Chương 1198 : Mục Tiêu
Chương 1198: Mục Tiêu
Trong thế giới dưới lòng đất của Căn Đặc thành, Hứa An Khanh, Trần Tĩnh Xu dẫn theo đội ngũ nhanh chóng đi vào sâu hơn.
Thời điểm bọn họ thông qua một ít hành lang còn có thể nghe được tiếng vó ngựa trên đỉnh đầu.
Thanh âm Kỵ Sĩ Đoàn di chuyển khiến Trần Tĩnh Xu ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề. Đêm nay, Căn Đặc thành quá ồn ào và náo động, ồn ào náo động đến mức làm người ta bất an.
Thật nhiều người đang buôn bán trong chợ đêm cùng sòng bạc phải ngừng việc của mình lại.
Rất nhiều người đột nhiên nhớ tới, lúc trước Normand tiêu diệt Donnery, Căn Đặc thành cũng náo nhiệt như thế.
Vì vậy, người của thế giới dưới lòng đất cũng dần loạn hết cả lên.
Thế nhưng rất nhanh mọi người đã phát hiện ra, lần náo động tối nay khác với trước kia, Kỵ Sĩ Đoàn của gia tộc Vu Sư căn bản không dám trắng trợn tiến vào lòng đất thế này.
Thay vào đó, hướng đi của đám người này lại hướng về phía trung tâm Căn Đặc thành.
Lúc này, Tiễn Vệ Ninh đi phía sau đám người, Nhâm Tiểu Túc và Mai Qua đã cùng nhau rời đi, chuyện hắn có thể làm duy nhất là đi theo những người khác.
Đường đi của thế giới dưới lòng đất rắc rối lại phức tạp, Hứa An Khanh đã quen nay dẫn tất cả mọi người hết quẹo trái lại quẹo phải.
Trên đường đi, Trần Tĩnh Xu bỗng nói:
"Có khi nào nhắm tới Tiểu Hạ không?"
"Khả năng này rất lớn… "
Hứa An Khanh nói:
"Thân phận hậu nhân Russell đã đủ để gia tộc Vu Sư huy động nhân lực lớn thế này, xem ra vẫn là chúng ta bại lộ quá sớm."
"Vậy nhóm chúng ta có cần đi cứu nàng không?”
Trần Tĩnh Xu cau mày nói:
"Một mình nàng sẽ rất nguy hiểm..."
Hứa An Khanh quay đầu lại nhìn Trần Tĩnh Xu , nghiêm túc nói:
"Tĩnh Xu, dù chúng ta có đi cũng không làm nên chuyện gì. Ngươi nghĩ chút sẽ rõ, vừa rồi có hơn bốn trăm Kỵ Sĩ đi qua đầu chúng ta. Mà đây chỉ là một con đường trong Căn Đặc thành thôi.”
"Vậy chúng ta không làm được gì à?”
Trần Tĩnh Xu nói.
"Chuyện bây giờ chúng ta có thể làm là cầu nguyện nàng có thể biến nguy thành an… "
Hứa An Khanh nói:
"Không phải ta lãnh huyết vô tình, mà do chúng ta không có lựa chọn nào khác. Chúng ta chỉ có thể tạm thời ẩn núp ở đây, đêm nay chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi."
Trong lúc nói chuyện, họ đã thấy được hình xăm của Thủ Hộ Giả vặn vẹo. Sau đó cửa sắt rỉ sét sau lưng Thủ Hộ Giả mở ra, phía sau là lối đi bí mật họ đã đào được.
Hứa An Khanh nhìn về phía Thủ Hộ Giả hỏi:
"Tạm thời nơi ẩn núp có gì dị thường không?"
Thủ Hộ Giả đáp:
"Tạm thời không có gì dị thường, muốn vào nơi trú ẩn phải đọc mật mã.”
"Được… "
Hứa An Khanh gật đầu:
"Cẩn thận cảnh giác."
Thủ Hộ Giả kéo cửa sắt ra, lúc này phía sau cửa có hơn trăm người tụ tập trong đường hành lang rộng lớn, trong đó có lão nhân và hài tử, dường như mọi người đang run rẩy vì sợ.
Hứa An Khanh dẫn đội đi xuyên qua đám người, muốn tới chỗ sâu hơn, kết quả đang đi hắn đột nhiên dừng bước...
"Ngươi là người ở đâu?"
Hứa An Khanh nhìn về phía một người trẻ tuổi, hỏi:
"Sao ta chưa bao giờ thấy ngươi?”
Một vị lão nhân trốn đằng sau người trẻ tuổi hồn nhiên vô tư nói:
"Dưới lòng đất người nhiều như vậy, chẳng lẽ ai ngươi cũng từng gặp qua?"
Hứa An Khanh cau mày nói:
"Người có tư cách tư cách tới phòng ẩn núp tạm thời, ta hẳn đều gặp qua cả rồi."
Sau khi tên thuộc hạ cuối cùng của Tiễn Vệ Ninh tiến vào phòng, tiếng rầm vang lên, cánh cửa sắt đã bị Thủ Hộ Giả đóng lại từ phía phía ngoài.
Người trẻ tuổi vừa nói chuyện đột nhiên nở nụ cười quỷ dị:
"Ngươi chưa gặp ta cũng không trọng yếu, dù sao từ đêm nay về sau, đám ký sinh trùng sống dưới lòng đất các ngươi sắp phải an nghỉ rồi.”
Vừa mới nói xong, mấy hán tử cường trán gần đó đồng loạt rút đoản đao ra.
Điều khiến Hứa An Khanh kinh hãi là, trong mấy trăm người này có bốn năm Vu Sư lẩn vào. Họ đang cầm chặt Chân Thị Chi Nhãn, trong tay người trẻ tuổi trước mặt đang cầm một viên Chân Thị Chi Nhãn màu đỏ. Nói rõ đối phương có địa vị vô cùng cao trong gia tộc Vu Sư.
Hơn nữa cũng chỉ có Đại Vu Sư Kael thành danh đã lâu với được dùng Chân Thị Chi Nhãn màu vàng.
Hứa An Khanh trấn định nói:
"Là nhắm tới chúng ta? Thật sự huy động không ít nhân lực a."
"Vậy cũng không phải… "
Người trẻ tuổi khẽ cười rồi nói:
"Đêm nay các ngươi chỉ phối hợp diễn mà thôi, gia chủ đã không được chịu được các ngươi, dứt khoát thuận tay diệt trừ, để tránh các ngươi cấu kết cùng Trung Thổ."
Trung Thổ?
Hứa An Khanh thầm cả kinh.
Thì ra trận chiến đêm nay trong Căn Đặc thành không phải hướng về phía Tiểu Hạ hay Thánh Đường mà là nhắm vào Nhâm Tiểu Túc!
Nhưng vào lúc này, hành lang của phòng tạm thời bỗng xảy ra việc lạ. Thiên địa như bị đảo lộn, trần nhà bỗng trở thành mặt đất và ngược lại!
Tất cả mọi người không hề phòng bị, cả đám bị rơi xuống như té từ trên cao vậy.
Chỉ có thành viên của Thánh Đường như Hứa An Khanh, Trần Tĩnh Xu cùng lão nhân, tiểu hài tử là đứng tại chỗ, dưới đất vươn ra vô số cánh tay giúp họ không bị xuống do trọng lực.
Giờ khắc này, đám Hứa An Khanh đứng lơ lửng giữa không trung như những con dơi khổng lồ.
Kỵ Sĩ của Tudor cùng đám Vu Sư bị rơi đến thất điên bát đảo, ngay cả niệm chú ngữ, đám Vu Sư này cũng không làm nổi.
Không ít Vu Sư thậm chí còn bị rớt Chân Thị Chi Nhãn, viên đá ùng ục ục lăn ra xa.
Nghịch Đảo, Bùn Đất Chi Thủ, khi Hứa An Khanh thấy được hai Vu Thuật này thì an tâm hơn, mà Trần An An thì kinh hỉ hoan hô:
"Phụ thân trở về rồi sao? !"
Những Kỵ Sĩ Tudor cùng Vu Sư bị ngã vùng vẫy muốn đứng dậy, nhưng không đợi bọn họ kịp cầm lấy Chân Thị Chi Nhãn thì trọng lực lần nữa khôi phục như lúc ban đầu.
Trong lúc nhất thời, đám người lần nữa ngã chổng vó.
Cửa sắt được người mở ra từ phía ngoài, một hán tử cường tráng dẫn theo Thủ Hộ Giả đi vào, có hơn 10 người xuyên qua vách tường hành lang xuất hiện.
Đây không phải mật chìa khóa chi môn, mà là hành thổ chi thuật.
Đêm nay, đám người Trần Tĩnh Xu đụng độ mai phục, nhưng phụ thân của An An rượu kỳ thật đã sớm trở về, sở dĩ họ không hiện thân cũng vì chờ một khắc khi chân tướng phơi bày này.
Gián điệp của Tudor tưởng bản thân đã trở thành nhân viên trung tâm của Thánh Đường, nhưng kỳ thật đây chỉ là mồi nhử mà Hứa An Khanh, Trần Tĩnh Xu cùng phụ thân An An đưa ra mà thôi.
Hơn 10 thành viên Thánh Đường mặc áo choàng màu đen nhanh chóng tiến tới thu gặt sinh mệnh bên trong hành lang, chuẩn xác bỏ qua những Hỏa Diễm Kỵ Sĩ đi cùng Tiễn Vệ Ninh. Điều này khiến đám Tiễn Vệ Ninh ý thức được, Thánh Đường nhất định đã ẩn giấu thực lực đã lâu.
Hứa An Khanh nhìn về phía Trần Tửu:
"Đại ca, các ngươi trở về lúc nào."
"Vừa về không lâu ta đã thấy mật chìa khóa chi môn bị hủy nên đuổi theo.. "
Trần Tửu chỉ vào Tiễn Vệ Ninh rồi nói với Hứa An Khanh:
"Những quân nhân này là ai, tư thế vung vẩy cánh tay khi bọn họ đi đường chứng tỏ là người của Hỏa Diễm Kỵ Sĩ Đoàn, sao lại đi chung với các ngươi, ta đã bỏ lỡ cái gì sao?"