Chương 295: Nàng chỉ cần tin ta là được
Về đến nhà, Ninh Uyển Uyễn đã được vệ sĩ đưa vào phòng nghỉ dành cho khách.
Sau đó, Tiết Xán liền kiểm tra tình hình sức khỏe cho cô ây. Sau khi kiểm tra xong anh liền trỏ về phòng ngủ.
Tôi đang nằm trên giường. nghe.
tiếng bước chân anh đi vào, tôi liền nhắm mắt giả vờ ngủ.
Ngay sau đó tôi cảm nhận được hơi lạnh quen thuộc bao trùm lây cơ thê.
giọng nói của Tiết Xán vang lên bên tai tôi “ đừng giả vờ nữa, ta biết nàng chưa ngủ.”
Trong lòng tôi thầm than một tiếng, biết ngay kiểu gì Tiết Xán cũng phát hiện ra, tôi liền dứt khoát mở mắt.
Không ngờ, vừa mở mắt đã thấy khuôn mặt anh tuần của Tiết Xán đang gần trong gang tắc, tôi kinh hoàng thốt ‘ anh làm gì vậy”.
Tôi nhanh chóng đẩy Tiết Xán ra.
Nhưng anh nhanh hơn tôi, trực tiếp bắt lấy tay tôi, cả người đè lên tôi, khiến tôi không thể nào phản kháng lại được.
“An Tố, nàng đang tức giận sao?”
Tiết Xán cau mày nói.
“ em..” Tôi vừa định mạnh miệng nói không có, nhưng nhìn Tiết Xán trước mắt, tôi đột nhiên nói không nên lời.
Nói thật, tôi với Tiết Xán đề đi được đến ngày hôm nay cũng không hề dễ dàng, tôi rất muốn tin tưởng anh.
Nhưng lại có nhiều việc, khiến tôi suy nghĩ lung tung. Thay vì giấu tất cả trong lòng, không bằng nói thẳng hết ra.
Nghĩ đến đây, tôi cắn răng, đem toàn bộ suy nghĩ trong lòng, nói ra hết.
* Em thấy không vui, vì em nhìn thấy anh và Ninh Uyên Uyên động tác thân mật như thế. Anh lại còn mang Ninh Uyển Uyễn về nhà? Em biết, là cô ấy đang bị thương, không tiện, nhưng em vẫn cảm thấy khó chịu, hi vọng anh thông cảm.”
Sau khi nói ra hết suy nghĩ trong lòng, tôi cảm giác cuối cùng cũng không còn buôn như trước nữa.
Tôi ngắng đầu nhìn Tiết Xán, muốn biêt hiện tại anh có phản ứng gì.
Không ngờ, anh hơi ngạc nhiên, ngay sau đó, anh cúi xuông nhìn tôi Cười.
“ Anh cười cái gì?” tôi tức giận, dùng tay đầy ngực anh một chút. – Tôi biết chút sức lực cỏn con ấy của tôi chỉ như gãi ngứa cho Tiết Xán, căn bản chăng xi nhê gì.
Không ngờ, Tiết Xán lại bị tôi đầy về phía sau, sắc mặt bông dưng tái đi, lông mày hơi nhíu lại.
Tôi hơi hoảng.
“Tiết Xán. anh sao vậy? anh bị thương rồi?” tôi vội vàng muốn kiểm tra ngực Tiết Xán, nhưng còn chưa kịp cởi cúc áo, Tiết Xán đã nắm lầy cô tay tôi.
“Nương tử, nàng gấp như vậy sao?”
anh nhướng mày, nghiền. ngâm một chút “Đừng gập. vân là để vi phu chủ động thì tốt hơn.”
Cái tên vô sỉ Tiết Xán này! – Tôi tức giận mà quên mát việc kiểm tra vết thương trên ngực anh.
“ Anh đủ rồi đấy, bạn gái cũ vẫn còn ở phòng bên cạnh kìa, anh còn có tâm tư cùng em đùa kiêu này à?”
Lông mày Tiết Xán nhướng cao hon.
“ Nàng đề ý Ninh Uyên Uyền nhiều vậy sao?” anh hỏi “Nương tử, xem ra tình cảm của nàng dành cho. vi phu, thật sự là ngày càng sâu đậm rồi.”
Tôi vừa định mắng Tiết Xán bớt tự luyến lại nhưng khi thấy ý cười trong mắt anh, lòng tôi có chút chua xót.
Anh vậy mà còn tâm trạng cười với tôi. chẳng lẽ anh không biết, bởi vì sự xuất hiện của Ninh Uyên Uyên, trong lòng tôi có bao nhiêu khó chịu?
“Anh nói không sai.” Ma xui quỷ khiến thế nào tôi lại mở miệng nói ‘Em đúng là càng ngày càng thích anh, cho nên hiện tại nhìn thấy Ninh Uyên Uyễn, em cảm thấy vô cùng đau khổ.
nhịn không được mà đem bản thân so sánh với cô ấy, lại phát hiện ra cái gì cũng không bằng cô ấy.”
Tiết Xán hoàn toàn không nghĩ tới việc tôi sẽ nói ra những lời này, nụ cười lập tức cứng đờ.
“An Tố ”. Một lát sau anh bỗng dưng cúi người xuống “nàng hãy nhớ, Ninh Uyên Uyễn không xứng đề đem ra so Sánh với nàng.”
Tôi sững sờ.
Tôi vốn dĩ cho rằng, Tiết Xán vì muốn dỗ dành khiến tôi vui vẻ, cùng lắm sẽ nói là tôi so với Ninh Uyễn Uyên tốt hơn, nhưng không ngờ, anh vậy mà trực tiếp đem Ninh Uyên Uyễn phủ nhận hoàn toàn, nói không xứng so sánh với tôi?
“ Anh đừng nói bậy”. Tôi nhíu mày “Người ta dung mạo xinh đẹp, lại là đại tiểu thư khuê các, em có điểm nào hơn cô ấy?”
“ Ai nói?” Tiết Xán khinh thường nói “Dung mạo xinh đẹp, tiểu thư khuê các, lúc còn sống ta tháy nhiều rồi, có chỗ nào đặc biệt?”
Tôi ngây người.
Đúng vậy, Tiết Xán khi còn sống _ chính là danh môn quý công tử, mây cái tiểu thư khuê các xinh đẹp tri thức hiêu lê nghĩa khăng định đã gặp qua không ít.
Nghĩ đến cái này, tôi càng cảm thấy khó chịu, hừ lạnh một tiếng ” Đúng rồi, đại thiếu gia Tiết Xán đương nhiên là kiến thức sâu rộng rồi.
Lông mày Tiết Xán nhíu chặt lại’An Tô, nàng lại không vui cái gì?”
Tôi cắn môi không nói chuyện.
Bỗng dưng, tôi nghe thấy Tiết Xán than nhẹ một tiêng.
Ngay sau đó, anh cúi xuống. cắn vào vành tai của tôi.
Hơi lạnh truyền đến từ vành tai khiến tôi không khỏi rùng mình.
“An Tố” Tiết Xán thấp giọng mở miệng, thanh âm lạnh lùng nhưng lại vô cùng dịu dàng” Ta đã nói rồi, nàng chỉ cần tin tưởng ta là được.”
Tôi ngạc nhiên.
Tôi chọt nhớ ra. Tiết Xán đã nói điều này với tôi kể từ khi chúng tôi ở ngôi nhà cũ của Hạ gia ở đáy hồ thành phó H ra ngoài.
*Em đương nhiên là tin anh rồi, chỉ là..” Tôi muốn nói thêm nhưng Tiết Xán đã dùng đôi môi lạnh lẽo của anh chặn tôi lại.
“ Ta biết nàng đang nghĩ gì.” anh ở bên tai tôi cọ xát, thấp giọng nói “Chuyện Ninh Uyễn Uyễn, nàng không cần phải lo lắng, ta đương nhiên biết, cô ta có âm mưu gì.”
Tôi ngây người.
Hóa ra không chỉ mình tôi mà Tiết Xán cũng nhận ra hành động kỳ lạ của Uyên Uyễn.
“ Vậy tại sao anh lại đưa cô ấy về nhà chúng ta?” tôi không nhịn được hỏi.
“Ta đương nhiên có tính toán riêng.”
Nụ hôn tinh tế nhẹ nhàng của Tiết Xán rơi xuống cổ tôi ‘Nàng không cần suy nghĩ nhiều, cứ tin tưởng ta là được.”
Tôi nhíu mày, muốn hỏi thêm gì đó, nhưng Tiệt Xán hiên nhiên không muôn tiệp tục đê tài này.
Nụ hôn lạnh lẽo tinh tế dần dần trượt xuông dưới.
” Tiết Xán…anh…phòng bên cạnh..”
Cách âm của nhà chúng ta không tốt cho lắm, tôi nghĩ đến Ninh Uyển Uyễn ở phòng bên cạnh. muốn ngăn Tiết Xán lại.
Nhưng anh nào có quan tâm lời tôi nói.
Chẳng mấy tôi cũng bị nụ hôn của anh làm cho choáng váng đầu óc, làm gì còn tâm trí đê ý đên việc đó nữa.
Trong mơ màng, tôi chợt nghe thấy tiếng kêu đau đớn của Ninh Uyễn Uyên từ bên ngoài truyên tới.
Cả người tôi như bị dội một gáo nước lạnh, cơ thê đang nóng bừng bừng lập tức hạ nhiệt.
Chết tiệt, tôi xém chút nữa quên mát, hiện tại trong nhà không chỉ có hai chúng tôi, mà còn có Ninh Uyên Uyễn kia nữa.
* Tiết Xán..” tôi muốn ngăn Tiết Xán lại “Ninh Uyển Uyên ở bên ngoài..”
Những lời còn chưa nói xong, môi đã lập tức bị Tiêt Xán ngậm lây.
“Mặc kệ cô ta.” nói.
Lúc này, Ninh Uyên Uyên ở bên ngoài càng kêu gào thảm thiệt hơn.
Có lẽ, cổ độc lại phát tác.
“Chúng ta có nên ra ngoài xem cô ấy không?” Tiếng kêu bên ngoài thảm thiết như tan nát cõi lòng, tôi quả thật không thẻ nào tiếp tục chuyên tâm được. nhịn không được hỏi Tiết Xán.
Nhưng đáp lại tôi lại là một trận mưa hôn đây mãnh liệt “An Tố. lúc này mà nàng vẫn còn tâm tư nghĩ đến chuyện khác?” Tiết Xán cắn môi tôi, giọng điệu có chút bắt mãn, “Có phải vi phụ vẫn còn quá “nhẹ tay” với nàng rồi?”
Tôi bị dọa sợ, thân tôi còn lo chưa xong làm gì còn tâm trí mà lo cho Ninh Uyên Uyên bên ngoài.
“không, không, không….anh hơi quá đáng rôi đấy.. Xin anh hãy tự trọng…
Bạn đang đọc