm hô hấp, còn phải phối hợp động tác thật khó chịu.” Ngày đầu tiên học 'Hổ quyền' mọi người đều cảm thấy không được thoải mái, Đằng Thanh Hổ là người đầu tiên nhăn nhó.

“Nghe theo Thanh Sơn, theo đó mà học.” Đằng Vân Long trừng mắt dọa khiến Đằng Thanh Hổ lập tức im bặt.

Đằng Thanh Sơn cười nói: “Biểu ca, hiện tại huynh cảm thấy khó chịu, chờ khi huynh luyện quen thì sẽ cảm thấy thoải mái thôi. ‘Hổ Hình quyền’ này luyện đến khúc sau sẽ khiến bản thân cảm thấy mình chính là một con hổ, đồng thời tiết tấu hô hấp bắt buộc phải phối hợp tốt. Cho nên mọi người bây giờ phải nghe thật kỹ, không thể luyện qua loa được.”

Thực ra Hình Ý quyền trong đó: hình là sơ, ý là trọng.

Có điều đó là đối với Hình Ý tông sư, các tộc nhân khác dù sao cũng vừa mới học nên bắt buộc phải đi dần từng bước một, một chút cũng không thể qua loa đại khái.

“Hiện tại, cũng đừng ở đó mơ mộng trong thoáng chốc liền luyện được giống như một mãnh hổ, phải bước từng bước một, các loại động tác, hô hấp, những động tác cơ sở này bắt buộc phải học thật tốt. Có trụ cột rồi 'Hổ quyền' mới có thể luyện thành công.” Đằng Thanh Sơn rất cẩn thận dặn dò.

Một ngày, hai ngày, ba ngày…Nửa tháng, một tháng…

Sau ba tháng tám ngày.

Trong rừng cây phía tây Đằng gia trang, các tộc nhân dang luyện tập ‘Hổ Hình quyền’.

“Gân cốt ta cả đêm đều tê dại, tốc độ sinh trưởng bắt đầu tăng nhanh chắc chẳn đang bước vào thời kỳ dậy thì (sinh lý phát dục).” Đằng Thanh Sơn nhìn qua đám người luyện quyền trong lòng cũng thầm nghĩ: “Hiện tại ta hoàn toàn có thể bắt đầu ‘tối cường kế hoạch’ của mình. Chỉ là ‘Hổ Hình cuyền’ của cha cùng các thúc bá vẫn chưa có người nào luyện ra nội kình. Ta bắt buộc phải ở bên cạnh để chiếu cố thêm.”

Đằng Thanh Sơn đã bước vào thời kỳ dậy thì, khoảng thời gian hoàng kim của thời kỳ này bình thường tầm ba đến bốn năm.

Trong ba bốn năm này là khoảng thời gian thân thể phát triển quan trọng nhất.

Mặc dù sau này thân thể vẫn tiếp tục trưởng thành nhưng tốc độ không bằng ba bốn năm trước mắt.

“Ta tạm thời thực hiện chương trình huấn luyện đơn giản cho các thúc bá, chờ đến khi có thành quả một chút ta sẽ vào núi một mình tự tu luyện.” Đằng Thanh Sơn đưa ra quyết định, “Hơn nữa thế giới này không giống với thế giới kiếp trước, ở đây thiên địa linh khí rất sung túc, các thúc bá hẳn là có thể rất nhanh luyện ra nội kình.”

Từ Đằng Thanh Sơn nhìn ra, ở xã hội hiện đại kiếp trước dựa vào ‘Hổ Hình Quyền’ muốn luyện ra nội kình nếu không phải mất mấy năm thời gian thì ngay cả nghĩ cũng không dám.

Có điều ở xã hội cổ đại hiện nay thiên địa linh khí sung túc, chỉ riêng phương pháp thổ nạp hô hấp cũng đã đủ luyện hóa ra nội kình rồi.

“Ha ha… Ta luyện ra nội kình rồi, ta luyện ra nội kình rồi.” Tiếng la hét mừng như điên từ trong đám người luyện 'Hổ quyền' truyền ra.

Đằng Thanh Sơn vội quay đầu nhìn, chỉ thấy Đằng Thanh Hổ kích động nhảy xổ lên với nét mặt đầy hưng phấn.

“Thanh Hổ, ngươi luyện ra nội kình rồi sao?” Mọi người đều vây quanh lại.

“Dạ, con cảm giác được.” Đằng Thanh Hổ liên tục gật đầu “Có điều con không thể sử dụng được.”

“Không thể sử dụng được? Nhưng Thanh Sơn có thể sử dụng và cách không đánh vỡ ván gỗ mà.” Đằng Vĩnh Lôi nói.

Tộc trưởng Đằng Vân Long mở miệng nói: “Ta nghe nói qua người bình thường chưa từng luyện qua nội kình thì kinh mạch trong cơ thể sẽ bế tắc. Luyện nội kình chính là quá trình đả thông kinh mạch, nhưng việc đả thông kinh mạch toàn thân gần như là chuyện không thể.”

Đằng Vân Long dù sao cũng là người học nhiều hiểu rộng, biết không ít sự việc.

Đằng Thanh Sơn đi tới cũng nói: “Biểu ca, huynh đừng có sốt ruột, cứ tiếp tục tu luyện như thế thì nội kình sẽ thông suốt hai tay, đến lúc đó thì có thể sử nội kình ra. Hơn nữa…. Lúc huynh luyện tập nó còn cường hóa cả thân thể, đến lúc ấy khí lực của huynh cũng sẽ càng trở nên mạnh hơn.”

Tộc nhân Đằng gia trang đối với nội kình hoàn toàn mù tịt, trong lòng mỗi người chỉ tưởng rằng nội kình rất thần kỳ.

“Còn có thể tăng khí lực?” Các tộc nhân ai cũng hớn hở.

“Đúng, đương nhiên có thể tăng khí lực. Hiện tại biểu ca đã luyện được nội kình, chỉ cần nỗ lực mọi người chắc chắn cũng sẽ luyện được thôi.” Đằng Thanh Sơn khích lệ.

Ngoài miệng thì nói như vậy nhưng trong lòng Thanh Sơn hiểu rõ, muốn hấp thu thiên địa linh khí luyện ra nội kình không phải ai ai cũng được, điều này phải xem vào tư chất của từng người nữa. Mặc dù những người được chọn ra đều là xuất sắc nhất tộc nhưng trong đó có lẽ chỉ có một số người cuối cùng có thể luyện ra nội kình thôi.

Có điều Đằng Thanh Sơn cũng chưa nói ra.

Nửa tháng sau, Đằng Vĩnh Lôi cụt tay không ngờ lại trở thành người thứ hai luyện ra nội kình. Đằng Thanh Sơn cũng hiểu được vị thúc thúc này của mình mặc dù cụt tay nhưng có lẽ luyện tập lén lút ở nhà, luyện không biết ngày đêm vì vậy là người thứ hai thành công cũng không bất ngờ gì cả.

Lại hơn một tháng nữa trôi qua, phụ thân Đằng Vĩnh Phàm và Đằng Thanh Hải mới tám tuổi kia tiếp tục luyện ra nội kình.

Một đám tộc nhân thì đang luyện tập mà Đằng Thanh Sơn lại cả người đang trồng cây chuối, ngón trỏ tay phải chống xuống đất luyện tập lực ngón tay. Đằng Thanh Sơn hiện giờ tuy mới mười tuổi nhưng dù sao cũng có sức lực ngàn cân, quan trọng nhất chính là hắn tuổi đời nhỏ, thể trọng cũng nhỏ cộng thêm lực ngón tay mạnh nên cũng có thể làm được.

Một ngón trồng cây chuối đối với hắn mà nói đấy chỉ là cơ sở thôi.

“Phù!” Đằng Thanh Sơn đổ người xuống đất rồi đứng dậy.

Các tộc nhân khác cũng đều dừng luyện tập.

“Ngoại công, cha…Bắt đầu từ ngày mai ‘Hổ Hình quyền’ này mọi người cứ tự luyện tập đi.” Đằng Thanh Sơn nói.

“Cũng được, một chiêu một thức của 'Hổ quyền' chúng ta đều biết cả. Thanh Sơn, con cứ lo việc của mình đi.” Đằng Vân Long cười bảo, “Trong khoảng thời gian luyện ở bên cạnh nhìn thấy con ta mới biết lực lượng của con so với phán đoán của ta còn mạnh hơn nhiều.”

Đằng Thanh Sơn khiêm tốn cười: “Ngoại công, cha, con cảm thấy trong tộc không quá thích hợp cho con nghiên cứu quyền pháp và huấn luyện. Con quyết định từ ngày mai trở đi, ngoại trừ việc dẫn đội thợ săn vào núi săn thú thì thời gian ban ngày con đều ở trong đại sơn khổ luyện. Đến tối con sẽ trở về.”

“Ban ngày đều vào núi khổ luyện?” Các tộc nhân nhao nhao nghị luận.

“Thanh Sơn, con huấn luyện cần những công cụ gì? Có thể nói cho cha để cha giúp con rèn.” Đằng Vĩnh Phàm hỏi “Hà tất phải vào núi làm gì.”

Đằng Thanh Sơn vội nói: “Con lần này vào núi thực ra cũng muốn quan sát kỹ mãnh hổ để hoàn thiện 'Hổ quyền' một lần nữa. Nói không chừng con có thể sáng tạo ra quyền pháp càng lợi hại hơn ấy chứ. Còn về công cụ dùng để huấn luyện đương nhiên là cần thiết rồi, chờ lát nữa trở về nhà con sẽ nói thêm cho cha những dụng cụ con cần.”

Nhìn thương pháp của Thanh Sơn, Đằng Vĩnh Phàm cũng không lo lắng Thanh Sơn sẽ gặp nguy hiểm trong Đại Duyên sơn.

Đằng Vân Long mở miệng trấn an: “Được rồi, mọi người không cần nói nữa. Lý Kim Phúc của Lý gia trang cũng sống ở trong núi mấy năm, mà Thanh Sơn nó buổi tối mỗi ngày vẫn trở về nên mọi người không cần ngăn cản nữa. Hơn nữa….Mãnh hổ, gấu, còn có cả bầy sói trong Đại Sơn thực sự không thể uy hiếp được Thanh Sơn đâu.”

Thấy tộc trưởng lên tiếng, mọi người cũng đều không nói thêm gì nữa.

Đội thợ săn hai ngày mới vào núi một lần, hôm nay khi trời mới tờ mờ sáng.

Trong sân nhà Đằng Thanh Sơn.

“Thanh Sơn, vào núi rồi mọi chuyện đều phải cẩn thận.” Mẫu thân Viên Lan không yên tâm dặn dò, đồng thời nàng cũng thu dọn đồ đạc cho Thanh Sơn, trong túi đồ chứa cả tấn thiết thương đã tháo rời thành hai khúc, ngoài ra còn có vài món công cụ huấn luyện do Đằng Thanh Sơn yêu cầu.

“Yên tâm đi, mẹ.” Đằng Thanh Sơn vác túi đồ, xoa xoa đầu muội muội Thanh Vũ đứng bên cạnh “Thanh Vũ, ở nhà phải nghe lời cha mẹ nhé.”

“Muội sẽ nghe lời, ca.” Thanh Vũ giọng trong vắt liến thoắng.

Đằng Thanh Sơn nhìn phụ mẫu mình rồi hít sâu một hơi, nhếch mép lộ ra vẻ tươi cười: “Cha, mẹ trước tiên con vào núi đã.”

“Trong núi mãnh thú độc xà nhiều, con nhớ cẩn thận nhé.” Đằng Vĩnh Phàm rốt cuộc đã mở miệng.

“Dạ.” Đằng Thanh Sơn gật đầu, sau đó không chút do dự đi thẳng ra ngoài sân rời khỏi Đằng gia trang.

Trời đất xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, Đằng Thanh Sơn đứng ở dưới chân Đại Sơn hít sâu một hơi, không khí mát lạnh buổi sớm khiến đầu óc hắn thanh tỉnh hơn rất nhiều.

“Cuối cùng, cuối cùng…Cuối cùng bắt đầu ‘tối cường kế hoạch’ được rồi.” Đằng Thanh Sơn cảm thấy máu mình như đang sôi trào, vì một ngày như hôm nay mà mình đã chuẩn bị từ rất rất lâu rồi.

Tiềm lực con người một khi đã từng chịu áp lực sau này thành tựu sẽ rất thấp. Mà Đằng Thanh Sơn từ khi còn bé chưa bao giờ tiềm lực thân thể phải chịu áp lực.

Vẫn luôn chỉ là quá trình dưỡng thân, làm cường đại khí huyết tinh thần và thể xác, tăng cường sinh mệnh lực thôi.

“Thời kỳ dậy thì là giai đoạn của cả một đời người, chiều cao tăng nhanh nhất, xương cốt, cơ bắp, lục phủ ngũ tạng tăng trưởng nhanh chóng và mãnh liệt nhất. Đây cũng là giai đoạn nguy hiểm nhất.” Đằng Thanh Sơn rất rõ điểm này, vào thời kỳ thanh xuân phát dục khiến cơ thể cao lớn lên hơn chục phân là rất dễ dàng.

Nhưng khi xương cốt thân thể thành hình, muốn cao thêm chục phân nữa thì còn khó khăn hơn gấp trăm ngàn lần.

Nhưng trong giai đoạn dậy thì một khi được trải qua huấn luyện cũng dẫn đến những chuyện đáng tiếc không thể đền bù.

“Phú quý hiểm trung cầu ( giàu sang mưu cầu trong nguy hiểm) hơn nữa với cảnh giới tông sư của mình, sự khống chế đối với gân cốt cơ bắp có thể tùy từng lúc điều chỉnh. Thời kỳ dậy thì là giai đoạn hoàng kim khai phá tiềm lực, một khi bỏ lỡ sau này sẽ không còn cơ hội nữa.” Đằng Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn ngọn núi, “Trong cơ thể có nội kình như biển làm năng lượng dự trữ, năng lực cung cấp cho thân thể trong quá trình đề cao xương cốt, cơ bắp tiêu hao rất nhanh. Hơn nữa với cảnh giới nội gia quyền tông sư như mình, căn cứ vào tình hình thực tại rất dễ khống chế. Hai thứ kết hợp vào không biết thân thể này của mình có thể đạt đến trình độ gì đây!”

Trong lịch sử kiếp trước.

Chưa bao giờ có nội gia quyền tông sư có may mắn sinh sống trong thời đại thiên địa linh khí sung túc.

Cũng chưa bao giờ có nội gia quyền tông sư từ thời kỳ ấu thơ đã có được ý thức ngay từ đầu đã có kế hoạch cường hóa thân thể.

Qua nhiều năm như thế có thể nói Đằng Thanh Sơn không hề đi bằng đường vòng, thân thể của hắn có thể nói là một cái mốc cực hạn.

“Chờ khi ‘tối cường kế hoạch’ thành công thì ta sẽ biết được thân thể mình sẽ mạnh cỡ nào.” Đằng Thanh Sơn rất mong con người mình sau mấy năm nữa.

“Bắt đầu thôi!”

Đằng Thanh Sơn lưng đeo túi đồ bước vào trong Đại Duyên sơn bắt đầu thực hiện ‘tối cường kế hoạch’ của hắn.

Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện