CHƯƠNG 296 Ninh Uyển Uyển năm đó anh thích
Không biết đã triền miên bao lâu, đến lúc cơ thê tôi không chịu được nữa Tiết Xán mới chịu buông tôi ra.
Cả người tôi mềm nhũn xụi lo trên giường, lúc này tôi mới phát hiện, Ninh Uyên Uyễn không ngừng kêu gào thảm thiết bên ngoài không biết từ khi nào mà im lặng rồi.
Không biết vừa rồi cô áy bỗng dưng kêu gào thảm thiết như thé, là do cổ độc phát tác, hay là có ý muốn ngăn cản chuyện của chúng tôi?
Tôi phát hiện tôi vậy mà đã không nhịn được. dùng suy nghĩ xâu xa nhát để phỏng đoán Ninh Uyễn Uyễn.
Khi tôi vẫn còn đang thở dốc, thì Tiết Xán tinh thần phần chắn đã đứng dậy, đi lại bàn câm một vật gì đó lên.
Nhìn thấy vật trên tay anh, tôi không khỏi sửng sốt.
Đó chính là cuốn sổ có thể điều khiển con người.
Tiết Xán vậy mà mang cuốn số từ ký túc xá của Lưu Thiền về.
“ Tiết Xán”. Tôi chợt nhớ ra điều gì đó, vội hỏi Tiết Xán “Cuốn sổ này rốt cuộc là cái gì? Vì sao nó có thể không chê con người?”
“Là có cao thủ huyền học. đã hạ thuật pháp bên trong cuốn số này.”
Tiết Xán giải thích “ cho nên khi có người nào đó viết vào cuốn sổ này, có thể biến thành một loại trói buộc, khống ché thân thể con người.”
Tôi khẽ giật mình “thuật pháp lợi hại như vậy? Là ai bày ra?”
Tiết Xán cười lạnh một tiếng, ném cuôn sô xuông, hỏi lại tôi ‘Nàng nghĩ là ai?”
Đầu tôi một mảng lạnh toát, ‘Sẽ không phải lại là người Ninh gia chứ?”
Tôi giờ đã quá quen thuộc, mọi chuyện quỷ dị xuât hiện xung quanh tôi đêu là Ninh gia bày trò.
Tiết Xán nhẹ gật đầu.
Đầu tôi vang lên một tiếng “oang”.
Quả nhiên lại là người nhà họ Ninh.
*“ nhưng tại sao họ lại phải tạo ra một cuốn sổ như vậy?”
Thuật pháp trong cuốn số này lợi hại như thế, đoán không chừng phải mắt rất nhiều tâm huyết mới có thể làm ra được. Mà ninh gia từ xưa đến nay không làm chuyện lỗ vốn, bọn họ tạo ra cuốn sổ này, mục đích là gì?
* Là vì dương khí” Tiết Xán nhanh chóng trả lời “ Bất cứ người nào viết vào quyền số này, quyền số sẽ lấy đi dương khí của người đó như một phần thù lao.”
Tôi đứng hình.
Nhớ lại dáng vẻ Chu Thông và Lưu Thiến bị rút đi dương khí, tôi liền phản ứng.
Bọn họ là bởi vì viết lời nguyền rủa vào cuốn số này, cho nên mới bị rút dương khí?
Nhưng điều tôi không hiểu chính là, “Người nhà họ Ninh đâu cần đến dương khí? Tất cả bọn họ không phải là một gia tộc Quỷ hồn sao?”
Yêu quái sẽ cần hút dương khí của con người, nhưng Quỷ hồn trên lý thuyết thì không cần.
“Ta cũng không rõ.” Tiết Xán đem tóc tôi quấn vòng quanh ngón tay, trầm ngâm “Nhưng thuật pháp bên trong cuốn số này là của Ninh gia, điểm này không thể sai được.”
Tôi bắt lực.
Xem ra, bí ân về nhà họ Ninh lại nhiêu thêm một cái rôi.
Trong đầu tôi, đột nhiên nghĩ đến một điểm.
Đúng. lúc trước Lưu Thiến trông thấy tôi, có nói rằng có một mỹ nhân đã đưa cuốn sổ cho cô ta, còn nói cô ta là nhận ủy thác của người khác, cho “Không cần” Tiết Xán nhìn tôi, ánh mắt đen láy “Nàng chỉ cần, bảo vệ bản thân thật tốt. Đây là điều quan trọng nhất.”
Trong lòng tôi khẽ run lên, nhẹ gật đâu.
Nhìn Tiết Xán trước mặt, tôi đột nhiên nhớ ra điều gì đó. có chút nhíu mày, hỏi “ Lúc đó em điện thoại cho anh, anh không nghe máy, em liền dùng vòng ngọc gọi anh, nhưng rất lâu sau anh mới xuất hiện có phải vì chuyện Lưu Quang Lư không?”
Tiết Xán ánh mắt bỗng. lóe lên một cái, nhưng rất nhanh liền gật đầu nói *“ Không sai.”
Tôi gật gật đầu, trong lòng đang mải nghĩ vê chuyện xuyên không về Đại Tống nên cũng không chú ý đến vẻ mặt khác thường của Tiêt Xán.
Lần này xuyên không về Đại Tống, không phải là đồng nghĩa với việc tôi Sẽ trông thầy Tiết Xán và Ninh Uyễển Uyển còn sống vào lúc 900 năm trước hay sao?
Nghĩ đến đây, trong lòng tôi có chút khẩn trương, nhìn về phía Tiết Xán.
Nhận ra sắc mặt tôi thay đồi, Tiết Xán căn mặt tôi một cái, nhẹ giọng hỏi *Làm sao vậy? Lại đang suy nghĩ miên man cái gì?”
Tôi nhìn Tiết Xán, đấu tranh một hồi lâu, cuối cùng không nhịn được hỏi “Tiết Xán, em có thê hỏi anh một câu được không?”
” Lại là chuyện của Ninh Uyên Uyễn?” Tiết Xán lập tức lập tức nói toạc ra tâm tư bé nhỏ của tôi.
“Ừm…ư…Em chỉ là hơi tò mò thôi”
“Nàng tò mò chuyện gì?” Tiết Xán lơ đễnh trả lời, bàn tay ở trên cơ thẻ tôi không ngừng di chuyên.
Thân thể tôi có chút nóng lên, tôi vội vàng né tránh sự đụng chạm của anh, hỏi “Anh đã nói với em, lúc đó anh thích Ninh Uyên Uyên, là thích dáng vẻ ngụy trang của cô ấy, chứ không phải dáng vẻ bây giờ?”
“ ừ” Tiết Xán nhàn nhạt đáp * Đó là một khuôn mặt khác hay là tính cách khác?”
* tính cách thì khác nhưng khuôn mặt vẫn vậy.” Tiết Xán điềm nhiên nói.
“Khuôn mặt vẫn vậy?” tôi hừ một tiếng đầy xem thường *Nhát định là anh coi trọng người ta là bởi dung mạo xinh đẹp chứ gì.”
Tiết Xán nhíu mày, bóp eo tôi một cái “Nàng đừng nghĩ ta cũng nông cạn giông như nàng.”
Tôi hừ hừ hai tiếng, nhưng vẫn không nhịn được hỏi tiếp ` Vậy thì cái tính cách ngụy trang của cô ây khi đó như nào?”
Tôi không khỏi hiếu kì.
Tôi thấy tính cách Ninh Uyên Uyên hiện tại, có thể nói là vô cùng hoàn hảo rồi: ôn nhu, yếu đuối, đoan trang, có tri thức, hiểu lễ nghĩa.
Trong suy nghĩ của tôi, chẳng có người đàn ông nào có thể cự tuyệt một mỹ nhân như thế cả. Nhưng Tiết Xán lại nói, anh thích, không phải là dáng vẻ này Ninh Uyên Uyên, vậy thì đó là một Ninh Uyên Uyên như nào?
Tiết Xán khẽ nhíu mày “ chuyện này quan trọng lãm sao?”
“Đương nhiên là quan trọng rồi.” tôi hiện tại vô cùng tò mò, thâm chí bắt đầu mặt dày quán lấy Tiết Xán không ngừng làm nũng “Anh nói cho em nghe đi.”
Tiết Xán đối với những chuyện trong quá khứ kia, dường như cũng không có ý định giấu tôi, thuận miếng nói: “Cô ấy khi đó có tình tiếp cận ta, dáng vẻ biểu hiện ra bên ngoài, so Với bây giờ, khác nhau một trời một vực.
“Dáng vẻ biểu hiện ra bên ngoài như nào?”
Tiết Xán khẽ nhíu mày, có vẻ đang tìm từ ngữ đê hình dung “vô cùng ngu ngôc?’ Tôi tức giận càm gói đập vào đầu anh “ Anh đi làm điểm tâm cho eml”
Cái gì mà vô cùng ngu ngốc?
Làm gì có ai nói về người mình thích như thé. Dù cho người kia, khi ấy chỉ là dáng vẻ ngụy trang của Ninh Uyễn Uyên.