Chương 1180 : Bốn Người
Chương 1180: Bốn Người
Mai Qua ngu ngốc này hiện tại như chim sợ cành cong, hắn vừa nghe tiếng của Tiễn Vệ Ninh lập tức luống cuống, nhanh chóng xoay vòng:
"Hắn muốn nói chuyện riêng với ngươi? Có khi nào hắn thấy ta sẽ sẽ… diệt miệng không? Hắn..."
Nhâm Tiểu Túc dở khóc dở cười kéo Mai Qua lại, sau đó nhỏ giọng nói:
"Ngươi sợ cái rắm gì, một tên Tiễn Vệ Ninh có thể làm gì ngươi? Yên tâm, ngay cả đánh rắm cũng không có! Hai ta cùng ở đây nghe thử xem hắn muốn nói gì!"
Kết quả Mai Qua không chịu:
"Ta phải trốn… trốn a, ta thật không biết nói gì với hắn, vạn nhất hắn muốn gây chuyện bất lợi cho ta thì sao?”
Nói xong, Mai Qua liền chui vào trong một bức màn đỏ.
Vừa vào, Mai Qua xém tí kinh hãi kêu lên. May mà Trần Tĩnh Xu nhanh tay hơn, bịt miệng hắn rồi ra hiệu đừng lên tiếng.
Lúc này Nhâm Tiểu Túc đã mở cửa cho Tiễn Vệ Ninh vào:
"Tiền hội trưởng nửa đêm tới không biết có việc gì?"
Tiễn Vệ Ninh hỏi:
"Có thể vào phòng nói chuyện không?"
"Có thể, đương nhiên có thể… "
Nhâm Tiểu Túc cười nói.
Đợi cửa phòng đóng lại, Tiễn Vệ Ninh thấp giọng:
"Đêm nay mạo muội quấy rầy chủ yếu là có chuyện muốn thương nghị, hi vọng người hầu cận đại nhân bỏ qua cho. Lặng yên đến đây vì có những chuyện không muốn để người thứ ba biết được. Vì thế mong rằng người hầu cận đại nhân hãy giữ bí mật nội dung cuộc trò chuyện nhé.”
Sắc mặt Nhâm Tiểu Túc cổ quái, trong phòng có hơi nhiều người a. Một khi nói ra, không chỉ người thứ ba mà còn có người thứ tư biết nữa.
"Đến cùng Tiền hội trưởng muốn nói gì?"
Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ hỏi.
"Ta muốn hỏi, kỳ thật ngài chính là cao nhân sau lưng Mai Qua đúng không… "
Tiễn Vệ Ninh thấp giọng nói:
"Chúng ta đồng hành lâu như vậy, có rất nhiều chuyện dù không nói rõ nhưng ta vẫn có thể quan sát được. Bất quá người hầu cận đại nhân, ngài không cần lo, ta đã đè không ít tin tức xuống, không báo lên lên."
Nhâm Tiểu Túc nhướng mày, hắn còn thắc mắc hơn nửa đêm Tiễn Vệ Ninh tới tìm mình làm gì, ai dè là muốn tìm chết.
"Ví dụ như tin nào?”
Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ hỏi.
"Kỳ thật ngài chính là người Normand phái tới bảo hộ Mai Qua a?"
Tiễn Vệ Ninh nói.
Nhâm Tiểu Túc nghe vậy thì thiếu chút nữa cười ra tiếng. Bất quá hắn vẫn giữ bộ dáng bình tĩnh, từ chối cho ý kiến:
"Sao ngươi biết?"
"Dọc đường ngài đặc biệt bình tĩnh, dù người của gia tộc Tudor đến tập kích vẫn chưa từng bối rối lần nào… "
Tiễn Vệ Ninh nói:
"Chúng ta đã điều tra hết những người bên cạnh Mai Qua đại nhân, tất cả đều không liên quan gì tới Normand, chỉ có ngài là đột nhiên xuất hiện, không có bất kỳ hậu phương gì. Hơn nữa, Mai Qua đại nhân đối với ngài căn bản không giống thái độ với một người hầu cận. Hai vị đứng chung một chỗ, kỳ thật hắn càng giống cấp dưới hơn."
Nhâm Tiểu Túc bình tĩnh ừ một tiếng:
"Còn gì nữa không?"
"Ngài nhất định có đồng bạn theo sau thương đội… "
Tiễn Vệ Ninh nói:
"Tài bách phát bách trúng kia cùng tiểu hỏa cầu của Mai Qua đại nhân đều do đồng bạn của ngài tạo ra, đúng không? !"
Nhâm Tiểu Túc kinh ngạc nhìn Tiễn Vệ Ninh một cái, cuối cùng con hàng này cũng tự biết tài bắn cung của mình thế nào rồi à?
Tiễn Vệ Ninh có chút ngượng ngùng:
"Kỳ thật ta cũng biết tiễn thuật của mình thuộc dạng gì. Chỉ là ban đầu có hơi nở lỗ mũi thôi. Đến lúc gặp được tiểu hỏa cầu của Mai Qua đại nhân, ta mới dần tỉnh táo lại..."
"Vậy vì sai ngươi nghĩ những chuyện này đều liên quan tới ta?”
Nhâm Tiểu Túc vẫn như trước không thừa nhận.
Kỳ thật hiện tại hắn có thừa nhận không cũng không quan trọng. Khoảng cách giữa Tiễn Vệ Ninh và hắn đủ để hắn một kích tất sát. Nếu đối phương dám uy hiếp hắn, Nhâm Tiểu Túc có thể trực tiếp bẻ gãy cổ đối phương rồi ném vào không gian, sau đó dẫn theo Mai Qua chạy trốn.
Tiễn Vệ Ninh thấp giọng nói:
"Ta đã kiểm tra vết thương do tiểu hỏa cầu gây ra. Hơn nữa ta thừa biết uy lực của tiểu hỏa cầu thế nào. Miệng vết thương kia căn bản không phải tiểu hỏa cầu gây nên. Rõ ràng có người đã đánh vào ngực thổ phỉ, đánh chết một người sống sờ sờ. Không Bạo Thuật về sau cũng như thế, Mai Qua đại nhân chỉ giả bộ ra dáng thôi, thi thuật là một người khác."
Nói xong, Tiễn Vệ Ninh bỗng cảm thấy lông tơ trên lưng dựng đứng. Hắn cảm nhận được nguy cơ đang nhanh chóng tới gần, chỉ có thể kiên trì nhắm mắt nói tiếp:
"Những chuyện này ta không hề báo lên trên. Chỉ hy vọng người hầu cận đại nhân cho ta một con đường sống!"
Nhâm Tiểu Túc cười tủm tỉm nói:
"Đường sống gì?"
Trong chớp nhoáng, Tiễn Vệ Ninh bỗng cảm nhận được áp lực trên người giảm bớt. Tuy hắn vẫn còn sợ khi nhìn Nhâm Tiểu Túc nhưng suy đoán trong lòng đã được củng cố hơn nhiều. Đối phương nhất định là cao thủ gia tộc Normand phái tới, chuyên môn để hại người của Tudor, mà bên cạnh Nhâm Tiểu Túc nhất định có một chi binh sĩ bí mật phối hợp hành động.
Nhâm Tiểu Túc thì suy nghĩ, lúc trước hắn cho rằng hai Miên Dương Nhân cũng là người của Tiễn Vệ Ninh, nhưng hiện tại xem ra không phải, ít Tiễn Vệ Ninh cũng không biết hắn đến từ Trung Thổ.
Điều khiến Nhâm Tiểu Túc có phần ngoài ý muốn là, tuy hai Miên Dương Nhân có hơi yếu một chút, miệng cũng xấu một chút nhưng xác thực không phải người xấu.
Chỉ cần không phải người xấu, đều có thể đi đại hưng Tây Bắc a!
Tiễn Vệ Ninh dồn dập nói:
"Đại nhân, kỳ thật ngài cũng nhận ra, chi đội này của chúng ta vì trêu chọc đệ tử gia tộc Berkeley nên hiện giờ họ muốn bức chúng ta vào tuyệt lộ.”
Nhâm Tiểu Túc nghi ngờ nói:
"Đây là quyết định của gia chủ Berkeley, liên quan gì đám đệ tử ăn chơi kia?’
"Việc này không có liên quan tới gia chủ Berkeley …"
Tiễn Vệ Ninh nói:
"Có lẽ không biết, đêm nay có người hạ lệnh cho thương đội. Ngày mai phải hộ tống Mai Qua đại nhân tới Normand. Chỉ đi 192 người, số còn lại phải lưu giữ tại thành Winston thành, trở về kỵ binh đoàn của từng người."
"Đây là 192 người đã đắc tội với vị thiếu gia ăn chơi kia?"
Nhâm Tiểu Túc kinh ngạc.
"Không sai… "
Tiễn Vệ Ninh nói:
"Ta không cầu cái khác, nếu ngài là người của Normand. Ta chỉ cầu ngài cho chúng ta một con đường sống, 192 người chúng ta nguyện ý cho làm trâu làm ngựa xông pha khói lửa không chút chối từ vì ngài!"
Nhâm Tiểu Túc thở dài, xem ra gia tộc Berkeley thật sự đã ép đám người này tới đường cùng rồi.
Đêm nay, Tiễn Vệ Ninh vốn trung thành lại cảm nhận được gia tộc đã phản bội mình, vì thế quyết định tự tìm đường sống.
Bất quá, Nhâm Tiểu Túc không tin lời nói một phía của Tiễn Vệ Ninh. Hắn không phải kiểu người ngốc nghếch như Mai Qua.
Đơn giản mà nói, Nhâm Tiểu Túc cần sự ủng hộ của Tiễn Vệ Ninh.
Trong lúc Nhâm Tiểu Túc đang suy nghĩ xem nên xử lý thế nào thì vẻ mặt Tiễn Vệ Ninh hiện lên thần sắc kinh ngạc.
Ngay sau đó, bức màn sau lưng Nhâm Tiểu Túc ầm ầm rớt xuống, kéo theo đó là tiếng móc kim loại rào rào vang lên.
Mai Qua và Trần Tĩnh Xu hai người cười xấu hổ nhìn Tiễn Vệ Ninh, Tiễn Vệ Ninh thấy Trần Tĩnh Xu mặc đồ dạ hành thì như hiểu ra gì đó:
"Đây là binh sĩ bí mật đi cùng đại nhân a?"