Tensei Shitara Slime Datta Ken Chương 20: Ngôi làng hồi sinh

Cuối cùng chúng tôi cũng về đến làng.

Chúng tôi rời làng chỉ mới 2 tuần thôi, nhưng đã cảm thấy nhớ rồi.

Mà, thay vì ngôi làng, nó trông như một quảng trường được hàng rào bao quanh vậy.

Trong khi chúng tôi đi vắng, bọn họ đã dựng lên những căn lều ở tạm.

Trung tâm ngôi làng được đánh dấu bằng một đống lửa lớn, trên nó, tôi nhận thấy có một cái vạc lớn.

Lại nướng! Đó là phương thức nấu ăn duy nhất của họ! Dường như họ có tiến bộ. Tiến triển tốt đây.

Cái vạc ở kia… nếu nhìn kỹ lại, nó có dạng như một cái mai của con Rùa lớn {Big Turtle} đã qua xử lý vậy.

Phạm vi săn bắt của họ đã đi xa đến mức nào vậy chứ…

Mà, trông như họ không bị các Ma vật tấn công, thật nhẹ nhõm làm sao.

Ngay khi bước vào làng, các Hobgoblin của làng trông thấy chúng tôi và hét lên đón chào.

Rất tiếc, không có quà cáp gì đâu á.

À mà, có vẻ như bọn họ đã phơi khô các bộ da lông của các Ma vật săn được, thế này thì nhóm Dwarf có thể may quần áo ngay thôi!

Ừm, thật sự thì tôi muốn các Goblin có thể tự làm kia.

Rồi, để giới thiệu nhóm Dwarf, tôi cố tìm Rigurdo để ông ta tập họp mọi người lại.

Có vẻ không cần thiết rồi, Rigurdo đang chạy đến kia kìa.

Nhưng, lại có nét bối rối trên mặt ông ta.

‘Có gì rồi sao?’ tôi thử tìm câu trả lời cho ý nghĩ đó.

“Mừng ngài trở về! Rất xin lỗi vì không thể đón ngài sớm hơn. nhưng có khách đang chờ gặp Rimuru-sama…”

Cả khi ông ta đã mệt mỏi, ông ta vẫn cảm thấy cần phải chào tôi, tôi vừa thấy biết ơn vừa thấy áy náy.

Khách……? Ai đó tôi biết chăng?

Dẫu sao, nhóm Dwarf sẽ tự do trong làng nhỉ? Dường như họ đang nghiên cứu chung quanh thì phải.

Các công cụ mà tôi mang về, đã được cất trong một căn lều trống.

Tôi sẽ để việc giúp đỡ nhóm Dwarf cho Rigur, và để mình được đưa đến các vị khách.

Và Rigurdo dẫn tôi đến một căn lều lớn.

Ai nhỉ?

‘À, gặp thì sẽ biết ngay thôi.’ vừa nghĩ vậy, tôi vừa bước vào căn lều.

Tôi rất ngạc nhiên khi vừa bước vào căn lều.

Bên trong căn lều, là khá nhiều Quỷ nhỏ {Goblin}.

Một số ăn vận khá chỉnh chu, và có khá nhiều người theo hầu.

Là các Tộc trưởng và các hộ vệ à? Trông như họ không hề vũ trang. Cơ mà, nếu có cũng chả ăn nhằm gì.

Trong khi tôi còn đang bối rối, thì các Goblin đột nhiên quỳ rạp xuống! Và,

“Lần đầu được diện kiến, thưa Đại nhân! Xin ngài vui lòng, lắng nghe nguyện vọng của chúng tôi!!!”

Họ đồng loạt cất tiếng.

Đại nhân? Nói tôi đấy à, cường điệu quá đấy.

Tôi có thể thấy được sự nghiêm túc trong những ánh mắt và chất giọng đó.

‘Các người muốn gì ở ta?’ là những gì tôi nghĩ.

“Hừm. Nói đi!”

Tôi quyết định sẽ nghe chuyện của họ.

Rồi,

“A! Chúng tôi rất biết ơn! Nguyện vọng của chúng tôi, là được chấp nhận thành thuộc hạ của Ngài!!!”

Một trong số các Trưởng tộc đại diện trả lời.

Những người chung quanh đều gật đầu đồng tình.

Bọn họ hỏi với ánh mắt đầy kỳ vọng.

“Xin ngài, hãy chiếu cố chúng tôi!!!”

Bọn họ lại quỳ rạp lần nữa.

Thực lòng, tôi thấy rắc rối quá.

‘Hiện tại, vẫn đang trong giai đoạn phục hưng! Ta không có dư thời gian để lo cho mấy người!’

Mặc dù tôi muốn nói thế để từ chối, nhưng thực sự thì nhân sự trong làng đã giảm nhiều.

Dẫu sao, tôi đã đoán là sẽ có cách cuộc chiến lãnh thổ diễn ra quanh đây, nên chấp nhận họ cũng ổn thôi.

Bây giờ nhận họ vào, nhưng lỡ họ phản bội lại thì sao?

Mặc dù vẫn có lo lắng, nhưng đến lúc đó cứ diệt sạch là ổn thôi. Tôi, không dung thứ sự phản bội.

Để dẫn dắt các Ma vật, chỉ bằng ý tưởng là không thể đủ. Mà phải có sự lãnh triệt.

Tôi đã nhất quyết rồi, sẽ chấp nhận mấy kẻ này.

Tôi, lại tự thuyết phục mình lần nữa.

Một khi họ phản bội, tôi sẽ giết tất cả!……

Nhưng… sao tôi lại dễ dàng có cái ý nghĩ sẽ giết bọn họ kia chứ.

Đến tôi mà còn ngạc nhiên với bản thân nữa là.

Ờ, nỗi lo đó, tốt hơn nên để sau đi.

Nhân thể, đây chỉ là những người đại diện thôi, thực sự họ có bao nhiêu người vậy?

Tôi chợt nhận ra phải nghĩ ra tên cho tất cả bọn họ, nên buông một tiếng thở dài…

Và mỗi nhóm Goblin đó, bèn cử người quay về làng mình để báo tin.

Và, chúng tôi lắng nghe câu chuyện từ những đại diện cho làng còn ở lại.

Lắng nghe câu chuyện, và tóm tắt lại như sau…

Trước hết, là về nguyên nhân khiến khu rừng lâm vào tình trạng lôn xộn.

Trong suốt cuộc tấn công của tộc Nha Lang, làng của Rigurdo đã bị bỏ mặc, lý do là vì họ không thể cung cấp viện trợ.

 

Tộc Đầu heo {Orc}, tộc Người thằn lằn {Lizardman}, và … cả tộc Quỷ lớn {Ogre}![1]

Đó là những nhóm Ma vật có trí tuệ trong rừng già, họ đều bắt đầu hoạt động nhằm hướng đến bá quyền của rừng rậm.

 

Cho đến nay, tuy đã có chiến đấu, nhưng họ đều có thỏa thuận ngầm, rằng sẽ không đi đến mức có xung đột vũ trang.

Tuy nhiên, trước sự biến mất của Người bảo vệ rừng, những sự giận dữ từ trong quá khứ sẽ rất dễ phát động.

Vốn dĩ, Ma vật có tập tính hay khoe khoang về sức mạnh của mình.

Cho nên, nhằm giải tỏa những sự giận dữ kìm nén từ bao lâu, mỗi tộc đều đang tích cực chuẩn bị.

Tộc Quỷ nhỏ {Goblin} là một tộc rất yếu, nên trước các tộc kia, họ chỉ có thể bị chà đạp mà thôi.

Mỗi Tộc trưởng {Goblin} đều rất hoảng loạn.

Theo tình hình này, họ sẽ bị cuốn vào cuộc chiến, và bị tiêu diệt thôi.

Trong cuộc họp của các Tộc trưởng, họ thảo luận mỗi ngày, nhưng đó lại những Ma vật thiếu trí khôn.

Cho nên, chẳng có một ý tưởng nào được đưa ra cả…

Ngay lúc đó, lại có báo cáo về cuộc tấn công của tộc Nha Lang, cũng không mấy xa lắm. Thế nên, tộc đàn của Rigurdo mới bị bỏ rơi.

Ấy thế mà…

Vào lúc lương thực dự trữ trở nên khan hiếm, lại có thêm tin tức xấu, đó là báo cáo về một mối đe dọa mới nữa cho khu rừng.

Đó là về những con Hắc thú cùng với người cưỡi nó.

Những kẻ đó chạy băng băng trong rừng như thể đang trên cánh đồng vậy, và họ săn bắt những Ma vật mạnh mẽ sống trong rừng.

‘Đó là ai vậy nhỉ?’ là nỗi ngạc nhiên của họ khi nghe báo cáo.

Rõ ràng, họ trông từa tựa như Goblin vậy…

Vậy nên, khi được báo cáo, phản ứng của họ liền phân ra.

Cho tới bây giờ, có nhóm chủ trương xin được cậy vào sự bảo vệ của bọn họ.

‘Đáng nghi lắm! Bẫy rập đó!’ là chủ trương còn lại.

Với những người bảo đó là cạm bẫy, ‘Không có lý do gì đâm đầu vào bẫy cả!’, họ từ chối như thế dù đã nghe thuyết phục.

Mà, dù cho đó có không là bẫy đi nữa, cũng chẳng cần thiết phải chấp nhận cả.

Thật buồn cho nhưng kẻ không có trí khôn, không thể đưa ra một kết luận nào cả.

Do đó, những người tìm sự bảo vệ cử ra những đại diện, và đi đến nơi đây.

Hiểu rồi.

Mà, đó là câu chuyện của những kẻ ruồi muỗi. Tuy nhiên, đây là các Goblin yếu đuối, nhỏ bé, và thiếu trí khôn. Nên đó là chuyện khó tránh khỏi.

Dẫu sao, tôi đã quyết định sẽ chấp nhận họ.

Nhưng chỉ với những ai đi đến đây thôi.

Tôi bảo với các đại diện Goblin đến đây như thế.

Nghe lời tôi xong, các Goblin đó quay về làng của họ ngay.

 

***

Đây, là vấn đề rồi.

Ngay khi nhìn thấy các Goblin đến, tôi đã nghĩ như vậy.

Đây… chẳng phải quá nhiều sao?

Trong không gian của làng này, chẳng thể nào chứa hết được cả.

Bạn hỏi vì sao tôi lại lo lắng về chuyện đó?

Trong những ngày tiếp theo, những cây rìu được tạo thành, và được dùng để đốn hạ cây rừng, tuy những cây gỗ dã được gia công, nhưng vẫn chưa dùng để dựng nhà.

Kaijin sẽ đảm nhận mọi vấn đề liên quan đến gỗ rừng.

Còn 3 anh em Dwarf kia, họ lo gia công các bộ da lông, nhằm may quần áo cho các Hobgoblin.

Bộ 3 anh em Dwarf đó, nhìn vào các người nữ {Goblina} với ánh mắt khác thường.

Nếu nhờ vậy mà họ làm nhanh được thì cũng tốt chán!

Vào đúng lúc tôi bảo họ làm nhanh tay lên, thì bọn họ đến.

4 tộc đoàn, tổng số khoảng 500 người.

Những người còn lại, phe phản đối, thì ở lại làng.

Bọn họ chọn ở lại.

Nhưng hiện giờ, công việc chưa dứt.

Tôi nghĩ vậy, và kiểm tra lại bản đồ trong trí não.

Nơi cần tìm, dĩ nhiên là nơi nào trống trải, gần nguồn nước để khai phá đất nông nghiệp.

Tôi bước đến nơi gần nhất thỏa điều kiện của mình…

Đó là nơi gần với các hang động lúc đầu.

Hừm.

Tôi gọi Rigurdo đến, hỏi han về tình hình quanh khu đó.

“Xung quanh đây, là khu vực bất khả xâm phạm. Còn bên trong động, không giống trong khu rừng, là nơi ở của rất nhiều Ma vật mạnh…”

“À, không có vấn đề gì đâu. Ta từng sống trong đó mà.”

“Ha! Ngài nói thật ạ!!!”

“Không, ta vốn được sinh ra trong đó mà, nên không sao đâu.”

“… Quả là, thật là… Rigurdo tôi, xin nghiêng mình bái phục.”

Việc đó có ý nghĩa lớn đến thế sao?

Tôi chỉ là dược sinh ra trong hang động đó thôi mà, có gì phải bái phục chứ?

Mà, miễn ông ta hài lòng là dược rồi.

Ngay lập tức, tôi gọi Út nam Mild đến. Để nhờ cậy đến các kiến thức về xây dựng.

Tôi hỏi Mild nhiều vấn đề khác nhau.

Tôi cũng nói với Mild những kiến thức về xây dựng từ kiếp trước mà tôi nhớ được.

Kỹ thuật khảo sát ở thế giới này, dường như ở mức độ hòa quyện vào với Ma pháp.

Thêm vào đó những kiến thức của tôi, nên tôi lên kế hoạch thực hiện trắc địa ở khu này.

Tuy đàn Hắc lang không cần đến, nhưng những cơ sở xử lý chất bài tiết lại rất cần thiết với các Dwarf và Goblin.

Dẫu sao, với việc xây dựng hệ thống nước ngầm, hay lên men chất thải, tôi cho rằng đó là một loại phân bón tốt.

Nếu nhìn từ phương diện vệ sinh, theo kiến thức thông thường, đó sẽ là nguồn lây nhiễm của các loại dịch bệnh. Mild đã nói như vậy.

‘Những Ma vật như Goblin lại mắc bệnh được sao?’ là những gì tôi nghĩ, nhưng dường như họ thường gặp phải các bệnh truyền nhiễm.

Đó là số phận của cac Ma vật yếu đuối.

À, do kém vệ sinh, nên mới mắc bệnh…

Với các Goblin, chính vì tỉ suất sinh cao hơn tỉ suất tử, nên bọn họ mới duy trì được số lượng.

Thế nhưng, vì đã tiến hóa nên khả năng sinh sản đã giảm mạnh.

Nhờ vào đó, mà tuổi thọ cũng được nâng cao lên.

Mild tuy hiểu biết khá nhiều, nhưng vẫn không biết tường tận về công tác xử lý chất thải.

Tôi xác minh thì, quả thật, có khá ít “Dị Thế Giới Nhân” ở đây.

Thế giới này có ngành nghiên cứu độc nhất là Kỹ thuật Tinh linh, nhưng nó vẫn còn khá bí ẩn, và vẫn chưa có nhiều lời giải thích.

Do vẫn chưa có mấy chi tiết về việc tận dụng chất thải, nên anh ta đã rất ngạc nhiên mà nghe tôi nói.

Do vậy, khi kết thúc buổi họp, Mild được chỉ định làm Đội trưởng Đội Xây dựng.

Tôi để anh ta đảm nhận mặt mạnh của mình.

Với Rigurdo, tôi bảo ông ta cho vài người dưới quyền Mild, để đi trắc địa nơi này.

Ranga cũng đi theo cho chắc chắn.

Mặc dù tôi không nghĩ các Ma vật trong hang sẽ ra ngoài, nhưng vẫn có khả năng đó. Nên Ranga đi cùng nhằm đối ứng với chuyện đó.

Và thế là, nhóm của Mild, Đội Xây dựng, lên đường.

Tiếp theo, là chuyện đặt tên.

Chỉ nghĩ đến thôi là thấy nản rồi. Phải đặt đến 500 cái tên lận, nếu nhiều hơn nữa, chắc phải xài tới ‘cấm thuật’ mang tên ABCD quá!

Tôi chỉ nhớ được có phân nửa bài Iroha thôi…

Ngay lập tức, tôi bắt tay vào việc đặt tên.

Lại một lần nữa, tôi lâm vào trạng thái Hoạt động thấp sau khi đã mất đến 4 ngày để đặt tên tất cả.

Tuy vậy, sự mệt mỏi lại ít hơn hẳn lần trước, cơ mà, đó lại chẳng phải điều bạn muốn làm nữa đâu.

Tôi triệu tập các Tộc trưởng lại.

Đang quỳ gối trước mặt tôi, là các Tộc trưởng đã được tiến hóa.

Dẫn đầu là Rigurdo, tiếp theo là Rugurdo, Regurdo, và Rogurdo.

Khi xếp thành một hàng, sẽ thấy điều hiển nhiên. Chính xác! Là Ra, Ri, Ru, Re, Ro.

Ngẫu nhiên mà, Ra = Ranga.

Tôi cho rằng như thế là phù hợp, nên chẳng sao cả! Nhưng chẳng ai biết về chuyện đó cả.

Tôi đã suy nghĩ rất dữ dội! Nhưng cũng không quên tính thuận tai của cái tên.

Tôi đã rất cố gắng rồi! Đó là một trong những điểm thu hút của người đàn ông!!!

Người duy nhất còn lại là một người nữ.

Một cái tên mang chút nữ tính, tên sẽ là Lilina.[2]

Khi tiến hóa có thể trông thấy rõ ràng. Mặc dù có khả năng phân biệt giới tính của Quỷ nhỏ {Goblin}, nhưng nếu chỉ nhìn bên ngoài thì rất khó.

‘Trong tương lai, liệu những cái tên này có thành series hóa không nhỉ?’ tôi đã nghĩ như thế, nhưng lại quyết định không nghĩ về tương lai nữa.

Hiện tại, điều đó là không cần thiết.

Ờ, trước mặt tôi là nhóm Hobgoblin. Tôi có nên phân họ ra theo quan hệ thứ bậc không nhỉ?

‘Mọi người đều là bạn hữu của nhau, đều bình đẳng!’ Chuyện đó không thể xảy ra trong đời sống.

Một hệ thống mệnh lệnh rõ ràng, là cần thiết. Đặc biệt là với những Ma vật chú trọng vào sức mạnh…

Tôi đã quyết định rồi.

“Nghe đây, ta sẽ ban cho các ngươi các vị trí sau!”

Tôi tuyên bố.

Rigurdo được nâng chức thành Goblin King.

Còn 4 Tộc trưởng khác thì thành Goblin Lord.

Khắp xung quanh, toàn bộ các Goblin có trong làng đều quỳ sụp xuống, tôi nuốt một cái ực khi chứng kiến cảnh tượng này.

“Hahaa! Chúng tôi xin được nhận!!!”

Với những lời đó như tín hiệu, những tiếng hò hét vui mừng nổ ra khắp nơi.

Một lịch sử mới của các Goblin đã bắt đầu.

Về các dụng cụ nghề mộc, Kaijin đã chuẩn bị.

Trang phục, vốn là do Garm và Dold chỉ huy, cũng được tạo ra đều đặn.

Còn về gỗ rừng, chúng đã được để sẵn ở khoảng đất trống của làng.

Vào lúc xác nhận rằng tất cả các Goblin đều đã tiến hóa, thì nhóm đi khảo sát nơi dự tính xây làng mới của Mild cũng về tới.

Mọi chuyện đều suôn sẻ.

Tôi kiểm tra lại nơi dự định xây làng mới.

Đó, dựa trên quy mô, thì nên gọi là một thị trấn hơn là một làng.

Mái nhà mới của chúng tôi.

Sau khi đã kiểm tra chắc rằng mọi sự chuẩn bị đã xong, chúng tôi khởi hành.

Đến vùng đất mới, bước tới nào.

Chúng tôi, đang bước đi bước đầu tiên tạo nên một quốc gia mới!

 

Chú thích:

[1] Kanji (Hán việt) của các tộc lần lượt là: 子鬼 (Tử quỷ) – Goblin, 豚頭族 (Đổn đầu tộc) – Orc, 蜥蜴人族 (Tích dịch nhân tộc) – Lizardman, 大鬼族 (Đại quỷ tộc) – Ogre.

[2] Với những ai chưa rõ, hay đã quên, tiếng Nhật không có phân biệt rõ ràng âm “l” và “r”. Nên tên của cô ta có thể đọc là Lilina hoặc Ririna.

 

Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện