Đệ Nhất Danh Sách Chương 1206 : Chiến Đấu Bắt Đầu



Chương 1206 : Chiến Đấu Bắt Đầu




Chương 1206: Chiến Đấu Bắt Đầu

Lúc này đã là ba giờ ban đêm, trong khu vực quân sự tạm thời này, hàng chục ngọn đèn sáng chiếu nơi này chẳng khác gì ban ngày.

Trong nhà của Nhâm Tiểu Túc, đồ vật ở phòng khách đã bị chuyển đi. Hắc Hồ đã yêu cầu công binh đoàn xây dựng một cầu thang thép tạm thời lên trên tầng, vì trước đó Thiếu soái đã dặn trước không được dẫm lên sàn.

Bất quá, cửa nhà Nhâm Tiểu Túc đã được mở rộng để ba người có thể đi vào cùng một lúc. Chung quy theo Hắc Hồ, Thiếu soái chỉ nói không thể giẫm lên sàn nhà, nhưng không nói không được phá cửa.

Lúc này Hắc Hồ yên lặng đứng trong phòng khách nhắm mắt dưỡng thần, Trương Tiểu Mãn thì tới tới lui lui trong phòng khách, có chút thấp thỏm bất an nói:

"Lúc nào Thiếu soái động thủ? Lúc nào Thiếu soái triệu hồi chúng ta? Ai, ngươi nói xem vương quốc Vu Sư có dạng gì..."

Nhưng mặc kệ Trương Tiểu Mãn hỏi gì, Hắc Hồ vẫn im lặng không nói một lời. Rõ ràng hắn đã quen với tính tình này của Trương Tiểu Mãn rồi.

Đột nhiên, trong phòng khách truyền đến thanh âm của Nhâm Tiểu Túc:

"Bắt đầu đi."

Hắc Hồ bỗng trợn mắt, hắn cầm thiết bị truyền tin, nói:

"Báo cáo chuẩn bị tình huống."

"Bước đầu tiên, binh lữ chuẩn bị sẵn sàng."

"Bước thứ hai, pháo lữ chuẩn bị sẵn sàng."

"Bước thứ ba, binh lữ chuẩn bị sẵn sàng..."

"Bước thứ tư..."

Hắc Hồ lạnh lùng ra lệnh:

"Tập kết chiến đấu, bắt đầu ra trận! Chư vị, lần này tới dị quốc tha hương đừng để chiến lữ số sáu mất mặt, đừng để Thiếu soái mất mặt. Sau ba ngày, chúng ta rút quân về doanh trại uống rượu. Tất thắng!"

Bên ngoài cửa sổ nhà có một vạn binh sĩ chiến lữ số sáu nghiêm túc đứng, chờ đợi thực hiện nhiệm vụ.

Các binh sĩ lần lượt tiếng lên, trông như một vùng biển nước đen.

"Tất thắng!"

"Tất thắng!"

"Tất thắng!"

Tiếng hô vang lên vô cùng hùng hậu.

Nghe được thanh âm rung động ngoài phòng, Hắc Hồ âm thầm mặc niệm trong lòng, chiến đấu vì Tây Bắc rồi bước vào cửa sắt.

Mọi người dựa theo kế hoạch nguyên bản, không ngừng tiến vào phòng khác, đi tới một cách cửa trên vách tường.

Không ai biết đến cùng họ sẽ đi đâu, cũng không ai biết mình còn có thể trở về không. Thế nhưng trách nhiệm của binh sĩ từ trước đến nay không phải suy nghĩ những vấn đề vô dụng này, điều bọn họ cần là tiến vào mật chìa khóa chi môn, sau đó hướng về địch nhân, bóp cò.

Đội quân này quá chỉnh tề, chỉnh tề tới mức khó có thể tưởng tượng.

Mật chìa khóa chi môn chỉ có thể để ba người đi qua, thế nhưng khi tướng sĩ chiến lữ số sáu nối đuôi nhau tiến vào, một giây là 9 người có thể qua được.

Nghe như đơn giản nhưng để làm được rất khó.

Lúc này, Trương Cảnh Lâm, Vương Phong Nguyên cùng một đám tướng lãnh cao cấp Tây Bắc đã đến hàng rào 144.

Họ đứng trên một nóc nhà dân quan sát mọi thứ chứ không tuyên bố bất kỳ chỉ lệnh gì, chỉ như một người quan sát mà thôi.

Vương Việt Tức dựa theo sự phân phó của Nhâm Tiểu Túc, báo cáo kế hoạch 3.0 cho Trương Cảnh Lâm. Khi một đám tướng lãnh biết được việc này xong, tất cả đều không thể chờ được mà chạy tới.

Từng cái quân đội bạn tác chiến danh sách thậm chí còn đem chính mình trong bộ đội hoàn mỹ trang bị cống hiến xuất ra, tỷ như từng người 40 lựu đạn phát xạ khí.

Mọi người có phần kích động.

"Tư lệnh, nghe nói Thiếu soái có cách đi tới trung tâm vương quốc Vu Sư, có thật không vậy?"

"Tư lệnh, nghe nói Thiếu soái..."

Các tướng lĩnh cao cấp không ngừng truy hỏi, Trương Cảnh Lâm lại chỉ cười mà không nói.

Chu Ứng Long nhìn về phía Trương Cảnh Lâm:

"Tư lệnh, ngươi cảm thấy có mấy phần thắng?"

Trương Cảnh Lâm hỏi một đằng, trả lời một nẻo:

"Các vị không nên gấp gáp, kiên nhẫn chờ đợi. Hôm nay, cứ điểm 178 sẽ viết nên một trang lịch sử mới. Hôm nay chúng ta không còn là người sáng tạo lịch sử nữa, chỉ là người chứng kiến thôi. Thời đại mới sắp bắt đầu rồi."

"Tư lệnh, không lẽ ngươi muốn về hưu a?"

Chu Ứng Long nghi ngờ nói.

Trương Cảnh Lâm nhìn ra bên ngoài quân doanh, hắn thấy cư dân hàng rào đối mặt với chiến tranh cũng không hoảng hốt chút nào. Mọi người đứng bên ngoài dây cảnh giới, yên lặng chờ đợi, chỉ cần quân đội khải hoàn trở về sẽ lập tức hoan hô.

Đã là 3 giờ sáng, chiến lữ số sáu chưa ngủ, cư dân hàng rào 144 cũng vậy.

Đây là sức mạnh của hàng rào 144, là sức mạnh do Nhâm Tiểu Túc ngưng tụ thành.

Trương Cảnh Lâm cười nói với Chu Ứng Long:

"Bây giờ ta có muốn về hưu đi nữa, có gì mà không được?"

...

Trong Căn Đặc thành, Hắc Hồ bước khỏi mật chìa khóa chi môn, đi lại cúi đầu chào hỏi P5092 cùng Nhâm Tiểu Túc:

"Chiến lữ số sáu có 16.780 người, thực đến 16.780 người. Dự tính 31 phút 07 giây sẽ tới hết.”

31 phút nghe như rất dài nhưng đối với chiến tranh cỡ lớn mà nói, bất quá chỉ là một cái chớp mắt.

Nhâm Tiểu Túc từng đọc trong sách, trong chiến tranh, kỵ binh muốn bày trận cần hai tiếng. Cách nói này không hề khoa trương, mắt thấy Kỵ Sĩ Đoàn Tudor và Quang Minh Kỵ Sĩ Đoàn đến bây giờ vẫn chưa hoàn thành trận hình phòng ngự thì biết. Cho nên Nhâm Tiểu Túc căn bản không lo sẽ bỏ qua thời cơ tác chiến tốt nhất.

Giờ khắc này, P5092 vô cùng tự nhiên nhận lấy tất cả quyền chỉ huy, không đợi Nhâm Tiểu Túc nói gì, hắn đã nói với Hắc Hồ:

"Bắt đầu đi."

"Đã rõ… "

Hắc Hồ nói xong liền mở cái rương màu đen hắn mang theo ra.

"Trưởng quan, đã mang đài chỉ huy đến… "

Hắc Hồ lấy tai nghe từ trong rương, đưa cho P5092.

Binh sĩ nghe lời P5092 không ngừng lên đường. Sau khi tới nơi chỉ định, binh sĩ lập tức tiến hành lắp đặt trận địa súng máy, yểm hộ chiến hữu đang tiến lên ở phía sau, cũng bảo vệ mật chìa khóa chi môn không bị quân địch tổn hại.

Hơn mười binh sĩ Hỏa Chủng là tay súng bắn tỉa lặng yên không một tiếng động rời khỏi đội ngũ, từng người đi tìm cao điểm khống chế. Bọn họ không phải muốn hỏa lực áp chế, mà lợi dụng sự lãnh tĩnh của mình, tìm kiếm Vu Sư cầm Chân Thị Chi Nhãn.

Đây là chuyện bắt buộc của tay súng bắn tỉa. Giống như chiến tranh ở Trung Nguyên vậy, họ phải nhanh chóng tìm tìm kẻ địch điều khiển súng hỏa tiễn hoặc súng máy hạng nặng. Chỉ khi họ tiêu diệt nguồn hỏa lực chính của kẻ địch, chiến hữu của họ mới có thể giảm bớt thương vong.

Binh sĩ chiến lữ số sáu lần lượt bước qua mật chìa khóa chi môn, dưới sự chỉ thị của P5092 mà nhanh chóng cấu thành cánh quân đột kích.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện