Chương 08 - Đại Xâm Lăng
Còi báo động rú lên ầm ĩ, giảng viên đặc biệt Degrasse Elcatra vội vàng chạy đến Phòng họp chiến lược thuộc Cục quản lý trong Học Viện Thánh Kiếm.
Có rất nhiều giảng viên đã tập hợp lại trong phòng từ trước đó, và bầu không khí căng thẳng đang được đẩy lên đỉnh điểm.
"Tình hình thế nào?"
"Phát hiện được một quần thể xuất hiện tại khu vực biển ngay dưới Đô Thị Chiến Thuật."
Chỉ Huy Tạm Thời nói.
Castraz Nekkeo. Một người đàn ông ngoài 30 tuổi với thân hình lực lưỡng.
"Số lượng của chúng không chỉ nhiều. Không chừng, lại là một cuộc Đại Xâm Lăng-"
Nghe Chỉ Huy Tạm Thời nói, mọi người trong phòng đều câm nín.
Do dẫn dắt, đó là hiện tượng quần thể trở nên điên cuồng.
6 năm trước, Đô Thị Chiến Thuật số 3 đã bị tàn phá bởi một cuộc Đại Xâm Lăng. Mọi người vẫn nhớ như in sự kiện đó.
"Không có cảnh báo gì sao?"
Mồ hôi lạnh đang chảy trên trán, Degrasse hỏi.
"Đáng tiếc, chưa có cách nào để dự đoán được sự xuất hiện của ."
Một nhà nghiên cứu đeo kính nói.
"Nhưng vẫn ước lượng được số lượng đúng không?"
Một người đàn ông cao tuổi tóc bạc nói. Ông ta là cố vấn quân sự được Đế Quốc Camelot điều động tới.
"Tôi nghĩ, không chừng số lượng có thể lên đến hàng trăm-"
"Hàng trăm sao...!?"
Dù có là cỡ nhỏ đi chăng nữa, đó vẫn là một con số kinh hoàng.
Không, nếu đây là một cuộc Đại Xâm Lăng-
Thì nhiều khả năng sẽ xuất hiện một con đầu đàn khổng lồ.
"Tóm lại, phải ưu tiên việc di tản người dân và tìm kiếm con đầu đàn. Để gia cố Học Viện, các tiểu đội phải đảm nhận trọng trách giúp người dân di tản."
***
Nghe thấy còi báo động rú lên, Lyseria ngay lập tức chạy ra khỏi cô nhi viện.
Tuy không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng Leonis liền bám theo cô ấy.
Rồi-
(...Cái quái gì vậy?)
Những đám mây xám xịt đang che phủ kín bầu trời.
Không, không phải mây.
Chúng là một bầy quái vật dị hình có cánh, đang bay khắp bầu trời.
" sao-"
Cỡ của chúng nhỏ hơn những con gặp trong di tích-
...Không nhầm được. Chúng đúng là một bầy quái vật.
Còi báo động rú lên những âm thanh đầy bi thảm.
Những người dân nghe thấy nó và chạy ra ngoài đường, chỉ biết ngỡ ngàng nhìn lên bầu trời.
(Với số lượng này, chúng xuất hiện được từ đâu cơ chứ...?)
Thứ mà cậu ta nghĩ đến, là cái Tổ dưới đáy biển mà Elfine đang điều tra, tuy nhiên-
"Chẳng lẽ, một cuộc Đại Xâm Lăng ở đây sao...!?"
Lyseria ngước nhìn bầu trời với nét mặt tuyệt vọng.
"Cuối cùng thì cái quái gì đang xảy ra vậy ạ?"
"Chị cũng không biết nữa."
Cô ấy lắc đầu.
"Tóm lại, phải di tản mọi người-"
Cô ấy định quay trở lại cô nhi viện, thì đúng lúc đó-
Một làn hắc khí đột nhiên bốc lên trên đường.
Và rồi-
Xuất hiện sau làn hắc khí dày đặc, là một cái bóng khổng lồ.
Một con quái vật xấu xí như được dung hợp từ nhiều loài thú vật - .
"Uwaaaaaaaaaa!"
Nhìn thấy cũng xuất hiện trên mặt đất, người dân sợ hãi hét lên.
Người thì chạy đi, người thì lên xe, tất cả đều thi nhau chạy thoát thân.
"Xin mọi người hãy bình tĩnh lại và mau chóng di tản đến hầm trú ẩn!"
Lyseria hô lên.
Tuy nhiên, những người dân trong trạng thái hoảng loạn không thể nghe được tiếng cô ấy.
Lyseria cắn môi.
Có lẽ cô ấy đang nhớ lại lúc quê nhà mình bị cuộc Đại Xâm Lăng của tàn phá.
Bốn, năm, sáu con...
Từ trong làn hắc khí, những con dạng Chimera liên tiếp bò ra.
"Mấy con kia cũng có tên chứ ạ?"
"Mấy con với thân hình thú vật đó được gọi là ."
(...Thì ra là vậy. Là chứ không phải .)
Nhưng dù sao, hình dáng của chúng vẫn na ná ma thú cổ đại.
Vụtttt!
Manticore vung cái đuôi của mình và phá nát một tòa nhà gần đó.
"...!"
Lyseria nhìn về phía sau.
Những đứa trẻ vẫn còn trong cô nhi viện.
Với tình hình này, chạy ra ngoài là điều không thể.
"Chị sẽ gọi tiếp viện từ học viện-"
Lyseria khởi động thiết bị gắn trên tai.
Tuy nhiên, vì bị thứ gì đó cản trở, cô ấy chỉ nghe thấy những tiếng nhiễu.
"Leo-kun, em ra phía sau chị đi-"
Lyseria nói.
Cô ấy không hề biết chuyện Leonis đã đánh bại mấy con trong di tích.
Cô ấy mới chỉ thấy được một phần sức mạnh của cậu ta trong bài kiểm tra Thánh Kiếm.
Vậy nên, giờ cô ấy đang đứng trước Leonis để bảo vệ cho cậu ta.
Không phải cô ấy tự tin về sức mạnh của Thánh Kiếm.
Nhìn vào đôi mắt của cô ấy thôi là có thể hiểu.
Đó là ánh mắt của một kiếm sĩ đã xác định được quyết tâm của mình.
"Chị không sợ sao?"
"Sợ chứ. Nếu không có Thánh Kiếm, không chừng chị đã chạy mất tiêu rồi. Nhưng mà-"
Lyseria hướng mặt thẳng về phía trước.
"Đây không phải là lúc để chạy!"
Con loại Manticore dẫm mạnh xuống đất và bật lên.
Nó nhảy đến với quỹ đạo hình vòng cung và ngay lập tức rút ngắn khoảng cách.
Cơ thể khổng lồ của nó đáp xuống mặt đường nhựa và tạo ra một vết lõm.
"-Kích Hoạt!"
Lyseria hô lên, một thanh kiếm với lưỡi kiếm mỏng xuất hiện trong tay cô ấy.
"Haaaaaa!"
Một tia sáng lóe lên. Thanh kiếm vung thẳng vào đầu con với tốc độ cực nhanh.
Nhưng-
"...Không cắt qua được sao...!?"
Phần đầu của nó chỉ bị xước đôi chút, hoàn toàn không phải là một vết thương chí mạng.
Gaaahhhhhhh!
Nó giơ chân trước lên.
Đúng lúc đó-
"-Velda Gila!"
Đoànggg!
Không khí rung động, cơ thể của con khổng lồ ngã gục xuống.
"Em biết là chị dũng cảm, nhưng chị cũng cần đánh giá cẩn thận sức mạnh của kẻ địch."
"L-Leo-kun!?"
Lyseria kinh ngạc quay về phía sau.
Trên tay Leonis, là cây Ma Trượng Phong Tội cậu ta lấy ra từ cái bóng.
"Vừa rồi, là em sao?"
"Nhìn kìa, vẫn còn nữa đấy-"
Leonis ngước lên nhìn và nói.
Một số lượng lớn bay khắp bầu trời đang lao xuống.
Trong số đó, có một con đặc biệt lớn.
"Đó...chẳng lẽ, là !?"
Lyseria nuốt một hơi.
Thế nhưng, khi nhìn vào bộ dạng của con , Leonis lại mỉm cười đầy hứng thú.
(…Chà, hoài niệm thật đấy!)
***
Còi báo động rú vang, đại đội trưởng dẫn thành viên của tiểu đội 18 đến khu dân cư số 3 đông đúc.
"Xin hãy di tản đến hầm trú ẩn!"
Elfine đang dùng Thánh Kiếm của mình để rà soát khu dân cư. Rất nhiều người dân đã xuống được hầm trú ẩn dưới mặt đất, nhưng không chừng vẫn còn có người chưa kịp chạy trốn.
Tiếng vỗ cánh vang lên từ phía xa.
"...Một bầy lớn sao!"
Đứng ở trên cao, Regina dùng khổng lồ bắn chúng.
Bầy biết bay đang phủ kín bầu trời.
Vừa nãy, Đô Thị Chiến Thuật đã chuyển sang trạng thái phòng thủ và dùng rất nhiều hỏa lực để bắn chúng, nhưng vũ khí thông thường không thể gây ra thiệt hại nào cho .
Trong số những học viên sơ cấp, rất nhiều người sợ hãi đến nỗi không thể đứng vững. Tuy đã thức tỉnh được Thánh Kiếm, nhưng số lượng Thánh Kiếm Sĩ với kinh nghiệm thực chiến là không nhiều.
Dù sao, sau 60 năm, đây là lần đầu tiên Đô Thị Chiến Thuật số 7 mới được xây dựng bị tấn công.
"Senpai, chị có liên lạc được với tiểu thư Seria không?"
"Sóng gây nhiễu của chúng đã cản trở tín hiệu rồi."
Dường như có loại có thể cản trở tín hiệu từ khoảng cách xa.
"...Tiểu thư..."
"Regina, chị hiểu là em đang rất lo lắng, nhưng bây giờ nhiệm vụ của em là ở đây-"
"...Em hiểu rồi..."
Regina là bạn thân thuở nhỏ của Lyseria, người cùng cô ấy sống sót sau bi kịch tại Đô Thị Chiến Thuật số 3.
...Nhưng không thể không để tâm được.
(...Leo-kun cũng không ở đây.)
Có lẽ họ đã tới cô nhi viện trong khu thương mại.
Elfine điều khiển một viên bay tới cô nhi viện.
Đôi mắt đỏ rực của sáng lên, nó há miệng ra.
Tuy không có trí tuệ, nhưng chúng vẫn biết hợp thành bầy nhờ được dẫn dắt.
"Chúng đông quá...!"
"-Với một con lớn, cần từ bốn người trở lên!"
Giọng nói của đại đội trưởng vang lên thông qua thiết bị liên lạc.
Chỉ huy chiến lược là đại đội trưởng, và mỗi tiểu đội sẽ có một tiểu đội trưởng riêng. Người nào hiểu rõ nhất năng lực Thánh Kiếm của các thành viên và có khả năng đưa ra chiến thuật hiệu quả thì sẽ đảm nhận chức vụ đó.
"Regina, yểm trợ cho mình. Mình sẽ xông lên trước."
Mặc trên mình bộ trang phục màu trắng của Ouran, Sakuya bước lên phía trước.
Ánh mắt cô ấy, không hề có chút sợ hãi nào.
Sâu trong đôi mắt trong veo của cô ấy, là ngọn lửa thù hận đang rực cháy.
"Lưỡi kiếm sấm sét, chém hết tất cả- Kích Hoạt!"
Cô ấy niệm và kích hoạt Thánh Kiếm.
Xuất hiện trong tay cô ấy, là linh hồn của Ouran- một thanh Katana.
Thánh Kiếm .
"Ta đến đến, đám yêu quái-!"
Sakuya dậm đôi ủng của mình xuống đất.
Cùng với âm thanh xé toạc không khí, là những tia sáng lóe lên từ lưỡi gươm nhanh như chớp.
Hình bóng của cô ấy trông như thể những tia chớp xé ngang bầu trời.
Những tia chớp xanh ấy thiêu rụi trong nháy mắt.
Tuy nhiên, những tiếng sét ầm ầm đó, chỉ là hiệu ứng phụ.
Tốc độ tăng lên theo từng nhát chém- Đó mới là năng lực thật sự của Thánh Kiếm mà Sakuya sử dụng.
"Thủy Kính Lưu Kiếm Thuật- !"
Những tia sáng nở rộ trên kiếm của cô ấy.
Đó là kiếm thuật bí truyền từ quê nhà Ouran của cô ấy.
Cảnh tượng cô ấy dọn dẹp đám cỡ nhỏ trông chẳng khác gì một vụ thảm sát.
"-Sakuya, tớ sẽ hỗ trợ cậu!"
Regina dùng thổi bay đám .
-Đúng lúc đó.
"Đợi đã, có gì đó đang tới-"
Elfine cảnh báo họ qua thiết bị liên lạc.
Thánh Kiếm của cô ấy cảm nhận được một sự hiện diện.
"Có gì đó rất lớn đang...!"
Ngay lập tức, mặt đường nhựa vỡ ra.
Ohhhhhhhhhhhhh!
Xuất hiện là một con khổng lồ lớn cỡ tòa nhà 5 tầng.
Một con cỡ siêu lớn với 7 cái đầu.
"Chẳng lẽ, là sao-!?"
***
Trước cô nhi viện là một bầy đang bao vây Leonis và Lyseria.
cỡ lớn, cỡ nhỏ-
Cùng với đó là một con cỡ siêu lớn đang tiến tới từ trên bầu trời xám xịt.
"...'Nó' là, ạ?"
Leonis hỏi, Lyseria gật đầu.
"Ừ, có lẽ nó là con đầu đàn-"
Bộ dạng đang vẫy cánh của nó, khá giống với kẻ thống trị bầu trời .
Nhưng cơ thể mục nạt bởi hắc khí của nó trông ngoằn nghèo một cách kinh tởm.
(Chủng tộc rồng vĩ đại, cũng phải nhận lấy cái kết là biến thành -)
Lòng cảm thương của Leonis trỗi dậy.
1000 năm trước, nó là vua thống trị bầu trời, một chủng tộc đầy kiêu hãnh.
Trong trận chiến với Sáu vị anh hùng, chúng được dẫn dắt bởi Long Vương Veira và đã chiến đầu đầy dũng cảm.
(Ít ra với lòng cảm thông của mình, Ma Vương Bất Tử ta đây sẽ chôn cất ngươi.)
Leonis giơ cây Ma Trượng Phong Tội lên. Nếu con kia có đặc tính kháng phép giống như , thì ma thuật thông thường sẽ không có tác dụng với nó.
Gaaahhhhhhh!
Như thể đáp lại tiếng gầm của con cỡ siêu lớn-
Bầy dưới mặt đất lao đến Leonis.
"Seria-san, em sẽ sử dụng tuyệt chiêu của mình. Nhờ chị bảo vệ em một lúc."
"Chị hiểu rồi."
Lyseria cầm Thánh Kiếm và tiến lên phía trước.
Trong khi niệm ma thuật hủy diệt phạm vi rộng, Leonis đồng thời niệm ma thuật cường hóa.
, , , , -
"Haaaaaaaaaa!"
Lyseria lao vào đám .
Kiếm cô ấy lóe sáng, cô ấy tung hoành ngang dọc chém thành từng mảnh.
Động tác của cô ấy trông rất nhẹ nhàng. Có vẻ cơ thể cô ấy đã quen với cách chiến đấu của Nữ Hoàng Ma Cà Rồng.
"-Hỡi các vì sao trên trời, hãy cho những kẻ ngạo mạn biết, phán quyết của người-"
Leonis truyền một lượng ma lực khổng lồ vào cây ma trượng và xướng lên ma thuật cấp 10.
(...Trời đất, ta đang làm cái gì đây?)
Leonis tự chế giễu bản thân trong lòng.
Mục tiêu của cậu ta, là tìm thế thân của Nữ thần, và vực dậy Quân đội Ma Vương.
Việc đô thị của con người bị tàn phá, chẳng liên quan gì tới cậu.
Nếu thể hiện sức mạnh to lớn của mình ở đây, thì danh tính của Leonis có thể sẽ bại lộ.
Tuy nhiên-
Leonis lườm con cỡ siêu lớn.
Việc nó gây hấn với Ma Vương và thân quyến của cậu ta, là không thể bỏ qua.
Thần chú đã hoàn tất.
Ma thuật hủy diệt diện rộng cấp 10 -
Từ hư không, vô số quả cầu lửa được triều hồi rơi như mưa xuống đầu .
Nó nổ ra với phạm vi rộng, và phát sinh những cơn gió nóng mãnh liệt thổi ập đến.
"...Đ-Đợi đã, Leo-kun!?"
Lyseria hét lên.
"Nó là ma thuật truy đuổi mục tiêu, chị đứng yên ở đó đi!"
"Chị không nghe thấy- Kyaa!"
Duỳnhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!
Những quả cầu lửa rơi xuống như mưa khiến các tòa nhà xung quanh cũng bị liên lụy và sụp đổ một cách tàn nhẫn.
Khói bụi bốc lên nghi ngút, kèm theo đó là vô số vết lõm trên mặt đất.
Con loại không biết đã ăn phải bao nhiêu quả cầu lửa và đã nổ tan xác.
"Hmm, có vẻ hơi chủ quan trong việc điều chỉnh tọa độ."
Leonis nghiêng đầu với nét mặt phức tạp.
Quả nhiên, với cơ thể này, độ chính xác trong việc điều khiển ma lực đã giảm đi đáng kể.
May mắn là, không như giới hạn ma lực, cảm giác điều khiển sớm muốn cũng sẽ quay trở lại.
Hậu quả chỉ là mấy đồ trang trí mái nhà bị thổi bay, chứ cô nhi viện thì không hề hấn gì.
Sau khi những vụ nổ liên hoàn dừng lại-
"V-Vừa rồi, là cái gì..."
Lyseria đứng dậy.
"-Đừng vội chủ quan, nó vẫn còn sống đấy."
"Hả-"
Ngay sau khi Leonis nói.
Gaaahhhhhhh!
Cùng với tiếng gầm, con cỡ siêu lớn vừa bị đánh gục bắt đầu đứng dậy.
Cơ thể khổng lồ cao tới 30 mét của nó đang bao trùm trong ánh sáng ma lực mờ ảo.
"-Ma thuật đặc thù của loài rồng, sao?"
Rồng ngàn năm sở hữu trí tuệ, nên có thể sử dụng ma thuật hùng cường của loài rồng.
Với kích cỡ khổng lồ của nó, thì có lẽ nó ở cấp Elder Dragon.
(Dù mất đi trí tuệ, nhưng vẫn sử dụng được ma thuật sao-)
Dĩ nhiên, Leonis không hề nghĩ rằng, chỉ như vậy là đủ để đánh bại nó.
ngẩng đầu lên và gầm.
Khoang miệng của nó đỏ rực lên-
"Seria-san, mau nằm xuống-!"
Leonis ngay lập tức triển khai kết giới ma lực.
Kết giới hình cầu bảo vệ họ khỏi nóng ran đang nuốt trọn xung quanh.
Mặt đường nhựa tan chảy và hóa thành một dòng nham thạch.
tiếp tục niệm phép.
Từ hư không, vô số ma trận hình vuông được sinh ra.
Nó là ma thuật hủy diệt với quy mô lớn, có thể tàn phá không chừa bất cứ thứ gì ở xung quanh.
Nếu cứ tiếp tục, cô nhi viện sẽ bị liên lụy-
(Dùng ma thuật với sức mạnh tương đương để bài trừ lẫn nhau, liệu có kịp không-!?)
Với cấu trúc cơ thể con người, tốc độ niệm phép của Leonis là có giới hạn.
"-Đừng hòng!"
Lyseria cầm Thánh Kiếm mạnh mẽ lao lên.
"...Haaaaaaa!"
Mái tóc bạch kim lung linh tỏa sáng, cô ấy chém mạnh một nhát.
Nếu là thường thì chắc đã bị đứt làm đôi.
Tuy nhiên, lưỡi của Thánh Kiếm không thể cắt qua vảy của nó và bị bật ra.
giơ đuôi lên và đập mạnh xuống đất.
"...!"
Cô ấy lập tức né tránh, nhưng vẫn bị văng đi bởi tác động của nó.
"-, , !"
Leonis liên tiếp niệm ma thuật cấp 2.
Nó là ma thuật có thể nghiền nát cả tảng đá lớn, nhưng giờ nó chỉ có tác dụng giữ chân.
Ma thuật hủy diệt với quy mô lớn của đã hoàn tất.
Đúng lúc đó.
Một con hắc khuyển từ trong bóng của đống đổ nát xuất hiện và cắn vào cổ con .
Ahhhhhhhhhhh!
"Braccus!"
Chiến hữu của Leonis, hoàng tử của Vương quốc bóng tối, Braccus 'Shadow Prince'.
lắc dữ dội cái đầu khổng lồ của nó, nhưng những chiếc răng nanh của con hắc khuyến vẫn cắn chặt vào và không chịu rời ra.
Nhân cơ hội, Leonis niệm.
"Hỡi tên vua ngu ngốc, hãy nhận ra sự đần độn của mình và chết đi-!"
Căn thời gian Braccus trốn vào bên trong cái bóng, cậu ta phóng ma thuật ra.
Ma thuật cấp 10 - .
Một quả cầu vô hình xuất hiện tại vị trí của con và đè bẹp cơ thể khổng lồ của nó.
Gaaahhhhhhh!
Mắt đường nứt ra và tạo thành một vết gãy dọc khổng lồ.
Cơ thể khổng lồ của con cỡ siêu lớn bị vực thẳm nuốt trôi xuống.
Leonis liên tiếp phóng ra nhắm vào bên trong vực thẳm.
Cứ mỗi lần ma thuật phóng xuống, những ngọn lửa lại nổ lên mãnh liệt.
(Hãy yên nghỉ đi, hoàng đề rồng cao quý...)
Trong số những loài ma thú, Leonis rất thích loài rồng.
Cậu ta đồng cảm với loài sinh vật cao quý có sức mạnh vượt trội đó.
Vậy nên, cậu ta không thể khoan dung khi nó biến thành một con quái vật như vậy.
Bên trong vực thẳm, là bóng tối không đáy.
Lòng đất của cái đô thị này chắc hẳn phải sâu khủng khiếp.
Quay người lại, cậu ta thấy Lyseria đang thở gấp.
"Chị cần hút máu không?"
"...C-Chị vẫn ổn..."
Cô ấy tránh mắt đi, đúng lúc đó.
Từ trong vực thẳm, đột nhiên có thứ gì đó xuất hiện.
"...Cái gì!?"
-Đó là, những cái rễ cây đang leo lên.
Tức thì, những cái rễ cây liền trói lấy cơ thể của Lyseria và kéo cô ấy vào trong vực thẳm.
"Seria-san!"
"Leo-kun...!"
Leonis với tay ra-
Nhưng những ngón tay của cậu, chẳng tóm được cái gì cả.
Với một tiếng độp, thiết bị đeo tai rơi xuống dưới chân cậu.
(Nó là, cái gì...!?)
Những cái rễ cây bò lên đã nuốt chửng đống tàn dư của xung quanh và phồng lên.
(...Nuốt cả sao!?)
Leonis đã từng được chứng kiến khung cảnh này.
Những cái rễ cây nhân lên vô hạn đã nuốt chửng quân đoàn bất tử-
Trên chiến trường cuối cùng của Quân đội Ma Vương vào 1000 năm trước.
"...Ra là vậy. Chuyện này là do ngươi-"
Leonis nói ra tên của kẻ địch.
"Anh hùng Arakiel de Gradius!"