Chương 1960 : Đan cổ phục sinh Tiên vương.
"Lò của Hỗn Nguyên Tiên vương được mở ra, có người muốn luyện chế bảo đan vô thượng." Khắp nơi ở Tiên vực đều truyền tới tiếng kinh hô.
Bởi vì ai cũng có thể thấy được, bên trong vùng vũ trụ này đang có một chiếc bếp lò đỏ rực bốc cháy hừng hực, to lớn vô biên đứng sững nơi đó, kéo lấy vô số ký hiệu đại đạo.
Đồng thời, lò dược ở khắp nơi đều reo vang phát ra mùi thuốc.
Lò Hỗn Nguyên Tiên vương, đây là một tuyệt phẩm trong lò luyện đan, là một món chí bảo, nó không chỉ có lực công kích kinh người mà về phần luyện đan thì càng được mệnh danh là lô thể mạnh nhất của Tiên vực.
Dùng nó luyện đan thì có hiệu quả tốt nhất.
Lúc này, Thạch Hạo ngồi xếp bằng trong tinh không và không ngừng đưa dược thảo vào trong, nhìn kỹ, những cổ dược này đều có tới mấy chục vạn năm, mỗi một gốc chẳng phải là vật phàm.
Mà những thứ này cũng chỉ là phụ dược, chủ dược cũng chưa được bỏ vào trong.
Xa xa, Bàn vương, chủ Cấm khu nghiêm túc nhìn chăm chú, Hỗn Nguyên Tiên vương cũng tới đây và ngồi xếp bằng trong tinh không nhìn chằm chằm Thạch Hạo luyện dược.
Bên người Thạch Hạo tỏa ra ánh sáng lung linh, bảo dược thành đống, nếu như đặt ở cửu Thiên thập Địa thì bất luận một cây nào cũng sẽ khiến thế nhân thán phục, làm người khiếp sợ.
Thế nhưng, ở Tiên vực thì cũng được xem là xa xỉ, Tiên vương luyện dược há lại có thứ tầm thường?
Thạch Hạo lần lượt đưa vào, mỗi một gốc dược thảo đều ẩn chứa dược tính kinh người, mỗi lần quăng vào trong thì đều có ráng lành lan tỏa, khiến vùng sao nnơi này trở nên sáng rực.
Trong lúc này, ánh sao, ánh trăng, ánh mặt trời tựa như gợn sóng không ngừng lan tràn tới và tiến vào trong bếp lò.
Hội tụ tinh hoa của nhật nguyệt, nung nấu tôi luyện vũ trụ hóa nhập vào trong bếp lò.
Bên người Thạch Hạo có vài gốc tiên dược rất là kỳ lạ, có thể giao lưu với nhau và có thể phi thiên độn địa.
Nhưng, chúng nó không hề chạy trốn gì cả, bởi vì Thạch Hạo đã hứa hẹn qua, chỉ ngắt lấy một ít phiến lá đóa hoa chứ không đả động gì tới gốc rễ của chứng, vả lại sau đó sẽ trồng chúng trong Vạn Vật thổ để sinh trưởng trong thời gian ngắn nhất.
Trong đó, có năm gốc tiên dược từng chiến được trong động phủ của Ngao Thịnh, Thái Thủy, Nguyên Sơ.
Hai cây còn lại, một là gốc đệ nhất linh căn ở hạ giới, bên trong có phong ấn phân thân của sinh linh đầy kinh khủng kia, một là Bạch quy đà tiên, nó cũng tới đây.
"Nhóc con, hiện giờ thực ra ngươi có thể đẻ cho Thiên Tiên tụ tái hiện lại đó." Bạch quy đà tiên lên tiếng.
Thiên Tiên thụ từng bị người chia một thành bốn, hóa thành bốn cây Thiên Thần thụ.
Chính vì như thế nên nó đã mất đi linh tĩnh Tiên đạo, chỉ khi nào lần nữa dung hợp làm một thì mới có thể phục hồi lại như cũ.
Có lời đồn rằng, năm xưa khi sinh linh khủng khiếp 'Bán thuốc giả' kiamuốn phong ấn mình trong tiên dược thì đã chọn gốc Thiên Tiên thụ này đầu tiên.
Hắn đã chia thành bốn thế nhưng lại phát hiện ra, Thiên Tiên thụ không thích hợp để phân bổ thành ra đã đổi sang một góc khác.
Năm đó, bên người của Bạch quy đà tiên có một gốc Thiên Thần thụ, sau đó tới Mai Táng địa thì lại phát hiện thêm một gốc nữa, hiện giờ cả hai gốc đều đang đi bên cạnh nó.
Thạch Hạo không nói gì cả, bàn tay lớn vung ra và từ trong hư không chộp tới một gốc thần thụ, không ai biết hắn đang triển khai đại thần thông gì cả và mang tới từ nơi nào.
Ầm ầm!
Cuối cùng, cả bốn gốc Thiên Thần thụ hòa làm một thể và hóa thành Tiên thụ chân chính!
Bên trên có vài quả trái cây đang phát ra dị tượng kinh người, tiên quang dâng trào, âm thanh đại đạo rung động ầm ầm.
Thạch Hạo bắt đầu luyện dược!
Phiến lá cùng bông hoa của cây tiên dược đầu tiên tiến vào trong bếp lò, lập tức bên trong bùng lên ánh lửa ngập trời rồi bao phủ cả tinh không, tựa như muốn nhấn chìm cả vùng sao trời này vậy.
Đồng thời, lò luyện đan ở khắp nơi đều đang nổ vang, mùi thuốc càng kinh người hơn.
Bởi vì, vạn lò có cảm ứng và làm lễ cũng như cộng hưởng theo với đệ nhất lò luyện đan.
Hết thảy lò thần đều thông linh và trong cõi u minh như có cảm giác nào đó, thế gian này sắp sửa sinh ra một lò đại dược vô thượng.
Rầm!
Sau khi ngắt lấy và ném cành lá của hai cây tiên dược vào, bên trong bếp lò chợt vọt lên vô tận ký hiệu đại đạo, khơi dậy một hồi kinh biến, ánh chớp xoèn xẹt, quả nhiên đã giáng lâm rồi.
Boong!
Có lôi điện bổ xuống rơi vào lên trên lò Hỗn Nguyên, đánh cho nơi đó trở nên chói mắt.
"Đi!"
Thạch Hạo hét lên một tiếng, trong lúc giơ tay là một vệt ánh sáng màu xanh hiện lên và phong ấn toàn bộ lôi đình lại, khiến cho ánh chớp đầy trời nhanh chóng tan thành mây khói.
Nhưng mà, khi cây tiên dược thứ tư được nén vào thì thiên kiếp tái hiện càng điên cuồng hơn, không ngờ lại lại lôi quang âm dương mang theo khí tức của bản nguyên thiên địa.
"Diệt!"
Thạch Hạo lần nữa quét khẽ, lập tức lôi kiếp này nổ tung trong nháy mắt, lần nữa bị Thạch Hạo cản trở.
Nhưng, mỗi khi quăng vào môt loại tiên dược thì sẽ có những lôi kiếp khác nhau hiện lên!
Tiên dược nén vào gần như đã đủ, ngay cả gốc tiên dược có phong ấn sinh linh kinh khủng kia cũng bị Thạch Hạo ngắt lấy vài lá quẳng vào bên trong.
Ầm!
Khí hỗn độn dâng trào, nơi đây rực rỡ tới tận cùng.
Tất cả mọi người đều biết, đã tới thời khắc mấu chốt rồi!
Thạch Hạo lấy ra một cây cỏ mang theo sinh khí mãnh liệt, đó chính là Hoàn Dương thảo đã được hái tới từ nơi ở của Xích vương trong năm mươi vạn năm trước, hắn cũng chưa dùng tới mà để lại ở Thiên dình.
Hiện giờ, cây cỏ này vẫn còn và đã mang tới tác dụng cưc lớn.
Sau khi quăng vào trong lò thì quỷ khóc thần gào, thần linh chư thiên như giáng lâm, vô tận thần quang bóng mờ đều hiện ra.
"Còn một gốc dược cuối cùng!"
Nó là vị chủ dược duy nhất của lò dược này, quý giá vô số lần tiên dược cùng Hoàn Dương thảo.
"Tam sinh dược!"
Thạch Hạo lẩm bẩm quăng vào bên trong một ít mảnh vỡ, nhìn thì rất bình thường thế nhưng vừa mới tiến vào lò thì nơi đó rực rỡ, những mảnh vỡ màu tro tiến vào trong lò luyện đan đã xảy ra biến hóa kinh người.
Ngay cả Thạch Hạo cũng biến sắc, hắn nhìn thấy không phải là sự kịch biến cùng với hương dược và phù văn đại đạo trong lò luyện, mà chính là thiên kiếp của vực ngoại, vô tận ánh sáng hỗn độn không ngừng bổ xuống.
Bản thân hắn thì không lo lắng gì cả thế nhưng lúc này đang luyện dược, là đang lao về phía lò luyện đan, vạn nhất vào thời khắc mấu chốt lại bị quấy nhiễu và không cách nào hoàn thành lò đan này được, vậy thì phiền phức lớn rồi.
Xoẹt!
Một lát sau, Thạch Hạo cuốn theo lò luyện đan đón đánh ánh chớp, bàn tay lớn của hắn che kín bầu trời mang theo lò Tiên vương phá tan vũ trụ tiến vào trong vũ trụ.
Ánh chớp nhấn chìm lấy hắn, Thạch Hạo triển khai đại thần thông đánh nổ lôi kiếp, phá tan hỗn độn, thần dũng không gì sánh được
Thế nhưng, thiên kiếp lại ở khắp mọi nơi, có một ít không ngừng lan tràn từ khắp mọi nơi về phía lò luyện đan.
"Phong!"
Thạch Hạo khắc chữ vào trong hư không lập tức pháp tắc như biển bùng phát toàn diện, đón đỡ thiên kiếp.
Boong!
Thế nhưng, một ít lôi điện không phải tới từ ngoại giới mà là đang bùng phát từ bên trong lò luyện đan và trong hư không!
"Trấn!" Thạch Hạo hét lớn.
Hắn từng nghe được về tình huống này, đại dược vô thượng chân chính khi ngoại giới không thể phá hủy được thì sẽ từ từ bị phá hủy ở bên trong, ánh chớp ngàn tỉ luồng một khi đánh ra thì lò đan này sẽ bị phế ngay.
Thạch Hạo viết lên trên lò luyện đan vô số phù văn với tốc độ cực kỳ nhanh, đây là một quá trình cần thiết để luyện đan.
Bởi vì, lò luyện đan này rất đặc thù, nguyên bản sẽ phải khắc một ít ký hiệu vào bên trong đan dược, thế nhưng lúc này hắn phải trấn áp ánh chớp này, trấn áp thiên kiếp này nên hắn hắn không thể không làm sớm được.
Đây là một quá trình cực kỳ gian nan, dù cho Thạch Hạo mạnh mẽ phi thường thế nhưng chỉ hơi bất ẩn một chút thì sẽ hủy đi lò bảo đan vô thượng này.
"Không xong rồi, trong cõi u minh như có nguồn sức mạnh nào đó uốn hủy diệt đi đại dược này, không cho nó xuất thế." Hỗn Nguyên Tiên vương đứng nơi xa xa lên tiếng nhắc nhở Thạch Hạo.
Bởi vì lò đan dược này quá nghịch thiên, có thể cứu sống được Tiên vương nên sức mạnh từ trong cõi u minh không cho phép nó xuất thế, biết rằng sẽ đánh phá một loại cân bằng nào đó.
"Đạo hữu, có thể ngươi cũng sẽ phải ứng kiếp đó."
Năm bí cảnh lớn của Thạch Hạo phát sáng, hắn sử dụng tới thần thông cao nhất, tới tầng thứ như này rồi thì từ lâu đã có thể thể hội ra hàng loạt thủ đoạn huyền bí, yêu dị tới mức gần như là kỳ lạ.
Hắn lấy nguyên thần của Thái Thủy Tiên vương ra rồi chợt xé tan, tiếp đó ném thẳng vào trong hư không để đón đỡ lấy vô tận lôi điện.
Ầm ầm...
Hàng ngàn hàng tỉ luồng ánh chớp bị bộ nguyên thần kia dẫn dắt tới, đánh giết đầy mãnh liệt.
Thuật chết thay!
Rất nhiều Tiên vương đều làm như vầy, thế nhưng dùng như vậy để thế cho một lò đan dược thì đây tuyệt đối là lần đầu tiên từ khi khai thiên tích địa tới nay, đời nào có Tiên vương nào chấp nhận chết thay cho một lò dược?
Từ xưa tới nay, Tiên vương đều cao cao tại thượng, không thể nào chết một cách uất ức như thế được.
Nguyên thần của Ngao Thịnh, Xích vương vẫn còn và lúc này đều biến sắc, bọn họ ý thức được, với thủ đoạn của Thạch Hạo thì muốn giết nguyên thần của bọn họ sẽ không quá gian nan.
Nếu không, làm sao có thể muốn Thái Thủy đi ứng kiếp thì sẽ ứng kiếp ngay chứ?
Thái Thủy vẫn chưa chết, tuy rằng cả người bị đánh tới cháy khét, nguyên thần phá tan thế nhưng vẫn đang không ngừng gây dựng lại.
"Xin lỗi rồi."
Thạch Hạo lên tiếng rồi chợt phát lực, một bàn tay lao tới lẫn vào trong lôi điện và lần nữa giam cầm lấy nguyên thần bị phá nát kia rồi bắt đầu luyện hóa.
Hắn muốn xóa đi ý chí của Thái Thủy và tinh luyện ra sức mạnh nguyên thần thuần túy để truyền vào trong lò luyện đan này.
Lò đại dược này dùng để cứu thần hồn của Tiên vương, hiện giờ lại hòa thêm vào nguyên thần nữa thì tất nhiên là chuyện bình thường.
Ngày đó, khi Bàn vương nói cho hắn biết cách luyện đại dược vô thượng này thì trong lòng Thạch Hạo chẳng có chút gánh nặng gì, Tam sinh dược, nguyên thần Tiên vương, hắn đều nắm giữ cả.
Ầm!
Nơi đây xảy ra biến hóa yêu dị mà ngoại giới không cách nào thấy rõ được, ánh chớp, tiếng rống giận của Tiên vương pha lẫn phá vỡ cả hỗn độn, lò luyện đan óng ánh và bị pháp tắc nhấn chìm.
Thạch Hạo đầu đầy mồ hôi ngồi xếp bằng nơi đó, hắn không ngừng khắc xuống phù văn rồi đánh vào trong đan dược.
Chỉ luyện dược mà lại tới một bước này thì có thể thấy được độ nghịch thiên của lò dược này ra làm sao rồi.
Cuối cùng, đan thành, thiên địa rung lên bần bật, toàn bộ Tiên vực đều vang lên tiếng nhạc tiên mờ ảo kinh sợ lòng người.
Đồng thời, nơi đó có hào quang chín màu xé ra vũ trụ, đi kèm là hỗn độn và keeng, nắp lò tự động mở ra và một tí tiên đan chín màu long lanh óng ánh còn hơn cả mặt trời ban trưa lao ra ngoài.
Mấy bóng người hiện lên ở phía xa xa với ánh mắt thèm khát, muốn đưa tay chộp lấy.
Thế nhưng, sau đó bọn họ đều khắc chế bản thân lại.
Vù, Thạch Hạo bắt lấy toàn bộ đan dược và phong ấn vào trong một bình ngọc.
"Đạo hữu, có thể trao đổi một hạt tiên đan không, ta nguyện lấy trường sinh dược để đổi." Có Tiên vương lên tiếng.
"Không đổi!"
Thạch Hạo từ chối, bởi vì lò dược này hầu như đã thất truyền, người khác muốn luyện chế cũng không được nữa, then chốt vẫn là Tam sinh dược, vật này căn bản tìm không ra.
Hắn còn có thế nhưng không cách nào dùng được, muốn để dành cho Tào Vũ Sinh của tương lai, dể ứng phó biến cố không thể dự đoán kia.
Người kia ngượng ngùng nhưng sau đó cũng không nói gì thêm nữa, tiếp đó những đại Tiên vương này đều rút đi cả.
Loại dược này ai mà không muốn? Ngay cả Tiên vương cũng không cách nào chịu nổi mê hoặc, thế nhưng, trước mắt ai dám liều mạng với Thạch Hạo? Uy danh của tên này chính là vì chém giết mà có, chiến tích huy hoàng.
Một mình hắn cũng dám giết thẳng vào Giới hải, xông vào dị vực, cuối cùng cầm theo mấy đầu lâu của vương giả toàn thân trở về, ai mà không kiêng kỵ chứ?
Đây chính là một vị bá chủ trẻ tuổi nhất từ trước tới nay!
Vào hôm đó, Thạch Hạo chuẩn bị phục sinh Tiên vương.
Đồng thời trong lòng hắn cũng rất kích động, không biết dùng viên đan dược này sẽ mang lại tác dụng cho mấy người chủ Cấm khu, xương sọ thủy tinh... hay không, không biết có hữu dụng với Hỏa Linh Nhi hay không?
Bàn vương, Hỗn Nguyên Tiên vương đều tới và ở bên quan sát.
Đám Thiên Giác nghĩ, Mục Thanh, Thái Âm ngọc thỏ, Thanh Y... đều ở, đều đứng nơi đó căng thẳng quan sát.
Thạch Hạo tự mình xuất thủ để cho đệ nhị thiên hạ ăn vào một viên tiên đan chín màu, đây chính là viên đan dược dù ở thời đại Đế lạc cũng được xem như thần thoại.
Thời đại Đế lạc, nghe đâu cũng chỉ luyện ra được một lò mà thôi!
"Có hiệu quả rồi!" Bàn vương nói.
Bởi vì, đệ nhị thiên hạ đang co giật, đặc biệt nơi mi tâm đang phát sinh ánh sáng óng ánh.
Một đoạn kinh văn ngân vang, đó chính là ký hiệu được Thạch Hạo khắc vào bên trong, là lúc luyện đan hắn đã truyền vào đó.
Toa đan dược cổ này yêu cầu như vậy, cần phải khắc lên ký hiệu đại đạo thần bí.
Hiện giờ, kinh văn vang vọng tựa như thần chú thần bí vậy.
Linh quang óng ánh từ bốn phương tám hướng hội tụ lại và tiến vào đầu lâu của đệ nhị thiên hạ.
Ầm!
Đặc biệt là, một vệt thần quang phá toái hư không xông xuyên giới bích của Tiên vực và tiến vào trong đầu lâu của đệ nhị thiên hạ.
"Hả?!"
Rất nhiều người khiếp sợ, chuyện gì thế này?
Biến cố quá đột ngột và Thạch Hạo thiếu chút nữa đã xuất thủ thế nhưng sau đó thì dừng lại.
"Nhóc con, tại sao ngươi lại ở đây?" Đệ nhị thiên hạ mở mắt, khi nhìn thấy Thạch Hạo thì chút ngớ người.
Ánh mắt này chẳng có chút vẻ xa lạ gì mà cực kỳ quen thuộc, tựa như biết Thạch Hạo rất nhiều năm rồi.
Từ lời của nó thì có thể suy đoán ra được, đây cũng không phải là lần đâu tiên gặp nhau.