Chương 282 : An Tổ, ga cho ta đi A, cái gì, đột ngột. quá. khoan !
Trong đầu tôi, chỉ có một suy nghĩ Mẹ nó, Tiết Xán có phải điện rồi không!
Tôi còn chưa hết bàng hoàng thì cưa phòng Tông giám độc đột nhiên mở ra.
“An tiêu thư.” Tôi nhìn thây. là tài xế của Tiết Xán. anh ta cúi đầu chào tôi . “Chủ tịch, mời cô xuông dưới.”
Tôi hiện tại đoán không ra tên g1a hoa Tiết Xán này rôt cuộc đang muôn làm gì, bèn cần thận từng lỉ từng tí hoi lại: “ Xuông dưới làm gì?”
Nhưng tải xẻ cúa Tiết Xán, lại vô cùng kín miệng. “An tiêu thư, người đi sẽ biết.”
Tôi biết anh ta sẽ không cho tôi nghe, tôi chỉ có thê đi theo anh ta xuống tầng, ngôi lên chiếc Bentley màu đen của Tiết Xán.
Tiết Xán không có ở đây. trong xe chỉ có mình tôi, xe chạy ra khỏi tập đoàn Tiết Thị. tôi Không nhịn được lại hoi : Bây giờ chúng ta đi đâu?”
Người tải xế kia vần không trả lời câu hoi của tôi.
Tôi cảm thây mất mặt, chỉ có thê nhìn ra con đường phía ngoài.
Không ngờ nhìn canh bên ngoài, tôi tức xém chút nữa phun ra ngụm máu.
Trên tất cả các biên quảng cáo, biên báo nhà øa và ca những màn hình lớn trên suốt dọc đường đi. tất cả chúng, đều đang chiêu, câu nói đó.
“An Tố, gả cho ta đi.”
Tôi cam thấy tật cả tóc gáy đều dựng đứng hết lên.
Tiết Xán đúng là uông nhâm cái thuộc gì rồi, có cần phai khoa trương như vậy không”
Tôi nâng trán, không còn mặt mũi nào đê nhìn những biên hiệu bên ngoài kia.
Lúc này. xe cuôi cùng cũng dừng lại.
>An Tố tiêu thư, đến nơi rồi ạ.” Lúc này, tài xế kia mặt không chút thay đôi nói.
Tôi sửng sốt nhìn ra ngoài xe.
Tôi vốn nghĩ rằng sau ngày hôm nay, đã không còn gì có thể làm cho tôi sốc hơn nữa.
Nhưng khi nhìn ra ngoải cửa sô. tôi vẫn bị choáng bơi những, gì mà tôi đang thây trước mặt kia.
Hóa ra là. Cục Dân chính.
Tôi vẫn còn đang ngơ ngác thì tài xé đã xuồông xe và mở cửa cho tôi.
“An tiêu thư, mời cô xuông xe ạ.`” Anh ta cung kính nói.
Tôi còn chưa kịp phản ứng, chỉ biết ngơ ngác hỏi : ‘”Tại sao chúng ta lại tới đây?”
Tài xé không trả lời câu hoi của tôi. chi đột nhiên nhìn ra phía sau xe.
Lúc này một giọng nói quen thuộc vang lên ở cửa xe bên cạnh.
“An Tó, nàng là người của thé kỷ 21. đến Cục Dân chính làm gì, không phải nàng nên biết rò hơn ta sao?”
Nghe thây thanh âm nảy. cơ thê tôi cứng đờ.
Quay đâu lại, đầ thấy Tiết Xán đang chậm rãi đi về phía mình.
Đây là lần đầu tiên khi nhìn thây Tiết Xán, mà tôi lại có một loại cảm giác gọi là lúng túng.
Thật là, ngày hôm nay tên gia hoa này đà cho tôi nhiều “kinh hí” như vậy, tôi có thê không xâu hồ hay sao?
Nhưng tôi nhanh chóng hiệu ra ý của Tiết Xán.
*Ÿ anh là gì? Chúng ta đến đây làm gì?
Anh… ơ. đợi đã!”
Tôi chưa kịp hỏi xong. Tiết Xán đã trực tiếp nắm lây tay tôi. kéo về phía cục Dân chính.
Lúc này tôi mới phát hiện ra ở cửa Cục Dân chính chật ních phóng viên, cùng rất nhiều máy quay đã chờ săn, khi thấy tôi và Tiết Xán xuất hiện. họ kich động không ngừng. đèn flash của máy anh lóc lên liên tục .
“Anh Tiết, lời cầu hôn của anh với cô Án Tô là thật sao?”
“Anh Tiết. anh đến đây để đăng ký kết hôn sao?”
“Anh Tiết, tin tức ngày hôm qua, rồ ràng nói cô An Tổ là bạn gái của Tạ Phong Tiêu. Hai người có phải là quan hệ tay ba không?”
Ban đầu Tiết Xán hoàn toàn không thèm đề ý đến đám phóng viên, anh ây cứ thẻ dẫn tôi đi về phía trước, nhưng trong đó có một phóng viền gan to bằng trời, dám nhắc đến Tạ Phong Tiêu. Tiết Xán đột nhiên dừng bước.
Các phóng viên khác ở xung quanh đều hít một hơi lạnh, không dám nói gì. Bôn phía rơi vào im lặng.
Lúc này. Tiết Xán mới chậm rãi củi đầu nhìn người phóng viên kia.
Người phóng viên không khỏi rùng mình.
Khí thế của Tiết Xán quả lớn, khiến đám phóng viên kia ban đầu ôn ảo như ong vỡ tô, giờ bỗng nhiên im bặt.
Giây tiếp theo. Tiết Xán nhướn mảy, cuỗi cùng hỏi: ‘*Các ngươi muốn biết sao?”
Tất ca các phóng viên đều nín thơ, chi ngây ngôc gật đầu như giã toI.
“Được. các ngươi nghe cho kĩ.” Tiệt Xán thản nhiên nói.
Ngay lập tức. vô số micro đưa tới miệng Tiết Xán, hàng loạt camera chuN bị sẵn Sảng.
“Tiết Xán lúc này mới không nhanh không chậm nói: * An Tổ, từ trước đên nay văn luôn là vị hôn thê cua ta. Về phân Tạ Phong Tiêu?”
Anh đột nhiên cười lạnh một tiếng. “Chi là tôm tép nhãi nhép.”
Vứt ra bốn chữ này xong, anh không đê ý đến đám phóng viên kia nữa. tiếp tục dắt tôi vào Cục Dân chính.
Đám phóng viên như hóa đá tại chỏ.
Tôi cũng trợn mắt há mồm đây kinh ngạc, cho đến khi bước vào cục Dân chính. tôi mới vội vàng nói: “ Tiết Xán, anh nói như vậy có quá đáng lãm không?”
“Tiết Xán đột nhiên dùng sức nắm lấy tay tÔI.
Lập tức, tôi bị anh “áp tường” ngay tại sảnh của Cục Dân chính.
Anh cúi người xuống. hơi thơ lạnh lẽo của anh phả vào mặt tôi, khiên tim tôi đập loạn xạ.
“An Tố.” Anh thấp giọng nói. thanh âm Nì chứa sự tức giận, “Ilôm nay, nàng lại còn muôn bảo vệ người đàn ông kia trước mặt ta?”
Khoang cách gần như thế này khiến tâm trí tôi rồi loạn, tôi chỉ có thể né tránh đôi mắt đen láy của Tiết Xán, thấp giọng nói: “Em không bảo vệ anh ấy… Chị là….”
Tôi còn chưa nói xong. Tiết Xán đã mắt kiên nhân, lại ngất lời tôi. *An Tô. nàng còn chưa nói cho ta biệt câu trả lời cua nảng.”
“Câu tra lời của em?” Tôi chợt sừng người, nghg đầu nhìn Tiết Xán.
Tôi ngạc nhiên phát hiện khuôn mặt Tiết Xáân lúc này đang căng thăng, nơi đây mắt còn phảng phất chút lo lắng không yên.
Tiết Xán … Có phải đang khM trương không”
Đối với câu hỏi ngớ ngẦh của tôi. ánh mắt Tiết Xán đột nhiên tối sằm lại, nghiên răng nghiền lợi nói: “Đương nhiên là lời cầu hôn cua ta!”
Cầu hôn?
Câu hôn’ Trong đầu tôi nô đùng đùng mây đóa pháo hoa.
Phải rồi.
Trước đó bị một màn khoa trương của Tiết Xán làm cho kinh ngạc, tôi đều không đê ý đên hàm ý của câu nói kia.
An Tô. gả cho ta đi.
“Tiết Xán. đây là đang cầu hôn tôi sao?
Trong lòng có quá nhiều xúc cam đang mãnh liệt tuôn trào, tôi mở miệng muôn nói gì đó, nhưng vừa nói ra lại thành: “Tiệt Xán, chúng fa.. TUNG ta không phải đã kết hôn rồi sao?
“Đó chỉ mới là ở âm phủ thôi. ` Tiết Xán cúi xuống. người lại cảng gân tôi hơn, *Ở nhân gian, ta cũng phải cưới nàng làm thê tử.”
Ở nhân gian, ta cũng phải cưới nàng làm thê tử.
Ở bên nhau lâu như vậy rồi, mà trái tim tôi vần loạn nhịp vì những lời này của Tiết Xán. Thật là mât mặt mà.
“Anh… là bởi vì Tạ Phong Tiêu sao?”
Tôi thận trọng hoi.
Lúc trước ở cô nhi viện. Tạ Phong Tiêu nói ở nhân gian, tôi vần còn dộc thân. sau đó còn trực tiệp tung tín đồn.
Cho nên lần nảy Tiết Xán là cùng anh ấy phân cao thâp?
Tạ Phong Tiêu tung ra tin đôn, anh ấy liền muôn gây ra tin lớn hơn sao?
*Hản. đích thực đã nhắc nhở ta. Tiết Xán hừ lạnh một tiếng. không phủ nhận câu hỏi cua tôi.
#Vậy thi anh cũng không cần phải vì phân cao thấp với anh ấy mà cầu hôn một cách khoa trương như thế.” Tôi xâu hô.
Giờ tôi mới hiểu Tiết Xán cầu hôn khoa trương như này, nói trăng ra là đề phan kích lại scandal ngày hôm qua của Tạ Phong Tiêu.