Đệ Nhất Danh Sách Chương 1210 : Có Tác Dụng



Chương 1210 : Có Tác Dụng



Chương 1210: Có Tác Dụng

Năm phút đã qua, hắn bình tĩnh nói với tần số truyền tin:

"Đã chuẩn bị xong chưa, Thiếu soái vẫn đang chờ chúng ta, hành động!"

Nói qua, toàn bộ cánh quân đột kích vọt tới, tuy có sợ hãi nhưng không thoái ý.

Tiểu tổ trợ giúp hỏa lực dùng lựu đạn áp chế hỏa lực!

Cánh quân đột kích chẳng khác nào một chuôi đao nhọn đâm vào xương sườn kẻ địch!

...

"Lão gia Tudor kia vẫn chưa tỉnh lại sao?"

Âm thanh già nua gào thét:

"Đúng là một tên phế vật!"

"Gia chủ, hẳn ông ta vẫn chưa tỉnh, Kỵ Sĩ Đoàn Tudor vẫn đang lui về phía sau… "

Kỵ Sĩ Trưởng của Quang Minh Kỵ Sĩ Đoàn nói:

"Gia chủ, chúng ta rút lui đi. Hiện tại cứ để thừa nhận công kích còn là Kỵ Sĩ Đoàn Tudor, chúng ta bây giờ đi còn kịp!"

"Đi rồi sao?"

Gia chủ Normand lạnh lùng giọng:

"Buông bỏ Căn Đặc thành?"

Lúc này chiến trường đã dần nghiêng về một phía, chuyện gia chủ Tudor ngất chẳng khác nào con cờ domino đầu tiên bị ngã, đem tới phản ứng dây chuyền.

Hơn nữa, mấu chốt ở chỗ, Kỵ Sĩ Đoàn là niềm tự hào của gia tộc Vu Sư đứng trước binh sĩ hiện đại hoá chẳng khác nào đứa nhỏ tay trói gà không chặt.

Vũ khí màu đen lạnh lẽo bắn ra lửa kia khiến Kỵ Sĩ không ngừng ngã xuống, cùng với vô số dây leo liên tục thu gặt sinh mệnh mà chui lên.

"Phải xuất thủ thôi… "

Gia chủ Normand lạnh giọng nói:

"Hiện giờ chúng ta và Tudor môi hở răng lạnh, nếu địch nhân giải quyết xong họ, chúng ta một cây chẳng chống vững nhà, lần này kẻ địch quá cường đại!"

Hắc Hồ dẫn tới hơn mười tay súng bắn tỉa, ánh mắt của họ chưa bao giờ dừng lại trên người Kỵ Sĩ.

Nhiệm vụ P5092 giao cho họ chỉ có một, tìm ra Vu Sư trong đám người rồi giết chết.

Có chút Vu Sư vừa mới lấy Chân Thị Chi Nhãn ra đã bị đánh lén.

Trước đêm nay, chẳng ai ngờ rằng bên trong Căn Đặc thành lại xuất hiện một chi đội Trung Thổ này. Hơn nữa này chi đội còn treo ngược Vu Sư lên đánh ngay trong Căn Đặc thành.

Trong suốt hơn hai trăm năm sau tai biến, khi đối mặt với Trung Thổ, vương quốc Vu Sư luôn có một loại cảm giác cao cao tại thượng.

Bọn họ có thể cướp người cướp tài nguyên, thậm chí còn có thể cướp đoạt vàng bạc và tài vật, mỗi lần chiến tranh đều là vương quốc Vu Sư chủ động khơi mào.

Mặc dù cứ điểm 178 đang dần trở nên mạnh mẽ nhưng Tây Bắc chưa lần nào dám đánh tới vương quốc Vu Sư.

17 năm trước, trong tràng chiến tranh kia, vương quốc Vu Sư xem như chiến bại nhưng sau khi trở về, đám quý tộc vẫn ăn ý nhất trí: Không thừa nhận chiến bại, về sau đừng tới đó nữa là tốt rồi.

Hơn hai trăm năm nay, vương triều Vu Sư mục nát đã hình thành một loại tư duy theo quán tính: Tây Bắc không có khả năng phản công.

Hơn nữa, dù quân Tây Bắc phản công, đường tiếp tế một ngàn km không thành vấn đề, quân Tây Bắc đi tàu xe mệt nhọc đến vương quốc Vu Sư, thì Kỵ Sĩ Đoàn và các Đại Vu Sư tự nhiên sẽ đánh cho đối phương ói máu.

Trên thực tế, các Vu Sư nghĩ không sai, hiện giờ cứ điểm 178 trăm phế đợi hưng, xác thực không đủ khả năng xây dựng đường tiếp tế thật dài.

Thế nhưng nhóm Vu Sư tuyệt đối không ngờ được sẽ có người Trung Thổ học được mật chìa khóa chi môn, mở cánh cửa xuyên không.

Đường tiếp tế? Bây giờ không cần nữa.

Hàng rào 144 lớn như vậy nay đã trở thành cứ địa chiến trường, binh sĩ thương vong sẽ được đưa về bệnh viện dã chiến tạm thời tại hàng rào 144, tiếp nhận quá trình trị liệu tốt nhất.

Giờ này khắc này, Nhâm Tiểu Túc dẫn theo La Lam, T5 sắp tiếp cận được gia chủ Normand rồi.

Gia chủ Normand mặc khôi giáp nặng nề, hắn nói với Đại Vu Sư bên cạnh:

"Yểm hộ ta, ta phải xuất thủ..."

Nhưng lời còn chưa nói hết, không biết đạn đánh lén từ đâu đã bắn trúng Đại Vu Sư bên cạnh hắn.

Máu tươi bắn qua giáp mặt, văng lên khóe mắt gia chủ Normand.

Gia chủ Normand giật mình, hắn thấy rõ Nhâm Tiểu Túc cùng lão Hứa cũng trận hình tam giác phía sau chạy băng băng tới, mặt băng bị phá vỡ vang lên tiếng răng rắc kinh khủng.

"Chu Nghênh Tuyết, dưới chân ta có dây leo không, thanh trừ chướng ngại cho ta!"

Nhâm Tiểu Túc rống to trong tai nghe.

"Được rồi, đã sớm chờ sẵn… "

Chu Nghênh Tuyết đáp lại.

Sau một khắc, một nắp cống trước mặt Nhâm Tiểu Túc bị bật mở bởi dây leo, dây leo tuôn ra như thủy triều tấn công tất cả Kỵ Sĩ ở trước mặt Nhâm Tiểu Túc, cứng rắn mở một con đường cho thiếu niên.

Số dây leo đó còn muốn công kích gia chủ Normand nhưng không biết đối phương dùng thủ đoạn gì, khi dây leo sắp tiếp cận trong phạm vi mười thước bỗng héo rũ.

Không riêng gì dây leo, Kỵ Sĩ bên người gia chủ Normand cũng bị hóa thành bột mịn.

Nhâm Tiểu Túc có chút sửng sốt, đối phương vì tự bảo vệ bản thân mà ngay cả người của mình cũng không nương tay.

Trong nháy mắt này, một viên đạn đánh lén cách đó vài trăm mét bắn tới, có điều khi tiếp cận trong phạm vi Vu Thuật lại hóa thành bụi mịn.

Bên người đối phương như có một lĩnh vực vô cùng an toàn.

Bất quá, khi đối phương thi triển Vu Thuật xong thì không thể thi triển Vu Thuật khác, tựa hồ quá trình thi pháp không thể bị gián đoạn.

Thậm chí còn không được di động.

Gia chủ Normand mặc khôi giáp đứng trong lĩnh vực, giáp mặt màu đen như không tiếng động cười nhạo Nhâm Tiểu Túc.

Vào lúc này, gia chủ Normand chợt thấy trước mặt mình mở ra một Ám Ảnh Chi Môn, từ bên trong có một cánh tay bọc thiết giáp duỗi ra.

Uy năng của Vu Thuật không ngừng bào mòn lớp thiết giáp, người máy nano liên tiếp hóa thành bụi phấn nhưng ngay lập tức lại có người máy nano khác bồi thêm lên.

Chúng hung hãn như chiến sĩ không sợ chết, tre già măng mọc gây, chết rồi sống lại.

Người máy nano lấy số lượng ngàn vạn chỉ có một mục đích, bảo hộ cánh tay của Nhâm Tiểu Túc!

Từ lúc chúng vừa ra đời đã có một sứ mạng, tồn tại vì nhân loại, trở thành cỗ máy chiến tranh chân chính.

Cho dù bị hủy diệt cũng không sợ hãi.

Gia chủ Normand đứng ở chỗ cũ vì thi pháp mà không thể động đậy, vì vậy hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn cánh tay kia vươn tới trước mặt mình.

Sau đó... gia chủ Normand thấy được cánh tay mạnh mẽ lấy cạy mất Chân Thị Chi Nhãn màu đen từ trong tay hắn!

Gia chủ Normand đứng ở chỗ cũ giật mình, Chân Thị Chi Nhãn màu đen cứ thế bị người ta lấy mất? !

Sở dĩ các Vu Sư mặc khôi giáp là sợ chuyện vả mặt từng xảy ra ở giáo đường Winston.

Bọn họ không kịp đề thăng năng lực chống đỡ nhưng có thể tìm ra cách phòng thủ. Các Đại Vu Sư vì thế mà mặc áo giáo vào, ít nhất khi bị đánh mặt cũng không quá khó nhìn.

Rất nhiều người cho rằng đây là Vu Thuật chuyên môn dùng để vả mặt.

Nhưng chẳng ai ngờ, bàn tay này còn có thể trực tiếp cạy mất Chân Thị Chi Nhãn màu đen!

Gia chủ Normand cầm Chân Thị Chi Nhãn rất chặt nhưng lực tay của hắn nào lớn bằng Nhâm Tiểu Túc? Một khắc này, hắn chỉ cảm thấy tay mình như sắp bị cạy gãy, không thể không buông tay!

Chân Thị Chi Nhãn là căn cơ thi thuật, không còn Chân Thị Chi Nhãn, Vu Thuật tự nhiên không được duy trì.

Trong chớp mắt Vu Thuật tan vỡn, đạn đánh lén lần nữa xuất hiện, tiếng súng vang lên từ chỗ tối chẳng khác nào Thẩm Phán, tuyên cáo một sinh mệnh sắp rời khỏi cõi đời.

Nhâm Tiểu Túc bỏ Chân Thị Chi Nhãn màu đen vào túi quần:

"Trương Tiểu Mãn, gia chủ Tudor ở đâu?"

"Thiếu soái, hắn vẫn chưa tỉnh, đang di chuyển theo hướng 10 giờ, dường như muốn lùi lại… "

Trương Tiểu Mãn kích động đáp.

Giờ khắc này, Trương Tiểu Mãn thậm chí có phần muốn khóc. Cả đêm rồi, rốt cục cũng được “dùng” tới!

Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện