Hẹn kiếp sau gặp lại chàng Chương 281

Chương 281: Em thích cách nào?

“Ta có cách. ` Tiết Xán thập giọng nÓI, “nàng không cần phai lo lắng.”

Tôi lúc này mới thở phảo nhẹ nhồỏm.

Tiết Xán nói anh có cách, như vậy tôi không cân phải lo lãng.

“Nhưng mà bây giờ.” Tiết Xán đột nhiên lại mở miệng, ngữ điệu có chút thay đôi, “Còn có chuyện quan trọng hơn.”

Tôi khẽ giật mình, theo bản năng rụt cô lại, “Anh muốn làm gì.”

Tiết Xán đột nhiên đến gân tÔI.

Tên tiêu gia hoa mặt người dạ thú này lại muôn giày vò tôi đây mà, Nhưng thật không ngờ là anh chỉ ôm tôi đặt lên ghế sopha, sau đó cầm máy vi tính đặt lên bàn trà.

Nhìn vào màn hình vi tính. tôi sửng sốt một chút.

Hóa ra là một trang phìm. Trên đó có đủ thê loại phim,

Chương trình truyền hình.

Tiết Xán đang làm gì vậy?

Tôi còn chưa kịp phản ứng. Tiết Xán đã bắt đầu bật phim xem.

Tôi trợn mắt há mồm đầy kính ngạc.

“đây..” tôi rôt cuộc không nhịn được mơ miệng, “Cái chuyện quan trọng mà anh nói là xem phim à?”

“Ư.” Tiết Xán than nhiên nói, còn không quên nhắc nhờ, “tập trung vào.”

Tôi phát hiện ban thân không hiệu nồi Tiết Xán muôn làm gì nữa.

Trai qua một đêm, tôi cùng Tiết Xán cứ như vậy xem hết hơn mười bộ phim.

Mà tên gia hỏa Tiết Xán này không biết muốn làm cái quy gì mả toàn chọn phim tình cam lăng mạn. Mà môi lần đến đoạn nam chính cầu hôn cùng nữ chính. hắn đều sẽ quay sang hỏi tôi: “Nàng thấy sao?”

Xem liên tiếp hơn mười bộ phim cùng một lúc, tôi buồn ngư. cả người uê OáI, ngơ ngác hỏi lại: “Thấy cái gì cơ?”

“Cách cầu hôn ấy.” Tiết Xán bóp mặt tôi.

“Cũng được. ` tôi hiện tại khô sơ muốn chết. làm øì có tâm trí nào mà suy nghĩ đên cái nảy.

“vậy như nảy thì sao?”

“lạm ôn… “

“thế còn cái này..”

“cũng thế…”

“An Tố, nàng tập trung vào chuyên môn một chút cho ta.”

“Hã? à à rât tốt. cái lúc nãy, cái này đều rât tôt..”

`*Thật không? Vậy em thích cái nào?”

Tôi mơ mơ màng màng, có chút nhíu mày.

Không biết có phải trùng hợp hay không mà Tiết Xán đều chọn máy bộ phim điện anh mà cách thức nam chính cầu hôn đều vô cùng cầu kì, nói thật tôi không hè thích cách cầu hôn như thê, nhưng tôi không muôn làm phật ý Tiết Xán. không thê làm gì khác chi nói qua loa: “Tất cả đêu rất tôt.`”

“Đều rất tốt?” Tiết Xán nói. sắc mặt có chút cô quái, chỉ là lúc này tôi buôn ngủ lắm rồi chăng thèm đê ý tới, *Chăng lề nàng muốn làm hết sao?”

“Làm hết cái gì?” tôi ngơ ngơ ngác ngác hoi lại.

Tiết Xán không trả lời tôi nữa.

Cả một buôi tối bị Tiết Xán tra tân hành hạ bất xem phim, bị hỏi hết lân này đên lân khác.

Cuối cùng tôi vẫn không trụ được, ngủ gật trên ghẻ số pha trong phòng làm việc của Tiết Xán trong lúc xem phím.

Tôi ngủ một giác đến tận trưa ngày hôm sau mới tỉnh dậy.

Khi tinh lại thấy mình đang ở trong phòng ngủ bên cạnh phòng làm việc cua Tiết Xán.

Hiền nhiên là Tiết Xán đã bề tôi vào.

Tiết Xán không có ơ đây, tôi đoán anh ây chắc là đà đi họp nên vào bếp kiêm chút gì đó ăn.

Vừa đứng dậy. tôi đã nghe thây chuông thông báo điện thoại mình reo không neừng.

Nhưng tôi không thèm đề ý Chắc hãn là thông báo bình luận của những người đang không ngừng măng chửi tôi trên weibo, tôi chăng muốn xem chút nào.

Tôi uống cà phê. đang vươn vai thì Tiêu Phong đột nhiên gọi tới.

Điện thoại của Tiêu Phong tôi vẫn phai trả lời.

« “

alo.

“Duma, Tổ Tố, anh thật sự bái phục trinh độ tán gái của Tiết Xán rồi dây, anh chịu luôn.”

Tôi vốn dĩ tưởng rằng Tiết Phong gọi đề nói tôi nghe tin tức xâu gì đó nhưng chăng ngờ nôi, anh ấy không đầu không đuôi liền nói ra một câu như vậy. hơn nữa lại còn vô cùng kích động.

Trình độ tán gái cái gì?

Tôi như lọt vào đảm sương mù, chỉ có thê hoi: “Anh dang nói cái gì đây?”

#Em đừng bảo là chưa xem tín tức trên TY với trên mạng nhé? Tiệt Phong sôt Tuột nói.

“Đương nhiên là em chưa xem rồi. tin tức trên T’V với trên mạng bây giờ toản là măng chưi em. có cái gì đáng xem chứ.”

Tôi nhún nhún vai, di đến trước cửa số bên cạnh. tiếp tục cam nhận ánh nắng mặt trời.

Nhưng vô tình, cảnh tượng bên ngoài cửa số khiến tôi sửng sốt.

*Duma, em mau xem đi.” Tiết Phong ở trong điện thoại sốt ruột nói. “Em mau Xem đi, xem xong em sẽ biết anh đang nÓI cái gì.”

Đầu dây bên này. tôi trợn mắt há mòm đây kinh ngạc nhìn ra ngoài cưa số, một câu cũng không thốt ra được.

“An Tố?” Tiết Phong ở đầu dây bên kia nóng lòng thúc giục. ‘*Em có nghe thấy anh nói gì không? Mau bật máy tính TV lên xem di. ` “không cân phai xem.” Tôi ngây ra như phông, “em nghĩ. em đã biết cái anh nói đên là gì rôi… “

Tập đoàn Tiết thị tại thành phô S năm ở khu trung tâm, bên ngoài cửa số trước mặt, là một cái quảng trường rất lớn.

trung tâm quang trường đặt một cái màn hình siêu to.

Ngày bình thường, màn hình ây đều sẽ là phát quảng cáo hoặc quang bá phim.

Nhưng lúc ây, hình ảnh phản chiếu trên màn hình kia, vậy mà là lại là hình ảnh của tôi.

Là hình ảnh cua tôi từ khi còn bé cho đến khi trưởng thành. từng bức từng bức lồng ghép tạo thành một thước phim hoàn chinh.

Phía dưới mỗi tâm ảnh còn có một dòng chữ “An Tô. ga cho ta đi.”

Trong đầu tôi nô oang một tiếng.

Đây rốt cuộc là tình huồng gì vậy?

Tôi còn chưa kịp tình táo lại sau sự kiện vừa rồi thì vừa ngước mắt lên. tôi lại đột nhiên trông thấy trong không trung cỏ thứ gì đó.

Ngay lập tức. tôi hít vào một ngụm khí lạnh.

Chỉ thấy trong không trung lại có vải quả khinh khí cầu.

Ở mỗi cái khinh khí cầu đều treo một dai lụa màu.

“An Tố, ga cho ta đi.”

‘Trong lòng tôi chân kinh. nhưng lúc này một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu tôi Chờ một chút, eái khinh khí cầu với cái màn hình này, làm sao lại quen thế nhị?

Tôi bỗng nhiên nhớ ra.

Mẹ ơi, cái này không phải là mây cái tôi qua tôi cùng Tiết Xán xem trong phim sao, cách nam chính cầu hôn nữ chính hay sao!

Trong một bộ phim, nam chính hẹn nữ chính di xem phim, nhưng cuối cùng thứ mà hai người xem trên màn hình không phải là phím mà là ảnh chụp nữ chính, đồng thời tỏ tình: còn có một bộ phim khác nam chính cùng là dùng bóng bay để tỏ tình.

Chỉ là hình ảnh trước mắt tôi đây. so với trong phim ảnh còn khoa trương hơn gập máy trăm lần.

Trong phim là dùng mản anh nho của rạp chiều phím. giờ đây trực tiếp biến thành màn hình lớn ở quảng trường; bóng bay trong phim thì giờ đây biển thành khinh khí cầu.

Cái này… chấc không phát là trùng hợp đâu nhị?

Đâu óc tôi choáng váng.

*An Tố.” Lúc này. Tiết Phong trong điện thoại xâu xa cười nói: ‘*Thẻ nào? Có cam động không?”

Cam động?

Cam động cái quái gì!

Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện