Chương 1176 : Nguy Hiểm Tới Gần
Chương 1176: Nguy Hiểm Tới Gần
"Gia chủ, không phải ngài hoài nghi Mai Qua liên quan tới chuyện của thành Winston à?”
Gia chủ Winston hiếu kỳ nói.
"Không phải, hắn chỉ là tiểu Vu Sư thôi. Vì chút chuyện tranh giành tình nhân lông gà vỏ tỏi nên gia tộc Tudor muốn giết hắn…. "
Gia chủ Berkeley ngồi trên lưng ngựa vừa đi chậm rì vừa nói:
"Những chuyện này sớm đã có người điều tra rõ ràng, chỉ là trên đường phát sinh một ít chuyện ngoài ý muốn thôi. Điều khiến ta không ngờ tới chính là, ta đánh giá thấp quyết tâm giết hắn của gia tộc Tudor."
Nói thật ban đầu gia chủ Berkeley có chút không hiểu, theo họ thì Mai Qua chỉ là một tiểu Vu Sư mà thôi. Năm đó con hàng này tới Yorkshire lĩnh đất phong, chính hắn còn tự tay ký giấy mà.
Lúc ấy hắn tự mình quan sát Mai Qua phóng thích Vu Thuật. Gia chủ Berkeley xác định đây chỉ là một con gà yếu mà thôi. Cho nên lúc Winston gặp chuyện không may, hắn căn bản không liên tưởng tới trên người Mai Qua.
Có thể nói, Mai Qua là lấy thực lực bản thân rửa sạch hiềm nghi.
Cho nên hắn vẫn luôn buồn bực, vì sao gia tộc Tudor quyết tâm giết cho bằng được Mai Qua? Rốt cục là vì sao?
Dù gia tộc Berkeley có dò xét thêm nữa cũng không thể biết được là do gia chủ Tudor bị người lấy cây chọc lỗ mũi.
Chung quy gia chủ Tudor không nói với ai, trừ phi Nhâm Tiểu Túc tự ra ngoài tuyên truyền. Bằng không những người khác căn bản vô pháp biết được.
Có thể nói, rất nhiều chuyện đã được định, từ trước khi Nhâm Tiểu Túc cầm cành cây chọc mùi gia chủ Tudor rồi....
Nhưng gia chủ Berkeley không biết những chuyện này, chỉ là khi biết được Mai Qua nắm giữ không bạo thuật, hắn mới dần nghĩ thông suốt hơn.
Hoặc là nói, nghĩ thông hay không cũng chẳng quan trọng nữa, chỉ cần biết người này có giá trị lợi dụng là đủ.
Gia chủ Winston gọi một đứa con trai tới, sau đó thấp giọng nói:
"Dẫn Mai Qua đến đây, gia chủ muốn gặp hắn. Nhớ kỹ, nhất định phải dẫn hắn tới!"
Lời này có nghĩa là, dù Mai Qua đã chết cũng phải đem xác hắn tới.
Gia chủ Berkeley nghe vậy thì cười cười:
"Không cần bạo lực như vậy, chỉ cần kêu hắn là được.”
Gia chủ Winston có chút sửng sốt. Dường như trong chuyện này có gì đó hắn không biết. Bằng không vì sao gia chủ Berkeley có vẻ mặt ôn hoà với một cái tiểu Vu Sư?
Lúc này gia chủ Berkeley nói với gia chủ Winston:
"Đã thông báo xuống, sáng mai sẽ tế điện vong hồn Winston trước rồi tuyên thệ trước khi xuất quân."
Nghe nói như thế, gia chủ Winston thầm rùng mình, xem ra chiến tranh chân chính hẳn đã bắt đầu.
Hắn cẩn thận từng li từng tí nói:
"Gia chủ, lần này gia tộc Normand quyết tâm ủng hộ gia tộc Tudor. Nếu so với trong tưởng tượng của chúng ta thì kiên định hơn một ít... Nghe nói Quang Minh Kỵ Sĩ đoàn đã tập kết bên ngoài Căn Đặc thành."
"Không sao… "
Gia chủ Berkeley tính xong rồi nói:
"Lần này, bằng hữu phương xa đưa tới lễ vật tới cho chúng ta. Chúng ta không hề chiến đấu một mình. Mấy ngày nữa hắn sẽ đến thành Winston, đến lúc đó ngươi hãy tiếp cận hắn một chút. Mặt khác, sau khi khai chiến ta muốn gia tộc Winston ngươi ngăn Voss lại ở phía tây, ngươi có nắm chắc không?"
"Có…”
Gia chủ Winston kích động:
"Nguyện vì sự nghiệp của gia chủ mà máu chảy đầu rơi!"
Gia chủ Berkeley cười, cầm roi gia đặt lên bờ vai gia chủ Winston:
"Vì sự nghiệp của chúng ta."
...
Vào chiều, người của Thánh Ca Kỵ Sĩ Đoàn phóng ngựa chạy như bay trên phố, cũng báo các thuộc dân biết về nghi thức tế điện tại thánh đường ngày mai.
Nhâm Tiểu Túc ngồi trong dịch trạm vẫn nghe được tiếng gọi ầm ĩ của Thánh Ca Kỵ Sĩ Đoàn, chắc cuống họng những kỵ sĩ đó đều rách ra mất.
Hắn cảm thấy vương quốc Vu Sư không có cách thông báo nào tốt, mỗi lần truyền tin hẳn đều nhờ vào gào thét.
Lúc này, hắn đang nghĩ về nguyên lý của Triệu Hồi Thuật. Chủ yếu suy nghĩ xem vì sao đại hưng Tây Bắc lại là Triệu Hồi Thuật?
Chẳng lẽ vạn vật đều là đại hưng Tây Bắc sao?
Trong lúc đang suy tư, hắn thấy được Thánh Ca Kỵ Sĩ đang đi tới cửa dịch trạm. Kỵ Sĩ Trưởng cao giọng nói:
" Mai Qua đại nhân có ở dịch trạm này không?"
Tiễn Vệ Ninh đi ra ngoài:
"Đúng vậy, mời các vị theo ta."
"Làm phiền dẫn đường… "
Kỵ Sĩ Trưởng nói.
Nhâm Tiểu Túc quan sát vẻ mặt của Kỵ Sĩ Trưởng cùng Tiễn Vệ Ninh thì chợt phát hiện. Rõ ràng hai người này biết nhau. Hơn nữa Kỵ Sĩ Trưởng còn biết rõ quân hàm của Tiễn Vệ Ninh trong Hỏa Diễm Kỵ Sĩ Đoàn, vì thế mới khách khí như vậy.
Bằng không, với sự sâm nghiêm về cấp bậc của vương quốc Vu Sư. Kỵ Sĩ còn chẳng buồn nhìn Phó hội trưởng thương hội lấy một cái chứ đừng nói đây là Phó hội trưởng của thương hội Yorkshire xa xôi.
Không đợi Thánh Ca Kỵ Sĩ Đoàn đi vào, Mai Qua đã nghe được động tĩnh, vội vàng tìm Nhâm Tiểu Túc hỏi:
"Thế nào, có phải tới tìm ta do tường thành Winston sụp đổ không?"
"Có lẽ không đâu… "
Nhâm Tiểu Túc nói:
"Yên tâm, có ta ở đây, cùng lắm thì dẫn theo xông ra ngoài thôi.”
Lúc này thanh âm truyền đến từ ngoài cửa:
"Mai Qua đại nhân, gia chủ Berkeley tuyên ngài tiến đến yết kiến."
Mai Qua ngây ngẩn cả người:
"Gia chủ Berkeley?"
Nhâm Tiểu Túc vội lấy một cái tai nghe từ không gian đeo vào trong lỗ tay Mai Qua:
"Ta sẽ theo dõi từ xa."
"Ngươi không đi cùng ta à?"
Mai Qua có phần luống cuống.
"Nếu ta đi với ngươi, đến lúc đó, người ta hỏi ngươi cái gì, ngươi theo bản năng nhìn về phía ta thì sao?”
Nhâm Tiểu Túc tức giận:
"Ngươi cứ nói chuyện đúng như bản sắc của ngươi, đừng để họ nhìn ra sơ hở gì là được."
Mai Qua thấp giọng hỏi:
"Bản sắc của ta là gì?"
"Không biết nói dối"
Mai Qua:
"..."
Nhâm Tiểu Túc nói rõ:
"Ta không ở bên cạnh ngươi, ngươi nhớ biểu diễn cho tốt vào, hiểu không?"
Mai Qua:
"... Ah."
"Đến lúc đó ta có thể nghe thấy các ngươi nói chuyện. Thời khắc mấu chốt ta sẽ lên tiếng nhắc nhở ngươi nên trả lời thế nào. Ta nói thế nào, ngươi cứ nói như vậy… "
Nhâm Tiểu Túc nói.
"Vâng, biết… "
Mai Qua điên cuồng gật đầu.
Có đánh chết hắn, gia chủ Berkeley cũng không bao giờ nghĩ ra, Mai Qua lại có được loại thiết bị công nghệ cao này...
"Mai Qua đại nhân?"
Thánh Ca Kỵ Sĩ thúc giục.
Mai Qua đẩy cửa, khi hắn thấy các Thánh Ca Kỵ Sĩ mặc đó áo giáp đứng đó thì có phần sợ hãi không biết nên làm gì.
Thánh Ca Kỵ Sĩ nhìn sắc mặt khẩn trương của Mai Qua thì an ủi:
"Gia chủ Berkeley chỉ muốn mời ngài đi tâm sự, không cần sợ."
Nhâm Tiểu Túc nói qua tai nghe:
"Chỉ là một tên rác rưởi, có gì phải sợ?”
Mai Qua:
"Chỉ là một tên rác rưởi, có gì phải sợ?”
Thánh Ca Kỵ Sĩ:
"..."
Khóe mắt các Thánh Ca Kỵ Sĩ co quắp vài cái. Không phải ban nãy nói chuyện còn run run à, sao bây giờ đột nhiên ngoan vậy?
Tiễn Vệ Ninh thầm nhủ, quả nhiên là người của gia tộc Normand cài tới để hố Tudor. Cách nói chuyện phách lối như thế.
Nhâm Tiểu Túc ở trong phòng có phần dở khóc dở cười, hắn thấp giọng nói:
"Kế tiếp ta sẽ cố gắng nói chuyện thật ý, ngươi tự ứng phó đi…”
Cũng may Mai Qua không lặp lại những lời này.
Đợi Mai Qua đi rồi, Nhâm Tiểu Túc mới lặng lẽ theo sau. Hắn đã nghĩ kỹ, gia chủ Berkeley nói chuyện đàng hoàng thì tốt, nếu muốn giết Mai Qua thì đừng trách hắn tiên hạ thủ vi cường.
Chung quy Mai Qua là nhân tuyển cho chức Bộ trưởng phân bộ Tây Bắc của hắn a.
Thừa dịp hoàng hôn buông xuống, Nhâm Tiểu Túc leo lên mái nhà đối diện thánh đường Winston. Sau đó lấy Hắc thương ra, dùng đạn bình thường thay vì đen đạn.
Tuy Nhâm Tiểu Túc bảo Mai Qua đừng sợ nhưng với tính cách cẩn thận của hắn. Đối phó với loại nhân vật như gia chủ Berkeley vẫn nên phòng bị, dùng vũ khí có cự ly xa với lực sát thương cao nhất.
Cũng là loại vũ khí khiến người trong vương quốc Vu Sư khó lòng phòng bị nhất.
Nhâm Tiểu Túc nằm sấp trên nóc phòng, hòa làm một thể với bóng đêm. Hắn nhìn vào kính ngắm, để gia chủ Berkeley vào phạm vi quan sát.
Hắn nhìn thoáng qua cờ xí bay bay trên giáo đường, cự ly 671 mét, tốc độ gió 15.
Giờ này khắc này, gia chủ Berkeley vẫn chưa ý thức được, nguy hiểm đang hướng tới gần hắn.