Đệ Nhất Danh Sách Chương 1177 : Ngài Hiểu Lầm Rồi



Chương 1177 : Ngài Hiểu Lầm Rồi




Chương 1177: Ngài Hiểu Lầm Rồi

"Đừng nói gì hết."

"Đừng hết nhìn đông tới nhìn tây."

"Không cần sợ."

Tiếng nói yếu ớt theo dòng điện thanh phiêu đãng vào trong tai Mai Qua.

Nghe thanh âm này xong, Mai Qua đi trên thảm đỏ trải tới thánh đường Winston phảng phất chỉ như đang đi trong hẻm nhỏ yên tĩnh.

Trong giáo đường là từng dãy ghế dài màu đỏ thẫm. Thảm đỏ trải dài ở giữa như một con đường nhuốm máu.

Trong thánh đường Winston không có bất kỳ pho tượng nào của nhà Winston cả, đều là Đại Vu Sư các thời kỳ của gia tộc Berkeley.

Những tượng điêu khắc màu xám đó đứng lặng hai bên giáo đường, Mai Qua thậm chí cảm giác được chúng đang nhìn chằm chằm mình.

Hỏa Diễm Kỵ Sĩ Đoàn tinh nhuệ cầm trường mâu đứng hai bên. Họ nhìn không chớp mắt, khi Mai Qua đi qua bên cạnh cũng chưa từng thấy tròng mắt bọn họ động đậy chút nào.

Nơi này không có người của gia tộc Winston. Cứ như Mai Qua đang bước vào lãnh địa của nhà Berkeley vậy.

Gia chủ Berkeley lẳng lặng đứng ở nơi sâu nhất trong thánh đường. Chỗ đó dựng một pho tượng màu trắng, gia chủ Berkeley đứng xoay lưng với cửa thánh đường.

Đèn treo trên mái vòm có trăm ngọn nến. Dù bây giờ sắc trời đã chuyển tối nhưng trong giáo đường vẫn sáng như ban ngày.

Ánh sáng từ đỉnh đầu chiếu xuống, bóng lưng gia chủ Berkeley trải dài. Một Kỵ Sĩ đi tới choàng cho gia chủ Berkeley một cái áo dài đỏ, đuôi áo dài lẳng lặng rủ xuống.

Mai Qua biết bức tượng màu trắng này là ai. Đó là tổ tiên của gia chủ Berkeley, cũng là người đầu tiên tìm ra Vu Thuật Hỏa Diễm Chi Ca, Grantham. Berkeley.

"Ta đang ở vị trí công kích."

"Tự nhiên lên, thể hiện bản thân ngươi đi.”

"Cứ nói thật là được."

"Yên tâm, nếu đối phương muốn động thủ, ngươi có thể sẽ chết nhưng hắn nhất định sẽ chôn cùng."

Thanh âm của Nhâm Tiểu Túc truyền đến từ tai nghe, vì vậy Mai Qua càng thêm luống cuống.

Có lúc Mai Qua suy nghĩ, có phải Nhâm Tiểu Túc muốn hắn bối rối hơn nên mới nói vậy không?

Hắn không cách nào xác định được.

Nhưng điều khiến Mai Qua càng thêm khó chịu là rõ ràng hắn không thấy Nhâm Tiểu Túc gần đây. Không biết đối phương lấy đâu tự tin lại nói sẽ cho gia chủ Berkeley chôn cùng hắn a.

Ngươi muốn khoác lác thì cũng có chút căn cứ chứ.

Hơn nữa, rõ ràng những chuyện gần đây đều do ngươi gây ra mà...

Mai Qua vừa suy nghĩ vừa đi lên phía trước. Kỳ thật hắn không muốn oán trách Nhâm Tiểu Túc nhưng hiện tại hắn cần thứ gì đó phân tán lực chú ý của mình, không để bản thân hoảng hốt.

Sau một khắc, gia chủ Berkeley xoay đầu nhìn về phía Mai Qua:

"Hai năm trước chúng ta đã gặp qua."

Người này khoác áo choàng màu đỏ, khi đi lại, áo giáp vang lên âm thanh kim loại va chạm. Bờm lông trong áo choàng cứ như Hùng Sư đang tức giận.

Không giận tự uy, đây là đánh giá của Nhâm Tiểu Túc với gia chủ Berkeley. Dù thông qua Hắc thương hắn vẫn có thể cảm nhận được sự kiêu ngạo của đối phương.

Trong quốc gia Vu Sư, quyền hành của gia chủ còn lớn hơn so với Nhâm Tiểu Túc tưởng tượng. Ngồi nơi đó lâu, khí chất thượng vị giả cứ thế dần được hình thành.

Loại khí chất này dù là với người đứng đầu tập đoàn ở Trung Thổ cũng rất ít khi nhìn thấy.

Mai Qua dùng tay phải đè ngực, hành lễ:

"Đúng vậy, đại nhân Berkeley."

Tên đầy đủ của gia chủ Berkeley là Michelle. Grantham. Berkeley. Mà giữa Vu Sư với nhau, không cần dùng quỳ lễ.

"Hôm nay ngươi và ta gặp lại, cũng coi như là một chuyện may mắn… "

Gia chủ Berkeley cười, đi về phía Mai Qua:

"Đi biên giới rèn luyện hai năm, bây giờ thế nào rồi?"

"Mặc dù có chút vất vả nhưng ý chí cũng được tôi luyện tốt… "

Mai Qua nói.

Gia chủ Berkeley tán thán:

"Nam nhân nên dành nhiều thời gian tự tôi luyện bản thân. Ví dụ có thể dùng trường kiếm đâm thủng yết hầu của địch nhân, đừng họ đám Vu Sư đã quen sống an nhàn sung sướng kia. Hành vi đó không đáng để học theo.”

Khác với những gia tộc Vu Sư còn lại, từ trước đến nay Berkeley tôn trọng võ lực. Đệ tử có tiềm lực trở thành Vu Sư đều phải tiến vào Hỏa Diễm Kỵ Sĩ Đoàn để rèn luyện. Ngược lại những người không có tố chất sẽ được tùy ý hưởng lạc.

Mà những người hưởng lạc kia sẽ không được tham gia làm nhân tuyển cho người thừa kế.

Bầu không khí bưu hãn rất thịnh hành tại gia tộc Berkeley. Có lẽ đây cũng là lý do khiến họ là người đầu tiên đứng lên khiêu chiến trật tự vốn có trong loạn thế.

Thời điểm này, Berkeley kinh ngạc nhìn Mai Qua một cái, sau đó cười nói:

"Làm sao, không sợ sao? Chân không run lên."

Ban đầu khi Mai Qua đối mặt với Hỏa Diễm Kỵ Sĩ Đoàn và gia chủ Berkeley, hai cái đun run lẩy bẩy. Nhưng theo thời gian dần trôi, Mai Qua ngược lại đã đỡ hơn nhiều, không còn run nữa.

Mai Qua do dự một chút rồi nói:

"Chân đã tê rần rồi..."

Gia chủ Berkeley đột nhiên cười vang:

"Đừng sợ, hôm nay ta tìm ngươi tới không có ý gì khác, sẽ không bắt ngươi phải làm sao cả, chỉ là tùy tiện tâm sự thôi."

Nhâm Tiểu Túc thầm nói:

"Rảnh quá không có gì làm hả.”

Mai Qua thầm nói:

"Rảnh quá không có gì làm hả.”

Berkeley gia chủ:

"..."

Nhâm Tiểu Túc:

"..."

Lời này vừa nói ra, gia chủ Berkeley ngược lại rất nghiêm túc đánh giá Mai Qua:

"Ngươi rất có dũng khí đó, không sai."

Nhâm Tiểu Túc nghe vậy thì sợ ngây người:

"Gia chủ Berkeley này thật tiện nha. Thích người khác lên mặt với mình? Ngươi đừng học theo cái thói này!”

Không đợi Mai Qua nói chuyện, gia chủ Berkeley nói tiếp:

"Ta nghe nói ngươi biết Không Bạo Thuật?”

Mai Qua vội vàng trung thực đáp:

"Không, ngài hiểu lầm rồi."

Trước khi đến đây, Nhâm Tiểu Túc đã dặn hắn phải ăn ngay nói thật. Mai Qua không biết nói dối, chỉ cần nói dối nhất định sẽ bị đối phương nhìn ra được.

Kết quả gia chủ Berkeley không tin, hắn cười nói với Mai Qua:

"Không cần phủ nhận ngay. Ngươi biết gì có làm sao? Thế nào, sợ ta biết ngươi có quan hệ với gia tộc Normand?"

Nhâm Tiểu Túc thầm thở dài, loại chuyện não bổ này quá đáng sợ rồi.

Có ít người thật sự quá thông minh, loại ngốc nghếch như Mai Qua kỳ thật không có nhiều tâm nhãn và kế hoạch như vậy. Thế nhưng đối phương lại không thấy thế, vì đối phương ngồi vị trí mà chưa từng gặp ai đơn giản như Mai Qua cả….

Cho nên thời điểm bọn họ đối mặt Mai Qua sẽ tự não bổ.

Gia chủ Berkeley nói:

"Ta biết sau lưng ngươi là Normand, cũng biết các ngươi muốn hao tổn thực lực gia tộc Tudor. Những gì các ngươi làm ở trọng trấn phía nam ta có thể không so đo. Thế nhưng ngươi cần giúp ta chuyển vài câu cho Normand."

Nhâm Tiểu Túc đã hiểu, kỳ thật tên gia chủ này gọi Mai Qua tới thật sự không có ý gì khác, chỉ muốn bí mật xây dựng mối quan hệ minh hữu với Normand, cùng đi đối phó Tudor mà thôi.

Mai Qua có phần ê răng:

"Berkeley đại nhân, ta không nhận biết gì về Normand cả..."

Gia chủ Berkeley cười nói:

"Không nhận cũng không sao. Ta sẽ để Tiễn Vệ Ninh tiếp tục dẫn đội về phương bắc. Đây là người tài đắc lực dưới ta ta. Khi đó, hắn sẽ hộ tống ngươi an toàn tới Normand, như vậy ngươi có thể yên tâm rồi."

Mai Qua sắp khóc tới nơi rồi, yên tâm cái quỷ gì a.

Hắn thật sự không biết gì về Normand cả. Đây chẳng phải là trói hắn dâng lên cho Normand, để họ muốn làm gì thì làm hả? Có khác gì dùng hắn tế trời đâu?!

Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện